Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 442 - Chương 2014: Hà Tô

jc9c4w6w 1199 chữ

Đến hành tinh Tiên Tri, Trần Mặc thở phào nhẹ nhõm. Cuộc khảo nghiệm con đường tiên tri không có bất ngờ lớn nào, điều này nằm trong dự đoán của hắn.

Hiện giờ, Trần Mặc đã đạt đến trình độ cao hơn, thế nên cuộc khảo nghiệm này chẳng là gì đối với hán.

Hắn ta tiến lên rầm rộ như vậy, chính là để tạo dựng uy vọng.

Hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất để kiểm soát nền văn minh Hải Vô Tẫn, như vậy thì mới có thể dễ dàng sử dụng thế lực này một cách hiệu quả.

Bây giờ là kết cục tốt nhất.

Hắn đồng thời cũng có ý tưởng về những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Bây giờ, ngoại trừ Cổ tiên tri và Thuỷ Linh, thì không ai biết được danh tính thực sự của hắn. Từ khi hắn nghe theo sắp xếp của lão tiên tri mà tiếp nhận nền văn minh Hải Vô Tẫn, thì hắn đã nghĩ đến bước này, vậy nên hắn đã cố tình che giấu danh tính của mình với thế giới bên ngoài.

Đối với thế cục vũ trụ trước mắt mà nói, đây là một chiêu bài chủ chốt.

Nếu sử dụng đúng cách, thì không gì là không thể.

“Bắt đầu thôi. Mặc Nữ nhẹ nhàng nhắc nhở bên tại Trần Mặc.

Lễ đăng quang bắt đầu.

Đám sinh mệnh Hải tộc chen chúc nhau ở quảng trường rộng lớn, khi thấy Trần Mặc xuất hiện trên chiếc xe bay, bọn họ liền phát ra âm thanh hò reo vang vọng khắp trời, cũng như bày ra vẻ mặt sùng bái và tôn thờ.

Vì lý do văn hóa, thảm trải trong buổi lễ đăng quang có màu xanh lam

màu sắc được yêu thích

nhất ở nền văn minh Hải Vô Tẫn lam, ngoài ra còn được tô điểm bởi vô số hoa biển được đặt ở hai bên, không ngừng phun ra hơi sương, thơm ngát vô cùng.

Ở phía sau, các quý tộc và những nhân vật quyền lực ở Hải Vô Tẫn, cùng với số lượng sinh mệnh phổ thông, bọn họ đều đứng nghiêm ở hai bên để nghênh đón tiên tri tân nhiệm lên ngôi.

Mười nghìn Thần Vệ đứng trên bậc thềm hai bên đài cao, kéo dài đến đỉnh.

Đây là nghi lễ cao nhất và cũng là thiêng liêng nhất ở Hải Vô Tẫn.

Trần Mặc đứng trên xe, vô cùng xúc động khi nhìn khung cảnh xung quanh.

Từ trước đến nay, hắn chưa bao giờ quan tâm đến nghi lễ, nhưng cảnh tượng trước mắt quả thực rất náo nhiệt, khiến cho hắn ta vô cùng hưng phấn.

Khó trách ai ai cũng thích quyền lực, bởi vì một khi nắm giữ sức mạnh to lớn trong tay thì sẽ bắt đầu nảy sinh dã tâm thống trị thiên hạ.

Trần Mặc leo lên đài cao, tiếp nhận Ngư Cốt Thương và Ấn tỷ đại diện cho quyền lực tối cao của nền văn minh Hải Vô Tẫn từ tay Thần Tín Quan, cảm thấy trách nhiệm trong vai càng nặng thêm một

Kể từ giờ phút này trở đi, hắn là thủ lĩnh của Hải Vô Tẫn.

“Phát biểu vài câu đi”

Thần Tín Quan mỉm cười thân thiện với với Trần Mặc rồi lập tức bước xuống, nhường lại vị trí trung tâm trên đài cao cho hắn.

Trần Mặc giơ Ngư Cốt Thương màu xám trắng lên, tiến lên một bước, liếc nhìn con dân Hải Vô Tẫn bên dưới: “Ta nhân danh tiên tri của nền văn minh Hải Vô Tẫn, thề sẽ bảo vệ mảnh tinh vực này cũng như con dân Hải Vô Tẫn mãi mãi trường tồn.”

“Tiên tri bất diệt!”

Không biết ai đã hô lên một câu, khiến cho tất cả sinh mệnh đều ồ lên. Sau đó, tất cả bọn họ đồng loạt hoan hô và reo hò cuồng nhiệt, tạo nên một khung cảnh hân hoan.

Tại cung điện Thuỷ Tinh nằm sâu bên trong Biển Cấm, lão tiên tri lộ ra nụ cười vui mừng khi nhìn thấy thời khắc Trần Mặc tuyên thệ.

“Cuối cùng cũng có thể an lòng”

Nói xong, lão tiên tri chậm rãi đứng dậy, tập tễnh đi ra ngoài.

“Sư phụ, ngươi đang làm gì vậy?”

Lão nhân ngư suýt rớt hàm khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Trong khoảng thời gian tại vị mấy ngàn năm nay, ông ta cũng chưa từng nhìn thấy sư phụ ra ngoài cung điện Thuỷ Tinh, nhưng bây giờ, ông ta lại phát hiện ngài ấy muốn ra ngoài.

“Ta đã xong việc rồi, cũng đến lúc tận hưởng tuổi già.” Lão tiên tri nở một nụ cười vô cùng thoải

mái.

“Sư phụ, vậy thì ngươi muốn đi đâu?”

“Ta già rồi, chỉ còn sống được mấy chục năm nữa thôi. Ta muốn nhìn ngắm toàn bộ Hải Vô Tẫn, sau đó sẽ tìm một tinh cầu yên tĩnh để dưỡng lão, trồng hoa, nuôi thú cưng, tận hưởng cuộc sống” Lão tiên tri tập tễnh bước ra khỏi cung điện Thuỷ Tinh, lão nhân ngư vội vàng đi theo.

Vào khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, cung điện Thuỷ Tinh trống trải, phảng phất như đang than khóc cho sự kết thúc của một thời đại.

“Hiện giờ, ngươi cần phải đối mặt với vấn đề là đội ngũ quản lý.” Thủy Linh nhắc nhở Trần Mặc. Sau khi thành công tiếp nhận vị trí tiên tri đương nhiệm của nền văn minh Hải Vô Tẫn, Trần Mặc hiển nhiên sẽ nắm giữ toàn quyền kiểm soát này nền văn minh. Tuy nhiên, nếu muốn tiếp quản Hải Vô Tẫn, hắn vẫn cần phải bổ nhiệm các quan chức chủ chốt của Hải Vô Tẫn, thành lập nền đội ngũ quản lý của riêng mình.

“Khi đã trở thành tiên tri đương nhiệm, ngươi sẽ trở thành thủ lĩnh đứng đầu Hải Vô Tẫn, nắm quyền kiểm soát quân đội, đồng thời bổ nhiệm sự trưởng” Thủy Linh giới thiệu: “Sự trưởng là nhân vật số hai ở Hải Vô Tẫn, có trách nhiệm quản lý hành chính

“Việc lựa chọn sự trưởng quả là một vấn đề” Trần Mặc thầm nói.

Vị trí này tương đương với chức danh tổng giám đốc của Triệu Mẫn trong tập đoàn Kiến Hành Quân.

Nhưng hắn không có ứng cử viên thích hợp, đây là một trở ngại lớn.

Hải Vô Tẫn là một nền văn minh thần cấp với tinh vực rộng lớn, những người quản lý bình thường không thể quản lý được. Hơn nữa, hắn cũng không có khả năng tìm người Trái Đất đến quản lý nơi này. Bởi vì thời hạn làm việc của sự trưởng là năm mươi năm, mà người Trái Đất cũng không hiểu rõ tình hình của Hải Vô Tẫn, nếu quản lý một cách tuỳ tiện sẽ nảy sinh ra vấn đề.

Sự lựa chọn tốt nhất là sinh mệnh bên trong Hải Vô Tẫn.

Chương 2014: Hà Tô
Bình Luận (0)
Comment