Sự xuất hiện của Cái Lạc chỉ có thể tạm thời ngăn chặn tình hình chuyển biến xấu đi, nhưng không thể giải quyết vấn đề khó khăn này. Hắn ta có thể rất có uy tín trong Mộ Thị Thiên Tinh, nhưng trong vũ trụ, đặc biệt là trong mắt các nền văn minh vĩ đại, hắn ta chỉ là một tiểu nhân vật nhỏ bé không đáng kể.
Uy tín của hắn ta, không thể nào khiến cho tất cả các nền văn minh ngừng chiến.
Thế cục bế tắc tiếp tục kéo dài, tất cả các bên không dám ra tay, Trần Mặc cũng lẳng lặng đứng giữa không trung. Vào lúc này, kiên nhẫn mới là yếu tố quan trọng nhất.
"Chư vị, hãy cho ta chút thể diện."
Một giọng nói nồng nhiệt sang sảng đột nhiên vang lên trên kênh liên lạc công cộng của vũ trụ, những sinh mệnh vây xem vô thức nhìn về một hướng, liền trông thấy hai cha con Mộ Thị Trọng và Mộ Thị Trường Sinh đang bay nhanh đến đây.
Mà ở bên cạnh họ, ngoại trừ các hộ vệ ra, thì còn có một sinh mệnh thứ ba sát cánh cùng Mộ Thị Trọng. Xét theo lễ nghi, sinh mệnh này rất được gia tộc Mộ Thị coi trọng.
“Hắn ta là Tử Đế.” Có người kêu lên, danh tính của sinh mệnh lạ mặt bên cạnh Mộ Thị Trọng trở nên rõ ràng.
Tử Đế, nhân vật huyền thoại từng gây chấn động vũ trụ, lại tiếp tục xuất hiện trước công chúng.
Hắn ta khoác chiếc áo choàng đen bao phủ khắp toàn thân, hoàn toàn che giấu đường nét khuôn mặt, khiến cho chính mình trở nên thần bí hơn bao giờ hết.
Hết thảy sinh mệnh nhìn về phía đoàn hộ vệ của nền văn minh Tử Vi theo bản năng.
Tử Vận bình tĩnh quan sát Tử Đế – một nhân vật cấm kỵ trong nền văn minh Tử Vi, đồng thời cũng là đối tượng tôn thờ trong âm thầm của nhiều thế hệ sinh mệnh trong nền văn minh Tử Vi.
"Chư vị, ta hy vọng các ngươi có thể nể mặt ta và kết thúc cuộc tranh chấp này thông qua các biện pháp hòa bình." Mộ Thị Trọng nói với tất cả sinh mệnh có mặt ở đây.
Những lời này vừa nói ra, ánh mắt của tất cả sinh mệnh lại tập trung vào cuốn sách trên tay Trần Mặc.
Hiển nhiên, nếu như Trần Mặc không giao ra di thư của Mộ Thị Thiên Tinh, thì cuộc tranh chấp này không thể nào được giải quyết một cách hòa bình.
"Đưa quyển sách cho ta." Tử Đế đột nhiên lên tiếng.
Khi nghe thấy giọng nói trầm thấp xuất hiện trong kênh liên lạc công khai, tất cả các sinh mệnh có mặt ở đây đều có chút kinh ngạc. Bởi lẽ, bọn họ đều vô cùng kính sợ vị sát thần huyền thoại này.
Trần Mặc thản nhiên ném cuốn sách trong tay cho đối phương như ném một hòn đá vô giá trị.
“Đơn giản như vậy?” Một sinh mệnh không thể tin nổi.
"Tử Đế quen biết Trần Mặc?"
"Trần Mặc cũng có vẻ không sợ Tử Hoàng?"
"Bọn họ là bằng hữu của nhau sau?"
Trần Mặc ném cuốn sách cho Tử Đế như thể món đồ vô giá trị, khiến cho những sinh mệnh vây xem cực kỳ kinh ngạc.
Vừa rồi, Trần Mặc đã vì cuốn sách đó mà chiến đấu với nền văn minh Lôi Thần, đồng thời cũng đối đầu với một số nền văn minh cấp thần khác, suýt chút nữa còn dấy lên một trận đại chiến vũ trụ. Hiện giờ, Trần Mặc lại trao cuốn sách đó cho Tử Đế với thái độ hời hợt với mức bọn họ không khỏi nghi ngờ rằng nó là thật hay giả.
Tử Đế cầm cuốn sách trong tay, nhưng cũng không đọc xem nội dung bên trong.
“Đánh cược bằng chiến giáp, ba hiệp hai thắng.” Tử Đế nói với ngữ điệu không khỏi nghi ngờ.
Mộ Thị Trọng khẽ gật đầu với ánh mắt sáng ngờ, ông ta hiển nhiên cũng đồng ý với phương pháp của Tử Đế. Hiện tại, đây là biện pháp tốt nhất để giải quyết tranh chấp này một cách hòa bình.
"Không phù hợp."
Một tiếng nói chống đối xuất hiện, và tất cả sinh mệnh hướng về sinh mệnh vừa lên tiếng.
Đồng Thanh nhìn thẳng vào Tử Đế, ánh mắt của hai người va chạm trên không trung.
Đây là sự va chạm giữa hai thế hệ truyền thuyết, nhưng có vẻ nhẹ như mây như gió.
"Đánh cược với nhau cũng được, năm đại diện cấp cao của Liên minh Vũ Trụ có mặt ở đây tự nhiên đều phải góp sức, năm hiệp thắng ba." Đồng Thanh nói.
Tử Đế còn chưa kịp nói chuyện, Thủy Linh đã tiến lên giữa không trung với đinh ba phát ra nhàn nhạt lam quang, hiên ngang nói: "Tranh chấp này không liên quan gì đến nền văn minh Hải Vô Tẫn, cho nên ta đây sẽ không tham gia."
Thủy Linh nói xong, liền quay về đội ngũ, giữ vững bộ dáng đang xem kịch, như thể không liên quan gì đến tất cả những chuyện này.
Hải Vô Tẫn đang có quan hệ tốt với Trần Mặc, lão sư đã dặn Thủy Linh không được làm địch nhân của Trần Mặc. Lúc này, cô không thể nào giúp đỡ Trần Mặc, cho nên chỉ có thể lùi bước và tránh xa thị phi.
Ngay khi Thuỷ Linh nói xong, Lôi Đình đã xuất hiện từ nhóm hộ vệ.
Chiến giáp của hắn đã khôi phục như cũ, vẻ mặt cũng không giống như bị trọng thương, hắn ta hiển nhiên đã được chữa trị kịp thời, có thể khống chế thương thể.
"Vừa rồi, nền văn minh Lôi Thần đã thua, cho nên ta sẽ không tham gia thi đấu nữa."
Ngay khi Lôi Đình nói xong, tiếng cảm thán lại vang lên.
Trần Mặc không thể không nhìn Lôi Đình với ánh mắt khác. Thực sự không có nhiều cao thủ dám công khai thừa nhận thất bại của mình, Lôi Đình là một trong số đó.
Ngay cả Tử Đế và Đồng Thanh cũng phải đánh giá Lôi Đình một lần nữa.
Bây giờ chỉ còn lại ba nhà: Hắc Đồng, Bạch Tinh và Tử Vi.
"Nếu Hải Vô Tẫn cùng Lôi Thần đã từ bỏ, chúng ta nguyện ý thế chân một nhà trong cuộc tranh chấp này."
Một giọng nói khác xuất hiện, và tất cả sinh mệnh đều nhìn về phía phát ra âm thanh đó.