“Những tiên tri trước kia làm sao vượt qua thử thách này?” Trần Mặc nhìn Thuỷ Linh với vẻ mặt tò mò, liền cất tiếng hỏi.
“Chạy, trốn, núp”
Thuỷ Linh sắp xếp lại lời nói trước khi mở miệng lần nữa.
“Trong các cuộc khảo nghiệm tiên tri trước đây, bọn họ đều dùng siêu năng lực của mình để dự đoán nguy hiểm, sau đó che giấu hành tung bản thân, thay đổi lộ trình tiến về phía trước chứ không đối đầu trực diện với đối thủ. Bởi vì xét về nhân lực và thực lực chiến đấu, bọn họ không có bất kỳ lợi thế nào, hơn nữa bọn họ chỉ cần đi đến hành tinh Tiên Tri trong thời gian quy định là đã chiến thắng rồi, cho nên bọn họ đều lựa chọn một đội ngũ giả để đối đầu trực diện với đối thủ nhằm trì
hoãn thời gian
“Ban đầu, ta cũng muốn đi đến điểm cuối cùng rồi mới chiến đấu với bọn họ, nhưng sau khi nghe
“Ngươi có ý gì?” Thuỷ Linh nghi ngờ hỏi.
“Dừng ở đây, đợi bọn họ? Trần Mặc thản nhiên nói.
“Vâng” Khổ Nghiêu cung kính hành lễ.
Phi thuyền dừng lại, lơ lửng trong không trung, không có ý định tiếp tục di chuyển. Chuyện gì vậy? Dừng lại ư?
Thuỷ Linh không dám tin vào tai mình.
Trần Mặc muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn đối đầu với chiến bộ Xích Hải ngay tại đây sao?
Cô ta vội vàng đứng dậy.
Chiến bộ Xích Hải không phải là chiến bộ tinh nhuệ thông thường, mà là một trong chín đại chiến bộ của Hải Vô Tẫn, mặc dù hiệu quả chiến đấu không quá cao, nhưng không thể so sánh với các chiến bộ thông thường.
“Trên con đường tiên tri, binh lính có thể đánh nhau phải không?” Trần Mặc tiếp tục hỏi.
“Đúng vậy, nhưng bọn họ không thể sử dụng cỗ máy chiến tranh và vũ khí nhiệt, chỉ có thể cận chiến với nhau. Dù sao đi nữa, mọi người cũng cùng một nhà, cho nên đều ngầm hiểu là không tấn công não bộ đối thủ trừ khi xảy ra xung đột rất nghiêm trọng” Thủy Linh nói: “Cá nhân ta không
đề nghị ngươi đối đầu với bọn họ”
Mỗi chiến bộ tham gia bao vây đều có một triệu binh lính, nhưng bọn họ chỉ có mười nghìn. Chuyện không thể dùng vũ khí nhiệt quả thực rất phiền toái, mặc dù bọn họ rất mạnh, những chiến bộ Xích Hải có thể kéo dài thời gian của bọn họ, khiến cho bọn họ không thể tới hành tinh Tiên Tri trong thời gian quy định.
“Khá tốt đấy” Trần Mặc gật đầu nhìn về phía Khổ Nghiêu: “Đã nghe rõ chưa, không thể tấn công não bộ, giữ cho đối thủ sống sót.
“Đã rõ” Khổ Nghiêu nghiêm túc trả lời.
Nghe thấy mệnh lệnh này, sắc mặt Thuỷ Linh cứng đơ.
Trần Mặc thực sự đã ra lệnh như vậy.
Cô ta chợt phát hiện, ngoại trừ chính mình, thì những người khác trên phi thuyền đều không hề lo lắng, đều đang giữ vững vị trí.
Hoá ra,
chú hề chính là bản thân mình.
Thuỷ Linh cười gượng.
Trần Mặc liếc nhìn cô ta, nói: “Nền văn minh Vô Tẫn đã bế quan toả cảng quá lâu, dân chúng cũng
không còn quá nhiều nhiệt huyết, đây rõ ràng không phải là chuyện tốt trong thời kỳ vũ trụ chiến loạn như hiện nay. Vừa hay, cuộc khảo nghiệm này đang được phát sóng trực tiếp toàn tinh vực, chúng ta hãy để người dân Hải Vô Tẫn thưởng thức cảnh tượng chiến đấu, từ đó kích thích nhiệt huyết của bọn họ”
Thuỷ Linh há hốc miệng, ngơ ngác nhìn Trần Mặc mà không biết nên mở miệng ra sao.
Người đàn ông này ngồi ở nơi đó, trông có vẻ thản nhiên nhưng lại vô cùng bá đạo.
Hiện tại, cô ta lại được nhìn một bộ mặt khác của Trần Mặc.
Nếu muốn một đường giết sạch, đánh tới hành tinh Tiên Tri, có nghĩa là phải đối đầu với mười chiến bộ gần mười triệu chiến binh.
Lấy một địch mười nghìn?
Trần Mặc quả nhiên không giống với các nhà tiên tri trước đó.
Chiến bộ Xích Hải xuất hiện.
Hình ảnh chiến hạm hiện lên trong radar.
Một luồng không khí lạnh lẽo tràn ngập phi thuyền, ngay cả Thủy Linh cũng không khỏi căng thẳng.
Dưới ánh nhìn của cô ta, Khổ Nghiêu dẫn rất nhiều Thần Vệ ra khỏi phi thuyền, tiến vào
không gian.
Hai bên dàn trải đội hình, sẵn sàng chiến đấu.
Các tướng tinh của chiến bộ Xích Hải hiển nhiên không ngờ rằng tiên tri tân nhiệm sẽ dùng vỏn vẹn có mười nghìn cảnh vệ để đối đầu với bọn họ.
Bọn họ mang theo ba trăm nghìn chiến binh đuổi tới nơi này, mà tiên tri tân nhiệm lại chỉ đưa ra mười nghìn chiến binh, chẳng khác nào muốn lấy một địch ba mươi.
Đối phương muốn đầu hàng? Hay vẫn nghĩ có thể lấy một địch ba mươi?
Nếu đối phương muốn đầu hàng thì còn tốt, nhưng đối phương muốn lấy một địch ba mươi, thì chính là đang sỉ nhục bọn hắn.
Rất nhanh sau đó, Trần Mặc đã dùng hành động thực tế để nói cho tướng tinh của chiến bộ Xích Hải biết đây chính là một hình thức vũ nhục.
Hắn ta, Thuỷ Linh và những người khác xuất hiện phía bên ngoài phi thuyền, bọn họ đứng ở đỉnh mũi thuyền, chiêm ngưỡng đội hình của cả hai bên.
“Giết!” Trần Mặc khẽ hô lên.
“Giết!” Tất cả Thần Vệ đồng thanh hét lên.
Bọn họ đã sẵn sàng vào thế chiến đấu từ lâu, trong nháy mắt bọn họ biến mất ngay tại chỗ, khi họ xuất hiện thì đã đứng ngay trong đội hình của chiến bộ Xích Hải.
Chương 2001: Thần Vệ vs Xích HảiTrần Mặc đứng thẳng như cây tùng trên phi thuyền, lạnh lùng theo dõi chiến trường trong không gian vũ trụ.
Các Thần Vệ phảng phất như những con sói xâm nhập vào một đàn cừu, với vũ khí trong tay giống như lưỡi liềm gặt hái mùa vụ. Giờ phút này, bọn họ chính là cỗ máy giết chóc tàn nhẫn nhất, khiến cho toàn bộ chiến binh của chiến bộ Xích Hải đứng xung quanh đều trọng thương, mất đi sức chiến
đấu.
Các Thần Vệ dâng trào lửa giận trong lòng. Trong mắt bọn họ, Thần Vương có thể trở thành thủ lĩnh của nền văn minh Hải Vô Tẫn, thì chính là vinh dự đối với Hải Vô Tẫn, mà bây giờ lại phải bị thử thách như thế này.
Bởi vì Thần Vương đã ra lệnh bọn họ không được thi triển sát chiêu, nếu không thì bọn họ cũng không ngần ngại mà giết hết đám binh lính này.
Mỗi một Thần Vệ đều dốc hết toàn lực.
Thân là cận vệ của Trần Mặc, bọn họ đều là cường giả đã trải qua những cuộc tuyển chọn kỹ lưỡng, hơn nữa còn được khai phá ba loại siêu năng lực, cũng như được trang bị những kĩ thuật đứng đầu của tập đoàn Kiến Hành Quân. Bọn họ cũng trải qua vô số cuộc chiến, đã tích luỹ kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, cho nên có thể đối phó với những chiến binh này rất đơn giản.
Đối với các Thần Vệ, những chiến binh siêu năng lực gầy yếu này chỉ mạnh hơn con cừu non một
Huống hồ, chiến giáp trên người bọn họ đều là chiến giáp siêu năng lực đặc chế. Cho dù bọn họ chiến đấu tay không, thì vẫn sẽ có thể dễ dàng đánh bại tất cả đối phương.
Thần Vương muốn lập tức uy trong cuộc khảo nghiệm, cho nên tất cả Thần Vệ đều giống như những con sói mắt đỏ điên cuồng cắn xé con mồi, chiến đấu với phong thái không có một chút dây dưa dài dòng. Nếu như có thể giải quyết đối thủ chỉ với một chiêu, thì bọn họ tuyệt đối không bao giờ thi triển hai chiêu.
Do bị tấn công bất ngờ, các chiến binh của chiến bộ Xích Hải đều kinh hãi tột độ. bọn họ cảm thấy mình không phải đang đối mặt với chiến binh thông thường, mà là những siêu năng lực giả đỉnh cấp. Dưới khí thế áp đảo của đối phương, bọn họ không hề có bất kỳ khả năng phản kháng nào, cứ
thế ngã xuống như rơm rạ.
Đám hộ vệ này rốt cuộc là loại quái vật gì vậy?
Bọn họ đã trải qua nhiều trận chiến, cho nên mới có thể gia nhập một trong chín đại chiến bộ của Hải Vô Tẫn. Nhưng khi đứng trước đám hộ vệ điên cuồng này, bọn họ trở nên yếu đuối như trẻ con. Dịch chuyển tức thời, vượt qua không gian, điều khiển vật thể, đám hộ vệ lần lượt thi triển đủ loại siêu năng lực, khiến cho bọn họ hoa mắt chóng mặt, thậm chí còn không thể chống cự. Tiên tri tân nhiệm ung dung đứng phía trên phi thuyền, từ đầu đến cuối không hề động đậy, chỉ lạnh lùng quan sát trận chiến đang nghiêng về một phía. Giờ phút này, bọn họ chợt nhận ra vì sao lão tiên tri lại lựa chọn hắn làm lãnh đạo đời mới của Hải Vô Tẫn.
“Tóm lấy tiên tri tân nhiệm? Tướng tinh dẫn đầu chiến bộ Xích Hải hét lớn trong kênh liên lạc đội ngu.
Lúc này, mấy nghìn chiến binh của chiến bộ Xích Hải dường như đã vận dụng tốc độ nhanh nhất tiến tới phi thuyền nơi Trần Mặc đang đứng.
Hành động của bọn họ hoàn toàn chọc giận Khổ Nghiêu.
Trong con mắt của các Thần Vệ, đám chiến binh của chiến bộ Xích Hải chỉ là hàng tép riu, vậy mà
còn dám công kích Thần Vương sao?
Cho dù Khổ Nghiêu biết rằng Thần Vương có thể dễ dàng đánh bại những kẻ này, nhưng nếu như Thần Vương tự mình ra tay, thì đó chính là một loại sỉ nhục đối với Thần Vệ bọn họ.
“Khổ Thạch, nếu như ngươi để Thần Vương nhấc một ngón tay, thì khi trở về ngươi bế quan nửa năm đi. Khổ Nghiêu tức giận quát lên.
Kẻ được gọi là Khổ Thạch rất thông minh, nhanh chóng hiểu được nhiệm vụ của mình. Sau khi đánh trọng thương một chiến binh của chiến bộ Xích hải, hắn ta lập tức dịch chuyển tức thời, xuất hiện phía trước Trần Mặc cách đó không xa.
Khoảnh khắc tiếp theo, Khổ Thạch nâng tay lên, nắm lấy hư không.
“Giết!”
Mấy nghìn chiến binh bay đến hướng Trần Mặc đều bị đông cứng trong không gian, không thể cử
động.
Binh!
Ngay sau đó, chiến giáp trên người bọn hắn đều nứt vỡ, cứ thế trôi nổi trong vũ trụ.
Mấy nghìn chiến binh này đều chấn động tinh thần, cảm giác như vừa bị thần chết bóp cổ, không khỏi run rẩy cả người. Nếu đối phương không nương tay, thì bọn hắn có lẽ đã đi báo danh ở chỗ thần chết rồi.
Siêu năng lực giả đỉnh cấp.
Tướng tinh dẫn dắt chiến bộ Xích Hải lộ ra biểu cảm đau khổ.
Đám hộ vệ đồng hành cùng tiên tri tân nhiệm đều là siêu năng lực giả đỉnh cấp!
Phía bên kia, những Thần Vệ khác cũng không có dừng tay, lao vào đội hình của chiến bộ Xích Hải với phong thái quỷ dị lại vô cùng ngang ngược, khiến cho ngay cả những cao thủ trong chiến bộ Xích Hải cũng không thể chống đỡ được ba chiêu.
Nỗi sợ hãi bao trùm chiến bộ Xích Hải.
Mỗi đòn tấn công của các Thần Vệ đã xuyên thủng sự tự tin của bọn họ, xé nát những thành tựu đáng tự hào một thời của bọn họ và ném bọn họ thành từng mảnh trong không gian.
Trận chiến dần dần lắng xuống, ba mươi nghìn chiến binh của chiến bộ Xích Hải trôi nổi trong không gian, bọn họ đều không chết, nhưng ít nhiều bị thương, gãy chân gãy tay.
Những kẻ này trông có vẻ hoang mang, không còn ý chí chiến đấu. Bọn họ vốn tự hào mình là một trong những chiến binh thuộc chín đại chiến bộ Hải Vô Tẫn, nhưng rốt cuộc lại giống như một đứa bé chơi đùa với dao rựa trong mắt đối phương.
Đây quả nhiên là một trò cười.
“Thu binh!”
Giọng nói bình tĩnh của Trần Mặc xuất hiện trong kênh liên lạc đội ngũ.
Khổ Nghiêu ngay lập tức hét lớn với ngữ điệu nghiêm túc: “Thu binh!”
Tất cả các Thần Vệ nhanh chóng bay về, tạo thành một đội hình hoàn chỉnh trong không gian, sau đó tiến vào phi thuyền một cách có trật tự. Đối với bọn họ mà nói, trận chiến vừa rồi giống như một buổi huấn luyện cường độ thấp.
Từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc, thời gian chưa đến năm phút.
Những thứ còn sót lại trên chiến trường đương nhiên sẽ được dọn dẹp sạch sẽ, các chiến binh của chiến bộ Xích Bộ đều sẽ được chữa trị, vậy nên toàn bộ Thần Vệ đều trở về vị trí như không có chuyện gì xảy ra.
Phi thuyền của Trần Mặc lại bay đi.
Chương 2002: Tàn nhẫn?11:34