Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 396 - Chương 1926: Tiến Hành Thí Nghiệm Với Tác Mễ

jc9c4w6w 996 chữ

Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.

Sau khi tận mắt nhìn thấy siêu năng lực của Tác Mễ, Trần Mặc cảm ứng được động tĩnh của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, cho nên đi vào bên trong để xem thử.

Những giá sách cao lớn kéo dài đến vô tận, cũng với quả cầu Khoa Học Kỹ Thuật trôi nổi ở trung tâm Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.

Sau khi Trần Mặc đi vào, quả cầu từ trên hạ xuống, lơ lửng trước mắt hắn.

Từ khi hắn ta lấy được cấp thẩm quyền [Nhân viên quản lý Khoa Học Kỹ Thuật - cấp độ Thần Thoại, quả cầu trung tâm Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật này biến thành trong suốt mềm mại, nhưng khi hắn trở thành sinh mệnh lượng tử, thì Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật đều không có gì thay đổi.

Trần Mặc vẫn luôn tìm cách để kích hoạt nhiệm vụ tiếp theo của nhưng hắn không thấy bất kỳ manh mối nào.

Cho đến khi “siêu năng lực thời gian” xuất hiện, Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật mới bắt đầu biến hoá, ánh sáng bên trong quả cầu Khoa Học Kỹ Thuật chuyển động nhanh hơn nhiều, hình thành lên mạng lưới tương tự như hệ thống hành tinh trong vũ trụ.

Tuân theo sự kích động trong lòng, Trần Mặc đưa tay chạm vào quả cầu.

Khoảnh khắc tiếp theo, một điều bất ngờ đã xảy ra

Ánh sáng rực rỡ của quả cầu bành trướng giống như mở ra thế giới mới, cả Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật xuất hiện chấn động nhẹ.

Thấy thế, Trần Mặc hơi động lông mày, lộ ra vẻ mặt sung sướng.

Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật đã lâu không có động tĩnh, nhưng bây giờ lại bắt đầu biến hoá.

Từng giá sách cao to toát ra vẻ sáng chói lạnh lùng và không hề thay đổi so với thời xa xưa, rốt cuộc cũng bắt đầu dịch chuyển, mở ra một con đường lớn dẫn vào sâu trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.

Khoảnh khắc tiếp theo, Trần Mặc nhìn thấy quả cầu Khoa Học Kỹ Thuật rực rỡ sắc màu trước mặt phóng đi như một viên đạn, bay dọc theo con đường lớn, tiến vào sâu bên trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.

Hắn ta không khỏi sửng sốt, sau đó ngước mắt nhìn con đường mới xuất hiện trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.

Trần Mặc đứng ở giữa con đường lớn, cảm thấy cô đơn lạnh lẽo vô hạn, tưởng chừng con đường trước mắt là dòng sông thời gian vô tận. Khi bước về phía trước, hắn có thể nghe thấy tiếng bước chân của mình vang vọng giữa các giá sách.

Trần Mặc không biết mình đã đi được bao lâu, có lẽ là một phút, cũng có lẽ là rất lâu rồi. Trong con đường lớn này, hắn có một cảm giác rất đặc biệt, hoàn toàn không có khái niệm thời gian.

Trần Mặc đột nhiên dừng chân lại, trước mặt hắn là một cánh cửa.

Trần Mặc cảm thấy cánh cửa này trông khá giống với cánh cửa của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, nhưng vẫn có một chút khác biệt.

Nó có kết cấu đặc biệt, cùng với những đường nét hoa văn phảng phất như được tạo thành từ một loại vật chất nào đó, liên tục thay đổi mọi lúc mọi nơi.

Trần Mặc không còn xa lạ với cánh cửa này.

Lúc Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật xuất hiện biến hoá, cấp thẩm quyền dần dần tấn thăng, những

tin tức liên quan đến “cánh cửa” ở sâu trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật cũng xẹt qua trong đầu

Hắn từng hỏi Thư Lão cái gì ở phía sau cánh cửa, nhưng Thư Lão bảo hắn phải tự mình tìm hiểu. Bây giờ, cánh cửa này đã thực sự xuất hiện rồi.

Đây chắc hẳn đây là bí mật và sứ mệnh cao cả nhất của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.

Chuẩn bị tâm lý xong xôi, Trần Mặc giơ tay đẩy cửa.

Hå?

Giây tiếp theo, Trần Mặc ngẩn ra.

Lòng bàn tay của hắn xuyên qua cánh cửa lớn, chạm tới phía sau cánh cửa mà không gánh chịu bất kỳ lực cản nào.

Trần Mặc cố gắng bước vào bên trong, lại phát hiện ra phía trước là khoảng sâu vô hạn của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, còn cánh cửa lại ở phía sau.

Chuyện gì thế này?

Một câu hỏi lớn hiện lên trong đầu Trần Mặc

Hắn quay đầu lại, duỗi tay chạm vào cánh cửa lần nữa, nhưng vẫn không chạm vào được.

Cánh cửa lớn trước mắt hắn như ở tựa như ở một thời không song song khác, cho dù nó ở gần trong gang tấc, nhưng hắn mãi mãi không thể chạm vào.

Trần Mặc lại thử lại, vẫn có kết quả như thế.

Lẽ nào hắn phải nắm vững siêu năng lực khống chế thời không, thì mới có thể chạm vào cánh cửa này?

Chỉ có thể là nguyên nhân này thôi.

Bởi lẽ, sự xuất hiện của cánh cửa này có liên quan tới không gian.

Thử thêm vài lần nữa, Trần Mặc rốt cuộc cũng từ bỏ.

Cánh cửa này thực sự giống như đang ở một thời không song song, hoặc là không gian thứ tư, Trần mặc không thể thoát khỏi trói buộc của chiều không gian hiện tại, không thể chạm tới không gian thứ tư, hay thời không song song.

Đợi khi nắm vững ba loại siêu năng lực khống chế thời gian, không gian và ý thức, hắn sẽ lại đến đây mở khóa sứ mệnh sau cánh cửa này.

Tuy nhiên, độ khó của nhiệm vụ này e là không thấp đâu.

Chương 1926: Tiến hành thí nghiệm với Tác Mễ

Tác Mễ theo Mặc Nữ đi vào phòng thí nghiệm, đây là lần đầu tiên hắn tới nơi này.

Sinh mệnh bình thường của tập đoàn Kiến Hành Quân đều không biết tới sự tồn tại của phòng thí nghiệm.

Nơi này thoạt nhìn rất đơn giản, mang đầy phong cách khoa học kỹ thuật với đủ loại máy móc, thiết bị không biết tên, cũng như một vài ký hiệu, văn tự không rõ nguồn gốc, có điều Tác Mễ cũng biết rằng những thứ này chính là phương trình nghiên cứu.

Hắn từng nghe về câu chuyện truyền kỳ về ông chủ - người đã một tay dựng lên Kiến Hành Quân từ căn phòng thí nghiệm này.

Bây giờ, hắn cuối cùng cũng bước chân tới nơi làm việc ông chủ, cũng là nơi nòng cốt nhất, bí mật nhất của tập đoàn Kiến Hành Quân.

Nhìn thấy Trần Mặc tươi tỉnh xán lạn trong phòng thí nghiệm, Tác Mễ nhận ra ông chủ nhà mình chắc hẳn đang có chuyện vui, thế nhưng hắn vẫn có chút căng thẳng.

“Đây là phòng thí nghiệm của ta, ngươi cảm thấy sao hả?” Trần Mặc hỏi.

“Ta đều không hiểu.” Tác Mễ nói.

Hắn vốn coi ông chủ là thần tượng của mình, cho dù ông chủ vô cùng thân thiện, không hề làm cao, nhưng khi tiếp xúc với nhân vật trong truyền thuyết ở khoảng cách gần như thế, hắn vẫn chưa thể hoàn toàn mở lòng.

“Không hiểu là bình thường, ta nghiên cứu siêu năng lực trong phòng thí nghiệm này, mà số lượng sinh mệnh trong vũ trụ có thể hiểu được khái niệm siêu năng lực cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay” Trần Mặc nói: “Mặc Nữ nói với ngươi chuyện liên quan tới thí nghiệm lần này chưa?”

“Vâng, cô ấy nói hết rồi.”

Lúc nghe thấy ông chủ có thể sao chép siêu năng lực của mình, Tác Mễ không khỏi kinh ngạc. Sao chép siêu năng lực của người khác đích thị là một khả năng quá đáng sợ. Hơn nữa, ông chủ còn sở hữu rất nhiều siêu năng lực khác nhau, phảng phất như là thần linh rồi.

“Ta sao chép siêu năng lực của ngươi, cũng sẽ không tạo ra tổn hại gì với siêu năng lực của ngươi, nói không chừng còn có thể đẩy nhanh tốc độ thăng tiến siêu năng lực cho ngươi. Vì lẽ đó, ngươi không cần lo lắng! Tuy nhiên, ta cần theo dõi ý thức não bộ của ngươi, không tránh khỏi việc nhìn

thấy chuyện riêng tư của ngươi trong suốt quá trình này.

Về phương diện này, ta sẽ bồi thường cho ngươi bằng cách giúp cho người nhà ngươi, kể cả vợ con ngươi sau này, đều được khai phá siêu năng lực vô điều kiện. Ngoài ra, ngươi có thể đưa ra bất kỳ yêu cầu nào với ta, chỉ cần điều đó nằm trong khả năng của ta, không gây hại đến lợi ích chung của Kiến Hành Quân, thì ta đều sẽ cố hết sức thỏa mãn ngươi.

“Không cần, thực sự không cần đâu”

Tác Mễ vội vàng xua tay: “Ta cảm thấy vô cùng vinh dự khi có thể giúp đỡ ông chủ! Hơn nữa, ta có được siêu năng lực này là nhờ vào dược phẩm mà học viện siêu năng lực dưới trướng tập đoàn Kiến Hành Quân cung cấp. Nói cách khác, nếu như không có ngài, thì ta cũng chỉ là một trong vô số những sinh mệnh bình thường trong vũ trụ”

“Ta nói lời thì sẽ giữ lời! Sau này, nếu như ngươi có khó khăn hay yêu cầu gì, thì cứ mang theo cái thẻ này đến gặp ta.

Trần Mặc đưa một thẻ kim loại đặc biệt cho Tác Mễ: “Ngoài ra, ngươi có thể tìm tổng giám đốc Triệu Mẫn, cô ấy nhất định sẽ giúp ngươi. Nếu như ngươi không cần dùng đến tấm thẻ này, thì cứ để nó lại cho con, cháu ngươi cũng được.

“Cảm ơn ông chủ. Tác Mễ không còn khách sáo, cẩn thận nhận lấy tấm thẻ mà Trần Mặc đưa cho

Chương 1926: Tiến hành thí nghiệm với Tác Mỗ

Tấm thẻ này được làm từ một loại vật liệu không rõ nguồn gốc, nhưng có chút nặng tay và xúc cảm lạnh lẽo, có biểu tượng tập đoàn Kiến Hành Quân ở mặt trên và chữ ký của Trần Mặc ở mặt sau, trông vô cùng đơn giản nhưng lại ẩn chứa ý nghĩa phi phàm.

Nếu hắn nói với bạn bè rằng thứ này là do ông chủ đưa cho mình, thì bọn họ chắc chắn sẽ ngưỡng mộ đến chết mất.

Hơn nữa, đây là tín vật, đại diện cho lời hứa từ ông chủ, vì vậy giá trị của nó không cần nói cũng

biết.

“Chúng ta không nên nói nhiều lời khách sáo nữa, cần phải vào vấn đề chính rồi! Ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

“Chuẩn bị xong rồi? Tác Mễ kiên định gật đầu.

“Đợi một lát nữa, ngươi cứ giải phóng toàn bộ siêu năng lực của bản thân, không cần lo lắng về bất cứ điều gì khác. Nếu như ngươi cảm thấy mệt mỏi, thì cứ việc dừng lại.

Trần Mặc dẫn hắn tới ngồi lên một cái ghế, gắn hai máy cảm biến trên trán hắn.

“Ngươi đừng lo lắng, hãy cố gắng thư giãn hết mức, cũng đừng chống cự nếu bạn cảm thấy mình

đang bị theo dõi. Ta sẽ kết nối với ý thức não bộ của ngươi, có thể nhìn thấy ký ức ngươi, cảm nhận được những thay đổi trong siêu năng lực của ngươi trong suốt quá trình này.

Siêu năng lực của Trần Mặc đã đạt đến cấp độ tinh cầu, cao hơn nhiều so với Tác Mễ, cho dù Tác

Mễ chống cự, thì Trần Mặc cũng có thể nhìn thấy ký ức của hắn. Chẳng qua nếu như Tác Mễ chống cự kịch liệt, thì có lẽ đại não của hắn sẽ bị thương.

“Vâng” Tác Mễ nghiêm túc gật đầu.

Mặc Nữ từng nói chuyện này với hắn.

Trần Mặc cũng đi tới phía sau hắn, bàn tay đặt trên đầu hắn.

“Chúng ta bắt đầu”

Chương 1927: Sự đáng sợ của siêu năng lực thời gian

Siêu năng lực thời gian vô cùng đặc thù, Trần Mặc tưởng chừng chính mình đang ở trên trục thời gian, hy vọng có thể nhìn thấy những bước sóng biến đổi ở trong đó.

Cùng với đó, hắn cũng nảy sinh một loại cảm giác rất cụ thể, chính là loại cảm giác từng xuất hiện lúc hắn sao chép siêu năng lực của Tiểu Ngư.

Tác Mễ đều đổ dồn sự chú ý lên hoa cỏ trong phòng thí nghiệm, cố gắng khống chế sự sinh trưởng của chúng.

Trần Mặc có thể nhìn thấy rõ ràng quỹ đạo chuyển động của nguyên tử hoa cỏ.

Trong mắt hắn ta, không, trong mắt Tác Mễ, hoa cỏ tựa như một bộ phim, mà hắn – hay chính là Tác Mễ – là người có thể điều chỉnh thời lượng của bộ phim ấy bất kỳ lúc nào. Mỗi lần bọn họ “điều chỉnh” thời lượng, hoa cỏ sẽ nở rộ rồi lụi tàn, cứ thế lớn lên và héo rụng, sau đó lại dần dần lớn lên một lần nữa.

Sự tồn tại khách quan của thời gian được hình thành bởi sự vận động và biến đổi của của vật chất,

có thể được cảm nhận bằng ý thức.

Siêu năng lực thời gian tương tự như siêu năng lực ý niệm, nhưng chúng lại khác nhau về bản chất. Siêu năng lực ý niệm, chính là sử dụng ý thức để can thiệp quá trình vận động ban đầu của vật chất, từ đó có thể tùy ý chế tạo hình dạng của vật chất, thậm chí thay đổi bản chất của vật chất. Còn siêu năng lực thời gian, chính là sử dụng ý thức để đẩy nhanh quá trình vận động của vật chất, vậy nên chỉ có thể biến đổi vật thể trong một khoảng thời gian khách quan, trong quá khứ hay tương lai, chứ không có cách nào biến đổi nó sang hình dạng khác.

Ví dụ, siêu năng lực ý niệm có thể biến đổi cây cối thành mầm non hoặc đại thụ chọc trời, thậm chí có thể biến đổi nó thành một chén gỗ hay đồ dùng trong nhà.

Tuy nhiên, siêu năng lực thời gian chỉ có thể biến đổi cây cối thành mầm non hay đại thụ chọc trời, khiến chúng đạt đến độ tuổi nhất định rồi trở nên mục nát và khô héo, chứ không thể biến đổi chúng thành một cái chén gỗ hay đồ dùng trong nhà.

Tuy nhiên, hình dáng “đại thụ chọc trời” biến đổi từ mầm non bằng siêu năng lực ý niệm và siêu năng lực thời gian không giống nhau. Bởi lẽ, hình dáng “đại thụ chọc trời” được tạo ra bởi siêu năng lực thời gian là hình dáng tương lai của mầm non sau khi phát triển theo tự nhiên, còn siêu năng lực ý niệm thì không như vậy.

Siêu năng lực ý niệm có thể khống chế sự quy luật vận động của vật chất ở hiện tại, nhưng không điều khiển được các quy luật vận động của vật chất trong tương lai.

Siêu năng lực thời gian khiến vật chất trở thành hình dáng của nó trong quá khứ hoặc tương lai một cách nhanh chóng.

Khả năng nhìn thấy “Trục thời gian” của Tác Mễ tương tự như khả năng nhìn thấy “thể ý thức” của Tiểu Ngư. Với khả năng này, hắn ta có thể nhìn thấy quỹ tích biến đổi và vận động của vật chất, sau đó vận dụng ý thức của mình để biến đổi nó thành hình dáng ở quá khứ hoặc tương lai. Khi toàn bộ vật chất trong cơ thể sinh mệnh quay trở lại trạng thái của một phút trước, thì chính là đang quy hồi thời gian, du hành ngược về phút trước. Lúc này, sinh mệnh vẫn còn ký ức về “tương lai” đã xảy ra một phút trước đó trong ý thức, liền có cảm giác chình mình vừa mới trải qua một chuyến du hành thời gian.

Chỉ cần nắm giữ siêu năng lực điều khiển thời gian đủ mạnh mẽ trong tay, thì có thể khống chế dòng thời gian của mọi nguyên tử trên Trái đất về vị trí và trạng thái của một ngàn năm trước, mà vẫn còn giữ lại ký ức hiện tại của tất cả sinh mệnh. Điều này tương đương với việc đưa tất cả sinh mệnh đó du hành về ngàn năm trước!

Tất nhiên, việc đưa mọi nguyên tử trên Trái Đất về vị trí và trạng thái từ hàng nghìn năm trước,

đồng nghĩa với việc xóa sổ chủng tộc nhân loại hiện tại. Khi đó, nhân loại thời cổ đại sẽ phát triển tiến hóa lần nữa dựa theo dòng thời gian hàng nghìn năm đã định trước.

Nếu sinh mệnh muốn giữ lại ký ức về quá trình “quay lại thời gian”, nhất định phải thoát khỏi sự trói buộc của chiều không gian và thời gian của vật chất, trở thành sinh mệnh chiều thứ tư và kiểm soát thời không.

Mà sau khi du hành thời gian, việc chủ động sử dụng ngoại lực để thay đổi quỹ tích vận hành tương lai của một vật thể hoặc nguyên tử nào đó, tương đương với việc thay đổi thế giới, gợi ra sự xuất hiện của thời không song song.

Những thay đổi trong quỹ tích đã được xác định trước của một nguyên tử hoặc vật thể, cũng sẽ gây ra “hiệu ứng cánh bướm”.

Sự tồn tại của hiệu ứng cánh bướm này, nếu như có thể phát triển biến hoá, thì sẽ dần dần làm cho thời không song song cùng thời không thế giới trước đó dần dần xuất hiện khác biệt. Và theo thời gian, sự khác biệt này sẽ càng ngày càng lớn.

Nếu muốn loại trừ thời không song song, thì chắc chắn phải dùng nguồn sức mạnh khổng lồ để tua ngược thời gian về lúc một vật thể thay đổi trên trục thời gian, và đưa nguyên tử hoặc vật thể bị thay đổi đó trở về vị trí “ban đầu”.

Sinh mệnh nắm giữ siêu năng lực thời gian chân chính trong tay, có thể du hành trở về lúc kẻ địch chưa trưởng thành và tiêu diệt kẻ đó.

Đó là một vũ khí nhân quả trong triết học.

Cũng là tính đáng sợ của siêu năng lực thời gian.

Chương 1928: Sự đáng sợ của siêu năng lực thời gian (2)

Trong quá trình sao chép lại siêu năng lực của Tác Mễ, Trần Mặc không có giây phút nào không cảm nhận được tính chất đặc biệt của siêu năng lực thời gian, đồng thời âm thầm khẳng định đây chính là khả năng của một sinh mệnh ở chiều thứ tư chân chính.

Một khi có thể khống chế được năng lực thời gian, sau đó phát triển nó đạt đến mức cấp độ thích hợp, hắn có thể tự do qua lại bên trong dòng chảy thời không và thời không song song.

Khi đó, hắn chính là sinh mệnh bất tử bất diệt thực sự trong vũ trụ này, nhưng nếu muốn trở thành thần linh quản lý vạn vật, hắn vẫn cần có khả năng đi vào ký ức của mọi sinh mệnh - chính là siêu năng lực ý thức của Tiểu Ngư.

Hiện giờ, Trần Mặc đã có siêu năng lực ý thức, chỉ còn thiếu siêu năng lực thời gian.

Hắn có cảm giác, siêu năng lực thời gian là điều kiện kích hoạt nhiệm vụ cuối cùng của Thư viện Khoa học Kỹ thuật. Nói cách khác, để biết được sứ mệnh của Thư viện Khoa học Kỹ thuật, hắn nhất định phải nắm giữ siêu năng lực thời gian.

“Hãy thử quay ngược thời gian” Trần Mặc nhắc nhở Tác Mễ.

Tác Mễ vốn đang điều khiển hoa cỏ, nghe thấy giọng nói của Trần Mặc trong đầu, hắn có chút sửng sốt, nhưng sau đó liền hiểu rõ.

Tác Mễ đáp lại, một lần nữa đổ dồn sự chú ý đến hoa lá trong phòng thí nghiệm, cố gắng sử dụng năng lực của mình để đảo ngược thời gian sinh trưởng của hoa cỏ.

Rất nhanh sau đó, vầng trán của Tác Mễ bắt đầu lấm tấm mồ hôi, cơ thể hắn ta bắt đầu run rẩy, các cơ trên mặt hắn ta cũng bắt đầu co giật. Không bao lâu sau, Tác Mễ mất hết toàn bộ sức lực, tạm dừng vận dụng siêu năng lực, cảm thấy chính mình như vừa bò lên khỏi mặt nước.

“Không được” Tác Mễ mệt mỏi, nói với giọng điệu có chút yếu ớt.

Hắn vẫn chưa tìm ra bí quyết quay ngược thời gian, dường như bị ngăn cản bởi một rào cản vô hình nào đó. Hơn nữa, hắn còn cảm giác siêu năng lực trong người mình vẫn chưa đủ để quay ngược thời gian.

Thấy vậy, Trần Mặc cũng dừng lại.

Vừa rồi, khi Tác Mễ sử dụng siêu năng lực thời gian để quay ngược thời gian của hoa cỏ, hắn cũng

cảm nhận được có sự cản trở tương tự. Cùng với đó, hắn cũng phát hiện nguyên nhân chính là do năng lực của Tác Mễ chưa hoàn toàn phát triển, cũng là do cơ thể và ý thức hiện tại của Tác Mễ căn bản chịu không được những biến hoá trong quá trình quay ngược thời gian.

“Ngươi vất vả rồi, trước tiên nghỉ ngơi đi, lần sau lại tiếp tục. Dù sao đi nữa, thân thể mới là điều quan trọng nhất” Trần Mặc nói.

Tác Mễ ngồi dậy khỏi ghế, cầm lấy chiếc khăn từ tay người máy, lau chùi mồ hôi rồi tò mò hỏi: “Ông chủ có thu hoạch được gì không?”

“Có thu hoạch được một chút. Trần Mặc gật đầu.

Hắn có một vài thu hoạch nhất định, nhưng vẫn chưa thành công sao chép siêu năng lực của Tác Mễ. Dù sao đi nữa, siêu năng lực thời gian quá mức phức tạp, hắn còn cần thời gian để lĩnh hội nó, không thể vội vàng được.

Theo cách phân loại siêu năng lực của Trần Mặc, những loại siêu năng lực liên quan đến ý thức, thời gian và không gian được liệt vào đỉnh của Kim Tự Tháp siêu năng lực.

Lúc trước, hắn đã tốn rất nhiều công sức mới có thể thành công lĩnh hội được siêu năng lực ý thức của Tiểu Ngư, vậy nên hắn cũng ý thức được chính mình sẽ gặp rất nhiều khó khăn khi lĩnh hội siêu năng lực thời gian.

“Chúng ta ăn cơm trước đi? Trần Mặc cởi áo choàng thí nghiệm, dẫn Tác Mễ ra khỏi phòng thí nghiệm.

Tác Mễ nở nụ cười xán lạn trên gương mặt mệt mỏi, hắn không ngờ lại có thể cùng ăn tối với ông chủ, sau này khi quay về có thể khoe khoang với mọi người.

Tích tích tích!

Đúng lúc này, thiết bị liên lạc của Trần Mặc vang lên âm thanh tin nhắn. Liếc nhìn dãy số, Trần Mặc dừng lại một chút, đây chính là từ cục tình báo đến, hắn biết chắc chắn có chuyện lớn đã xảy ra. Mặc Nữ cũng tới gần bên cạnh hắn, thấp giọng nói: “Mặc ca, liên minh Thập Thành xảy ra chuyện rồi.

Sau khi nhìn thấy tin tức từ cục tình báo, Trần Mặc lập tức rơi vào trầm tư.

Quả thực đã xảy ra chuyện.

Kahn – Minh chủ của Liên minh Thập Thành, đồng thời là Thành chủ toà thành Hi Ma, La Nghiêu

Thành chủ của toà thành Yêu La, ngoài ra còn có Lệnh Hi – tổng tư lệnh liên quân của Liên minh Thập Thành, ba người bọn họ đều bị ám sát gần như ngay tại trận chiến. La Nghiêu bị giết hại, Kahn thoát chết nhưng bị thương nặng, Lệnh Hi cũng bị thương nhẹ.

Đây là tin tức tình báo được truyền về từ liên minh Thập Thành.

“Kahn có quan hệ thân thiết với La Nghiêu, bọn họ thân thiết như anh em. Hơn nữa, La Nghiêu cũng quen biết với sư phụ của Lệnh Hi, còn mang ơn tri ngộ đối với Lệnh Hi, lần này La Nghiêu gặp nạn, liên minh Thập Thành e rằng sẽ biến đổi rất lớn.

Lam vừa chiếc cằm nhọn của, vừa đưa ra suy luận sắc bén về sự tình có khả năng xảy ra tiếp theo. Biến cố lần này khiến bọn họ đều bất ngờ.

Trần Mặc cảm thấy nặng nề, thế cuộc xem ra còn phức tạp hơn so với dự đoán của hắn.

Chương 1929: Cơn thịnh nộ của liên minh Thập Thành
Bình Luận (0)
Comment