Trần Mặc đang ở trong trạng thái kỳ lạ.
Các loại phân tử trong cơ thể hắn đang nhảy nhót, chợt sinh chợt diệt theo quy luật, phảng phất như đang hô hấp, đồng thời cũng sản sinh ra một dòng năng lượng cuồn cuộn ổn định.
Ý thức trải rộng khắp nơi trên thân thể, lượng tử tạo thành thân thể đang dây dưa với nhau, phân tâm ứng phó với Đồng Thanh.
Ý thức là vật chất chiều thứ tư.
Những lời này hiện lên trong đầu Trần Mặc.
Hắn bất chợt nhìn thấy mỗi một nguyên tử bên ngoài thân thể, chẳng hạn như nguyên tử của vật liệu chiến giáp, nguyên tử lưu động bên trong bầu khí quyển. Cùng với đó, hắn cảm thấy chính mình chỉ cần đưa ra mệnh lệnh, thì mọi thứ chung quanh đều sẽ theo đó mà vận chuyển, như thể chính mình giống như chủ nhân của vạn vật.
Bên trong cơ thể hắn ta, một dòng năng lượng đang tăng trưởng vô hạn theo sự biến hóa của ý thức. Ý thức tưởng tượng lớn bao nhiêu, thì dòng năng lượng này sẽ lớn bấy nhiêu, thậm chí còn lớn hơn cả năng lượng vũ trụ.
Trần Mặc cảm giác chính mình có thể dễ dàng hủy diệt toàn bộ hành tinh này.
Đáng tiếc, hắn còn không có cách nào để khống chế toàn bộ dòng năng lượng đột nhiên xuất hiện này, vẫn có thể điều động một phần của nó mà thôi.
Tuy nhiên, hắn đồng thời cũng cảm thấy chính mình chỉ cần từ từ cố gắng, thì có thể điều động càng nhiều năng lượng trong tương lai.
Trần Mặc cố gắng khuấy động các phân tử của bầu không khí xung quanh bằng ý thức chính mình. Ngay sau đó, những cơn lốc bắt đầu nổi lên xung quanh hắn ta, lúc đầu không quá rõ ràng, nhưng sau đó càng ngày càng lớn.
Bầu trời rừng bia Thiên Tinh cũng bắt đầu nổi gió phun mây.
Đồng Thanh nhận ra những biến đổi ở xung quanh, liền tỏ ra vô cùng nghiêm trọng. Trực giác nói cho hắn biết, những biến đổi này tuyệt đối không bình thường.
Đột nhiên, âm thanh cảnh báo vang lên, khiến cho Đồng Thanh không khỏi biến sắc.
Theo như radar chiến giáp, năng lượng trên người Trần Mặc đã vượt mức tiêu chuẩn, nằm ngoài phạm vi dò xét, điều đó có nghĩa là Trần Mặc có thể hủy diệt hành tinh, hoặc thậm chí là hủy diệt cả tinh hệ bất cứ lúc nào.
Đó là năng lượng mà một sinh mệnh nên có sao?
Chỉ trong nháy mắt, năng lượng phản ứng biến mất, hệ thống cảnh báo trên chiến giáp khôi phục bình thường, như thể tất cả những điều vừa rồi chưa hề xảy ra.
“Chuyện gì đã xảy ra thế này?”
Không chỉ Đồng Thanh, những sinh mệnh khác có mặt ở đây cũng đều có câu hỏi tương tự.
Chẳng lẽ phản ứng năng lượng khủng bố trên người Trần Mặc trong khoảnh khắc ấy là giả sao? Hay là radar chiến giáp của bọn họ đều bị hỏng hết rồi?
Một radar chiến giáp bị lỗi thì không sao, nhưng tất cả radar chiến giáp đều như vậy thì hiển nhiên là không thể nào.
Hơn nữa, gió mây trên bầu trời rừng bia Thiên Tinh vẫn đang biến đổi không ngừng, thậm chí còn hình thành lốc xoáy cuồn cuộn. Những hiện tượng đó tuyệt đối không thể là giả, và có khả năng là do sự tác động của một siêu năng lực đặc thù nào đó.
"Thật là một kẻ biến thái." Tử Đế đứng trên không trung, ngẩng đầu quan sát bóng dáng của Trần Mặc, sau đó khôi phục tâm thế bình tĩnh, tiếp tục theo dõi tình hình trận chiến.
Về phần di thư Thiên Tinh, hắn ta dường như không có hứng thú.
"Trần Mặc mang theo vũ khí nén năng lượng trên người sao?" Hồ Băng Tâm nghi hoặc, nhìn Sư Minh bên cạnh.
Lôi Đình cũng biến sắc kịch liệt, hắn ta biết đó không phải ảo giác hay trục trặc máy móc, mà là sự tồn tại chân thật.
Bởi lẽ, mỗi khi sinh mệnh của nền văn minh Lôi Thần vận dụng Lôi thể, thì năng lượng bên trong thân thể cũng sẽ tăng mạnh, tựa như tín hiệu lúc nãy phát ra cơ thể Trần Mặc.
Tuy nhiên, nếu so sánh với phản ứng năng lượng phát ra từ cơ thể Trần Mặc, thì Lôi thể của bọn họ chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ.
Tử Vận run rẩy cả người.
Cô ta vừa rồi đã kích phát siêu năng lực khống chế tâm linh, muốn tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra. Tuy nhiên, một bàn tay vô hình nào đó đã bóp nghẹt ý thức của cô ta, khiến cô ta như bị tử thần bóp chặt cổ họng, phảng phất như đang đối mặt với cái nhìn chăm chú của một sinh mệnh cực kỳ khủng bố.
"May mà mình đã nghe lời sư thầy, tuyệt đối không gây thù chuốc oán với với hắn." Thủy Linh không khỏi khiếp đảm.
Thân là người thừa kế của nền văn minh Vô Tẫn Hải, cô ta hiển nhiên cũng đã thức tỉnh siêu năng lực tiên tri, vậy nên có thể cảm nhận được khoảnh khắc vừa rồi một cách rõ ràng nhất. Vào thời điểm tín hiệu năng lượng trong cơ thể Trần Mặc xuất hiện trên radar chiến giáp, cô ta có thể nghĩ ra viễn cảnh toàn bộ hành tinh gần như bị hủy diệt, cho đến kia hiện tượng kỳ quái kia chợt lóe rồi biến mất, cô ta mới dần dần hồi phục tinh thần, cảm thấy ổn hơn đôi chút.
Bỗng nhiên, một giọng nói mang theo nghi hoặc xuất hiện ở kênh liên lạc công cộng: "Liệu năng lượng trong cơ thể hắn ta có liên quan đến sinh mệnh chiều thứ tư không?"