Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 457 - Chương 2056: Kết Cục + Lời Tác Giả

jc9c4w6w 1343 chữ

Trần Mặc là tiên tri của Hải Vô Tẫn; cũng là người đứng sau Đế Quốc Ngàn Sao.

Hai tin tức này được Kiến Hành Quân phát ra khắp vũ trụ.

Ngay cả nội bộ Kiến Hành Quân cũng chấn động bởi tin tức này, sau khi bọn họ hết kinh ngạc thì vô cùng vui sướng. Kiến Hành Quân đồng thời là chưởng quản của ba thế lực mạnh nhất, sau khi thâu tóm nền văn minh Hắc Đồng thì bọn họ đã chiến được hơn nửa tinh vực trong vũ trụ.

Tin tức này chính là cú đánh trí mạng vào các thế lực khác trong vũ trụ.

Sức mạnh của Kiến Hành Quân đã phát triển tới mức này thì không có một thế lực nào ngăn cản

nổi.

Trước sự tính toán đã được hoạch định từ lâu vào nền văn minh Hắc Đồng, nền văn minh Hắc Đồng vốn chỉ có chút khả năng chống cự đã bị đánh bại trong một đòn, khiến toàn bộ nền văn minh này chỉ còn lại nỗi sợ hãi và tuyệt vọng.

Lúc này, Kiến Hành Quân đã chọn chơi ngửa bài để giảm bớt sự phản kháng của nội bộ nền văn

minh Hắc Đồng, đồng thời cũng làm giảm sức chống trả của các thế lực đánh chiếm khác. Trần Mặc tạo dựng niềm hy vọng chiến thắng cho nền văn minh Hắc Đồng, sau đó tự mình dập tắt hy vọng ấy, thậm chí bọn họ còn không có cơ hội phản kháng.

Khủng hoảng, tuyệt vọng, bi thương, hỗn loạn, là những cảm xúc bao trùm tinh vực Hắc Đồng.

hạm đội siêu năng lực phản nghịch, tuyến phòng thủ thùng rỗng kêu to, bộ phận tác chiến giải tán, tất cả chiến bộ của nền văn minh Hắc Đồng không có dấu hiệu phản kháng.

Nền văn minh Hắc Đồng huy hoàng một thời, trong một ngày đã suy tàn.

Đồng Thanh hạ lệnh giải tán tướng tinh, chiến bộ không phản kháng chẳng khác nào đầu hàng trá

hình.

Chiến bộ của Kiến Hành Quân, Hải Vô Tẫn và Đế Quốc Ngàn Sao đi đến đâu thì chiến bộ của nền văn minh Hắc Đồng cũng buông bỏ chiến giáp và vũ khí, bọn họ cũng không mở miệng đầu hàng. Nền văn minh Hắc Đồng kết thúc rồi!

Trong tiểu vũ trụ Hắc Đồng.

Đồng Thanh ngồi trong một cái sân nhỏ bình dị, hắn ta rót một chén rượu, trông dáng vẻ rất thoải

Trong sân nhỏ này không có một sinh mệnh nào khác ngoài hắn ta ra.

Trước khoảng sân nhỏ là cánh đồng cây cối xanh um tùm, bầu trời trong xanh trải dài ngút tầm mắt vô cùng đẹp đẽ, cuộc sống dường như rất yên bình, không có chiến tranh, không có khói bụi, không

có chết chóc.

Bỗng nhiên, ở trong sản xuất hiện một cánh cửa mở ra giữa không trung.

Trần Mặc từ trong đó bước ra, hắn nhìn Đồng Thanh đang ngồi trên ghế.

“Ngồi đi” Nhìn thấy sự có mặt của Trần Mặc, Đồng Thanh cũng không bất ngờ, tay hắn ta chỉ chỉ vào chiếc ghế đối diện, hắn ta nói: “Uống một chén không?”

Trần Mặc không chần chừ, hắn ngồi xuống ghế, cầm chén rượu mà Đồng Thanh rót uống cạn. “Quả nhiên là ngươi, ta tâm phục khẩu phục. Đồng Thanh cười lạnh, vẻ mặt hắn ta ung dung, tay cầm chén rượu lên uống cạn, hoàn toàn không nhìn ra sự chán nản của một kẻ thất bại: “Ngày này tới nhanh thật đấy.

“Ừm.” Trần Mặc bỏ chén rượu xuống, lạnh lùng đáp.

Đồng Thanh liếc nhìn Trần Mặc một cái, vui mừng nói: “Lúc trước ở thiên hà Thạch Cam, lần đầu

tiên ta gặp ngươi, lúc ấy ta đã có cảm giác ngươi không phải sinh mệnh bình thường rồi, khi đó ta nghĩ ngươi sẽ trở thành một nhà lãnh đạo tài ba, nhưng ta không ngờ, ngươi đã phát triển được đến bước này.

“Ta cũng chưa từng nghĩ tới.”

“Kiến Hành Quân, Hải Vô Tẫn, Đế Quốc Ngàn Sao, hiện giờ là thống trị vũ trụ, mấy thành tựu này chưa ai có đâu!” Đồng Thanh ngẩng đầu nhìn vào không trung, tán thưởng nói.

“Ta coi như là may mắn, nhưng đó là công lao của truyền thừa

“Không đâu, tố chất lãnh đạo là trời sinh. Trong vũ trụ, mỗi một giai đoạn thời gian thỉnh thoảng sẽ có một số sinh mệnh sẽ kế thừa kỹ thuật của một số nền văn minh bị hủy diệt và họ trở thành người tiên phong của một nền văn minh cấp thấp. Nhưng di sản mà họ để lại trong lịch sử nền văn minh của mình chính là nghiên cứu, để truyền lại cho những nhà nghiên cứu và nhà phát minh đời sau Thành tựu cấp bậc cao hơn chẳng qua là dẫn dắt nền văn minh đến một cấp độ nhỏ. Nhưng ngươi đã vượt qua đỉnh cao của nền văn minh mà ngươi được thừa hưởng, đây không phải là công lao truyền thừa”

“Ta may mắn hơn bọn họ một chút. Trần Mặc từ chối nói thêm, hắn cầm bình rượu, rót rượu vào

“Rượu này ngon à?”

“Khá ổn, ngon hơn rượu ở quê ta một chút. Trần Mặc nói rõ.

“Rượu chính tay ta ủ đấy, coi như ngươi là người ngoài đầu tiên được thưởng thức đi.” Đồng Thanh quay đầu nhìn về cánh đồng phía trước. “Được ủ từ mật hoa và ngũ cốc trên cánh đồng hoang này. Hàng năm, ta đều dành thời gian đến đây một thời gian, ta tự thu hoạch cũng tự ủ rượu.

“Thật khó có thể tưởng tượng, một bá chủ vũ trụ lạ có một cuộc sống bình dị như vậy.”

Nghe lời nói của Trần Mặc, Đồng Thanh nở nụ cười, quay đầu nhìn hắn, nói: “Ngươi có gia đình vợ con, có khi còn bình dị hơn ta đấy”

“Sống vui vẻ là tốt rồi, không phải sao?” Trần Mặc nói.

“Sau khi ta chết, chôn ta ở sâu trong cánh đồng hoang này, lập bừa một tấm bia đá, chỗ rượu cất trong hầm xem như là thù lao của ngươi. Đồng Thanh chỉ về cánh đồng hoang phía trước.

“Được!” Trần Mặc lạnh lùng nói.

“Thật sự vẫn còn chút tiếc nuối với thế giới xinh đẹp này. Đồng Thanh cầm chén rượu uống cạn sau

đó cười to.

“Ngươi còn có tâm nguyện gì cần ta giúp ngươi hoàn thành không?” Trần Mặc hỏi.

“Ý nguyện trong lòng ta chính là bá nghiệp thống nhất vũ trụ, kết là là đụng phải ngươi, Nhưng ta cũng còn một chuyện nữa, muốn nghe đáp án từ chính miệng ngươi. Ánh mắt Đồng Thanh xa xăm, giọng điệu thoải mái: “Ngươi của bây giờ có phải sinh mệnh của không gian nhiều chiều hay không?”

“Ra là vậy! Cách thức được ghi trong di thư Thiên Tinh sao?” Đồng Thanh hỏi.

“Không phải, là từ trước đó rồi, Mộ Thị Thiên Tinh mò được một chút manh mối” Trần Mặc không giấu diếm nói.

“Có thể làm đối thủ với ngươi, chính là vinh dự lớn nhất cả đời Đồng Thanh ta? Hắn ta cao giọng cười lớn, nắm lấy bình rượu uống cạn: “Đến đây đi, đánh cho xong trận cuối cùng của chúng ta nào. Trần Mặc nhẹ nhàng gật đầu.

Trận chiến không hề oanh liệt mà chỉ là một cuộc va chạm thầm lặng.

Sau khi Trần Mặc bước ra khỏi tiểu vũ trụ Hắc Đồng, ba phe Kiến Hành Quân, Hải Vô Tẫn và Đế Quốc Ngàn Sao vui mừng chưa từng có.

Tất cả mọi người đều biết, đại cuộc đã định!

Không bao lâu sau, Trần Mặc tuyên bố với vũ trụ về cái chết của Đồng Thanh.

Chương 2056: Kết cục + Lời tác giả

 

Mười năm!

Vũ trụ từng bị chiến tranh tàn phá giờ đã hài hoà và các cuộc chiến tranh văn minh quy mô lớn đã biến mất.

Trong mươi năm nay, vũ trụ đã có nhiều thay đổi lớn.

Khi chiến tranh qua đi, vũ trụ của hiện tại là một chốn phồn hoa, dường như là một thiên đường. Sinh mệnh của các đại tinh cầu sẽ vẫn đề cập đến cuộc chiến mười năm trước với sự tôn kính trong dáng vẻ của họ.

Trần Mặc đã chấm dứt chiến tranh vũ trụ.

Sau khi kiểm soát được nền văn minh Hắc Đồng, Trần Mặc có sức mạnh của ba thế lực Kiến Hành Quân, Hải Vô Tẫn và Đế Quốc Ngàn Sao, đồng thời sáp nhập Bạch Tinh, Ám Sâm Lâm và các tinh vực khác. Thấy không thể chống đỡ được, hầu hết các thế lực vũ trụ khác đều đầu hàng và được đưa vào bản đồ lãnh thổ của Kiến Hành Quân.

Sau đó chưa đầy một năm, dưới sự chủ toạ của Trần Mặc, Kiến Hành Quân đã thâu tóm toàn bộ thế lực trong vũ trụ, hoàn thành việc đại thống nhất.

Thời điểm Trần Mặc tuyên bố hoàn thành sự nghiệp thống nhất vũ trụ, cả vũ trụ hân hoan vui mừng, toàn thể sinh mệnh không còn phải lo lắng chính mình bị giết chết như côn trùng trong chiến tranh vũ trụ nữa.

Khi hoàn thành sự nghiệp thống nhất vũ trụ, Trần Mặc đứng ở vị trí cao nhất trong lịch sử thần thoại vũ trụ, hắn là sinh mệnh thần thoại tối thượng, không có nhân vật nào trong lịch sử vũ trụ có thể so sánh được với hắn.

Lúc này, Trần Mặc chính là trung tâm vũ trụ, xung quanh hắn là không gian vô tận.

Giờ khắc này cuối cùng cũng đến.

Sứ mệnh của hắn là kiểm soát thời gian, không gian, ý thức, lượng tử và vật chất, khởi động lại vũ trụ và khôi phục vũ trụ về trạng thái quay thời gian mười chiều không gian.

Sau mười năm phát triển, hắn đã hoàn toàn làm chủ được năng lực của sinh mệnh lượng tử.

Vẻ mặt Trần Mặc thản nhiên, khi tiến vào trạng thái siêu phàm, khi chất là thần tinh, có thể xuyên qua vạn vật vũ trụ.

Hắn mở hai bàn tay ra, ý thức bao trùm cả vũ trụ.

Trong chiều không gian vô hình của sinh mệnh, thời gian đứt gãy đang lặng lẽ thay đổi, giống như dải Mobius bị đứt được nối lại, sau đó thời gian từ từ quay tròn.

Tăng tốc! Xoay tròn!

Khi vòng quay của thời gian được kích hoạt, chiều không gian và chiều thời gian đang dần được thúc đây.

Giờ khắc này, sinh mệnh trong vũ trụ cảm nhận được một loại cảm giác đặc biệt.

Trong phút chốc, cảm giác khó tả ấy biến mất, các sinh mệnh trong vũ trụ cũng đang lặng lẽ trải qua những thay đổi của riêng mình, khi các chiều của vũ trụ dần trở lại chiều thứ mười của vòng quay thời gian, lúc đó, sinh mệnh xảy ra biến hoá kinh thiên động địa.

Thời đại tân vũ trụ được Trần Mặc định nghĩa là thế kỷ của tân vũ trụ, thời điểm thời gian quay được hắn xác định là năm đầu tiên của thế kỷ tân vũ trụ.

Những sinh mệnh trong vũ trụ tương lai sẽ hồi tưởng ngày này với lòng nhiệt thành và ngưỡng mộ.

Trái đất, Tân Hải thị.

Lúc này đêm đã khuya.

Biệt thự ở vịnh Lư Hương vẫn yên bình như dáng vẻ ban đầu.

Sau khi chiến tranh kết thúc, trái đất trở lại trạng thái hòa bình trước đây.

Trần Mặc ngồi ở trên bãi cỏ bên lò nướng thịt, cẩn thận bôi mật ong lên cánh gà, sau đó đặt cánh gà nướng lại lên vỉ nướng. Người nhà hắn đang trò chuyện ở một bàn cách đó không xa, tiếng cười không ngớt.

Tiểu Ngư và Triệu Mẫn đang ngồi cạnh nhau, lướt điện thoại di động, xem quần áo và son môi trên kênh mua sắm trực tuyến, thỉnh thoảng họ lại bàn tán.

Rất nhanh cánh gà nướng đã chín.

“Tiểu Ngư” Trần Mặc đưa cánh gà nướng cho Tiểu Ngữ, sau đó lấy hai cánh còn lại đưa cho Triệu Mẫn và Mặc Nữ.

Sau khi nhận được cánh gà nướng, Tiểu Ngư đặt điện thoại xuống và cùng cả nhóm thưởng thức món ăn.

Tiểu Ngữ nhẹ nhàng cắn cánh gà nướng, đưa mắt nhìn ra cảnh biển rộng trong màn đêm đen

trước mặt và bầu trời đầy sao trên đầu: “Lão công, bây giờ sứ mệnh của ngươi đã hoàn thành, tiếp theo ngươi định làm gì?”

“Giống như bây giờ, hưởng thụ cuộc sống này? Trần Mặc không ngẩng đầu lên nói.

“Thế ngươi có làm cái gì để đặc biệt kỷ niệm nguyện vọng hoàn thành không?” Tiểu Ngư tò mò hỏi. “Nguyện vọng? Thật ra có một điều, ngươi dùng thuật đọc tâm nhìn xem? Trần Mặc đứng đối diện với Tiểu Ngư, lộ ra vẻ tươi cười trêu chọc, ngay sau đó, nụ cười trên mặt hắn cứng lại.

“Lại véo tai ta nữa, đau đau đau, buông tay ra, ui da…”

“Ngẫm nghĩ cũng không được sao?”

“Ta không nghĩ nữa, buông tay ra đi mà.

“Nguyện vọng này của ta chỉ có thể thực hiện một lần thôi” “Ngươi nói cái gì?”

Đêm khuya, chỉ còn lại giọng nói khó tin của Trần Mặc.

[Hoàn]

Cuốn sách này được viết một cách vụng về, có lẽ vì nó quá hạn chế.

Có hai điều đáng tiếc nhất.

Một là sự chuyển đổi từ thời đại trái đất sang thời đại vũ trụ.

Trong kế hoạch viết lách ban đầu của tôi, Trái đất sẽ trải qua một cuộc cải tổ quy mô lớn, các nhóm quyền lực sẽ được thành lập ở mỗi khu vực. Sau đó, Trái đất sẽ hình thành một cộng đồng và tôi sẽ sử dụng điều này để làm điểm khởi đầu để bắt đầu giai đoạn bước ra vũ trụ.

Tuy nhiên, tôi đã có chút bối rối và phải cắt bỏ rất nhiều tình tiết mà bản thân đã ấp ủ trước đó, sau đó bắt đầu vắt óc nghĩ ra cốt truyện tiếp nối, đành phải bỏ qua thời đại Chiến tranh Trái Đất, lao vào thời đại giữa các vì sao bằng tình tiết Trần Mặc bị bắt cóc…

Còn lại là âm mưu khủng hoảng virus.

Để viết một số cốt truyện, tôi đã xem qua các sự kiện và tin tức từ năm 2002 đến năm 2003. Nhưng tôi cũng không ngờ về sự kiện năm ngoái… (tác giả viết truyện trước thời kỳ Covid)

Khi viết cốt truyện khủng hoảng này, để khiến câu chuyện trở nên hài hước hơn, tôi đã nêu ra nhiều thuyết âm mưu ngu ngốc của người phương Tây. Nhưng tôi không dám viết thoải mái, không dám miêu tả, không dám viết quá cụ thể, sợ bị mắng, khiến cho câu chuyện trở nên thiếu chiều sâu, vậy nên đã ngừng viết.

Nhưng sau khi sự kiện Covid diễn ra, các dữ liệu ngoài đời thật đã cho tôi biết rằng tôi vẫn còn quá bảo thủ. Những điều hay ho mà tôi bỏ qua đều đã trở thành hiện thực. Thậm chí, hiện thực còn cay nghiệt hơn cả hư cấu.

Hãy quay lại các phân đoạn viễn tưởng!

Cuốn sách này chứa đựng nhiều ý tưởng cá nhân của tôi về thế giới công nghệ trong tương lai.

Ví dụ: giải đấu trò chơi MOBA với hình chiếu ba chiều, bản đồ ba chiều lớn hơn sân bóng đá, và sự phấn khích của khán giả có thể so sánh với World Cup hoặc thậm chí thay thế World Cup.

Ví dụ: Kỷ nguyên Chiến Giáp, Bóng Đá Trên Không.

Hai ý tưởng này khiến tôi cảm thấy rất thú vị và ấn tượng. Tôi không thể loại trừ việc sử dụng chúng trong những cuốn sách khác trong tương lai, ngoài ra còn rất nhiều ý tưởng nhỏ tương tự khác.

Một ví dụ khác, khi nói đến âm mưu virus, một số chiến lược đối phó, tôi đã được đọc kỹ lưỡng các tài liệu thực tế, chứ không hề viết bừa.

Có rất nhiều, rất nhiều chi tiết rất nhỏ.

Nhìn chung, mặc dù cuốn tiểu thuyết này có một số tiếc nuối và thiếu sót, nhưng tôi thực sự đã viết nó bằng cả tấm lòng của mình.

Cuối cùng là vấn đề cập nhật cuốn sách này, tôi xin trân trọng nói với bạn: Tôi xin lỗi! Bạn không cần phải tha thứ cho tôi.

Cuốn sách này đã hoàn thành và một cuốn sách mới đang được chuẩn bị. Đây vẫn là một cuốn sách khoa học viễn tưởng và sẽ sớm được cung cấp cho mọi người.

Cảm ơn quý độc giả đã ủng hộ!

Bình Luận (0)
Comment