Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 43 - Chương 726: Hắn Muốn Thăng Thiên Sao?

Chưa xác định So với các chuyên gia ở Học Viện Kỹ Thuật, tâm trạng của Trần Mặc bình tĩnh hơn nhiều.

Trong lúc quan sát quá trình vận hành của Vòng Sao, trong đầu hắn liên tục hiện ra đủ loại tình huống phát sinh đối với từng dữ liệu khác nhau, đồng thời cũng tính toán phương pháp tối ưu hóa cho các vấn đề đó.

"Hệ thống làm mát hoạt động bình thường, bộ chuyển hướng hoạt động bình thường, trường dọc ổn định, trường góc ổn định..."

Quá trình phóng điện của tia plasma đã kéo dài 280 giây, Trần Mặc cũng bắt đầu chìm trong những suy tư.

Bởi vì bầu khí quyển Trái Đất không có áp suất khổng lồ như bên trong mặt trời, nên phản ứng plasma không thể tự phát một cách ngẫu nhiên. Vì lẽ đó, thiết bị Vòng Sao phải đảm bảo nhiệt độ của plasma đạt mốc 100 triệu độ C trong hơn 1000 giây thì mới có thể tạo thành các điều kiện cần thiết để plasma hoạt động ổn định và phóng điện liên tục.

Một khi các điều kiện để duy trì phản ứng được tạo thành, hiệu suất sử dụng của nhiên liệu deuteri triti sẽ được nâng cao, khả năng tự duy trì của triti được phát động, từ đó cung cấp một dòng năng lượng liên tục ổn định để kéo dài quá trình phóng điện.

Nhưng ngay lúc bắt đầu, nhiệt độ tức thời của plasma không đạt đến hàng trăm triệu độ C, phát sinh sai lệch nghiêm trọng so với dữ liệu thử nghiệm mô phỏng, nên Trần Mặc cũng không chắc quá trình phóng điện có thể duy trì trong bao lâu.

Trong trung tâm chỉ huy vào lúc này, hàng chục nhà nghiên cứu đều nhìn chằm chằm về phía trước, không ai dám chớp mắt vì sợ bỏ lỡ thời khắc lịch sử sắp tới.

495 giây trôi qua, hoạt động phóng điện liên tục của plasma ở nhiệt độ cao trong môi trường từ tính ràng buộc cuối cùng cũng dừng lại.

Tất cả mọi người trong trung tâm chỉ huy lập tức reo hò cuồng nhiệt.

Nhiệt độ plasma đạt được gần 90 triệu độ C, quá trình phóng điện liên tục duy trì trong 495 giây, kết quả này đã vượt xa sự mong đợi của mọi người.

Đây chính là một bước đột phá lớn lĩnh vực nghiên cứu phản ứng tổng hợp hạt nhân, mục tiêu ứng dụng thành công năng lượng hạt nhân đã ở gần ngay trước mắt.

Nếu kết quả của thí nghiệm này được công bố ra bên ngoài, nó chắc chắn sẽ tạo ra một trận sóng to gió lớn toàn thế giới.

Trần Mặc thở dài một tiếng vì không hài lòng, quá trình vận hành mà hắn muốn không chỉ diễn ra trong vài phút, mà là trong nhiều năm hoặc thậm chí hàng chục năm.

Mặc dù kết quả này đã là một bước đột phá cực lớn đối với nền khoa học kỹ thuật hiện tại, nhưng Trần Mặc vẫn không khỏi cảm thấy thất vọng. Đối với hắn mà nói, nếu không thể tạo ra nguồn năng lượng sạch ở đầu ra, vậy thì thí nghiệm phản ứng tổng hợp hạt nhân xem như đã thất bại.

“Bây giờ, chúng ta bắt đầu chuẩn bị cho lần thử nghiệm thứ hai.”

Trần Mặc đột nhiên dội một chậu nước lạnh xuống bầu không khí hào hứng trong trung tâm chỉ huy, khiến tất cả mọi người đang chìm đắm cảm xúc hân hoan khôn xiết đều có chút hốt hoảng.

Giọng nói bình tĩnh của hắn như đang biểu lộ thái độ không hài lòng đối với kết quả này.

Plasma phóng điện liên tục gần 500 giây với nhiệt độ gần 90 triệu độ C, vậy mà Trần Mặc vẫn chưa hài lòng sao?

Cho dù bọn họ đã hi sinh cả cuộc đời cho công cuộc nghiên cứu, nhưng cũng chưa bao giờ đạt được thành tích này đâu đấy!

“Viện sĩ Trần, nhanh như vậy đã làm thí nghiệm lần hai sao?”

Vạn Viễn Hi có chút không thể tin được.

“Đúng thế.”

Trần Mặc gật đầu.

"Ngươi không đi tìm kiếm các vấn đề của thí nghiệm sao? Sau đó suy xét đến phương án tối ưu hóa thiết bị?"

Vạn Viễn Hi hỏi.

Hiện tại, lần thí nghiệm thứ nhất chỉ vừa mới hoàn thành, vậy mà Trần Mặc đã muốn chuẩn bị cho lần thí nghiệm thứ hai luôn sao?

Mục đích khi thực hiện thí nghiệm chính là thu thập dữ liệu để tìm ra phương án tối ưu hóa và điều chỉnh thiết bị, sau đó mới tiếp tục thử nghiệm, rồi lại tối ưu hóa và điều chỉnh, từng bước từng bước cho đến khi thành công triệt để.

Động thái vội vàng như vậy sẽ không mang lại nhiều kết quả.

"Ta sẽ giải quyết các vấn đề còn tồn tại trong thí nghiệm, cho nên các ngươi không cần phải lo lắng, chỉ cần làm tốt công tác chuẩn bị là được. Sau khi ta xử lý dữ liệu thí nghiệm thực tiễn xong, chúng ta sẽ tiếp tục tiến hành thí nghiệm càng sớm càng tốt."

Trần Mặc nói.

Hắn dám khẳng định rằng thiết bị Vòng Sao hiện tại đã có thể điều khiển phản ứng tổng hợp hạt nhân, nhưng các thông số của mỗi bộ phận khác nhau vẫn chưa đạt chỉ tiêu nên mới dẫn tới thất bại. Hắn chỉ cần điều chỉnh các thông số thí nghiệm theo tiêu chuẩn ban đầu, nói không chừng, lần thử nghiệm tiếp theo sẽ đạt được thành công.

Hả?

Lý Kiếm và những người khác kinh ngạc nhìn nhau. nhưng không ai có thể mở miệng phản đối.

Thí nghiệm Vòng Sao vừa rồi đã hoàn toàn chinh phục đám viện sĩ. Hiện tại, quyền phát ngôn của Trần Mặc đối với lĩnh vực phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát đã vượt xa tất cả bọn họ.

Trần Mặc vừa có thể thiết kế một thiết bị điều khiển phản ứng tổng hợp hạt nhân, sau đó lại kiến tạo ra thành phẩm trong một khoảng thời gian rất ngắn. Sau đó, kết quả thí nghiệm của hắn lại vượt qua nỗ lực hàng chục năm của tất cả những người đi trước ngay từ lần đầu tiên.

Những điều kể trên đã cho thấy, thực lực của bọn họ vốn không cùng đẳng cấp với Trần Mặc.

"Viện sĩ Vạn, ngươi hãy đi trình bày với Học Viện Kỹ Thuật, đề xuất gửi thêm 500 gam nhiên liệu triti qua đây. Chúng ta có thể sẽ phải thực hiện thí nghiệm nhiều lần, nên 500 gam nguyên liệu đó sẽ được dùng để phòng ngừa trường hợp khẩn cấp."

Trần Mặc nói với Vạn Viễn Hi.

“Được.”

Vạn Viễn Hi gật đầu.

Hiện giờ, Trần Mặc chính là người mà ông ta tin tưởng hơn bao giờ hết.

“Được rồi, mọi người hãy tiếp tục làm việc, chuẩn bị cho lần thí nghiệm tiếp theo, đợi đến khi thí nghiệm Vòng Sao thành công mỹ mãn, ta sẽ tổ chức ăn mừng với mọi người.”

Sau khi chào tạm biệt mọi người, Trần Mặc rời trung tâm chỉ huy thí nghiệm Vòng Sao cùng với Triệu Mẫn và Lý Thành Chi.

Chương 726: Hắn muốn thăng thiên sao? "Thí nghiệm đạt được thành công lớn như vậy, nhưng có vẻ như viện sĩ Trần không hài lòng lắm nhỉ?"

Sau khi đám người Trần Mặc và Triệu Mẫn rời đi, Lý Kiếm nhìn Vạn Viễn Hi, những người khác cũng đồng thời quan sát ông ta, bọn họ hiển nhiên là có cùng một nghi hoặc.

"Có thể là mỗi cá nhân có một góc độ nhìn nhận vấn đề khác nhau, nên đối với viện sĩ Trần, nếu thiết bị Vòng Sao chưa thể vận hành ổn định liên tục, thì thí nghiệm này vẫn được coi là thất bại.”

Vạn Viễn Hi thở dài một tiếng.

Từ góc độ của bọn họ, lần thử nghiệm này là một thành công xưa nay chưa từng có.

Nhưng Trần Mặc thì khác. Ngay từ đầu, hắn chỉ muốn theo đuổi hiện tượng plasma duy trì sự cháy mãi mãi.

Đối với họ mà nói, đó chính là bài toán cuối cùng trong kì thi đại học, độ khó của nó đã vượt qua phạm vi tài liệu đề cương, mắt xem không hiểu mà đầu cũng không giải ra được. Nhưng trong mắt Trần Mặc, đây chỉ là một phép tính đơn giản, nếu không tìm ra đáp án chính xác hoàn toàn, hắn đương nhiên sẽ không quá vui mừng.

“Bây giờ, chúng ta hãy chuẩn bị cho lần thí nghiệm tiếp theo như viện sĩ Trần đã nói.”

Vạn Viễn Hi dặn dò các nhân viên nghiên cứu có mặt ở đó. Sau khi đạt được thành công lớn đến nhường này, tất cả mọi người đều dốc hết toàn lực làm việc.

Không ai có thể đoán trước, liệu mình có thể làm nên lịch sử trong lần thí nghiệm tiếp theo hay không?

...

"Cái gì? Thiết bị Vòng Sao vận hành ổn định và tạo ra phản ứng plasma ở nhiệt độ gần 90 triệu độ C trong 495,43 giây sao?"

Sau khi gneh tin, Vương Niên bật dậy khỏi ghế ngồi, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

"Ngươi xác định kết quả này là sự thật?"

"Đúng vậy, ta đã tận mắt chứng kiến, viện sĩ Lý và lão Quách cũng đều có mặt ở hiện trường, nếu ngươi không tin thì có thể đi hỏi bọn họ. Bây giờ, lão Quách và những người khác đều muốn tham gia hạng mục Vòng Sao."

Giọng nói ở đầu dây bên kia của Vạn Viễn Hi tràn ngập vui sướng, ai nấy đều có thể tưởng tượng tâm trạng của ông ta tốt như thế nào.

“Đây chắc chắn là một trò đùa.”

Vương Niên nói.

Quách Trường Minh là chuyên gia vật liệu hoá học, ông ta dẫn đầu hạng mục nghiên cứu vật liệu chế tạo bộ phận phân kỳ. Ngoài ra, Lý Kiếm, người phụ trách hạng mục thí nghiệm Siêu Vòng, cũng tự nhận định thí nghiệm Siêu Vòng của mình không cần tiếp tục nghiên cứu nữa rồi.

“Ngươi có thể sao chép lại một bản số liệu thí nghiệm được không?” Vương Niên hỏi.

“Không được, ta không có quyền sao chép dữ liệu nếu không có sự cho phép của viện sĩ Trần. Có điều, Trần Mặc hắn chắc chắn sẽ không đồng ý.”

Vạn Viễn Hi nói.

Trong lúc hai bên bàn bạc các điều khoản hợp tác, bọn họ đã thỏa thuận rằng chỉ những nhân viên nghiên cứu tham gia hạng mục Vòng Sao mới được phép tìm hiểu cơ sở dữ liệu, ngay cả các viện sĩ tại Học Viện Kỹ Thuật cũng không được rớ vào .

Vì vậy, nếu muốn xem tư liệu, đám người này bắt buộc phải tham gia vào nhóm nghiên cứu thì mới có thẩm quyền tìm xem những dữ liệu liên quan đến chủ đề nghiên cứu của mình.

Đây cũng là điều kiện để Trần Mặc thu hút nhân tài, đồng thời ngăn chặn hiện trạng rò rỉ thông tin ra bên ngoài.

Lúc hai bên thương lượng hợp tác, bọn họ đều nghĩ hạng mục này không quá khả quan, cho nên có phần xem nhẹ những điều khoản này. Không ai có thể lường trước Trần Mặc lại có thể nghiên cứu phát minh quá nhiều kỹ thuật tiên tiến trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

“Được rồi.”

Vương Niên có chút tiếc nuối, chả trách lão Quách và những người khác đều muốn tham gia đội ngũ của Trần Mặc. Hắn dùng thủ đoạn treo mỡ trước miệng mèo, bọn họ chỉ có thể nhìn nhưng không thể động vào các kỹ thuật thần kỳ, quả thật biết cách trêu ngươi người khác.

“Ngươi gọi điện về đây là có chuyện gì? Cần hỗ trợ gì sao?”

"Thí nghiệm vừa mới hoàn thành, viện sĩ Trần có vẻ không hài lòng."

"Hắn không hài lòng với kết quả này? Hắn muốn thăng thiên sao?”

Khi Vương Niên nghe thấy câu này, hắn nhảy dựng lên, thiếu chút nữa buông lời chửi rủa.

Sở nghiên cứu Vật Lý Plasma là nơi tập hợp của những nhà vật lý hàng đầu trong nước, thậm chí còn tuyển dụng thêm một số chuyên gia nước ngoài, bọn họ miệt mài nghiên cứu hàng chục năm trời mới đưa chuyên ngành vật lý học ở Trung Quốc sánh tầm thế giới.

Hiện tại, Trần Mặc đã bỏ xa bọn họ ngay từ lần thí nghiệm đầu tiên, duy chỉ điều này đã quá đủ đả kích rồi, vậy mà Vạn Viễn Hi còn nói rằng Trần Mặc vẫn chưa hài lòng với kết quả thí nghiệm?

"Ngươi đừng nói vậy, viện sĩ Trần có thể thực sự có khả năng thăng thiên đấy. Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ có thể hái 'mặt trời' xuống, điều khiển 'mặt trời' giữa những tràng pháo tay.”

Vạn Viễn Hi nói đùa.

Vương Niên: "..."

"Viện sĩ Trần đang chuẩn bị cho lần thí nghiệm thứ hai. Viện sĩ Lý và lão Quách tạm thời vẫn chưa trở về để hỗ trợ chuẩn bị cho lần thí nghiệm sắp tới, ngươi có muốn đến đây không?”

“Muốn, sao lại không muốn chứ.”

Vương Niên lập tức bắt lấy cơ hội, ngay cả khi Vạn Viễn Hi không nói, ônh cũng muốn đến đó một chuyến.

Tất nhiên, không có điều gì quan trọng hơn việc chứng kiến phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát được tiến hành thành công.

"Còn có, Vòng Sao có thể cần tiến hành thí nghiệm nhiều lần. Viện sĩ Trần nói rằng có thể cần 500 gam nhiên liệu triti để dự phòng."

Vạn Viễn Hi nói.

“Được, ta sẽ thông báo với Học Viện Kỹ Thuật và Tập đoàn Công nghiệp Hạt nhân để vận chuyển nguyên liệu thô qua đó sớm nhất có thể.”

Vương Niên không do dự mà đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, Vương Niên thu dọn cặp sách một cách qua loa, cất tài liệu vào két sắt rồi rời khỏi văn phòng. Ông ta không hề nghi ngờ tin tức của đám người Vạn Viễn Hi có vấn đề, bởi vì Vạn Viễn Hi không cần phải lừa hắn, vả lại còn có Lý Kiếm và những người khác đồng thời kiểm chứng.

Một khi thí nghiệm phản ứng tổng hợp hạt nhân diễn ra thành công tốt đẹp, Học Viện Kỹ Thuật bọn họ cũng sẽ được hưởng rất nhiều lợi ích, bởi vì tập đoàn năng lượng hạt nhân Trung Quốc đã được cấp trên phê duyệt mối quan hệ liên doanh giữa bọn họ với công ty Kiến Hành Quân.

Hiện tại, thiết bị Vòng Sao đã có thể duy trì phản ứng plasma hoạt động ổn định trong 495 giây ở nhiệt độ gần 90 triệu độ C. Thành tích này đã thiết lập một kỷ lục thế giới mới.

Vậy lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư thì sao?

Chẳng lẽ không vượt xa con số này sao?

Có thể nói, đây là lần đầu tiên mà loài người ở gần với các ứng dụng năng lượng hạt nhân nhất, thành công ở gần ngay trước mắt.

Vương Niên có thể tưởng tượng, Vạn Viễn Hi và những người khác đã phấn khích như thế nào vào thời điểm chứng kiến bước đột phá lớn này.

Chương 727: Điều chỉnh tham số Một mặt khác, Trần Mặc mang theo số liệu thí nghiệm vừa thu được, đi ra khỏi trung tâm dữ liệu và rời cơ sở nghiên cứu trên Đảo Khoa học.

Trên đường đi, Lý Thành Chi không nhịn được mà hỏi hắn.

"Nhìn dáng vẻ của viện sĩ Vạn và những người khác, chắc hẳn thí nghiệm đã rất thành công đúng không? Đây là lần đầu tiên mà ta thấy nhiều chuyên gia nước mắt giàn giụa như vậy."

"Vừa thành công, cũng vừa không thành công, tùy theo nhận định của ngươi.”

"Sao lại nói như vậy?”

"Lần thử nghiệm phản ứng tổng hợp hạt nhân đầu tiên mà có thể đạt được thành tích như thế này thì quả thực là một thành công rất đáng nể. Có thể nói, nó đã mở ra một hành trình mới trong lĩnh vực nghiên cứu phản ứng tổng hợp hạt nhân.”

Trần Mặc nói.

"Nhưng ngươi có vẻ không hài lòng lắm?”

"Mặc dù kết quả khá khả quan, nhưng đối với ta mà nói, đó cũng không được tính là thành công. Quá trình phóng điện liên tục của plasma duy trì trong 495 giây, nhìn thì có vẻ là nhiều, nhưng đối với mục tiêu mấy năm hay mấy chục năm mà nói, con số này không thấm vào đâu cả. Bản thân ta muốn mua dưa hấu, nhưng lại chỉ nhận được hạt mè, đó chính là loại tâm trạng như vậy.”

Trần Mặc giải thích.

Hắn có đầy đủ cơ sở lý luận và tài liệu kỹ thuật hoàn chỉnh trong Thư viện Khoa học Kỹ thuật, sự trợ giúp của bộ não siêu cấp và trí tuệ nhân tạo Mặc Nữ, thậm chí còn tiêu tốn vô số nguồn lực tài chính và vật chất.

Có thể nói, hắn đang sở hữu những điều kiện nghiên cứu hoàn mỹ nhất, nên thành tích này quả thực không đáng nhắc tới.

Hắn đã dùng công nghệ ảnh chiếu ba chiều để mô phỏng thí nghiệm ở trạng thái lý tưởng, còn khi tiến hành thí nghiệm ở thực tế thì lại phát sinh một số sai lệch. Vì thế, hắn cần phải phân tích số liệu thí nghiệm thu về, sau đó để Mặc Nữ điều chỉnh lại tham số tương ứng, vậy thì lần thí nghiệm tiếp theo có thể sẽ đạt được thành tích tốt hơn.

Tuy thí nghiệm lần này chưa đạt được thành công mỹ mãn, nhưng thu hoạch cũng không ít. Hắn rốt cuộc cũng đã có thể chứng minh các lý luận của mình, chỉ là phần số liệu có hơi sai lệch so với dự tính.

Sau khi nghe Trần Mặc giải thích, Lý Thành Chi lập tức hiểu ra.

Mục tiêu ban đầu của Trần Mặc quá cao, vì vậy mà hắn mới không hài lòng với kết quả này. Nhưng Lý Thành Chi không nói thêm gì nhiều, dù sao thì Trần Mặc là người chịu trách nhiệm chính cho hạng mục này, hắn mới có quyền lên tiếng nhất.

Nhìn dáng vẻ mất bình tĩnh đến mức rơi nước mắt sung sướng của những chuyên gia và viện sĩ kia, lần thí nghiệm này chắc chắn đã đạt được thành quả khó tin, chẳng qua lại thấp hơn mong đợi của Trần Mặc mà thôi.

“Ngươi lần này đến đây chỉ để xem thí nghiệm của ta thôi sao?”

Trần Mặc hỏi.

“Nếu ta nói đúng thì ngươi có tin không?”

Lý Thừa Chí cười nói.

Trần Mặc lắc đầu: "Thật sự có chút không quen, ngươi nhất định phải có nhiệm vụ thì mới đến tìm ta. Giáo quan Lý cũng không phải loại người nhàn rỗi không có việc gì làm nên tới xem náo nhiệt, hay nhiệm vụ của ngươi là tới đây xem thí nghiệm của ta?"

"Khà khà ..."

Lý Thành Chi cười sảng khoái.

Suy cho cùng, công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có tầm ảnh hưởng vô cùng đặc biệt, nên một doanh nghiệp tư nhân bình thường căn bản không được phép thực hiện thí nghiệm loại công nghệ này, ngay cả vật liệu và thiết bị thí nghiệm cũng không thể có. Công ty Kiến Hành Quân quả thực đã nhận được rất nhiều ưu ái từ quốc gia. Với tư cách là một nhân viên đặc phái, đồng thời cũng là người quen thuộc với Trần Mặc nhất, Lý Thành Chi đã được cử đến đây để kiểm tra tình hình và báo cáo trực tiếp với cấp trên.

"Chúng ta đi ăn cơm trước đi."

"Được, vậy ta không khách khí đâu. Hay chúng ta cứ ăn trong căng tin của Đảo Khoa Học đi. Ta đang mặc quân phục, không dám tùy tiện vào những nhà hàng năm sao mà ngươi ra vào.”

Lý Thừa Chí cười chỉ vào bộ quân phục trên người hắn.

“Được.”

Trần Mặc khẽ gật đầu.

Sau khi ba người dùng bữa xong, Lý Thành Chi lập tức nói lời tạm biệt. Trước khi rời đi, hắn đã thông báo với Trần Mặc rằng mình sẽ lại đến xem lần thí nghiệm tiếp theo, Trần Mặc đương nhiên cũng không phản đối việc này.

Sau khi tiễn Lý Thành Chi, Trần Mặc và Triệu Mẫn cũng vội vã đến trụ sở Tổ Kiến.

“Ngươi lại tiếp tục trú ẩn trong phòng thí nghiệm, tiến hoá thành trạch nam kỹ thuật ở ẩn sao?”

Trên đường về, Triệu Mẫn hỏi Trần Mặc.

"Thí nghiệm lần một vừa mới hoàn thành, ta sẽ phải tập trung xử lý số liệu trong phòng thí nghiệm một khoảng thời gian. Ngươi hãy giúp ta quản lý công ty, nếu không phải việc gì quan trọng đặc biệt thì tạm thời đừng quấy rầy ta.”

Trần Mặc nói.

"Hạng mục ‘thế giới ba chiều' mà chính quyền thành phố Tân Hải đang chuẩn bị quy hoạch có được coi là việc quan trọng không?”

Triệu Mẫn nói.

"Việc này không vội, Diêu Dật chắc không xử lý nhanh vậy đâu. Nếu ngươi có việc cần tìm ta, vậy thì phải chờ ta giải quyết công tác thí nghiệm trước rồi hẵng bàn chuyện khác.”

"Ừ, ngươi cứ yên tâm nghiên cứu là được. Hiện tại, đội ngũ quản lý của công ty gần như đã hoàn thiện, cho dù ngươi có nghỉ hưu để làm giáo viên thì công ty vẫn có thể hoạt động bình thường."

Triệu Mẫn nói trêu chọc.

"..."

Trần Mặc trực tiếp trợn trắng hai mắt, cô nàng này thật sự coi hắn là thầy Mã rồi.

Sau khi trở về tòa nhà số một, Trần Mặc thay áo khoác thí nghiệm, lao vào phòng thí nghiệm vật lý, cắm ổ USB chứa số liệu thí nghiệm từ Đảo Khoa học vào máy tính.

“Mặc Nữ, xử lý số liệu thí nghiệm ngay bây giờ.”

Sau khi tải dữ liệu xong, Trần Mặc nói.

“Được, anh Mặc, ta đang xử lý.”

Mặc Nữ dùng hình chiếu ba chiều để đứng bên cạnh Trần Mặc, một máy chiếu ba chiều cũng đồng thời xuất hiện trước mặt hai người.

"Ngươi hãy sử dụng các thông số dữ liệu của lần thí nghiệm này thay thế cho các thông số dữ liệu trong mô phỏng ban đầu. Nếu xuất hiện sai số, ngươi hãy biến đổi tùy theo đó, sau đó thiết lập lại số liệu thí nghiệm rồi thực hiện mô phỏng, ta muốn xem kết quả sau cùng."

"Được, đang mô phỏng thí nghiệm."

Thí nghiệm mô phỏng bắt đầu, Trần Mặc tiếp tục xem xét các thay đổi trong cửa sổ chứa số liệu mô phỏng. Quả nhiên, hắn nhận thấy một sự thay đổi không nhỏ so với dữ liệu mô phỏng ban đầu.

Một lúc lâu sau, Mặc Nữ lại lên tiếng.

"Kết quả mô phỏng đã có, kết cấu của thiết bị không cần cải tiến, tính năng của các bộ phận đơn lẻ hoàn toàn có thể đáp ứng nhu cầu của thí nghiệm, chúng ta chỉ cần điều chỉnh một chút tham số của hệ thống là được."

Nhận được kết quả này, trong lòng Trần Mặc thầm thở phào nhẹ nhõm. cảm thấy rất may mắn vì không cần phải cải thiết bị nữa. Nếu không, nhóm nhiên cứu lại phải tháo gỡ, sau đó lắp đặt lại các linh kiện phụ tùng, việc này sẽ mất rất nhiều thời gian.

“Cho ta xem các thông số.”

Trần Mặc nói.

"Ở đây."

Bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Nữ vừa chỉ về phía trước, một phần số liệu xuất hiện trên màn hình LCD trong suốt trước mặt.

Chương 728: Thí nghiệm lần hai "Bởi vì môi trường thí nghiệm rất khắc nghiệt, căn cứ theo số liệu thu hoạch sau thí nghiệm, hiệu suất thực tế của kim loại lỏng beryli gali graphite vonfram có chút khác biệt so với trong thí nghiệm mô phỏng ở điều kiện lý tưởng, nhưng sai số khá nhỏ, nằm trong phạm vi chấp nhận được... "

Trần Mặc gật đầu, không nói chen lời, chỉ yên lặng vừa xem dữ liệu trên màn hình vừa nghe Mặc Nữ phân tích vấn đề.

"Điện trường cảm ứng đã đủ mạnh, mức độ biến đổi của dòng điện trường hình xuyến không cần quá lớn, chỉ cần duy trì cường độ dòng điện và gia tăng giá trị cực đại của dòng điện là được. Có điều, theo dữ liệu sau thí nghiệm, công suất hoạt động của hệ thống gia tăng nhiệt độ hiện không đủ để khiến plasma đạt đến nhiệt độ mục tiêu trong một thời gian định trước.

Do đó, tính năng thay đổi thông lượng từ trường tối đa của hệ thống gia nhiệt ΔΦ cần được điều chỉnh thành (16-20) v-s; tổng công suất p của ecrf (hệ thống gia tốc cộng hưởng cyclotron ion) phải được điều chỉnh từ 5 MW đến 75 MW. Trong quá trình tiến hành thí nghiệm mô phỏng vừa rồi, thông số này cho phép nhiệt độ plasma, nhiệt độ electron đạt đến nhiệt độ mục tiêu trong một thời gian định trước.

Tần số hoạt động của hệ thống dòng điện plasma (lhcd) vận hành ở trạng thái ổn định điều chỉnh thành 37ghz..."

Mặc Nữ báo cáo một loạt thông số thí nghiệm cần được điều chỉnh lại, Trần Mặc cũng bắt đầu kiểm tra kỹ càng từ đó.

Nếu những số liệu này được xử lý thủ công và điều chỉnh lại từ đầu, thì hắn sẽ mất rất nhiều thời gian, thậm chí phải thử nghiệm hết lần này đến lần khác. Nhưng nhờ vào sự hỗ trợ của Mặc Nữ, hắn có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Trần Mặc suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ngươi hãy mô phỏng lại một lần nữa rồi so sánh hai tệp dữ liệu với nhau."

"Được."

Khoảng thời gian tiếp theo, ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi cần thiết, Trần Mặc dành toàn bộ thời gian còn lại để trú ẩn trong phòng thí nghiệm, chuẩn bị cho lần thí nghiệm Vòng Sao thứ hai.

Vương Niên xuống xe buýt, chưa kịp quan sát cảnh đẹp xung quanh đã nhanh chóng đi về phía Vạn Viễn Hi, người đang đứng ở lối ra vào của cơ sở nghiên cứu.

Hôm nay là ngày tiến hành thí nghiệm Vòng Sau lần thứ hai. Sau khi nhận được tin tức từ Vạn Viễn Hi, Vương Niên đã lập tức thu xếp mọi công việc, tức tốc đến thành phố Tân Hải.

Cũng may, thí nghiệm vẫn chưa bắt đầu, ông đến vừa kịp lúc.

“Trước tiên, để ta nhập thông tin dấu vân tay của khách tham quan.”

Vạn Viễn Hi dùng thân phận của nhân viên nghiên cứu để nhập thông tin cơ bản của Vương Niên.

Những người không thuộc nhóm nghiên cứu đều cần có người dẫn vào mỗi khi đến thăm cơ sở nghiên cứu, đồng thời cũng cung cấp thông tin danh tính cần thiết trước khi tiến vào trong.

Sau khi lấy thông tin vân tay, quét nhận diện khuôn mặt và giọng nói, Vạn Viễn Hi dẫn Vương Niên vào cơ sở nghiên cứu.

“Các ngươi đã chuẩn bị đầy đủ cho cuộc thí nghiệm thứ hai chưa?”

Vương Niên hỏi.

"Chuẩn bị đầy đủ rồi. Hôm qua, viện sĩ Trần đã điều chỉnh các thông số thí nghiệm tương ứng, vừa hoàn thành trong ngày hôm nay. Buổi thí nghiệm sẽ sớm bắt đầu, ngươi mà tới đây muộn chút nữa, e rằng sẽ bỏ lỡ thời khắc quan trọng.”

"Hắn hoàn thành xử lý kết quả thí nghiệm nhanh như vậy sao?”

"Trong vòng một năm, viện sĩ Trần đã có thể xây dựng một cơ sở nghiên cứu lớn như vậy, thậm chí còn sắp xếp lắp đặt các thiết bị thí nghiệm cần thiết, ngươi nói xem có nhanh hay không? Chúng ta không thể dùng tư duy của mình để định nghĩa năng lực của hắn được.”

Vạn Viễn Hi vừa đi vừa nói.

Sau khi đi qua các cổng an ninh, cả hai mới tiến vào trung tâm chỉ huy Vòng Sao.

Trần Mặc và những người khác đã ở trung tâm chỉ huy, sau khi nhìn thấy Vương Niên, hai người chào hỏi xã giao một đôi câu.

Sau khi hỏi han một số vấn đề liên quan đến Vòng Sao, Vương Niên cũng không làm phiền Trần Mặc mà bước đến chỗ ngồi bên cạnh đám người Lý Kiếm rồi ngồi xuống, yên lặng chờ thí nghiệm bắt đầu.

Hiện tại, các nhân viên đang tiến hành kiểm tra các bộ phận bên trong thiết bị lần cuối, một khi xác định không còn vấn đề gì thì lần thí nghiệm thứ hai có thể chính thức bắt đầu.

“Kỹ sư trưởng Trần, công tác kiểm tra cuối cùng đã hoàn tất, không phát hiện ra vấn đề gì bất thường.”

Bách Lí Tịnh đưa bản báo cáo trong tay cho Trần Mặc.

Trần Mặc nhìn lướt qua bản báo cáo rồi đi đến bảng điều khiển để xác nhận các thông số dữ liệu lần cuối. Mấy ngày nay, hắn luôn nhốt mình trong phòng thí nghiệm, phối hợp cùng với Mặc Nữ để thực hiện thí nghiệm mô phỏng nhằm tối ưu hoá các con số này, sau đó đã liên tiếp lập ra ba tệp dữ liệu.

Sau khi hoàn thành xong xuôi vào ngày hôm qua, hắn đã yêu cầu nhân viên nghiên cứu bắt đầu chuẩn bị các thông số thí nghiệm. Mọi người đều có được phân công công việc rõ ràng, cộng thêm sự hỗ trợ của đội ngũ robot thông minh, nên mọi hoạt động diễn ra rất nhanh chóng.

Năm phút sau, sau khi xác nhận không còn vấn đề gì nữa, Trần Mặc mới đặt bản báo cáo trên tay sang một bên và nghiêm túc nói: "Bây giờ, chúng ta chuẩn bị bắt đầu tiến hành cuộc thí nghiệm lần thứ hai.”

Ngay khi lời nói của Trần Mặc vừa dứt, tất cả mọi người trong trung tâm chỉ huy đều bày sẵn thế trận với một trăm phần trăm tinh thần.

"Thí nghiệm tổng hợp hạt nhân có kiểm soát lần thứ hai bắt đầu, bật nguồn điện."

"Khởi động thành công."

"Hệ thống trường hoạt động bình thường. Buồng chân không bình thường, áp suất chân không nền là 4x10-6pa ... Hệ thống làm mát hoạt động bình thường."

"Đang gia tăng dòng điện trường hình xuyến (b-coil), 10.000 ampe ... 100.000 ampe ... 200.000 ampe ... 13 mega ampe ..."

Giọng nói quen thuộc của trí tuệ nhân tạo khiến tim của tất cả các nhà nghiên cứu có mặt ở đó dần dần trở nên căng thẳng.

Thành tựu đạt được trong thí nghiệm đầu tiên khiến bọn họ nhìn thấy được hy vọng của công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát. Hiện tại, mỗi một thí nghiệm đều có khả năng thành công.

"Nhiên liệu deuteri triti đang được bơm vào, quá trình bơm nhiên liệu deuteri triti đã hoàn tất... Dòng điện qua cuộn dây tăng nhiệt Ôm (E-coil) đã được tăng lên mức tối đa..."

"Bộ chuyển hướng hoạt động bình thường, hệ thống làm mát bình thường...”

Chương 729: Liên tục đột phá Rất nhanh sau đó, giống như trong thí nghiệm đầu tiên, cả dòng điện và từ trường đều đạt đến các giá trị đã xác định trước. Ngoại trừ các tham số đã được điều chỉnh, những chi tiết còn lại đều giống như trước. Sau khi nhiên liệu được bơm đầy, công tác chuẩn bị đã hoàn tất, và tiếp theo là bước kích lửa, mọi người nắm chặt hai tay trong vô thức.

"Chuẩn bị kích lửa, 10 ... 9 ... 8 ... 2 ... 1 ... Kích lửa."

Sau khi trí tuệ nhân tạo đếm ngược xong, mọi người không khỏi giật mình thon thót khi nhìn thấy sự thay đổi tức thời của các con số trên máy tính.

Trong quá trình thí nghiệm phản ứng nhiệt hạch, hệ thống thu thập dữ liệu thời gian thực được kích hoạt, nên mọi thay đổi dữ liệu bên trong thiết bị đều có thể dễ dàng quan sát.

"Kích lửa thành công, nhiệt độ plasma là 84,45 triệu độ C, nhiên liệu đang được đổ vào, áp suất đang gia tăng, nhiệt độ plasma bắt đầu tăng...”

Lạy hồn!

Không ít người siết chặt nắm đấm, số liệu lần này cao hơn rất nhiều so với lần thí nghiệm đầu tiên, điều này chứng tỏ các cải tiến tham số của Trần Mặc mang lại hiệu quả rất lớn.

Bước kích lửa đã thành công mỹ mãn, tiếp theo là xem xem plasma có thể hoạt động ổn định trong bao lâu.

89 triệu độ C; 90,84 triệu độ C…

Khi nhiệt độ plasma vượt quá 90 triệu độ C, mọi người đều đang gào thét trong lòng, nhiệt độ của plasma đã cải thiện rõ rệt so với lần thí nghiệm đầu tiên, đây lại là một bước đột phá khác.

Mọi người cố gắng kiềm nén cơn phấn khích rồi tiếp tục quan sát số liệu biến đổi trên màn hình.

Vương Niên nắm chặt hai tay vì quá kích động, sắc mặt đỏ bừng, dáng vẻ không khác gì Vạn Viễn Hi và những người khác trong lần thí nghiệm đầu tiên.

Ngược lại, đám người Lý Kiếm đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Vì đã xem qua xe lửa bị xẹp lốp, nên lần này cho dù có phấn khích cũng sẽ không tỏ ra khoa trương như vậy.

(*) xe lửa bị xẹp lốp: ám chỉ những tình huống hiếm khi xảy ra

Quá trình phóng điện đã duy trì liên tục hơn 500 giây, thời gian trôi qua như thoi đưa, mỗi giây là một kỷ lục mới.

95 triệu độ C, 762 giây, thành công đột phá mốc 12 phút.

Điều này đã khiến tất cả các nhà nghiên cứu điên cuồng một phen.

Lần thí nghiệm thứ hai, mặc dù plasma vẫn chưa thể hoạt động ổn định bền vững, nhưng những thành tựu của nó đã xóa bỏ kỷ lục của lần thí nghiệm đầu tiên, thiết lập ra một kỷ lục mới.

Nếu cứ theo đà này, kỷ nguyên của nguồn năng lượng mới sẽ gần kề ngay trước mắt.

Lần này, Trần Mặc không cần phải nhắc nhở, mọi người trong trung tâm chỉ huy lập tức bắt đầu công tác chuẩn bị cho lần thí nghiệm tiếp theo.

Tất cả các nhà nghiên cứu đều đã bị ảnh hưởng bởi Trần Mặc trong vô thức, mọi người chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó chính là quá trình phóng điện của plasma có thể duy trì ổn định liên tục trong thời gian dài, đồng thời hiện thực hoá công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát.

Ba ngày sau, lần thí nghiệm thứ ba được thực hiện như dự kiến.

Vì đã có kinh nghiệm từ hai lần thí nghiệm trước đó, mọi người đều thực hiện công việc của mình vô cùng trật tự. Để cuộc thí nghiệm diễn ra suôn sẻ, bọn họ liên tục kiểm tra công việc mà mình đảm nhiệm, sợ rằng sai sót của mình sẽ dẫn đến thất bại sau cùng.

Thí nghiệm lần thứ ba cũng tạo đã nên một kỷ lục mới, khiến ai nấy đều vui mừng rơi nước mắt. Plasma phóng điện liên tục trong 964 giây ở 99 triệu độ C.

Lần thí nghiệm thứ tư vẫn chưa bắt đầu, đám người Vương Niên, Lý Kiếm,… đều đích thân ra trận, trở thành thành viên tạm thời của nhóm nghiên cứu, tham gia vào công tác chuẩn bị. Kết quả của lần thí nghiệm thứ ba khiến tất cả bọn họ đều nhìn thấy được ánh rạng đông của chiến thắng. Các viện sĩ này đã từng không quá lạc quan về thiết bị Vòng Sao, nhưng nó giờ đã trở thành công cụ có khả năng hiện thực hóa khát vọng của bọn họ nhất.

Dưới sự nỗ lực của tất cả mọi người, lần thí nghiệm thứ tư cũng được bắt đầu như kế hoạch, cuối lập thêm một kỷ lục khó tin khi plasma phóng điện liên tục trong 1042 giây ở nhiệt độ 102 triệu độ C.

Trong lần thí nghiệm thứ tư, các tham số đã đạt được mục tiêu ban đầu, nhưng plasma vẫn không thể vận hành liên tục vĩnh cửu, dù cả hai dữ liệu đều vượt qua các giá trị trong cơ sở lý luận. Tuy nhiên, mọi người đều hiểu rõ sự chênh lệch giữa lý thuyết và thực hành, nên tất cả bọn họ vẫn không nản lòng mà tiêp tục chuẩn bị cho lần thí nghiệm thứ năm.

Trải qua nhiều lần thí nghiệm, các tham số thí nghiệm đã được điều chỉnh và tối ưu hóa liên tục, từng mục tham số thí nghiệm đã dần đi đến đáp án cuối cùng trong quá trình tối ưu hóa của Trần Mặc và Mặc Nữ.

Cơ sở nghiên cứu tại Đảo Khoa Học cũng bước vào thời điểm căng thẳng nhất từ xưa tới nay. Trong thời gian này, tất cả nhân viên trên ĐĐảo Khoa Học không được phép rời đi nửa bước. Ngay cả Trần Mặc, ngoài việc đến phòng thí nghiệm trong tòa nhà số một của trụ sở Kiến Hành Quân, thời gian còn lại của hắn đều ở tại Đảo Khoa học chứ không trở về nhà.

Tin tức về những đột phá liên tục của bọn được niêm phong chặt chẽ, thế giới bên ngoài hoàn toàn không biết rằng một kỷ nguyên năng lượng mới sắp bắt đầu trên hòn đảo nhỏ bé này.

Chương 730: Thành công Triệu Mẫn, Lý Thành Chi, Vương Niên, Lý Kiếm và những người khác đều có mặt đầy đủ trong trung tâm chỉ huy. Trần Mặc hiện đang đứng trên bục trung tâm, còn các các nhà nghiên cứu tham gia thí nghiệm ở phía dưới.

Trải qua bốn thí nghiệm trước, các tham số đã được tối ưu hóa theo thời gian, và ngay lần thí nghiệm thứ tư, các giá trị này đều vượt quá trị số trong cơ sở lý luận.

Bây giờ, bọn họ cần một bước ngoặc, một cơ hội để đột phá nút thắt cổ chai để phản ứng plasma có thể hoạt động không ngừng, không còn bị giới hạn bởi thời gian.

Lần thử nghiệm thứ năm chính là cơ hội đó.

Hiện giờ, các thông số đã gần đạt đến giá trị cao nhất, nếu thí nghiệm vẫn không thành công, nhóm nghiên cứu cần phải thực hiện công tác cải tiến tính năng của một số thông số thì mới có thể tiến hành thí nghiệm tiếp tục.

Khi Trần Mặc nhấn nút khởi động, Vòng Sao bắt đầu vận hành, quá trình bơm nhiên liệu hoàn tất và mọi công tác chuẩn bị đã hoàn thành.

"Chuẩn bị kích lửa. 10 ... 9 ..."

m thanh của trí tuệ nhân tạo vang lên, khiến một số người vô thức siết chặt bàn tay, không ngừng cầu nguyện trong lòng.

"3 ... 2 ... 1 ... Kích lửa."

Vào thời điểm bắt đầu, dòng điện trường hình xuyến ngay lập tức chuyển về 0, hình thành dòng điện cảm ứng siêu mạnh trong buồng chân không, deuteri triti thể khí lập tức phát sinh phản ứng nhiệt hạch, biến thành thể plasma.

"Kích lửa thành công, nhiệt độ plasma là 98,37 triệu độ C... Nhiên liệu deuteri triti đang được bơm vào... áp suất plasma đang được tăng lên... nhiệt độ plasma đang được tăng lên..."

Bước kích lửa thành công khiến trong lòng mọi người thở phào nhẹ nhõm, sau đó tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính, hiện giờ mới là giai đoạn then chốt của thí nghiệm.

Trong bốn lần thí nghiệm trước đó, thiết bị Vòng Sao luôn kích lửa thành công, hơn nữa còn liên tục thiết lập những kỷ lục mới, nhưng phản ứng plasma cuối cùng vẫn bị dập tắt, khiến bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào trong lần thí nghiệm thứ năm này.

Trung tâm chỉ huy im lặng như tờ, ánh mắt của mỗi người đều dán chặt vào màn hình máy tính.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, thời gian hoạt động ổn định của plasma không ngừng tăng lên, khiến cho hàng chục con tim đập loạn xạ.

Nhiệt độ của plasma đã đạt mức 1,2 tỷ độ C và thời gian phóng điện liên tục đã vượt quá 1.000 giây, đạt 1.032 giây. Giờ đây, cứ mỗi giây tăng thêm đều là một cực hạn

Bởi vì không ai biết, khi nào thì plasma mới có thể đạt đến giá trị cực hạn của thắt nút cổ chai kia và vượt qua nó.

"Số liệu bình thường và plasma ổn định."

"Plasma ổn định."

"Plasma ổn định."

...

Cứ sau 10 giây, giọng nói của trí tuệ nhân tạo lại vang lên một lần trong trung tâm chỉ huy. Thời gian phóng điện liên tục đã vượt quá kỷ lục 1042 giây của thí nghiệm lần thứ tư.

Quá trình phóng điện liên tục vẫn đang tiếp tục diễn ra, mọi người trong trung tâm chỉ huy lặng lẽ chờ đợi, dù chỉ chăm chú vào màn hình máy tính, nhưng không ai cảm thấy mất kinh nhẫn, thậm chí bọn họ còn muốn cứ tiếp tục kéo dài như vậy.

"Từ trường dọc ổn định... từ trường góc ổn định ..."

"Hệ thống gia nhiệt cyclotron ion hoạt động bình thường, hệ thống gia tăng nhiệt Ôm hoạt động bình thường.”

"Hệ thống cung cấp nguyên liệu vi hạt hoạt động bình thường...”

"Nhiệt độ plasma là 13,5 tỷ độ C, plasma ổn định."

"Nhiệt độ của bức tường đầu tiên là 2208 độ C, bộ chuyển hướng hoạt động ổn định, hệ thống làm mát ổn định."

"Vận hành ổn định.”

...

Mọi người đều cảm thấy âm thanh thông báo của trí tuệ nhân tạo êm tai như tiếng suối reo, ai nấy đều bất giác nở nụ cười, kể cả Trần Mặc.

Quá trình phóng điện liên tục đã duy trì hơn 1800 giây, tương ứng với nửa tiếng đồng hồ. Hoạt động của plasma đang ở trong trạng thái ổn định, phản ứng tổng hợp hạt nhân có thể tự phát động, mức tiêu thụ nhiên liệu deuteri triti lúc này cũng giảm 30% so với mức tiêu thụ của các thí nghiệm trước đó trong cùng một khoảng thời gian. Những điều này đã cho thấy khả năng tự duy trì của triti trong plasma đã được hình thành và tỷ suất sử dụng nhiên liệu đã được cải thiện.

Plasma đã đột phá đến một cột mốc đặc biệt, phản ứng tổng hợp hạt nhân có thể tự vận hành bền vững, chỉ cần cung cấp nhiên liệu deuteri triti định kỳ, tiến trình phóng điện của plasma sẽ có thể duy trì ổn định liên tục.

Chẳng mấy chốc, plasma vẫn đang phóng điện liên tục xuyên suốt một giờvà không có dấu hiệu lụi tắt.

Ánh mắt của nhiều nhà nghiên cứu vô thức hướng về phía Trần Mặc và mong đợi kết luận của hắn. Một số nhân viên nghiên cứu không nhịn được mà run rẩy toàn thân, cố sức để kiềm chế sự hưng phấn trong lòng và chờ đợi thời khắc cuối cùng.

Bọn họ đã khổ công trong thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng đã đạt được thành quả như mong muốn vào ngày hôm nay.

Sau khi xem xét kỹ càng các số liệu trên màn hình, Trần Mặc rốt cuộc cũng nở nụ cười thiếu vắng lâu nay. Hiện tại, kết quả đã được bày ra trước mắt, phản ứng tổng hợp hạt nhân vẫn chưa có dấu hiệu dập tắt, điều này chứng tỏ thí nghiệm đã thành công.

Cuối cùng, mọi nỗ lực của hắn cũng đã được đền đáp. Trước bao ánh mắt đầy hy vọng của mọi người, Trần Mặc bước tới bục điều khiển, từ từ hướng đến chiếc micro và nói: "Bây giờ, ta xin thông báo rằng thí nghiệm lần thứ năm đã thành công tốt đẹp. Chúng ta tổ chức ăn mừng thôi."

Bùm……

Khi Trần Mặc công bố thành công trên bục điều khiển, bầu không khí trung tâm chỉ huy thí nghiệm Vòng Sao lập tức bùng nổ.

Tất cả các nhà nghiên cứu ra sức hò hét, vỗ tay và reo hò, âm lượng có thể sánh ngang với sân vận động trong giải đấu World Cup

Bốn mươi con người đều vỡ oà, bọn họ đều là những nhà nghiên cứu nho nhã lịch sự, nhưng lần này rốt cuộc cũng đã thoả sức giải phóng sự điên cuồng bên trong mình.

"Thành công rồi, thành công rồi. Hahahahaha ..."

"Chúng ta thành công rồi..."

"Phản ứng tổng hợp hạt nhân có điều khiển đã thành công rồi."

Chương 731: Tạm hoãn công bố Lúc này, các viện sĩ và chuyên gia như Vương Niên và Lý Kiếm đang ngồi trên ghế cũng bất chấp hình tượng mà hét lên một cách điên cuồng, ôm chặt lấy nhau, nước mắt đầy mặt, vừa khóc vừa cười.

Bọn họ đều là những người tiên phong trong nghiên cứu plasma trong nước, từng chứng kiến quá trình phát triển của công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có điều khiển từ con số không cho đến lúc lớn mạnh như bây giờ.

Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được tâm trạng của bọn họ lúc này, chỉ có những tiếng reo hò, hò hét mới thể hiện được sự phấn khích tột cùng này.

Trần Mặc cũng bị bầu không khí phấn khích này lây nhiễm, hắn vừa cười ha ha vừa vỗ tay tán thưởng.

Để có được ngày hôm nay, hắn đã tiêu tốn rất nhiều tâm sức cho quá trình kiến tạo thiết bị, bởi vì đây chính là giai đoạn khó khăn nhất.

Từ quyết định hợp tác với chính phủ, các cuộc đàm phán thương lượng giữa hai bên, công trình xây dựng cơ sở nghiên cứu trên Đảo Khoa Học và thiết bị Vòng Sao, cho đến các cuộc thí nghiệm trước đó. Hơn nữa, những lĩnh vực liên quan đến đề tài nghiên cứu này thực sự rất rộng, Trần Mặc hắn đã phải vận dụng không ít kỹ thuật sản xuất vật liệu đến từ Thư Viện Khoa học Kỹ thuật mới có thể hoàn thành một cách thuận lợi.

Nhìn thấy những viện sĩ và chuyên gia kia khóc như những đứa trẻ, Lý Thành Chi không khỏi cảm thấy xót xa, chỉ đứng yên lặng ở một bên mà vỗ tay.

“Chúc mừng, chúc mừng.”

Triệu Mẫn cũng bị bầu không khí này lây nhiễm, cô bước tới ôm lấy Trần Mặc: “Chúc mừng ngươi, thành công rồi. Giờ phút này, ngươi đã là một nhân vật lịch sử."

Triệu Mẫn cũng vui mừng từ tận đáy lòng, đây là một trong số ít những lần cô thấy Trần Mặc mất bình tĩnh.

Trước kia, Trần Mặc luôn có dáng vẻ nhàn nhã và ngạo mạn như một ông cụ non nhìn thấu thiên hạ. Cho dù xảy ra chuyện gì, hắn vẫn luôn giữ vững nét mặt điềm tĩnh của mình. Không ngờ rằng, Trần Mặc lại có bày ra dáng vẻ vui mừng như vậy, nhưng khi nghĩ đến thành quả mà hắn vừa đạt được, cô đương nhiên vô cùng thấu hiểu những cảm xúc của hắn.

Hắn đã tự tay thay đổi lịch sử loài người, đích thực là con người chuyên tạo nên kỳ tích.

“Cám ơn.”

Trần Mặc vỗ vỗ lưng Triệu Mẫn mà cười nói.

Triệu Mẫn có chút không nỡ, nhưng cô cũng đành buông Trần Mặc ra, khuôn mặt nở nụ cười: “Hiện tại ngươi muốn làm cái gì nhất?"

“Muốn làm gì nhất?”

Trần Mặc nghiêng đầu nghĩ: “Bây giờ, ta muốn về nhà tắm nước nóng, sau đó thả lỏng tâm trí, không nghĩ ngợi gì nữa mà ngủ một giấc. "

Phù…

Triệu Mẫn bị chọc cho cười, ném cho hắn một ánh nhìn kinh bỉ.

Không khí hân hoan trong trung tâm chỉ huy vẫn còn đó, nhiều nhà nghiên cứu hét đến khản cả cổ nên chỉ còn vỗ tay, không thèm quan tâm đến bàn tay đã đỏ ửng.

Thế giới bên ngoài không biết rằng một công nghệ kỹ thuật chuyển đổi năng lượng của con người đã xuất hiện trên hòn đảo nhỏ này.

…..

…..

"Trần Mặc lão đệ, lại đây một chút."

Sau khi tổ chức tiệc ăn mừng với các nhà nghiên cứu khoa học và chuẩn bị rời khỏi Đảo Khoa học, Trần Mặc bị Lý Thành Chi gọi đến một văn phòng không có người.

"Ta đã báo cáo với cấp trên về tin tức thành công của thí nghiệm tổng hợp hạt nhân có điều kiển, phía trên có gửi tin tức về.”

"Ừ? Ngươi lại có nhiệm vụ sao?”

Trần Mặc hỏi.

“Quả thực là có một tin tức.”

Sắc mặt Lý Thành Chi trở nên nghiêm túc: “Ngươi cho rằng, nếu chúng ta công bố hạng mục nghiên cứu công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát đã thành công ngay bây giờ thì sẽ mang lại ảnh hưởng như thế nào đến thế giới hiện tại?”

"Biến đổi năng lượng sẽ ảnh hưởng đến thế cục cân bằng của toàn thế giới, thậm chí còn có thể thiết lập một trật tự mới.”

Trần Mặc nói.

Trước khi bắt đầu nghiên cứu về công nghệ này, hắn cũng đã làm đủ các công tác tư tưởng rồi.

“Ừ, đúng vậy, đúng là như vậy.”

Lý Thành Chi đồng ý với lời nói của Trần Mặc, sau đó hỏi: “Ngoài chuyện đó ra thì sao?”

"Điều này cũng ảnh hưởng đến một số phương diện khác, ta không thể nói hết trong phút chốc được, phỏng chừng mấy bài luận văn cũng không bao quát được hết.”

Trần Mặc nói.

"Xem ra ngươi cũng hiểu thế sự, công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát căn bản là một điều tốt, giống như những gì ngươi đã nói, nó sẽ thay đổi cục diện toàn cầu, thậm chí là sẽ sản sinh ra một trật tự thế giới mới. Nhưng nếu nó xuất hiện quá đột ngột, thì kinh hỉ biến thành kinh hãi. Nếuchúng ta không lót đường tốt, nó có thể sẽ bị biến chất, trở thành nguồn gốc của mọi sự hỗn loạn. Cái gì cũng có hai mặt của nó, chắc ngươi cũng biết đạo lý này đúng chứ?”

“Ừ, chuyện này ta biết.”

Trần Mặc nói, “Ngươi cứ nói thẳng nhiệm vụ của ngươi là gì đi.”

"Mọi sự việc đều có mặt tốt mặt xấu, và chúng ta phải hạn chế tối đa mặt xấu và tối đa hóa mặt tốt.

Tình hình trong nước hiện này, nguồn điện sinh hoạt chủ yếu đến từ các nhà máy nhiệt điện. Nếu chúng ta đột ngột công bố tin tức về năng lượng hạt nhân, ngành công nghiệp than và dầu mỏ chắc chắn sẽ lãnh một đòn công kích chí mạng, dẫn đến khủng hoảng và các vấn đề xã hội khác, ví dụ như hiện trạng thiếu việc làm."

"Lý lão ca? Ngươi biết phân tích những chuyện lớn như vậy từ khi nào thế?”

Trần Mặc đột nhiên có hứng thú.

“Ta đã báo cáo với cấp trên sự thành công của công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát, bọn họ đã gọi điện tới và nói những điều này.”

Lý Thành Chi nói thật.

"Ngươi muốn ta không công bố tin tức về phản ứng tổng hợp hạt nhân có điều kiển?"

Trần Mặc ngay lập tức hiểu được ý định của Lý Thành Chi.

"Đúng vậy, quả thực là có ý này. Thành công công nghệ kỹ thuật tổng hợp hạt nhân đến quá nhanh, khiến cho các vị trưởng lão không khỏi kinh động một phen. Để đối phó với việc này, cấp trên đang khẩn trương xây dựng và tìm kiếm một số định hướng và chiến lược phát triển mới.

Do đó, bọn ta hy vọng rằng ngươi hãy tạm hoãn công bố tin tức về phản ứng tổng hợp hạt nhân trong vòng hai tháng. Chúng ta sẽ chuẩn bị trước mọi thứ để giảm thiểu tối đa các nhược điểm và nâng cao tối đa các ưu điểm tốt mà tin tức này có thể mang lại.

Chương 732: Về nhà với vợ "Ta còn tưởng vấn đề gì lớn, trì hoãn công bố hai tháng thôi mà, không vấn đề gì lớn cả.”

Sau khi biết được ý định của cấp trên, Trần Mặc lập tức đồng ý mà không hề do dự. Hắn rốt cuộc cũng đã đạt được mục tiêu nghiên cứu, dù có muốn kiếm tiền từ công nghệ này thì sớm hơn hay trễ hơn hai tháng cũng không ảnh hưởng gì cả.

Hơn nữa, nếu tin tức này đột ngột công bố ra bên ngoài thì chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng không nhỏ đến xã hội.

Một khi giá dầu quốc tế sẽ giảm mạnh, nền kinh tế toàn cầu chìm sâu trong hỗn loạn, tạo ra một trật tự thế giới mới và tác động không nhỏ đến đời sống xã hội. Hơn nữa, ngành công nghiệp than trong nước sẽ đối mặt với khủng hoảng, số lượng người thất nghiệp tăng vọt, gây ra nhiều vấn đề xã hội.

Quả nhiên, tầm nhìn của cấp trên sẽ sâu sắc hơn những gì hắn nghĩ.

Nếu hắn trì hoãn thời gian công bố, các quan chức sẽ có đủ thời gian để sẵn sàng ứng phó cục diện sắp tới ở trong nước và quốc tế, nếu không thể tối đa hóa lợi ích, thì ít nhất cũng có thể giảm thiểu những ảnh hưởng không đáng có.

“Vậy thì tốt.”

Sau khi Trần Mặc đồng ý, Lý Thành Chi cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Thủ trưởng bảo ta chuyển lời với ngươi, vẫn là câu nói đó, nếu muốn nghiên cứu kỹ thuật đặc biệt, ngươi có thể nói cho ta. Nếu nghiên cứu của ngươi nằm trong phạm vi cho phép, chính phủ sẽ tạo những điều kiện thuận lợi nhất để ngươi mạnh tay mà làm. Thủ trưởng hi vọng ngươi có thể trở thành “người khổng lồ” trên con đường chấn hưng Trung Quốc.”

“Được.”

Trần Mặc gật đầu.

Có lời cam kết này, đối với hắn mà nói, đã đánh bại tất cả những lợi ích khác.

“Vậy thì nhiệm vụ của ta đã hoàn thành rồi.”

Lý Thành Chi thở phào nhẹ nhõm: “Tiếp theo ngươi định làm gì?

"Về nhà với vợ."

...

Vương Lan và bảo mẫu họ Lâm vừa bước xuống xe, chuẩn bị mang những nguyên liệu tươi ngon trở về biệt thự thì một chiếc xe khác dừng lại ngay sau lưng họ.

Nhìn thấy Trần Mặc xuống xe, Vương Lan lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

"Tiểu Mặc, trở về rồi."

“Ta về rồi.”

Trần Mặc nhìn thấy Vương Lan, gật đầu cười: “Mua cái gì vậy?

"Tiểu Ngư đang mang thai, thèm ăn cam và táo, nên ta đi mua một ít cho con bé và nguyên liệu để làm bữa tối. Ta mỗi ngày đều phải đi chợ, phụ nữ mang thai ăn đồ tươi ngon sẽ tốt hơn."

Vương Lan nói: "Công việc của ngươi như thế nào rồi? Vẫn còn bận rộn nữa sao? "

“Công việc đã xong rồi, thời gian tiếp theo sẽ không còn bận rộn như vậy nữa.”

Trần Mặc nói.

“Vậy tốt rồi, vậy tốt rồi.”

Vương Lan gật đầu lia lịa, niềm vui đọng lại trên mặt: “Vậy thì ta cũng sẽ về quê một chuyến, ngươi dành nhiều thời gian cho Tiểu Ngư một chút. Có ngươi ở bên cạnh, con bé nhất định sẽ rất vui.”

“Ngươi không ở thêm một thời gian sao?”

Trần Mặc hỏi.

"Ta muốn dành không gian riêng cho người trẻ các ngươi. Nếu ta ở đây quản các ngươi, các ngươi cũng không quen. Ta chỉ lâu lâu đến thăm Tiểu Ngư là được."

Vương Lan cười nói, không đợi Trần Mặc nói lại liền cùng hắn trở về biệt thự.

Khi bước vào biệt thự và nhìn thấy Tiểu Ngư đang ngồi đọc sách nghe nhạc trên ghế sô pha, Trần Mặc nhẹ nhàng bước tới, vươn tay từ phía sau để chặn tầm mắt của cô.

“Ông xã.”

Cảm nhận được lòng bàn tay quen thuộc, Tiểu Ngư lập tức kinh ngạc quay đầu lại.

“Ngươi về rồi.”

Trần Mặc ngồi xuống bên cạnh Tiểu Ngư, sờ lên cái bụng đang phồng lên rất nhiều: “Trong thời gian này, ngươi ở nhà có ngoan không?

“Ngoan chứ, ta chỉ nhớ ngươi một chút thôi.”

Tiểu Ngư đặt quyển sách trên tay xuống, nhẹ nhàng dựa vào người Trần Mặc.

"Thí nghiệm của ta đã hoàn thành rồi, khoảng thời gian tiếp theo, ta sẽ không bận như vậy nữa. Mấy ngày này, ta sẽ dành cho mình một kỳ nghỉ để ở cạnh ngươi và đưa ngươi đi dạo."

Trần Mặc nhìn lướt qua những cuốn sách Tiểu Ngư đã đọc, tất cả đều viết về các nuôi dạy con cái, cô rõ ràng đang chuẩn bị rất tốt cho việc làm mẹ.

“Ừ, được.”

Trong mắt Tiểu Ngư tràn đầy vui sướng. Trong thời gian này, dưới sự quản lý của mẹ, cô chỉ có thể quanh quẩn trong biệt thự chứ hiếm khi ra ngoài, cho nên cảm thấy có chút ngột ngạt.

“Ta đi tắm trước, ta vừa mới trở về nhà, cả người bốc mùi rồi.”

Trần Mặc nói.

“Đi đi.”

Tiểu Ngư gật đầu.

Sau khi và tắm nước nóng trở về phòng ngủ, Trần Mặc thay một bộ quần áo rộng rãi rồi ngồi xuống bên cạnh Tiểu Ngư.

Trong thời gian này, hắn đã lao tâm khổ tứ vì thí nghiệm Vòng Sao, đến nay rốt cuộc cũng thành công. Điều này cũng có nghĩa, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ trong Thư Viện Khoa học Kỹ thuật. Vì hạng mục kỹ thuật khó khăn nhất trong cấp thẩm quyền [Học Viên] đã hoàn thành, hắn cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một thời gian.

Bây giờ, nhờ Tiểu Ngư bầu bạn, tâm tình của Trần Mặc cũng được thả lỏng, hắn dựa vào sô pha và ngủ thiếp đi trong vô thức

Nghe thấy tiếng thở khò khè và sắc mặt mệt mỏi của Trần Mặc, Tiểu Ngư cảm thấy có chút thương xót.

Trong chuyến đi thực nghiệm vừa rồi, Trần Mặc đã không về nhà nửa tháng nay. Cô cũng biết Trần Mặc rất bận rộn, bản thân mình lại đang mang thai. nên chỉ có thể ở nhà đợi Trần Mặc trở về.

Tiểu Ngư cũng không đánh thức Trần Mặc, chỉ nhẹ nhàng cầm sách lên và yên lặng ngồi bên cạnh đọc sách.

Trong những ngày tiếp theo, Trần Mặc nghỉ ngơi ở nhà, tự thưởng cho mình một kỳ nghỉ nhỏ, thỉnh thoảng hỏi thăm về tình hình plasma ở Đảo Khoa học qua điện thoại.

Chương 733: Kế hoạch chính thức Năm ngày sau đó, Trần Mặc mới trở lại Đảo Khoa học.

Lúc này, bầu không khí trong Đảo Khoa Học vô cùng bận rộn.

Khi thấy Trần Mặc bước vào trung tâm chỉ huy thí nghiệm, Vạn Viễn Hi và những người khác đều đi qua chào hỏi hắn, nét mặt ai nấy đều hồng hào rạng rỡ.

Vương Niên và những người khác cũng không rời đi mà vẫn tiếp tục ở đây, góp sức duy trì thành công của công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân.

Lượng deuteri triti còn lại sau năm cuộc thí nghiệm chỉ đủ để sử dụng trong ba ngày tiếp theo, cho nên đám người Vương Niên đã khẩn cấp xin thêm nhiên liệu và yêu cầu giao ngay vào ngày hôm sau.

Năm ngày đã trôi qua, nguyên liệu thô đã được gửi đến, plasma tiếp tục phóng điện và không có dấu hiệu lụi tắt, chứng tỏ thiết bị Vòng Sao vẫn đang vận hành ổn định

Đây là một tin tức vô cùng tuyệt vời, đồng thời cũng nhấn mạnh sự thật rằng thí nghiệm phản ứng tổng hợp hạt nhân đã thành công rực rỡ. Miễn là nhiên liệu được cung cấp đều đặn, thể plasma sẽ có thể tồn tại bền vững trong một thời gian dài.

“Tình hình như thế nào rồi?”

Khi bước vào trung tâm chỉ huy thí nghiệm Vòng Sao, Trần Mặc lập tức hỏi mọi người.

"Thể plasma đang hoạt động ở trạng thái ổn định. Giờ đây, sản lượng điện của chúng ta có thể đạt 760.000 kilowatt/ giờ, tương đương với sản lượng điện của các trạm phát điện quy mô vừa và lớn."

Vạn Viễn Hi vội vàng nói.

Bọn họ chỉ vận hành một lò phản ứng thử nghiệm duy nhất, mà công suất phát điện đã tương đương với các trạm thủy điện vừa và lớn. Nếu một nhà máy điện hạt nhân được đưa vào sản xuất, sản lượng thu hoạch có thể dễ dàng vượt quá 20 triệu kilowatt/ giờ ngay sau khi lắp đặt máy phát điện tua-bin. Điều này có nghĩa, hai nhà máy điện hạt nhân cỡ vừa hoặc thậm chí một nhà máy điện hạt nhân cỡ lớn đã có thể cung cấp năng lượng cho đời sống sinh hoạt của cả một tỉnh thành.

Đến lúc đó, ngành công nghiệp nhiệt điện sẽ bị đào thải hoàn toàn, quốc gia cũng không còn lo lắng về vấn đề thiếu hụt điện năng trong nước.

Điều quan trọng hơn hết, chất thải của phản ứng tổng hợp hạt nhân là khí heli, bọn họ cũng không cần phải lo lắng nguy cơ phóng xạ được tạo ra bởi các nhà máy điện hạt nhân, thậm chí nguồn năng lượng đầu ra cũng vô cùng an toàn và không gây ô nhiễm.

"Bây giờ, thể plasma đã có thể hoạt động ổn định hoàn toàn, chúng ta có thể chắc chắn rằng thí nghiệm đã thành công. Tiếp theo, những gì các ngươi phải làm là chuẩn bị cho việc xây dựng một nhà máy điện hạt nhân."

Trần Mặc nói.

“Điều này thì bọn ta biết.”

Vạn Viễn Hi gật đầu.

"Viện sĩ Trần, cấp trên muốn ta ước lượng chi phí xây dựng một nhà máy tổng hợp hạt nhân với công suất phát điện 20 triệu kilowatt/ giờ.”

Vương Niên nói.

"Ta không phải là nhà thẩm định chuyên nghiệp nên không thể ước lượng kinh phí tổng thể khi xây dựng trạm phát điện được. Tuy nhiên, ta có thể xác định chi phí chế tạo một lò phản ứng sẽ rơi khoảng 10 tỷ, còn những thứ khác thì các ngươi phải tự tính, chứ ta không thể giúp được.”

Trần Mặc nói ra một con số xấp xỉ.

Vương Niên và những người khác lập tức gật đầu, chi phí chế tạo thiết bị nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được, bọn họ sẽ tiếp tục dự trù kinh phí xây dựng và những chi phí công trình khác thông qua các nhân viên thẩm định chuyên nghiệp.

Một khi quá trình này được hoàn thành, bọn họ sẽ tiếp tục xây dựng nhà máy điện hạt nhân quy mô quốc gia.

Đến lúc đó, những chuyên gia như bọn họ chắc chắn sẽ tiếp tục bận rộn.

Sau khi kiểm tra các công tác tại trung tâm chỉ huy thí nghiệm Vòng Sao, Trần Mặc mang theo dữ liệu thí nghiệm của những ngày qua và đi đến trụ sở Tổ Kiến.

Hiện tại, cấp trên vẫn chưa muốn công bố tin tức về sự thành công của hạng mục nghiên cứu công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân, Trần Mặc hắn cũng có thể yên tĩnh trong khoảng thời gian này.

"Ngươi trở về rồi.”

Ngay khi Trần Mặc đi đến văn phòng của mình, Triệu Mẫn và Lam Khê cũng bước vào theo hắn.

Trong khoảng thời gian này, Triệu Mẫn chủ yếu liên lạc với các quan chức của thành phố Tân Hải để thảo luận về hạng mục ‘thế giới ba chiều'.

Hiện tại, thí nghiệm phản ứng tổng hợp hạt nhân thành công, công tác nghiên cứu của Trần Mặc cũng kết thúc, cô sẽ nhân cơ hội này giải thích rõ về hạng mục ‘thế giới ba chiều’.

"Bây giờ thì ngươi đã có thời gian rồi chứ?"

"Có rồi."

Triệu Mẫn lấy một chiếc USB từ tay Lam Khê và đưa cho Trần Mặc: "Trong đây là kế hoạch quy hoạch ‘thế giới ba chiều', ta đã nhờ người thiết kế bản đồ ba chiều."

Mười ngày trước, cô ấy sớm đã có được những thứ này, nhưng lúc đó là thời khắc then chốt nhất của thí nghiệm tổng hợp hạt nhân, cô không thể quấy rầy Trần Mặc, đành dây dưa đến bây giờ.

Trần Mặc gật đầu, hắn cầm lấy USB trong tay Triệu Mẫn rồi cắm vào máy tính.

"Mặc Nữ, trình chiếu bản đồ ba chiều."

"Đã rõ."

Ngay khi Mặc Nữ vừa dứt lời, tấm bản đồ sa bàn ba chiều lơ lửng trên bàn làm việc của Trần Mặc. Mô hình thu nhỏ của các tòa nhà và kiến trúc trong trung tâm thành phố Tân Hải đều được khắc hoạ một cách rõ ràng.

"Hạng mục ‘thế giới ba chiều’ đã được quyết định, vị trí xây dựng dự kiến sẽ bao quát toàn bộ quảng trường Tân Hải, thư viện Tân Hải, bảo tàng, trung tâm nghệ thuật, cung thiếu nhi,... Ngoài ra, nhà hát lớn Lâm Hải ở gần trung tâm, bao gồm cả thủy vực nơi này cũng nằm trong trong dự án quy hoạch, các quan chức dự định sẽ xây dựng một sân khấu nhạc nước cỡ lớn ở đây."

Triệu Mẫn vẽ một vòng tròn ở vùng thủy vực giữa nhà hát lớn và trung tâm Tân Hải.

"Ngoài ra, ngay khi hạng mục thế giới ba chiều bắt đầu khởi công, chính quyền thành phố sẽ thuyết phục tòa nhà trung tâm tài chính, các tòa nhà văn phòng như CITIC và Goldtak, khách sạn năm sao xung quanh đó hưởng ứng theo bằng cách thay thế máy chiếu ảnh ba chiều cho màn hình tinh thể lỏng truyền thống, đầu tư nhiều hơn cho hình thức quảng cáo ba chiều.”

Triệu Mẫn chỉ vào bản đồ ba chiều và giới thiệu với Trần Mặc về kế hoạch chính thức của ‘thế giới ba chiều’.

Chương 734: Tham vọng của Triệu Mẫn Triệu Mẫn có thể nhận ra, 'thế giới ba chiều' là hạng mục cốt lõi nhất trong kế hoạch ‘thành phố Khoa học Kỹ thuật' của chính quyền thành phố Tân Hải, nó sẽ là biểu tượng của thành phố Tân Hải trong tương lai, trùng khớp với ý đồ của Diêu Dật.

"Tại trung tâm mua sắm dưới lòng đất và tòa nhà thương mại, tất cả các biển quảng cáo thông thường sẽ được thay thế bằng hình chiếu ba chiều, chúng ta cũng đang suy nghĩ phương pháp để nâng tầm các công trình này trở thành khu mua sắm hàng đầu thế giới. Mục tiêu của hạng mục quy hoạch thế giới ba chiều sẽ tập trung vào các lĩnh vực mua sắm giải trí và nghệ thuật nhân văn, đồng thời kết hợp với các ngành nghề tài chính kinh doanh. Nơi này sẽ được coi như là tấm danh thiếp của 'thành phố Khoa học Kỹ thuật’ Tân Hải."

Trần Mặc gật đầu đồng ý.

Gần quan được ban lộc, Diêu Dật rất giỏi trong việc tận dụng lợi thế của công ty Kiến Hành Quân.

Chính quyền thành phố Tân Hải muốn biến đổi quảng trường Tân Hải thành "thế giới ba chiều", gần như là sân chơi giải trí ba chiều lớn nhất và duy nhất trên thế giới, từ đó thu hút du khách từ khắp nơi trên thế giới và phát triển các dịch vụ du lịch, nhằm đa dạng hoá thị trường việc làm của thành phố này.

Một khi hạng mục ‘thế giới ba chiều’ được hoàn thành, Tân Hải chắc chắn sẽ trở thành một trong những địa danh nổi tiếng nhất thế giới, một điểm nóng du lịch toàn cầu, một thành phố với công nghệ kỹ thuật tiên tiến nhất.

“Còn có một chuyện nữa."

“Ngươi nói đi.”

Trần Mặc gật đầu.

"Ta đã có được đất xây dựng của hòn đảo này.”

Triệu Mẫn chấm vào một hòn đảo nhỏ cách trung tâm Tân Hải không xa.

“Ngươi có kế hoạch gì không?”

Trần Mặc có chút kinh ngạc.

“Ta sẽ thành lập công ty Kiến Lửa Đỏ.”

Triệu Mẫn nói.

"Công ty Kiến Lửa Đỏ, là cái gì thế?"

"Công ty Kiến Lửa Đỏ là đơn vị phụ trách thị trường văn hóa và giải trí của tập đoàn Kiến Hành Quân chúng ta, chuyên đầu tư vào phim ảnh, công viên giải trí, trò chơi, hoạt hình và các lĩnh vực văn hóa khác."

Triệu Mẫn nói ra suy nghĩ của mình.

"Miễn là chúng ta được công văn chấp thuận mở rộng và cải tạo hòn đảo, ta sẽ biến nơi này thành công viên giải trí ba chiều đầu tiên trên thế giới, bao gồm thế giới kỷ Jura, thế giới dưới nước, vương quốc băng tuyết, thế giới cổ tích, chủ đề Halloween, v.v.

Với máy chiếu ảnh ba chiều cỡ lớn, chúng ta có thể định hình chủ đề trên hòn đảo này theo nhiều thể loại khác nhau vào bất cứ lúc nào. Hơn nữa, hòn đảo này cũng chỉ cách trung tâm Tân Hải vỏn vẹn một kilomet, vừa hay lại ăn khớp với hạng mục ‘thế giới ba chiều’ trong tương lai.”

Trần Mặc phụ trách phát triển các sản phẩm kỹ thuật còn Triệu Mẫn phụ trách kiếm tiền. Nhiệm vụ của cô ấy là chuyển đổi tất cả các phát minh của Trần Mặc thành tiền mặt, giải phóng tiềm lực của tập đoàn Kiến Hành Quân một cách toàn diện.

Hiện tại, quy mô của tập đoàn Kiến Hành Quân đã vô cùng lớn mạnh Trong các lĩnh vực công nghệ kỹ thuật cao như robot thông minh, vật liệu hoá học và trí tuệ nhân tạo, công ty Kiến Hành Quân đang đứng ở vị trí tối thượng duy nhất, bỏ xa toàn bộ thế giới ở sau lưng. Các sản phẩm thuộc lĩnh Internet và điện tử của bọn họ cũng chiếm được lòng tin của đại đa số người dùng, mức độ lĩnh vực dược phẩm cũng trên đà phát triển, nhưng các lĩnh vực khác lại có chút thiếu hụt.

Tập đoàn Kiến Hành Quân hiện đang sở hữu lượng dự trữ tiền mặt khổng lồ, đồng thời cũng có nền tảng công nghệ kỹ thuật vững chắc. Triệu Mẫn cần phải chuyển đổi tiềm năng to lớn đó thành mức độ ảnh hưởng trong nhiều lĩnh vực khác nhau, từ đó mở rộng tiếng nói và nguồn lực của tập đoàn Kiến Hành Quân, xây dựng Kiến Hành Quân thành một đế chế kinh doanh khổng lồ.

Đây chính là tham vọng của Triệu Mẫn.

Phải nói rằng, Triệu Mẫn rất giỏi kiếm tiền và biết cách tận dụng nguồn tài nguyên hiện có để tạo ra thêm của cải cho công ty Kiến Hành Quân.

Trần Mặc cũng thừa nhận sự thật, nếu không có Triệu Mẫn, công ty Kiến Hành Quân e rằng không thể đạt được những thành tựu như hiện tại trong một khoảng thời gian ngắn.

Nhờ vào con mắt tinh tường và chính sách kinh doanh của Triệu Mẫn, Kiến Hành Quân mới có đà phát triển mở rộng nhanh chóng như thế.

"Quả thực rất hay, để hiện thực hoá ý tưởng này, mức kinh phí dự trù sẽ là bao nhiêu?"

Trần Mặc nói.

"Ngoài công viên giải trí chủ đề ba chiều, chúng ta sẽ xây dựng thêm một số công trình vui chơi khác. Ngoài ra, chúng ta còn phải kiến tạo một cây cầu giữa hòn đảo này và đất liền. Tổng kinh phí xây dựng sẽ rơi vào khoảng 50 tỷ".

Triệu Mẫn lấy bản kế hoạch từ tay Lam Khê và đưa cho Trần Mặc.

Trần Mặc xem qua bản kế hoạch một lượt, bảng quy hoạch và khảo sát đầu tư công viên giải trí đều đã được tổng hợp và đánh giá chi tiết. Một khi bọn họ có được công văn cải tạo hòn đào này, thì hạng mục xây dựng công viên giải trí ba chiều có thể lập tức khởi công.

Dựa vào mối quan hệ của Trần Mặc với chính quyền thành phố Tân Hải, công ty Kiến Hành Quân căn bản không gặp bất kỳ khó khăn nào khi xin công văn cải tạo.

Kế hoạch này hiển nhiên đã được chuẩn bị trước, Triệu Mẫn chỉ tìm đến Trần Mặc ở ngay giai đoạn cuối cùng.

Sau khi xem kỹ một lần nữa, Trần Mặc cầm bút ký tên mình vào trang giấy cuối cùng trong tập tài liệu.

"Ngươi cứ làm theo ý thích, mạnh tay mà làm.”

“Lam Khê, ngươi đi thu xếp công việc tiếp theo trước đi.”

Triệu Mẫn đưa tập tài liệu trong tay cho Lam Khê.

Sau khi Lam Khê rời đi, Triệu Mẫn lại lên tiếng hỏi: "Khi nào thì ngươi sẽ công khai thành công của công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát?"

"Sau khi xem xét tình hình trước mắt, ít nhất hai tháng nữa thì ta mới công bố tin tức này. Chính phủ bảo ta cho bọn họ hai tháng để chuẩn bị các đối sách cho những tình huống có thể phát sinh trong lương lai. Tầm ảnh hưởng của loại công nghệ này khá đáng sợ, thậm chí còn đi trước thời đại mấy chục năm. Nếu chúng ta vội vàng công bố, nền kinh tế nước nhà sẽ bị xáo trộn, như vậy thì sẽ không ổn cho lắm.”

Trần Mặc nói.

"Ngươi quả thực đã đi trước thời đại, công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát cũng giống như vật liệu siêu dẫn ở nhiệt độ phòng hay công nghệ ảnh chiếu ba chiều, ngươi vậy mà đã giải quyết những nan đề khiến các nhà vật lý học trên thế giới đau đầu trong vòng một năm nay. Nếu đám người đó biết được, chắc chắn bọn họ sẽ tức đến ói máu."

Triệu Mẫn nói.

Công nghệ kỹ thuật tổng hợp hạt nhân không phải là loại kỹ thuật nên xuất hiện ở thời điểm hiện tại, ít nhất là trong vòng mười năm tới.

“Đây không phải là điều chúng ta nên lo lắng, chúng ta có trách nhiệm kiếm tiền.”

Trần Mặc cười nói.

"Hạng mục tổng hợp hạt nhân có kiểm soát đã thành công rực rỡ. Ngươi định phát triển công nghệ kỹ thuật nào tiếp theo?"

Triệu Mẫn rất hiểu Trần Mặc, thành công của hạng mục kỹ thuật này chính là sự khởi đầu của hạng mục kỹ thuật tiếp theo, đó là phong cách nghiên cứu khoa học từ trước đến nay của hắn.

Đôi khi Triệu Mẫn vô cùng tò mò, rốt cuộc bộ não của Trần Mặc đã được cấu tạo như thế nào mà bá đạo đến vậy.

Chương 735: Bù đắp ước nguyện Trần Mặc nhún vai: "Ta muốn nghỉ ngơi một thời gian đã. Nếu không, ta sẽ bị đám nhà khoa học kia bắt đi xẻ thịt từng miếng."

Triệu Mẫn không để tâm đến lời ba hoa của hắn: "Ngươi nên bị xẻ thành từng miếng ngay bây giờ."

Tuy công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát đã hoàn thành, nhưng Trần Mặc vẫn chưa vào Thư viện Khoa học Kỹ thuật để tiếp nhận hạng mục tiếp theo. Hắn muốn dành một khoảng thời gian cho Tiểu Ngư, dù sao thì cô ấy cũng đang mang thai.

Nhiệm vụ cấp thẩm quyền [Học Viên] còn lại bốn lĩnh vực: y học, sinh thái học, cơ điện tử và vũ khí quân sự.

Trong quá trình nghiên cứu kỹ thuật tổng hợp hạt nhân có kiểm soát, hắn cũng đã đặt nền móng cho bốn lĩnh vực này bằng cách chuẩn bị tất cả các thiết bị cần thiết, nên công trình nghiên cứu những kỹ thuật nào tiếp theo thì cũng không còn quá gian nan nữa.

Nhưng trước đó, hắn phải ra nước ngoài để tham dự buổi lễ Nobel sắp diễn ra.

"Nếu không nghiên cứu, thì ngươi tiếp theo định làm gì?”

"Giải thưởng Nobel."

Ngay khi Trần Mặc vừa dứt lời, Triệu Mẫn lập tức hiểu rằng không còn bao lâu nữa sẽ đến ngày trao giải Nobel, Trần Mặc phải chuẩn bị lên đường.

“Ra ngoài cẩn thận một chút.”

Triệu Mẫn căn dặn.

Thân phận của Trần Mặc rất đặc thù, Triệu Mẫn có thể chạy vòng quanh thế giới nhưng hắn thì không được. Cô ấy đã đếm được ba cuộc tấn công nhắm vào Trần Mặc, các thế lực đứng sau những vụ việc này đều đến từ bên ngoài Trung Quốc.

Khi Trần Mặc còn ở trong nước mà đã bị nhắm đến gắt gao như vậy, đến lúc hắn đi ra nước ngoài, hay chính là bước vào địa bàn của người khác, chỉ cần không cẩn thận một chút thì sự tình sẽ biến đổi theo cách mà không ai ngờ đến. Dù sao đi nữa, âm mưu bắt cóc và ám sát các nhà khoa học không phải là điều gì mới mẻ.

"Không còn cách nào, ta chính là nhân vật đại diện các nhà khoa học vật lý Trung Quốc. Đây có thể coi là sự bù đắp cho khiếm khuyết của nền khoa học kỹ thuật nước nhà đi."

Trần Mặc nói nhỏ.

Khi còn trẻ trâu, Trần Mặc cũng đã từng canh cánh trong lòng khi Trung Quốc không nhận được giải Nobel Vật lý. Hiện tại, hắn đã hiểu ra rất nhiều điều, đồng thời cũng biết rõ giải thưởng Nobel chỉ là một công cụ chịu ảnh hưởng bởi chính trị. Hơn nữa, kể từ khi sở hữu Thư Viện Khoa học Kỹ thuật, hắn cũng không còn tâm tư theo đuổi những danh hiệu hư ảo.

Tuy nhiên, hắn vẫn sẽ ra nước ngoài một chuyến, vừa để bù đắp ước nguyện tuổi trẻ, đồng thời thoả mãn tâm nguyện của ngành vật lý học của nước nhà.

Triệu Mẫn rời đi, Trần Mặc cũng di chuyển tầm mắt hình chiếu ba chiều của quảng trường Tân Hải trên bàn làm việc.

Trước đây, Diêu Dật từng muốn mời hắn hỗ trợ lập kế hoạch quy hoạch hạng mục ‘thế giới ba chiều’. Nếu công ty Kiến Hành Quân trở thành đơn vị tài trợ máy chiếu ba chiều cho hạng mục chiến lược phát triển thành phố này, lợi nhuận mà bọn họ có thể thu về nhất định là một con số khổng lồ. Nếu chính quyền thành phố Tân Hải muốn nghe ý kiến của hắn, hắn cũng không có lí do gì để từ chối.

“Mặc Nữ, ngươi có ý tưởng gì đối với kế hoạch quy hoạch quảng trường Tân Hải không?”

Trần Mặc nói.

"Hình chiếu ba chiều cần phải cao bao nhiêu?"

Mặc Nữ xuất hiện bên cạnh hắn, cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn, bô dạng vô cùng đáng yêu. Trải qua một khoảng thời gian tự học tập, đi kèm với sự dạy bảo của Trần Mặc, chỉ số trí tuệ hiện tại của Mặc Nữ không khác gì con người bình thường, nhưng cô vẫn còn thiếu sót những cảm xúc mà chỉ con người mới có.

“Khoảng chứng 70m.”

Trần Mặc suy nghĩ một chút rồi nói. Độ cao này xấp xỉ một toà nhà 20 tầng, đủ để bao phủ toàn bộ quảng trường Tân Hải.

"Độ cao này đòi hỏi ba máy chiếu ba chiều cỡ lớn liên kết với nhau. Vậy nên, chúng ta cần phải dựng hai hàng cột lớn ở hai bên quảng trường và lắp máy chiếu lên cột để đạt được hiệu ứng như thế này.”

Sau khi Mặc Nữ nói xong, những cây cột cao vút nổi lên thành một hàng trên bàn đồ ba chiều, trông giống như những người lính gác nghiêm nghị đứng ở hai bên quảng trường trung tâm Tân Hải, trên mỗi cây cột còn được bố trí máy chiếu ba chiều.

Sau khi các trụ chiếu ba chiều xuất hiện, bản đồ ba chiều của quảng trường Tân Hải bắt đầu hiện ra hình chiếu của các nàng tiên đang nhảy múa xuất hiện với đầy màu sắc, ngay cả Mặc Nữ cũng xuất hiện tại đó. Dựa theo tỉ lệ bản đồ, nếu phóng to khung cảnh ba chiều này ra, thì chiều cao thực tế cũng gần 70 mét.

“Hiệu ứng như thế này cũng được.”

Trần Mặc gật đầu, hắn chỉ vào các tòa nhà và văn phòng cao ốc ở hai bên quảng trường: “Trên đỉnh của các tòa nhà hai bên cũng lắp hai chiếc máy chiếu ba chiều, sau đó lắp đặt một số máy chiếu ba chiều cỡ vừa bên cạnh những bồn hoa trong quảng trường Tân Hải.”

Theo mô tả của Trần Mặc, Mặc Nữ bắt đầu đặt máy chiếu ba chiều ở vị trí đẹp nhất ở quảng trường Tân Hải.

"Ở vị trí sát biển của quảng trường Tân Hải, ngươi hãy xây một tòa nhà tương tự như tháp Dương Thành, chiều cao không quá 400 mét, cỡ 300 mét là được. Sau đó, ngươi hãy bố trí máy chiếu ba chiều trên vách tường tòa nhà để chiếu logo 'Cô gái ngư dân Tân Hải' bao trùm toàn bộ tòa nhà."

Trần Mặc chỉ vào vị trí cạnh biển.

Sau khi phiên bản mini của tháp Dương Thành nổi lên ở một khoanh đất ven biển, biểu tượng của thành phố Tân Hải lập tức bao phủ toàn bộ tòa nhà mô phỏng này. Điều này sẽ tạo cho người khác cảm giác như tòa nhà cao tầng này bất chợt biến thành cô gái ngư dân dịu dàng và uyển chuyển với chiếc váy tung bay theo gió biển đang nhìn xuống toàn bộ thành phố Tân Hải.

Cộng thêm khung cảnh thần tiên bay lượn khắp bầu trời, những bông hoa ba chiều nở rộ trên mặt đất, quảng trường Tân Hải thật sự đã hoá thành một xứ sở thần tiên ở trần gian.

Hơn nữa, đây chỉ mới là hình chiếu mô phỏng, hình chiếu vài trăm mét trong thực tế chắc chắn sẽ còn mang lại hiệu quả thị giác chấn động nữa. Đến lúc đó, cảnh tượng thần tiên ở quảng trường Tân Hải nhất định sẽ gây bão toàn cầu.

Có một không hai, không thể đụng hàng.

Cảnh quan khoa học kỹ thuật tại quảng trường Tân Hải nhất định sẽ là thỏi nam châm thu hút vô số khách du lịch đến đây, góp phần thúc đẩy Tân Hải sẽ trở thành thành phố du lịch nổi tiếng nhất thế giới.

Chương 736: Chính sách mới Tin mới nhất từ Tân Hoa Xã: Nhằm đẩy nhanh kế hoạch cắt giảm khí thải nhà kính, ngăn chặn hiện tượng biến đổi khí hậu và xây dựng một xã hội thân thiện với môi trường, Bộ nội vụ đã ban hành chính sách tăng cường nỗ lực đẩy nhanh 'kế hoạch cắt giảm than đá'. Trong tương lai trong vòng mười năm tới, Trung Quốc sẽ giảm dần sản lượng than và thúc đẩy việc sử dụng năng lượng sạch…

Theo thời báo Toàn Cầu, thủ đô đang ra sức tiến hành 'kế hoạch cắt giảm than đá', bằng cách sử dụng điện hạt nhân để thay thế nhiệt điện than. Để hiện thực các cam kết giảm thiểu carbon, Hội nghị Khí hậu đã đưa ra…

...

...

Chính phủ Trung Quốc đột nhiên ban hành nhiều chính sách mới, thu hút rất nhiều sự chú ý từ quần chúng.

Cấp trên không chỉ công bố kế hoạch tổng thể để giảm thiểu hoạt động khai thác than đá, mà còn ra sức khởi xướng kiến thiết nhà máy điện hạt nhân, dùng điện hạt nhân để thay thế các nguồn năng lượng truyền thống từ đó.

Các ý tưởng này hầu như đã nhen nhóm trong một khoảng thời gian dài trước đây, nhưng cấp trên chưa từng ban bố một kế hoạch có quy mô lớn với thái độ kiên quyết như vậy. Điều này khiến rất nhiều người khá hoang mang vì không hiểu lí do, thị trường than đá toàn cầucũng biến động không ngừng vì những chính sách mới này.

Mọi người cũng thắc mắc, tại sao giới chức Trung Quốc lại đột ngột ban bố các chính sách táo bạo như vậy?

Hiện tại, ngành sản xuất nhiệt điện của Trung Quốc vẫn là nguồn cung cấp điện chủ yếu cho cả nước. Bên cạnh đó, thời hạn của 'kế hoạch cắt giảm than đá' lại chỉ vỏn vẹn trong vòng 10 năm, mục đích để hiện thực hóa các cam kết giảm lượng khí thải carbon. Tuy nhiên, tất cả mọi người, bao gồm cả giới truyền thông nước ngoài, đều không quá tin tưởng rằng chính phủ Trung Quốc sẽ chấp nhận đẩy lùi tốc độ phát triển của cả quốc gia chỉ vì lí do đó.

Chính vì vậy, thế giới bên ngoài càng cảm thấy kỳ lạ hơn nữa.

Mọi người đều có chung những câu hỏi, liệu Trung Quốc có khả năng giải quyết vấn đề cung cấp điện sau khi giảm thiểu sản lượng than đá trong nước hay không?

Hơn nữa, chính phủ Trung Quốc còn khởi xướng xây dựng các nhà máy điện hạt nhân thay thế cho nhiệt điện. Tuy nhiên, lượng chất thải hạt nhân của các nhà máy điện hạt nhân này chắc chắn sẽ khiến các nhà bảo vệ môi trường phải đau đầu nhiều phen. Hơn nữa, chính phủ Trung Quốc cũng cần phải xem xét đến các yếu tố an toàn khi xây dựng một số lượng lớn các nhà máy điện hạt nhân.

Nhưng xét theo giai đoạn phát triển hiện tại của năng lượng hạt nhân, liệu điện hạt nhân có thể thay thế hoàn toàn nhiệt điện hay không?

Những câu hỏi này đã trở thành chủ đề bàn tán của mọi tầng lớp xã hội.

Các tổ chức nghiên cứu trên khắp thế giới đều tỏ ra hoang mang khó hiểu, bọn họ chỉ có thể kết luận rằng Trung Quốc đã đưa ra một quyết định sai lầm vì đánh giá sai tốc độ phát triển của năng lượng sạch.

….

….

Chính phủ rốt cuộc đã hành động rồi.

Khi nhìn thấy tin tức, Trần Mặc lập tức hiểu rõ chính phủ đã bắt đầu làm công tác chuẩn bị để ứng phó với cơn khủng hoảng thị trường sau khi hắn thông báo về sự thành công của phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát vào hai tháng sau.

Trung Quốc đã bắn ra một tín hiệu lớn với thế giới bên ngoài rằng bọn họ sẽ dần từ bỏ sản xuất nhiệt điện trong tương lai, thị trường than đá không còn là con cưng của Trung Quốc, những ai đang tham gia vào ngành nghề này đều cần phải chuẩn bị tinh thần.

Trong vòng hai tháng tới, cấu trúc việc làm của các nhân sự trong ngành sẽ được sắp xếp và điều chỉnh lại, nhằm tránh phát sinh hiện trạng thất nghiệp ồ ạt.

Hai cơn bão có cường độ cấp 12 lần lượt ập đến còn tốt hơn là bị một cơn bão có cường độ cấp 17 đánh trực diện, bọn họ vẫn còn có biện pháp giảm thiểu tổn thất thiệt hại, hơn nữa còn có khoảng thời gian đệm ở giữa để tiếp tục tìm ra phương án phòng ngừa hiệu quả.

Sau khi đọc các trang tin tức một lượt, Trần Mặc đưa mắt nhìn về phía bàn ăn.

Tiêu Ngư và mẹ hắn cũng ngồi ở đó, một nhà ba người đang ăn bữa sáng với nhau.

"Sau khi đến nơi, ngươi hãy chú ý đến sức khỏe, không khí bên đó đã rất lạnh, nên ta đã thu dọn quần áo mùa đông và xếp vào vali."

Tiểu Ngư ngồi bên cạnh Trần Mặc đặt trứng đã bóc vào đĩa của hắn.

“Được.”

Trần Mặc gật đầu, cầm trứng lên ăn: “Ngươi cứ ở nhà dưỡng thai, ta sẽ mang quà về cho ngươi”.

“Yên tâm, có mẹ ở đây, ngươi cứ làm việc của ngươi là được.”

Mẹ Trần cũng nói.

Con dâu Tiểu Ngư đang mang thai, còn Trần Mặc lại bận rộn công việc, hai người mẹ Trần và mẹ Hà thay phiên nhau qua chăm sóc Tiểu Ngư, tránh để bà bầu di chuyển qua lại nhiều.

Sau khi ăn xong bữa sáng, Trần Mặc lập tức đi tới sân bay. Buổi lễ trao giải Nobel sẽ diễn ra vào hai ngày nữa, nên hắn phải xuất phát từ bây giờ.

Khi Trần Mặc vừa đến phòng chờ VIP của sân bay, Lý Thành Chi dẫn theo bốn nhân viên đi vào theo. Xét tướng mạo và khí chất của những người này, bọn họ nhất định là những quân nhân quả cảm lão luyện.

Lý Thành Chi nhìn bốn thành viên trong đội đứng thành hàng rồi đem một tập tài liệu thông tin cá nhân đưa cho Trần Mặc.

Trần Mặc duyệt qua một lần, thân phận của bốn người đều rất khủng, bọn họ đều là quân nhân giải ngũ của đội cảnh vệ Trung Nam Hải. Nếu đây là thời cổ đại, đám người này chính cận vệ của triều đình.

Đội ngũ do Lý Thành Chi dẫn đến bao gồm hai nam và hai nữ.

Hai người đàn ông cắt tóc húi cua, trông rất già dặn lão luyện. Hai người phụ nữ đều mặc trang phục chuyên nghiệp, một người để tóc ngắn và trang điểm nhẹ nhàng, người còn lại buộc tóc đuôi ngựa cao và đeo kính gọng đen. Hai cô gái này trông không khác gì những nhân viên văn phòng cấp cao ở thành thị, nếu nhìn thoáng qua một chút, chắc chắn sẽ có người nhầm tưởng bọn họ là những thư ký xinh đẹp của ông chủ mới nổi nào đó.

Chương 737: Khởi hành "Cấp trên cử những người này đến đây để bảo vệ ngươi. Bọn họ đều là những quân nhân chuẩn bị giải ngũ, chuyến đi lần này chính là nhiệm vụ cuối cùng của bọn họ — trở thành vệ sĩ cho ngươi. Cấp trên ưu ái ngươi như thế này, gần như ngang bằng với các đãi ngộ dành cho những thủ trưởng quan trọng.”

Lý Thành Chi nói với Trần Mặc xong, quay đầu nhìn bốn người: "Các ngươi lại đây, tự giới thiệu một chút.”

“Rõ!”

Bốn người đồng thanh.

“Chu Hà, mật danh là Hỏa Phù Dung, sau này ngươi có thể gọi ta là Phù Dung.”

Hỏa Phù Dung đứng ở góc ngoài, là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, mặc trang phục chỉnh tề bước lên phía trước.

Ngay khi vừa bước vào phòng chờ, không chỉ Hỏa Phù Dung, cả ba người còn lại ắt hẳn đều đang âm thầm quan sát hắn.

Trước khi đến đây, Lý Thành Chi đã cho bọn họ xem thông tin của Trần Mặc, ai nấy đều biết người ngồi trước mặt mình chính là người sáng lập công ty Kiến Hành Quân nổi tiếng khắp thế giới, Trần Mặc. Hắn ta trẻ tuổi hơn bọn họ, nhưng lại có sức ảnh hưởng đến tốc độ phát triển của nền khoa học kỹ thuật thế giới, điều này quả thật có chút khó tin.

Nhưng điều khiến cô càng nghi ngờ hơn nữa, phong thái của hai người Hắc Ưng và Vương Hải đứng bên cạnh Trần Mặc đều khiến cô nhìn không thấu.

“Anh Trần, ta tên là Viên Bình Sơn, mật danh là Thái Sơn.”

Một người đàn ông cao lớn gần hai mét bước lên, toàn thân đầy cơ bắp, ngang ngửa với A Nam. Cái mật danh Thái Sơn này quả thật có chút ăn khớp với diện mạo của hắn

“Ta tên là Lạc Vũ.”

Người phụ nữ tóc ngắn với lớp trang điểm nhẹ nhàng nói.

“Chung Lôi.”

Người đàn ông gầy nhất nói.

"Trong chuyến đi đến Thụy Điển sắp tới, bốn người bọn họ sẽ làm vệ sĩ cho ngươi. Phù Dung và Lạc Vũ sẽ đảm nhận vai trò thư ký và trợ lý riêng của ngươi, còn A Lôi và Thái Sơn sẽ là nhân viên bảo vệ vòng ngoài.”

Lý Thành Chi nói.

Bây giờ, cấp trên không thể dung thứ cho bất kỳ sơ suất nào. Trần Mặc chính là người vừa mới phát triển thành công công nghệ tổng hợp hạt nhân, đồng thời cũng là một chuyên gia của nhiều lĩnh vực, từ trí tuệ nhân tạo, robot thông minh, vật liệu hóa học và vật lý học. Nếu hắn là một nhà nghiên cứu trong biên chế nhà nước, Trần Mặc chắc chắn sẽ bị hạn chế rời khỏi đất nước và được bảo vệ như một bảo vật quốc gia, nhưng thân phận của Trần Mặc lại là doanh nhân, quốc gia không phải thể ngăn cản hành động của hắn.

Tuy nhiên, đối với sự kiện lần này, Trần Mặc chính là nhà vật lý bản địa đầu tiên của Trung Quốc có được vinh dự nhận giải Nobel. Điều này có liên quan sâu sắc đến danh dự của quốc gia, cấp trên đã tức tốc cử những binh lính nhiều kinh nghiệm đến bảo vệ hắn.

“Sau khi các ngươi giải ngũ, có hững thú đến công ty của ta làm việc không?”

Trần Mặc nhìn bốn người họ: “Lương hàng năm là 3 triệu nhân dân tệ, ngoài ra còn có nhiều quyền lợi khác nhau”.

Khi thấy Trần Mặc trực tiếp đào người trước mặt mình, Lý Thành Chi cũng không quá bất ngờ, hắn cũng đang ngầm giới thiệu nhân tài cho Trần Mặc.

“Được.”

Bốn người gật đầu.

Khi yêu cầu bọn họ bảo vệ Trần Mặc, cấp trên cũng đã đặt những câu hỏi tương tự, nên khiTrần Mặc nói ra điều này, bọn họ không do dự mà đồng ý. Điều kiện làm việc ở công ty Kiến Hành Quân đương nhiên tốt hơn nhiều so với những công ty khác đang chiêu mộ bọn họ.

Sau khi phân công nhiệm vụ bốn người mới đến, Trần Mặc bắt đầu nhàn nhã chơi game bằng điện thoại di động ba chiều, cho đến khi máy bay được thông báo khởi hành thì hắn mới rời khỏi phòng chờ.

….

….

Thuỵ Điển.

Trong gian phòng kín của một quán rượu cao cấp, nơi đây có năm người, ba nam hai nữ đang ngồi quây quần với nhau. Tuy nhiên, bầu không khí ở đây vô cùng nặng nề và ngột ngạt, mỗi người đều đang chăm chú làm việc của riêng mình.

Hai người phụ nữ đang ngồi đối diện nhau, một người mặc áo len cổ lọ màu trắng, tay cầm một tờ tạp chí, trầm mặc như một đóa sen trắng trong tuyết, toát ra khí chất lạnh lẽo cô quạnh; người phụ nữ còn lại thì mặc một chiếc váy đen có cổ khoét sâu, để lộ ra một mảng da thịt trắng như tuyết, đôi môi đỏ mọng của cô ta mím lại. Vô hình chung, cả hai người này mang đến cảm giác đối chọi gay gắt.

Ba người còn lại cũng đều đang làm chuyện của mình.

Một người đàn ông có râu, chăm chú đọc sách "Home in Ruins" trên tay, khuôn mặt không chút cảm xúc. Hai người còn lại thì đứng bên cửa sổ ngắm nhìn phong cảnh, một người cao lớn một người thì gầy rộc, ngoại hình tương phản rất rõ rệt.

Không một ai mở lời bắt chuyện, tựa hồ như đang chờ đợi điều gì đó.

"Các ngươi nói xem, đến lúc nào thì quê hương chúng ta mới có thể yên bình?"

Người đàn ông gầy gò đứng ngắm cảnh bên cửa sổ lên tiếng mở lời, phá tan bầu không khí ngột ngạt này.

Hắn vừa dứt lời, âm thanh vọng lại tràn ngập trong gian phòng an tĩnh, bốn người kia đều quay ra nhìn người đàn ông gầy gò đó, sau đó tiếp tục làm chuyện của mình, tựa như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Người đàn ông có râu quai nón đặt cuốn sách xuống, nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ.

"Khi thần chết đến."

Câu trả lời của hắn đã khiến bầu không khí của căn phòng lại trở nên nặng nề gấp ngàn lần.

"Bớt nói những chuyện vô nghĩa đi, không bằng chúng ta thảo luận cùng nhau, để xem mục tiêu lần này là ai."

Người đàn ông cao to đứng bên cửa sổ hút một hơi xì gà rồi mở miệng.

"Chắc là người Trung Quốc kia."

Người đàn ông gầy gò nói.

"Trực giác đã nói cho ta biết, không phải người Trung Quốc đó đâu."

Người phụ nữ mặc áo cao cổ màu trắng buông quyển tạp chí xuống, cất giọng bằng một âm thanh yếu ớt.

Bạch Địch vừa lên tiếng, những người khác liền khựng lại. Không ai dám phản đối lời suy đoán này, bởi vì trực giác của cô ta luôn luôn rất chuẩn xác. Nhưng nếu không phải là người Trung Quốc kia thì còn có thể là ai, người nào có thể khiến cho tổ chức phải mạo hiểm hi sinh để đưa bọn họ đến tận đây.

Chương 738: Có giống chim cánh cụt không? "Ta cược với ngươi, mục tiêu chính là người Trung Quốc kia."

Người phụ nữ gợi cảm nói.

"Cược cái gì?"

Bạch Địch chăm chú nói.

"Ai thua thì người đó sẽ là lính tiên phong."

Cô gái gợi cảm nói.

"Ngươi đã thua bao nhiêu lần rồi? Da thịt trắng trẻo của ngươi đều tím đen lại cả rồi."

Bạch Địch khiêu khích.

Bầu không khí giằng co giữa hai người phụ nữ lại mơ hồ xuất hiện một lần nữa.

Thật là ác độc.

Mí mắt của cả ba người đàn ông khẽ co giật, nhưng bọn họ không dám biểu hiện gì mà chỉ giả vờ như không nghe thấy, người hút thuốc thì hút thuốc, người đọc sách thì đọc sách.

Không lâu sau, một tiếng động vang lên ở phía cửa phòng, cả năm người lập tức đều nhìn về phía phát ra âm thanh. Ai nấy đều căng cứng cả người, bầu không khí trong phòng trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết

Lạch cạch!

Cửa phòng mở ra, một người đàn ông mặc vest kẻ xanh tiến vào bên trong. Sau khi xác nhận mọi người đã đến đông đủ, Liric lấy năm tập tài liệu từ trong cặp táp rồi vứt lên bàn.

"Đây là mục tiêu của lần hành động này."

Liric phát ra âm thanh khàn khàn, thô ráp như bọt biển đang bị ma sát, khiến cho những người nghe được đều phải nổi da gà.

Năm người kia dường như đã quen thuộc với giọng nói trầm thấp của Liric, bọn họ cầm tài liệu lên, ánh mắt liền lộ ra một tia kinh ngạc, tiêu lần này hoàn toàn khác với những gì bọn họ suy đoán.

"Là lão già này? Vì sao không phải người Trung Quốc kia?"

Aisha liếm liếm đôi môi đỏ mọng, bắt đầu ngồi thẳng lưng, sau đó uốn éo qua lại, để lộ cảnh xuân thấp thoáng trong chiếc váy đen khoét sâu cổ chữ V, khiến cho ba người đàn ông trong phòng có chút không cam lòng.

Bọn họ khẽ nhăn mặt, nhưng vẫn tiếp tục chăm chú xem tài liệu.

Khuôn mặt lạnh như băng của Bạch Địch đột nhiên hiện ra một nụ cười thâm sâu khó đoán.

"Ngươi có muốn chúng ta nhân tiện bắt luôn người Trung Quốc kia lại không? Hắn ta có lẽ là người rất lơi hại, tổ chức chắc chắn sẽ thích."

Người đàn ông gầy gò buông tài liệu trong tay xuống, mở miệng nói.

"Ha ha ha..."

Liric nở nụ cười quái dị, nếu không nhìn sắc mặt hưng phấn kia, không ai có thể ngờ được là hắn ta đang cười.

"Cái người Trung Quốc đó à, không phải chúng ta muốn bắt là có thể bắt đâu.

Đừng có tự cho rằng bản thân mình thông minh rồi gây rắc rối, làm lỡ kế hoạch của tổ chức, ha ha aha... Hậu quả như thế nào thì các ngươi tự biết."

Năm người lập tức ngậm miệng, không bàn luận thêm gì về chuyện này nữa.

Sau khi thấy mọi người đã biết điều an phận, Liric nói vào chủ đề chính: "Hiện giờ, ta sẽ bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ, ai trong số các ngươi sẽ là lịnh tiên phong?"

Liric nhìn qua lại giữa Elsa và Bạch Địch.

Bạch Địch nhếch khóe miệng, cười: "Vẫn là cô ta."

...

Trần Mặc cầm một cốc nước đứng bên cửa sổ khách sạn, phóng tầm mắt ra xa để quan sát quan cảnh của thành phố Stockholm.

Trần Mặc và đoàn đội của mình đã đến đây từ hôm qua, đây là lần xuất ngoại đầu tiên của, cảm giác không quá tốt, cũng không có ấn tượng gì quá tệ.

Các thành phố ở châu u không có quá nhiều nhà cao tầng, nên vẫn luôn gìn giữ được vẻ đẹp cổ kính như xưa. Nhịp sống ở đây rất chậm, tất cả mọi người đều toát ra khí chất khoan thai nhàn nhã.

Tuy nhiên, nếu so sánh Stockholm với các thành phố trong nước, nơi đây tựa nhân đang thiếu mất hơi thở hiện đại và phong cách mang đậm dấu ấn tương lai mà hắn luôn ưa thích.

Người đang đứng bên cạnh Trần Mặc lúc này là Trương Hân Hân, cũng là người duy nhất cùng hắn đến đây nhận thưởng.

Cha mẹ không biết tiếng Anh, nên không thể đến chung vui với hắn. Tiểu Ngư thì đang có thai, nên không thể đi đường xa xóc nảy. Vậy nên, Trương Hân Hân là người phù hợp nhất để đến đây tham dự buổi lễ trao giải Nobel cùng Trần Mặc.

Lúc này, Trương Hân Hân đang mặc một bộ quần áo lễ phục dài màu xanh nhạt, thoạt nhìn vô cùng hoạt bát, lại mang theo một khí khái của khuê tú nhà giàu.

Không lâu sau, Lam Khê cũng cầm một bộ lễ phục tiến vào phòng.

Trong phòng, Chu Hà và Lạc Vũ liếc nhìn cô một cái, nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi rồi tiếp tục đứng canh gác.

Lam Khê hoàn toàn xa lạ với hai khuôn mặt này, cô chưa từng gặp qua bọn họ trước đó. Tuy nhiên, Trần Mặc đã nói trước với cô, Chu Hà và Lạc Vũ là trợ lý sinh hoạt và thư ký của hắn, bọn họ sẽ hỗ trợ cô xử lý các công việc lặt vặt giúp hắn.

Lam Khê là một người thông minh, cô lập tức nhận ra thân phận của hai người này, cho nên cũng không dong dài nhiều lời nữa.

Trong trí nhớ của Lam Khê, đây chính là lần đầu tiên Trần Mặc xuất ngoại.

Thông thường, mỗi khi Trần Mặc nghỉ phép, hắn cũng chỉ di chuyển ở trong nước, chứ chưa từng đặt chân ra nước ngoài để du lịch. Cho dù hôn lễ có ý nghĩa cực kỳ quan trọng đến vậy, hắn vẫn quyết tâm tổ chức trong nước.

"Ông chủ, lễ phục của ngươi."

"Được."

Trần Mặc quay đầu đáp lời, buông cốc nước xuống, nhận lấy bộ lễ phục từ tay Lam Khê rồi bước vào phòng ngủ.

Năm phút sau, Trần Mặc đi ra khỏi phòng ngủ, hắn thay xong bộ lễ phục mà Lam Khê đưa cho mình.

Lễ trao giải được tổ chức theo phong cách Bắc u truyền thống, nên trang phục sẽ thường là những bộ vest có màu đen thắt nơ trắng, tương tự một quý tộc thời xưa.

"Trông ta có giống chim cánh cụt không?"

Trần Mặc nhìn bộ lễ phục một chút rồi tự giễu.

Phụt!

Trương Hân Hân tự mình tưởng tượng, không nhịn được cười rộ lên, nói: "Ngươi kẹp hai tay lại rồi đi hai bước xem, y hệt một chú chim cánh cụt rồi."

Ngay cả mấy người luôn nghiêm túc như Lam Khê và Vương Hải cũng trộm liếc mắt nhìn Trần Mặc một cái, sau đó không nhịn được mà bật cười.

Sau khi trải qua quá trình khai phá tiềm năng cơ thể, vóc người của Trần Mặc vô cùng cân đối, các đường nét cơ thể cũng tương xứng với nhau. Hơn nữa, Trần Mặc vẫn luôn tự rèn luyện cơ thể bằng các bài tập thể chất đi kèm, cho nên hắn lại càng thêm khôi ngô tuấn tú. Sau khi mặc áo bành tô, Trần Mặc quả thực có thể toát ra khí chất thân sĩ.

Nhưng sau nghe câu nói đùa Trần Mặc, trong đầu mấy người lại hiện lên hình ảnh của một con chim cánh cụt, lại tự mình so sánh một chút, hai hình ảnh này quả thực rất giống nhau. Nếu như ai có vóc dáng hơi mập mà mặc bộ lễ phục này thì, hình ảnh đó lại càng…

Bọn họ cũng không dám tưởng tượng nữa.

"Buổi lễ trao giải Nobel sẽ bắt đầu lúc 4:30 chiều với sự tham gia của 1.320 quý tộc, người nổi tiếng và chức sắc từ mọi tầng lớp trong xã hội. Buổi lễ sẽ diễn ra trong khoảng 1 tiếng rưỡi, còn tiệc tối sau đó thì kéo dài khoảng 4 tiếng rưỡi. Trong buổi tiệc tối, ngươi cần phải phát biểu đôi lời đối với các nhà nghiên cứu đồng môn. Vậy nên, ông chủ ngươi hãy nhớ chuẩn bị bài nói của mình."

Thấy Trần Mặc đã chuẩn sẵn sàng, Lam Khê thông báo về lịch trình một lần nữa, tránh xảy ra bất kỳ sơ sót không đáng có nào khác. Dù sao đi nữa, đây cũng là một sự kiện lớn, hình tượng của Trần Mặc tại buổi lễ này chính là hình ảnh của Trung Quốc, cũng chính là hình ảnh của công ty Kiến Hành Quân.

Trong lúc mấy người đang tán gẫu ở trong phòng khách sạn, thì nhân viên phụ trách đưa đón Trần Mặc đi vào thông báo: "Trần Mặc tiên sinh, buổi lễ sắp bắt đầu rồi, giờ chúng ta cũng nên địa điểm tổ chức thôi."

Chương 739: Nền tảng Man Ngư “Xin chào mọi người, hoan nghênh đã đến với phòng phát sóng trực tiếp của Tiểu Man.”

Tiểu Man trang điểm xong xuôi, sau đó mở phòng phát sóng trực tiếp và chào hỏi với khán giả.

Sau khi tốt nghiệp, Tiểu Man đã dựa vào số vốn lập nghiệp mà Trần Mặc cho để thành lập một đoàn đội của riêng mình thông qua mạng lưới quan hệ.

Ngay sau đó, Tiểu Man lặng lẽ đăng ký một công ty phát sóng trực tiếp gọi là nền tảng Man Ngư, chính là tên của cô và chị gái Tiểu Ngư ghép lại với nhau.

Khi nền tảng Man Ngư vừa mới thành lập, giải đấu siêu cấp Liên Minh Huyền Thoại vẫn còn trong giai đoạn chuẩn bị, vẫn chưa tuyên truyền chính thức mà đang đợi thời cơ thích hợp.

Nhờ vào danh tiếng của nhà đầu tư là công ty Kiến Hành Quân, nền tảng phát sóng Man Ngư đã thu hút sự chú ý của không ít người ngay khi vừa ra mắt. Tiểu Man cũng nhanh chóng ký hợp động độc quyền với vài streamer và người nổi tiếng trên mạng, trong đó có hai tuyển thủ Liên Minh Huyền Thoại vừa mới giải nghệ. Sức ảnh hưởng của những người này đối với giới trẻ Trung Quốc cũng khá tốt.

Thông qua nhiều hình thức tuyên truyền quảng cáo, cùng với sức hút của các streamer và một số minh tinh mà Tiểu Man đã mời về để làm khách mời phát sóng trực tiếp, lưu lượng truy cập của nền tảng Man Ngư đã có hơn một nghìn vạn người dùng.

Con số này không tính là nhiều, nhưng đối với một công ty mới thành lập mà nói, đây quả thực là một khởi đầu không tồi.

Trong lúc nhàn rỗi không có việc gì làm, Tiểu Man cũng trở thành một nữ streamer, thường xuyên quay cảnh bản thân chơi game bằng công nghệ ảnh chiếu ba chiều. Bên cạnh đó, tất cả các streamer khác của nền tảng Man Ngư cũng sử dụng các sản phẩm của công ty Kiến Hành Quân để phát sóng trực tiếp

Hiện giờ, Tiểu Man cũng được coi là một người nổi tiếng trên mạng, lượng người theo dõi cũng lên đến vài trăm nghìn. Tuy nhiên, không ai biết Tiểu Man chính là bà chủ của nền tảng Man Ngư.

Dù lớp trang điểm có thể che đi đường nét khuôn mặt của Tiểu Man, nhưng thỉnh thoảng vẫn có một vài người xem cũng nhận ra cô trông giống nhau cô dâu trăm tỷ của Trần Mặc. Tuy nhiên, Tiểu Man thường dùng chiêu trò nửa đùa nửa thật để nói cho qua chuyện.

“Tối nay, chúng ta không chơi game mà sẽ xem chương trình trực tiếp lễ trao giải thưởng Nobel.”

Tiểu Man mở máy tính, bắt đầu trình chiếu khung cảnh đang được phát sóng trực tiếp ở Tòa thị chính Stockholm.

Tiểu Man vốn dĩ muốn tham gia lễ trao giải cùng Trần Mặc, nhưng chị gái không tiện đến đó vì đang mang thai. Hơn nữa, diện mạo của cô lại quá giống Tiểu Ngư, nhỡ đâu bị người khác xem cô là vợ của anh rễ thì quả thực có chút ngại ngùng.

Vậy nên, chỉ có Trương Hân Hân đi cùng Trần Mặc.

Xét theo tính cách của Tiểu Man, cô sẽ tham gia lễ trao giải nếu có thể, sau đó chụp ảnh các món ăn trong tiệc tối rồi đăng lên mạng để khoe khoang, tạo ra một vài chủ đề bàn luận, giúp nền tảng Man Ngư có thể thu hút thêm người hâm mộ. Suy cho cùng, đây là một cơ hội quảng cáo rất tốt, nếu không tận dụng thì thật sự rất lãng phí.

Đáng tiếc, chị gái không thể đi, cô cũng đành phải ở nhà.

“Man Man, ngươi quan tâm Trần Mặc như vậy, có phải là có quan hệ gì với hắn không?”

“Man Man, có phải ngươi cũng nghĩ rằng mình trông giống với vợ của Trần Mặc, cho nên cũng muốn gả cho hắn?”

“Thật à? Man Man thích thầm Trần Mặc?”

“Man Man, nếu ngươi thừa nhận mình thầm mến Trần Mặc, ta sẽ tặng ngươi mười quả tên lửa (quà livestream).”

“……”

Chương trình phát sóng trực tiếp buổi lễ trao giải Nobel đã được lên sóng, đủ loại bình luận cũng lần lượt xuất hiện, khiến cho Tiểu Man xem mà dở khóc dở cười: “ Mọi người nghĩ xem, Trần Mặc là nhà khoa học bản địa Trung Quốc đầu tiên đạt giải Nobel, hắn là người mà ta vô cùng sùng bái, đồng thời cũng là thần tượng lớn nhất của ta. Đối với sự kiện quan trọng như thế này, ta nhất định không thể bỏ qua rồi.”

Buổi lễ trao giải Nobel hàng năm đều thu hút sự chú ý của toàn thế giới, và năm nay cũng không ngoại lệ. Toàn cảnh hội trường bên trong tòa thị chính Stockholm đã được truyền đến khắp nơi trên thế giới thông qua nhiều nền tảng tin tức khác nhau.

Đặc biệt là ở Trung Quốc, đây là lần đầu tiên mà một nhà khoa học bản địa đoạt giải Nobel, điều này có ý nghĩa vô cùng trọng đại. Vậy nên, không ít người đều đang dõi theo sự kiện lần này, sự xuất hiện của Trần Mặc tại buổi lễ trao giải cũng đã được lên bảng hot search trong nước.

Trần Mặc bước xuống xe, hắn liền nhìn thấy những chiếc xe khác đang đậu nối đuôi nhau, đó đều là phương tiện đưa đón những người đoạt giải Nobel năm nay.

Danh sách nhận giải thưởng bao gồm chín người, lĩnh vực vật lý học là Trần Mặc, lĩnh vực hóa học gồm ba người, y học hai người, kinh tế hai người và văn học một người. Sau khi chào hỏi lẫn nhau, Trần Mặc dẫn đầu đám người này tiến vào tòa nhà thị chính Stockholm dưới sự hướng dẫn của lễ tân.

Buổi lễ trao giải Nobel, từ lúc bắt đầu đã chính xác đến từng phút từng giây.

Khi đoàn người bước vào hội trường, tất cả quan khách đều đứng dậy, ánh mắt đều dừng lại trên chín người bọn họ. Trong đó, cá nhân nổi bật nhất vẫn là Trần Mặc.

Những người đoạt giải khác đều là các lão học giả ở độ tuổi thập cổ lai hi, đầu hai thứ tóc. Chỉ riêng Trần Mặc, hắn chỉ mới hai mươi mấy tuổi mà đã có thể giành được giải thưởng vật lý quan trọng nhất.

“Thật trẻ”

“Quá trẻ rồi, diện mạo cũng có chút đẹp trai nữa chứ, rất có phong độ thượng lưu.”

“Đó chính là Trần Mặc của Trung Quốc? Thật đẹp trai.”

Không ít nữ khách mời ở hiện trường đều nhìn về phía Trần Mặc, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh. Bất kỳ ai, dù thiếu hiểu biết đến mức nào đi nữa, thì cũng đã nghe qua cái tên Trần Mặc. Tuy vậy, đây lần đầu tiên mà bọn họ có thể nhìn thấy người thật ở cự ly gần như thế.

Trẻ tuổi, đẹp trai, có năng lực, có tiền tài địa vị, bất kỳ người phụ nữ nào cũng đều thích một người đàn ông như Trần Mặc. Nếu như bối cảnh bây giờ không phải là buổi lễ trao giải trang trọng nhất thế giới, phỏng chừng có rất nhiều cô gái sẽ trực tiếp vồ vập lấy hắn.

Một số khách mời nữ trẻ tuổi đều dấy lên một quyết tâm, đợi sau khi yến tiệc kết thúc, bọn họ sẽ đến tiếp cận Trần Mặc.

Chương 740: Trần Mặc trâu bò Đi ra rồi.

Cuối cùng cũng đi ra rồi.

Trước màn hình tivi, máy tính trong phòng ký túc xá cra các trường đại học.

Lúc này đã hơn 12 giờ đêm, nhưng vẫn có không ít người vẫn canh chừng trước máy tính, khi thấy Trần Mặc bước vào hiện trường trao giải, tất cả bọn họ đều kêu gào kích động.

Trần Mặc là nhà khoa học đầu tiên của Trung Quốc đạt được giải Nobel vật lý, lĩnh vực có ý nghĩa và quan trọng nhất trong số các ngành khoa học. Quả thật, hắn đã bù đắp tiếc nuối của rất nhiều người đi trước, một nỗi niềm tự hào không kìm được mà lan tràn khắp đất nước.

Mười mấy năm nay, Trung Quốc đã phải trải qua quá nhiều khó khăn gian khổ, cuối cùng cũng đợi được đến lúc trời quang mây tạnh. Mặc dù đây chỉ là một giải thưởng mang nặng giá trị tinh thần, nhưng sức ảnh hưởng của ngành vật lý học Trung Quốc trong giới khoa học thế giới đã sớm không thể khinh thường.

Khi người dẫn chương trình giới thiệu xong lịch sử và ý nghĩa của giải thưởng xong, chủ tịch hiệp hội vật lý Epth của Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển, chính là người phụ trách trao giải Nobel vật lý đi lên sân khấu.

“Thưa nữ hoàng, bệ hạ, hoàng thân quốc thích và các vị đã đạt giải Nobel, các quý ông, quý bà thân mến, ta rất vinh hạnh khi có thể đứng tại đây, vinh danh người đạt được giải thưởng vật lý năm nay và csac thành tựu của hắn.

Từ thời cổ đại, nhân loại đã chiến thắng cái lạnh của tự nhiên bằng da lông động vật và ngọn lửa. Sau đó, chúng ta đã sử dụng những công cụ bằng đá và sắt để tạo ra một môi trường sống lý tưởng trong điều kện thiên nhiên tàn khốc. Những công trình thủy lợi giúp chúng ta chiến thắng những cơn hồng thủy khủng khiếp, các vệ tinh khí tượng giúp chúng ta dự báo trước được những cơn bão tố cấp độ mạnh…

Từ ba định luật của Newton, đến thuyết tương đối của Einstein, đến cơ học lượng tử. Nhìn chung, lịch sử phát triển của nền văn minh nhân loại đi đôi với sự phát triển của ngành vật lý học, nhân loại lợi dụng những lý luận vật lý để chiến đấu với tự nhiên. Nhờ vào các quy luật vật lý, chúng ta mới có thể vượt qua những thảm họa thiên nhiên.”

Epth lưu loát bắt đầu giới thiệu ý nghĩa thành quả nghiên cứu của Trần Mặc: “Nhưng trước mắt, chúng ta vẫn còn nhiều thử thách cần phải giải quyết, trong số đó là thảm họa động đất sóng thần. Mà hôm nay, chủ nhân của giải Nobel, hắn đã sử dụng những thành tựu lý luận của mình, phát minh ra máy đo địa chấn để quan sát sự biến đổi dị thường của địa từ, sau đó cảnh báo động đất. Tính năng của máy đo địa chấn đã kiểm chứng bằng việc dự đoán chính xác các trận động đất trước khi chúng xảy ra. Đây là một bước tiến lớn của con người chúng ta trong hành trình tìm hiểu và chinh phục thiên nhiên trái đất.

Ngoài ra, các lý luận quan trắc sự biến đổi dị thường của địa từ đã mang lại nhiều góc nhìn mới cho địa từ học và địa chấn học, những phân bộ thuộc ngành vật lý học thế giới. Sự ra đời của máy đo địa chấn đã cứu số vô số người và tài sản trong hai năm qua. Nó chính là một phát minh vô cùng vĩ đại trong sự phát triển của nền khoa học kỹ thuật. Hơn nữa, khi so với các hạng mục phát minh trước đó, tính năng của thiết bị này càng thêm thiết yếu hơn nữa, đây chính một cột mốc quan trọng trong việc vật lý học khắc phục những thảm họa tự nhiên.”

Các khán giả tại hội trường đều dồn ánh mắt lên trên người Trần Mặc. Hắn vẫn bình tĩnh như cũ, chăm chú lắng nghe bài diễn thuyết. Tuy nhiên, nhà khoa học ở bên cạnh hắn lại không ổn cho lắm, ông ta đã ngủ quên trong lúc nghe diễn văn dài dằng dặc hòa cùng với âm nhạc du dương.

Bài giới thiệu liên quan đến Trần Mặc đã kết thúc rất nhanh sau đó.

“Giáo sư Trần Mạc.”

Epth xoay người, hướng về phía Trần Mặc

Trần Mặc đồng thời đứng dậy.

“Chúng ta trao giải Nobel Vật lý năm nay cho ngài Trần Mặc vì những đóng góp phi thường trong việc phát hiện các dị thường địa từ và vi vật lý không gian. Hôm nay, ta thay mặt Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển, vô cùng vinh hạnh khi trao giải thưởng này cho ngài Trần Mặc. Mong ngài tiến lên phía trước, huy chương sẽ do đích thân quốc vương ban phát.”

Thông qua các chương trình phát sóng trực tiếp, lúc Trần Mặc nhận huy chương từ tay quốc vương Thụy Điển, toàn bộ dân chúng Trung Quốc đều sôi trào.

“Trần Mặc uy vũ.”

“Thời khắc này, Trần Mặc cuối cùng đã phá vỡ lịch sử.”

“Không còn gì hối tiếc nữa, ai đám nói Trung Quốc lạc hậu? Trần Mặc chính là niềm kiêu ngạo của chúng ta.”

“Trần Mặc thật trâu bò.”

“Trần Mặc nb.”

“Trần Mặc nb.”

“Trần Mặc trâu bò…”

Vô số kí túc xá của các trường đại học, không sợ đêm khuya, trong ký túc xá đều là tiếng gào thét tràn đầy kích động.

“Bảo bảo, đó là cha của con, sâu này con phải xuất sắc giống cha của con vậy.”

Trong biệt thự, Tiểu Ngư ngồi trước tivi, vuốt ve cái bụng hơi nhô ra, trong lời nói mang theo vô vàng vui vẻ và tự hào.

Bên cạnh cô là cha mẹ Trần, còn có dì Trân và vài người khác, sắc mặt ai nấy đều vô cùng hưng phấn.

“Giờ khắc này, Trung Quốc tự hào vì hắn..”

Triệu Mẫn mặc váy ngủ đang ngồi trên sô pha, cô cầm ly rượu đỏ, khi nhìn Trần Mặc tiến vào hiện trường lễ trao giải, khóe miệng khẽ nở nụ cười tự hào.

Toàn bộ nhân viên của Kiến Hành Quân, người dân thành phố Tân Hải và quê hương Hoa Thành của Trần Mặc đều tự hào về một người thanh nhiên tuổi trẻ tài cao.

Chương 741: Ăn không đủ no
Bình Luận (0)
Comment