Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 60 - Chương 999: Giết Gà Doạ Khỉ

Chưa xác định Tại hiện trường buổi họp báo của tập đoàn Kiến Hành Quân, đông đảo phóng viên chen chúc áp sát nhau, trong đó có không ít người đến từ nước ngoài.

Đây là buổi họp báo đầu tiên của tập đoàn Kiến Hành Quân kể từ khi các bức ảnh “giường chiếu” của Trần Mặc và Triệu Mẫn bị phát tán khắp nơi.

Trước đây, bọn họ chỉ lên tiếng thanh minh một cách hời hợt. Thậm chí vào lúc các lời đồn đại trở nên điên cuồng nhất, các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Kiến Hành Quân cũng vẫn không hề phản hồi với những cáo buộc gay gắt của thế giới bên ngoài.

Bây giờ, trang web Wikipedia đã tiết lộ đầu đuôi câu chuyện, tập đoàn Kiến Hành Quân cuối cùng cũng đã ra mặt.

Rất nhiều người ngoài cuộc cũng hy vọng những nhân vật điều hành tập đoàn Kiến Hành Quân bày tỏ thái độ của mình trước sự việc này.

Dưới sự chờ mong của mọi người, Triệu Mẫn, Lý Hoài cùng những người khác bước vào hội trường họp báo.

Không khí lập tức trở nên náo loạn.

Đông đảo các phóng viên đều biết có thể sẽ có các nhân viên cấp cao của tập đoàn Kiến Hành Quân xuất hiện, nhưng họ nghĩ cùng lắm chắc chỉ có trưởng bộ phận quan hệ xã hội hoặc bộ phận pháp vụ xuất hiện thôi, ai ngờ người ra trận lại là Triệu Mẫn.

Triệu Mẫn ngồi vào vị trí giữa sân khấu, sắc mặt vẫn bình tĩnh ung dung như thường lệ.

Lý Hoài ngồi bên cạnh Triệu Mẫn, hắn mở nút áo trên bộ đồ vest rồi đẩy mắt kính, sắc mặt hết sức điềm nhiên như giếng cổ không sóng.

“Hôm nay, ta mời mọi người đến đây chủ yếu là vì hai việc.”

Triệu Mẫn mở miệng, hội trường đang náo loạn lập tức trở nên yên tĩnh.

“Thứ nhất chính là một ít lời đồn xuất hiện trên internet dạo trước. Chúng ta không phản hồi các bình luận phỉ báng và bôi nhọ, bởi vì ta tin tưởng đạo lí “cây ngay không sợ chết đứng”, vậy nên không cần phải đáp lại bất kỳ điều gì. Hiện giờ, chân tướng đã được tiết lộ, mọi người đều biết chuyện gì đã xảy ra, bản thân ta cũng không cần làm sáng tỏ thêm nữa.”

Triệu Mẫn từ tốn nói.

“Chuyện thứ hai vẫn liên quan đến những lời đồn trên mạng. Từ khi tập đoàn Kiến Hành Quân được thành lập cho đến khi xây dựng một chút quy mô, chúng ta chỉ dựa vào khoa học kỹ thuật để mở ra con đường phát triển cho riêng mình. Thế nhưng, một ít người trên internet vẫn luôn dùng nhiều thủ đoạn để phỉ báng, bôi nhọ chúng ta.

Trước đây, chúng ta vẫn luôn hành sự với tâm thế “thêm một chuyện, chi bằng bớt một chuyện”, nên dù từng khởi tố một số cá nhân đã bôi nhọ chúng ta, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn biện pháp hòa giải.

Tuy vậy, nhiều người vẫn không coi trọng thiện ý của chúng ta mà tiếp tục đưa ra các phát ngôn bẩn thỉu, không chỉ công kích tập đoàn Kiến Hành Quân, mà còn đặt điều về ta, chủ tịch và người nhà của hắn.

Trong vụ bê bối vừa qua, ngoại trừ những người ở trong bóng tối chế tạo nên tình cảnh này, những kẻ có lòng dốc tâm đổ dầu vào lửa, cũng cực kỳ đáng lên án.

Các loại phát ngôn tùy tiện bịa đặt này đã gây nên tổn thương nghiêm trọng đến danh dự của tập đoàn Kiến Hành Quân, bản thân ta, chủ tịch và người nhà của hắn, gây ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống sinh hoạt của bọn ta.”

Bầu không khí hiện tại vô cùng yên tĩnh, cho nên đám phóng viên đều có thể nghe rõ ràng những lời phát biểu đanh thép của Triệu Mẫn.

Ngay cả các khán giả đang xem phát sóng trực tiếp cũng đều không bỏ sót chữ nào.

Mỗi người đều có nảy sinh một suy nghĩ trong đầu, tập đoàn Kiến Hành Quân thật sự đã nổi giận rồi.

“Hiện giờ, chân tướng mọi việc đều đã rõ ràng, những phát ngôn bôi đen kia chỉ là những lời bịa đặt không căn cứ. Trong lúc này, bộ phận pháp vụ của chúng ta đã thu thập thông tin cũng như những bằng chứng liên quan về những kẻ đã tung tin đồn, công kích đến chúng ta và người thân của chúng ta.

Trong buổi họp báo này, chúng ta muốn thông báo đến mọi người, tập đoàn Kiến Hành Quân sẽ chuẩn bị khởi tố những kẻ tự dưng chửi rủa, phỉ báng và nói lời bịa đặt về chúng ta và công kích người nhà chúng ta.”

Đa phần khán giả đang xem phát sóng trực tiếp tại đây đều cảm thấy thoải mái.

Bạo lực mạng là hiện trạng xã hội kinh khủng nhất mà bọn họ từng chứng kiến trong suốt những năm trở lại đây, bất cứ ai đối mặt với chuyện này thì cũng đều phải gánh chịu áp lực rất lớn, thậm chí có người còn bị suy sụp tinh thần và phải tìm đến bác sĩ tâm lý.

(Bác sĩ tâm lý ở Trung khác với chuyên gia tư vấn tâm lý ở Việt Nam. Họ được cấp bằng bác sĩ và có thể chữa trị được bệnh tâm lý chứ không đơn thuần là tư vấn.)

Hiện giờ, những kẻ ném đá giấu tay kia đã sắp chịu trừng phạt, bọn họ đương nhiên cảm thấy thoải mái trong lòng.

“Ăn quả dưa phiên bản 4.0 nào, quả dưa siêu to bự tới rồi, may mà ta chỉ là quần chúng ăn dưa thôi.”

“Sự việc xảy ra vừa rồi cho chúng ta biết rằng, miệng mắng chửi sẽ thoải mái nhất thời, nhưng quả báo cũng sẽ đến nhanh lắm đó.”

“Kiến Hành Quân làm tốt lắm, hãy khiến những kẻ ném đá giấu tay kia bồi thường phí tổn thất tinh thần, phí tổn thất danh dự, để cho bọn chúng trắng tay đến mức chỉ còn mỗi cái quần lót.”

“…”

Sau khi Triệu Mẫn tuyên bố sẽ khởi tố đám người ném đá giấu tay trên mạng, cơn mưa bình luận hoan hô rào rào rơi xuống, một người làm quan cả họ được nhờ.

Nhưng một số người khác lại cảm thấy hoang mang, bọn họ không biết bản thân có nằm trong danh sách những đối tượng bị truy tố của tập đoàn Kiến Hành Quân hay không. Nhưng trên mạng nhiều người như thế, cho nên ai nấy đều ôm hy vọng rằng cục nợ này sẽ không rơi trúng đầu mình.

Chương 999: Giết gà doạ khỉ “Hiện giờ, ta đang nắm giữ một phần tài liệu về việc bảo vệ quyền lợi của chúng ta trong tay.”

Triệu Mẫn gõ vào tập tài liệu trong tay.

“Trong vụ kiện sắp tới, tổng cộng 857 cư dân mạng, 83 đơn vị truyền thông tư nhân, 9 công ty truyền thông, 4 công ty thủy quân và 3 nền tảng mạng sẽ bị khởi tố bởi vì đã đăng tải những lời phát biểu bôi nhọ tập đoàn Kiến Hành Quân.”

Triệu Mẫn kêu người trình chiếu một ít dữ liệu lên màn hình, nhưng đồng thời cũng làm mờ tên tuổi cụ thể của những người bị tố cáo.

Phần dữ liệu này vừa xuất hiện, bầu không khí của buổi họp báo lập tức sôi trào.

Sự khiếp sợ hiện rõ mười mươi trên mặt mọi người.

Tập đoàn Kiến Hành Quân đã hoàn thành số lượng đơn khởi tố khổng lồ trong một lần như vậy, có vẻ bọn họ đã thực sự quyết tâm rồi.

Động thái này nhất định sẽ gây ảnh hưởng khắp toàn cầu, đồng thời thúc đẩy nhanh một số quy định quản trị mạng trong nước.

Đợt này, một vài người nhất định sẽ tới số.

“Ông trời của ta ơi, Kiến Hành Quân nghiêm túc đấy à.”

“666…”

“Quá đã, chỉ cần nhìn thấy đám miệng tiện sắp bị trừng phạt thì trong lòng ta lại không kìm được cơn vui sướng.”

“Câu chuyện này cho chúng ta bài học: chỉ cần ăn dưa là được, không cần cắn xé bừa bãi.”

“Ta đã nghĩ tới cảnh tượng những đám ruồi nhặng kia xin tha, chắc chắn bọn chúng sẽ nói: Ta không có năng lực bồi thường, ta chỉ nhất thời kích động thôi mà, ta biết sai rồi, ta xin lỗi.”

Vô số cư dân mạng cười trên nỗi đau khổ của người khác.

Không bao lâu sau, hội trường buổi họp báo yên tĩnh trở lại, rất nhiều phóng viên đều mong chờ không biết Triệu Mẫn có còn tài liệu chấn động nào nữa hay không.

“Rất nhiều người cho rằng con số kể trên đã rất khủng khiếp rồi, nhưng đây chỉ mới là một phần mà thôi. Số liệu chân chính còn lớn và gây sốc hơn rất nhiều lần, bất kỳ ai nhìn thấy cũng sẽ bị giật mình.

Sau nhiều năm chịu đựng, tập đoàn Kiến Hành Quân quyết định sẽ đứng lên để bảo vệ quyền lợi của mình. Chúng ta đã mời 52 văn phòng luật trên toàn quốc cùng 156 luật sư có danh tiếng để thực hiện điều này. Các luật sư mà công ty chúng ta đã mời sẽ bắt đầu trình đơn tố tụng lên tòa án vào đúng xế chiều ngày hôm nay. Lần này, chúng ta không chấp nhận bất cứ biện pháp hòa giải nào, chúng ta sẽ giao hết quyền hạn cho tòa án và pháp luật, để họ trả lại công bằng cho chúng ta.”

Hít…

Phóng viên ở đây đều khiếp sợ.

Bọn họ dường như có thể trông thấy thực thể của cơn phẫn nộ đến từ tập đoàn Kiến Hành Quân, mà những người tham gia bạo lực mạng nhắm vào bọn họ e là sẽ phải trả giá rất nhiều.

Từ lời nói của của Triệu Mẫn, bọn họ cũng có thể suy đoán tập đoàn Kiến Hành Quân chắc chắn sẽ khiến những kẻ kia gặp báo ứng bằng mọi giá.

Đây nhất định là sự kiện bảo vệ quyền lợi trên mạng có quy mô lớn nhất từ trước đến nay, không chừng nó còn có thể tăng nhanh tốc độ xây dựng quy chế pháp luật về việc sử dụng mạng, đồng thời cũng bổ sung rất nhiều mức độ phạt điển hình.

“CIA hãm hại các ngươi, các ngươi không đi trả thù CIA mà chỉ dám làm mưa làm gió ở trong nước, trả thù các cư dân mạng vô tội.”

“Chắc là lầu trên sắp ra tòa nên sợ quá hóa liều đây mà.”

“Tập đoàn Kiến Hành Quân làm thế có phải hơi quá rồi không?”

“Quá đáng? Ngươi nói cái đíu gì với ta thế? Trong lúc những tin đồn ngoại tình, truy sát nhân chứng, bán nước cầu vinh nhằm vào Kiến Hành Quân, đám ruồi nhặng ra sức công kích và phỉ báng Trần Mặc, Triệu Mẫn và người thân của họ, bọn chúng có quá đáng hay không?”

“Nếu không phải trang web Wikipedia công bố phần tài liệu cơ mật kia, thì hiện tại tập đoàn Kiến Hành Quân, Trần Mặc với Triệu Mẫn vẫn còn phải hứng chịu bạo lực mạng và oan ức khó giải đấy. Ta chưa từng thấy kẻ nào đạo đức giả như các ngươi”

“Có người muốn chơi trò giết gà dọa khỉ kìa.”

Rất nhiều người vẫn tiếp tục pha trò xen lẫn khinh bỉ như cũ, song những bình luận của bọn họ đều bị nhấn chìm rất nhanh.

Vô số người khác đều khen cách làm của tập đoàn Kiến Hành Quân là hay.

Không gian mạng lành mạnh luôn bị quấy nhiễu bởi những kẻ đáng ghét, bọn họ cầy phải nhận được bài học thích đáng để sau này muốn nói lung tung cũng phải dùng não trước.

Sau khi buổi họp báo kết thúc, các tin tức liên quan lập tức gây chấn độgn đến các hội nhóm, group chat.

Đến ngày thứ hai, Tòa án nhân dân và Viện kiểm sát tối cao đưa ra thông báo rằng bọn họ sẽ quan tâm mật thiết đến vụ việc bảo vệ quyền lợi cho tập đoàn Kiến Hành Quân.

Ở trong nước, các tin tức liên quan đến tập đoàn Kiến Hành Quân. bao gồm sự cố bị mưu hại và động thái bảo vệ quyền lợi của bọn họ đều có sức nóng bỏ xa các tin tức còn lại.

Một doanh nghiệp tức kiện hơn một nghìn người cùng một lúc đích thị là một sự kiện chưa từng có tiền lệ.

Mà tập đoàn Kiến Hành Quân đang muốn giết bầy gà cho lũ khỉ ngoài kia trông thấy, để những ai dám bịa đặt công kích tập đoàn Kiến Hành Quân sau này thì cũng phải cân nhắc kỹ hậu quả.

Chương 1000: Cuộc sống muôn màu “May mà ta không nhận tiền để bôi nhọ Kiến Hành Quân.”

“Kiến Hành Quân thường không để ý đến bạo lực mạng, nhưng ai mà ngờ lần này bọn họ lại phản ứng kịch liệt đến như thế, một khi lập đơn thì lập tức tố cáo hơn ngàn người cùng một lúc. Tâm lý của ta không vững cho lắm, nên đã đi xóa hết những phát ngôn về tập đoàn Kiến Hành Quân từ sáng sớm rồi.”

“Sợ đíu gì, thiên hạ này có cả tỉ cư dân mạng, tập đoàn Kiến Hành Quân sẽ không thể tìm đến đám lâu la như chúng ta đâu. Người Mỹ tính kế Trần Mặc, nhưng hắn lại không dám đi tính sổ với người Mỹ, chỉ có thể làm mưa làm gios ở trong nước, đúng là khôn nhà dại chợ.”

Dương Lượng nhìn các tin nhắn trong group giao lưu của đám thủy quân, hắn liền nở nụ cười khinh bỉ.

Bản thân là một kẻ nóng tính, cuộc sống thực tế cũng không được như ý, nên hắn ta thường xuyên phát tiết tâm tình trên các trang mạng xã hội, vừa vặn lại có thể kiếm tiền nhờ việc bôi đen người khác.

Huống hồ, hắn ta đã ngứa mắt với đám nhà giàu kia từ lâu, thậm chí còn ấp ủ cảm xúc đố kị nồng đậm trong lòng.

Đối với hắn ta, những công ty lớn kia chính là chốn địa ngục đầy rẫy những quy tắc ngầm

Xuất phát từ lòng đố kị này, hắn ta cũng là một trong đám thủy quân nhận bao lì xì lớn của người giấu mặt để đi bôi đen tập đoàn Kiến Hành Quân.

Hắn đăng tải rất nhiều phát ngôn bôi xấu tập đoàn Kiến Hành Quân nhất, số lượt bình luận và chia sẻ đều vượt mốc 500, nhưng hắn ta căn bản không thèm để ý hậu quả, thậm chí còn đắc ý cho rằng văn chương của mình rất tốt.

Dưới góc nhìn của Dương Lượng, một tập đoàn lớn như Kiến Hành Quân cũng không thể để ý đến tên lâu la như hắn ta. Dù cho bọn họ đã tuyên bố sẽ đứng lên bảo vệ quyền lợi của mình, thì hắn ta cũng không thèm để ý, chẳng hề có ý định xóa bỏ những phát ngôn của mình.

Cộc cộc cộc!!!

Trong lúc hắn ta đang bàn luận thao thao bất tuyệt trong nhóm chat của đám thủy quân, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

Thông qua mắt mèo, Dương Lượng nhìn thấy một người mặc đồng phục đứng ở trước cửa, trông có vẻ là một nhân viên công vụ.

“Lẽ nào hắn đến kiểm tra đồng hồ nước?”

Khóe miệng Dương Lượng nhếch lên khinh bỉ, sau đó mở cửa.

“Chào ngài, đây có phải nhà của Dương Lượng tiên sinh không?”

Nhân viên công vụ liếc nhìn Dương Lương bằng ánh mắt kỳ quái, nhưng lời nói lại vô cùng lễ phép.

“Đúng, ta là Dương Lượng.”

Dương Lượng cau mày.

“Xin chào Dương Lượng tiên sinh, ta là nhân viên tư pháp ở tòa án khu vực Long Môn, đây là lệnh triệu tập của ngươi.”

Cảnh sát Tư Pháp cầm một tờ thư đưa cho Dương Lượng.

“Lệnh triệu tập? Lệnh triệu tập cái gì?”

Dương Lượng có dự cảm không hay.

“Đó là lệnh triệu tập của tòa án, có người vừa tiến hành tố tụng dân sự với ngươi. Hiện tại, tòa án khu vực Long Môn đã lập hồ sơ, sẽ mở phiên tòa thẩm tra giải quyết sau ba ngày nữa.”

“Ai tố cáo ta?” Giọng nói của Dương Lượng có hơi run rẩy.

“Tập đoàn Kiến Hành Quân.”

Nghe đến tập đoàn Kiến Hành Quân, Dương Lượng giống như bị sét đánh, cứng đơ người tại chỗ, một cảm giác khủng hoảng xông lên não bộ. Từ bé đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn ta bị kiện, nói cách khác, hơn nữa, hắn vẫn luôn cho rằng tập đoàn Kiến Hành Quân không thể tìm tới mình.

Nhân viên tư pháp của tòa án truyền đạt lại lệnh bắt giữ theo quy trình, sau đó nhìn Dương Lượng bằng ánh mắt có chút thương hại rồi xoay người rời đi.

“Ta nhận được lệnh triệu tập của tòa án, nguyên đơn tố cáo chính là tập đoàn Kiến Hành Quân, ta nên làm gì bây giờ?”

Dương Lượng run rẩy gửi tin nhắn lên nhóm chat.

Chỉ một dòng chữ ngắn ngủi đã làm cho nhóm chat vốn đang náo nhiệt trở nên yên tĩnh. Mới vừa rồi, đám thủy quân vẫn còn chê cười người khác, nhưng hiện giờ không còn ai dám lên tiếng nữa.

Mà cũng chính vừa nãy, Dương Lượng còn cho rằng mình không thể trúng thưởng, vậy mà đã nhận được lệnh triệu tập của tòa án.

Bên trong bầu không khí yên tĩnh, cơn khủng hoảng bắt đầu lan tràn.

Sau năm giây, số lượng thành viên trong nhóm chat thủy quân không ngừng giảm xuống, không ít người chủ động rời khỏi đó rồi mai danh ẩn tích.

Tình huống tương tự cũng xảy ra ở rất nhiều thành phố, các công ty truyền thông cũng có nhận được lệnh gọi.

Thời gian dần trôi qua, số người nhận được lệnh triệu tập ngày càng nhiều hơn.

“Vì tin theo lời đồn và nhất thời kích động, ta đã có rất nhiều phát ngôn sai lầm liên quan đến tập đoàn Kiến Hành Quân, cho nên ta thật lòng xin lỗi. Bản thân ta đã thật sự biết rõ lỗi lầm của mình, cũng đã xóa các bình luận liên quan rồi. @Khoa học kỹ thuật Kiến Hành Quân.”

“Rất nhiều người từng bôi đen ngươi trước đó, tại sao ngươi không đi tố cáo chứ? Ta chỉ mới nói có mấy câu, vậy mà đã bị triệu tập lên tòa án rồi hả?”

“Phí bồi thường tổn thất tinh thần và tổn thất danh dự lên đến hai trăm nghìn, sao các người không đi ăn cướp đi? Các ngươi phải đuổi tận giết tuyệt đến như vậy sao, các ngươi muốn xem ta nhảy lầu đúng không? @Khoa học kỹ thuật Kiến Hành Quân.”

“Ta cũng không dám nói lung tung nữa, xin các người tha ta một lần đi. @Khoa học kỹ thuật Kiến Hành Quân…”

“Tố cáo thì tố cáo, xem thử who sợ who, tốt xấu gì thì ta cũng là sinh viên Đại học Bắc Kinh, tốt nghiệp chính trị và pháp luật ở ‘chim xanh’ đấy.”

(*) Chim xanh là biểu tượng của Đại học Chiết Giang - Trung Quốc nên có thể người này đang nói mình tốt nghiệp đại học Chiết Giang

“…”

Trong vô số vòng bạn bè và các trang Weibo, tiếng kêu than vang vọng khắp đất trời.

Cùng lúc đó, những bài viết trong vòng bạn bè và trên blog đều bị chụp màn hình và tổng hợp thành một bài đăng duy nhất.

Vô số người giả vờ đáng thương, tỏ ra tức giận, khóc lóc hoảng sợ, cứng đầu đối chọi, thẹn quá hóa giận, vịt chết vẫn mạnh miệng, … Có thể nói, cuộc sống con người muôn màu bao nhiêu, thì bài tổng hợp này đầy đủ bấy nhiêu.

Mà tập đoàn Kiến Hành Quân đã tuyên bố không chấp nhận bất kỳ lời hòa giải ngay từ đầu, cho nên đám người này có xin lỗi cũng vô dụng.

Trên internet, ngoại trừ những người ăn dưa bở xem trò vui, còn lại đều đang cười trên nỗi đau của người khác.

Chương 1001: Máy bay vũ trụ hoàn thành “Ta có một người hàng xóm vừa tốt nghiệp chưa được bao lâu, hắn ta cũng là thanh niên trong đội ngũ Đảng, đúng lúc bạn gái tới nhà chơi thì nhận được lệnh gọi của tòa án. Hai người chuẩn bị kết hôn thì vị hôn thê chạy dạng. Haha, tên này có thảm không chứ?”

“Nhiêu đó chưa tính là thảm đâu. Đồng nghiệp trong công ty ta vừa nghe người nhà gọi điện báo đã nhận được lệnh triệu tập của tòa án, hắn ta bị dọa khóc tại chỗ luôn. Hiện tại, ông chủ đang nghĩ có nên sa thải hắn hay không, thậm chí còn đưa dự án của hắn ta cho người khác. Bạn gái hắn cũng ở cùng công ty, cô ấy cảm thấy vô cùng mất mặt, cho nên đã từ chức ngay hôm nay rồi.”

“Ta cũng có một người bạn cùng phòng, là kẻ thù ghét người giàu điển hình. Sau khi sự cố “ngoại tình” truyền ra ngoài, hắn ta loan tin bậy bạ trong kí túc xá, thậm chí còn bày tỏ thái độ khinh bỉ các kiểu, sau đó lại đưa mấy lời phát biểu bậy bạ trên internet cho bọn ta xem, muốn chúng ta cùng phe với hắn, chúng ta nhìn không vô nhưng chỉ có thể nhịn. Ngày hôm nay, gia đình hắn gọi điện thoại báo đã nhận được lệnh triệu tập của tòa án vì chuyện liên quan đến công ty Kiến Hành Quân, nên trong lúc ta đăng bình luận này, hắn ta đang vừa khóc vừa nhận lỗi với điện thoại đấy, nhìn vừa đáng thương lại vừa đáng trách.”

“Bạn của ta làm trong công ty thủy quân, hắn từng kể với ta rằng có người đã ra giá rất cao để bôi nhọ Kiến Hành Quân, ông chủ của bọn họ liền điên cuồng chốt đơn. Nhưng đến khi bị Kiến Hành Quân tố cáo, công ty thủy quân này phải bồi thường đến hai mươi triệu, ông chủ đó phải chạy trốn suốt đêm.”

“…”

Đủ loại bình luận phơi bày được vô số tình huống dở khóc dở cười.

Sự kiện tập đoàn Kiến Hành Quân đứng lên bảo vệ quyền lợi của mình bằng cách kiện cáo hơn một nghìn người đã trở thành mưa gió phủ khắp đất nước, các bộ ngành luật pháp và kiểm sát đều đang rất để ý đến chuyện này.

Phong trào kêu gọi chính phủ ban hành quy định công khai danh tính khi tham gia mạng xã hội và đặt ra các chế tài liên quan cũng diễn ra vang dội chưa từng có.

Bạo lực mạng đã trở thành vấn đề nhức nhối nhưng mãi không được giải quyết trong xã hội, nhưng sự kiện tố tụng tập trung của tập đoàn Kiến Hành Quân đã bóc trần hiện tượng này trước mắt tất cả mọi người.

Mặc dù phán quyết là một quá trình dài đằng đẵng, nhưng nếu tập đoàn Kiến Hành Quân không chắc chắn phần thắng thì cũng sẽ không quyết định tố tụng để đạt được mục đích giết gà dọa khỉ của mình.

Một vài kẻ từng bình luận bôi nhọ trên mạng chưa nhận được lệnh triệu tập đã thầm lặng xóa bình luận của chính mình, ngoan ngoãn không còn dám nói lung tung nữa.

Những phát biểu bôi xấu tập đoàn Kiến Hành Quân đã từng chiếm sóng không gian mạng dần dần biến mất, mặc dù lâu lâu vẫn bắt gặp một số ít bình luận chế nhạo, nhưng đám người đó chẳng qua chỉ ngứa miệng một chút chứ cũng chẳng dám làm càng.

Các công ty thủy quân không tham dự vào âm mưu bêu rếu của người giấu mặt cũng đang âm thầm vui mừng, đồng thời cũng bảo ban nhau không bao giờ tiếp nhận bất cứ đơn hàng nào liên quan đến tập đoàn Kiến Hành Quân, cho dù là bôi xấu hay khen ngợi.

Không tham dự vẫn là an toàn nhất.

Bằng không, bọn họ sẽ giẫm lên vết xe đổ của những ví dụ điển hình kia.

Một tháng trôi qua rất nhanh.

Sự việc cũng dần dần lắng xuống, giới truyền thông thi thoảng vẫn đưa tin về tiến trình tố tụng của tập đoàn Kiến Hành Quân. Nhưng đa phần dân mạng ăn xong trái dưa liền không để ý nữa, trừ phi tòa án đưa ra phán quyết cuối cùng thì mọi người mới tiếp tục dành sự quan tâm, dù quá trình này mất rất nhiều thời gian.

Những hành động bảo vệ quyền lợi của tập đoàn Kiến Hành Quân cũng trở thành ví dụ điển hình nhất về luật pháp bảo vệ công dân trên mạng, và một số trường hợp đã được tòa án Tòa án tối cao sử dụng làm án lệ mẫu để làm tài liệu tham khảo cho các phán quyết về quyền công dân trên không gian mạng trong tương lai.

Và động thái này cũng đã đẩy nhanh tốc độ ban hành luật pháp về internet và hệ thống chứng thực thân phận trên các trang mạng xã hội lớn trong nước, nhưng những chuyện này để nói sau đi.

Sau khi hứng chịu cơn búa rìu dư luận trong vòng một tháng, diện mạo của tập đoàn Kiến Hành Quân đổi mới rực rỡ một lần nữa.

Kế hoạch của “Bàn tay Washington” không thể làm ảnh hưởng đến các nhân viên trong tập đoàn, ngược lại còn khiến bọn họ đều cảm thấy kiêu ngạo và tự hào khi được làm việc tại đây, đồng thời cũng đã có thêm niềm tin và sự gắn kết với nhau.

Triệu Mẫn tiếp tục giải quyết các sự vụ kinh doanh, còn Trần Mặc cũng không để ý đến thế giới bên ngoài, ở lì trong phòng nghiên cứu trong Trung tâm Hàng Không Phi Kiến.

CIA vẫn đang tiến hành đến các bí ẩn liên quan đến tài liệu cơ mật và sự cố rơi máy bay, chĩa mũi nhọn vào hai nhân viên mất tích trên máy bay và người đã cung cấp thông tin cho trang web Wikipedia.

Người gửi thông tin cho Wikipedia chính là Trần Mặc, cho nên không ai có thể tra ra bất cứ dấu vết nào.

Hai nhân viên mất tích kia đã trở thành mồi trong bụng cá ở Đại Tây Dương từ lâu, người khác càng không thể tìm thấy thi thể của họ.

Hoa Kỳ cũng không dám công bố người phụ trách tổ chức Bàn tay Washington, kẻ đã lên kế hoạch cho vụ bê bối của Kiến Hành Quân, đã tử vong trong sự cố rơi máy bay, chứ không thì cộng đồng mạng sẽ tiếp tục sản sinh ra vô số thuyết âm mưu kinh khủng.

Nhờ vào hành động bảo vệ quyền lợi của tập đoàn Kiến Hành Quân, cộng với nỗ lực dẫn dắt dư luận của chính phủ Hoa Kỳ, nên uy tín của bọn họ trong lòng người dân bình thường cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều. Song đối với một ít quốc gia và doanh nghiệp lớn, hình tượng chính trị của Hoa Kỳ đã bị đặt dấu hỏi nặng nề.

Trần Mặc, một trong những nhân vật chính của trận sóng gió vừa qua, đang ở trong kho chứa máy bay của Trung tâm Hàng Không Phi Kiến.

Trần Mặc đứng trên bệ nâng, nhìn xuống con quái vật khổng lồ ở phía dưới.

Sau một thời gian dài làm việc chăm chỉ, chiếc máy bay vũ trụ rồi cuối cùng đã được hoàn thành!

Chương 1002: Nữ Thần Máy bay vũ trụ được trưng bày trong kho chứa máy bay của Trung tâm Hàng Không Phi Kiến có chiều cao thực tế là 6,8 mét, nếu cộng thêm thiết bị hạ cánh và bánh xe thì sẽ là 10 mét; chiều dài 34 mét; sải cánh 70,3 mét; trọng lượng rỗng ước tính 75 tấn; trọng lượng cất cánh tối đa 230 tấn.

Thiết kế của chiếc máy bay mang đậm yếu tố khoa học viễn tưởng, phần thân và cánh máy bay nối liền nhau, tạo thành một khối kim loại khổng lồ với sơn màu xám tro, trông giống như một con Côn Bằng cơ khí đang dang rộng đôi cánh.

(Côn Bằng: Loài cá lớn hoặc chim lớn trong truyền thuyết, cũng chỉ loài đại bàng do cá Côn hóa thành trong “Tiêu dao du” của Trang Tử)

Nếu quan sát từ phía dưới, ai nấy đều có thể nhìn thấy 4 động cơ ion cỡ lớn ở phần thân, 2 động cơ ion, 6 thiết bị hạ cánh và 24 bánh xe ở ở phần đuôi.

Ngoài ra, hình ảnh trên phần cánh máy bay, ngoại trừ hình vẽ quốc kỳ của Trung Quốc thì còn có biểu tượng con kiến rất nổi bật của tập đoàn Kiến Hành Quân.

Chiếc máy bay này, nếu tính riêng chi phí sản xuất, đã tiêu tốn gần 20 tỷ NDT. Có thể nói, con quái vật nuốt vàng này không chỉ khủng bố bình thường.

Một số nhân viên hỗ trợ trong kho chứa máy bay đã trở nên phấn khích hơn bao giờ hết.

Mặc dù bọn họ được chứng kiến quá trình chế tạo của chiếc máy bay khổng lồ từ đầu đến cuối, nhưng đến khi được trông thấy sản phẩm hoàn chỉnh, bọn họ vẫn không nhịn được mà dâng trào phấn khích.

"Hoàn thành rồi?"

Triệu Mẫn vội vàng đến kho chứa máy bay của Trung tâm Hàng Không Phi kiến, nhìn thấy con quái vật khổng lồ mới toanh trước mắt, cô có chút cảm thán trong lòng.

Đây gần như là công trình công nghiệp đỉnh cao nhất trong lịch sử, đồng thời cũng là minh chứng rằng bọn họ đã và đang sở hữu hệ thống công nghiệp hàng đầu thế giới, thậm chí còn vượt xa thời đại ngày nay.

"Đúng vậy, ngươi hãy liên hệ với chính quyền thành phố Tân Hải để chuẩn bị tiến hành bay thử nghiệm, còn về phía quân đội, ta sẽ tự mình liên hệ với Lý Thành Chi.”

Trần Mặc nói.

Quá trình bay thử nghiệm con quái vật khổng lồ này không giống như chiến giáp, nơi này còn là Trung tâm Hàng không Vũ trụ, nên nếu bọn họ muốn tiến hành bay thử thì buộc phải hoàn thành đầy đủ các thủ tục, thậm chí còn phải đến các cơ quan chính phủ để đăng ký.

"Ta đã thành lập một đội ngũ lên kế hoạch sơ bộ về các hoạt động thương mại liên quan đến máy bay vũ trụ rồi.”

Triệu Mẫn đưa tài liệu cho Trần Mặc.

"Hình thức thu lợi nhuận của Trung Tâm Hàng Không Vũ Trụ bao gồm du lịch vũ trụ, đưa người vào không gian, phóng vệ tinh tên lửa, thám hiểm không gian,... Nếu ngươi đưa ra quyết định, ta sẽ tuyển dụng các huấn luyện viên phụ trách chăm sóc lữ khách du lịch không gian. Đợi đến khi máy bay vũ trụ chính thức hoàn thiện, chúng ta có thể nhận đơn đăng ký du hành không gian trên toàn thế giới.”

Tập đoàn Kiến Hành Quân đã đầu tư hàng trăm tỷ vào hạng mục máy bay vũ trụ, bọn họ không thể cứ duy trì tình trạng thua lỗ như thế này mãi được.

Là một doanh nghiệp tư nhân, kiếm tiền mới là mục đích chính.

Vì vậy, từ khi Trần Mặc bảo cô suy nghĩ về những hình thức thu lợi nhuận từ máy bay vũ trụ, Triệu Mẫn bèn yêu cầu các nhân viên bắt đầu lập kế hoạch về các mô hình thương mại của chiếc máy bay vũ trụ này.

“Tốt lắm."

Trần Mặc xem qua các tài liệu kế hoạch một lần, hắn cũng hiểu được đại khái các bước thực hiện.

Triệu Mẫn rất giỏi trong việc hồ biến công nghệ kỹ thuật thành tiền mặt, đây cũng là nguyên nhân mà Trần Mặc vô cùng yên tâm khi giao công ty cho cô ấy.

"Chúng ta cũng phải chuẩn bị một số đối sách để ứng phó với những ảnh hưởng tiêu cực sau khi chiếc máy bay vũ trụ này được công bố ra bên ngoài. Nếu dựa theo tốc độ phát triển ở thời điểm hiện tại, thì con người ở Trái Đất có thêm một trăm năm nữa cũng chưa chắc có thể chế tạo nên công trình khổng lồ này.”

Trần Mặc quá hiểu ý nghĩa và tầm quan trọng của những công nghệ kỹ thuật chứa đựng trong chiếc máy bay vũ trụ này, so với nền khoa học kĩ thuật hiện tại, nó quả thực đã đi trước cả một thời đại.

Những kỹ thuật, vật liệu và quy trình sản xuất nên chiếc máy bay này có thể khiến toàn bộ ngành công nghiệp hiện tại đạt được những bước phát triển nhảy vọt trong vòng 50 năm tới.

"Tên của chiếc máy bay này là gì? Côn Bằng? Phượng Hoàng? Thần Long?"

Triệu Mẫn nói.

"Sinh vật biết bay, không chỉ có thần thú mà còn có thần tiên. Chiếc máy bay này được gọi là Nữ Thần.”

"Nghe hay thật đó.”

Nghe thấy cái tên này, Triệu Mẫn gật đầu hài lòng.

"Ngươi có muốn vào bên trong để thăm quan một chút không?"

“Cầu còn không được.”

Triệu Mẫn nói với vẻ thích thú.

Hai người vừa đến phía dưới máy bay vũ trụ, một chiếc thang xuất phát từ cửa khoang trên phần thân của máy bay từ từ hạ xuống mặt đất.

Ngay khi Triệu Mẫn vừa bước vào, đập vào mắt cô là một không gian cao khoảng 3 mét và rộng hơn 4 mét, kết cấu hình tròn nhưng hơi dẹt ở hai bên, vách tường được trang bị đủ loại tay cầm khác nhau, thiết kế giống với khoang chở người của các trạm không gian vũ trụ.

Ngoài ra, nơi này còn có các cánh cửa dẫn sang các không gian khác.

"Khác với tưởng tượng nhỉ?"

"Quả thực là như thế."

Triệu Mẫn vốn nghĩ đến những con tàu vũ trụ trong các bộ phim khoa học viễn tưởng, mọi người có thể đi lại tự do ở bên trong ngay cả khi cất cánh. Tuy nhiên, những gì xuất hiện trước mắt cô có sự khác biệt lớn so với tưởng tượng ban đầu.

"Nơi đây tạm thời chưa có trọng lực nhân tạo nên không thể giống như trong phim. Đợi đến khi ta chế tạo thiết bị trọng lực nhân tạo, chiếc máy bay vũ trụ này sẽ có thể hoạt động như những phi thuyền trong phim. Trong vũ trụ không có trên dưới, cũng không có đông tây nam bắc, vì vậy tạm thời chỉ có thể thiết kế cabin như vậy.

Máy bay có tổng cộng một buồng lái, một phòng điều khiển trung tâm, và sáu không gian chính, bao gồm khoang thử nghiệm, khoang vận tải, khoang nghỉ ngơi và khoang sinh hoạt giải trí, khoang thoát hiểm và khoang chứa vật tư dự trữ."

Trần Mặc bắt đầu giới thiệu với Triệu Mẫn về bố cục trong chiếc máy bay vũ trụ Nữ Thần.

Không gian bên trong chiếc máy bay này lớn hơn nhiều so với tưởng tượng.

"Hiện tại, đây mới chỉ là chiếc máy bay thế hệ đầu tiên. Đợi đến khi có đủ điều kiện, ta sẽ có thể chế tạo những loại lớn hơn.”

"Nếu chở hành khách du lịch, chiếc máy bay này có thể chở được bao nhiêu?"

"Đối với những chuyến du hành vũ trụ trong ngày, xấp xỉ 100 người là không vấn đề gì."

Chương 1003: Chuẩn bị "Ngươi muốn bay thử nghiệm máy bay hả?”

Sau khi nhận được cuộc điện thoại từ Trần Mặc, Lý Thành Chi bày ra vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Trung tâm Hàng Không Phi Kiến mới được thành lập chưa được bao lâu, vậy mà Trần Mặc đã xây xong sân bay và bệ phóng, thậm chí còn hoàn thành thiết kế và chế tạo máy bay luôn rồi. Doanh nghiệp sở hữu nguồn tài chính khủng bố đến mức này, toàn bộ thế giới cũng chỉ có tập đoàn Kiến Hành Quân, và người có thể tạo nên kỳ tích nhanh đến như vậy cũng chỉ có Trần Mặc mà thôi.

"Không phải ngươi xây dựng trung tâm hàng không vũ trụ sao? Sao lại chế tạo máy bay rồi?”

Nghe thấy sự hốt hoảng trong lời nói của Lý Thành Chi, Trần Mặc có chút bất lực.

"Trung tâm hàng không vũ chế tạo máy bay không phải là chuyện rất bình thường sao? Hơn nữa, ta chế tạo máy bay vũ trụ lưỡng dụng, có thể hoạt động trên không và vũ trụ, không phải là phương tiện vận chuyển tên lửa. Hiện tại, công tác chế tạo máy bay đã hoàn thành, nhưng quá trình bay thử nghiệm nên cần văn bản phê chuẩn của quân đội và bộ phận kiểm soát hàng không. Thủ tục cần những thứ gì, ta đều có thể đáp ứng trong thời gian sớm nhất.”

Máy bay vũ trụ?

Lý Thành Chi quả thực đã bị dọa sợ, tập đoàn Kiến Hành Quân không cất cánh bay thì thôi, một khi cất cánh là bay thẳng lên trời, bọn họ làm ra thứ gì cũng đều là sản phẩm tốt nhất.

"Ta sẽ giúp ngươi xử lý vấn đề thủ tục, ta biết ngươi ưa thích hiệu suất, cho nên ta sẽ hoàn thành việc này nhanh nhất có thể.”

Lý Thành Chi nói.

Hắn cũng muốn nhìn xem một chút, Trần Mặc rốt cuộc đã chế tạo máy bay như thế nào.

“Gã Trần Mặc kia lại tìm ngươi có việc?”

Liễu Kiến Quân nhìn thấy Lý Thành Chi về phòng, hắn liền tò mò hỏi.

“Có chuyện, chuyện lớn đấy.”

Lý Thành Chi cười bất lực, nói.

"Nói nghe chút đi.”

"Hắn chế tạo xong máy bay vũ trụ, chuẩn bị bay thử nghiệm, ta phải qua thành phố Tân Hải một chuyến.”

“Máy bay gì cơ?”

Liễu Kiến Quân hoài nghi mình đã nghe nhầm.

"Ngươi không nghe nhầm đâu, hắn nói là máy bay vũ trụ, hơn nữa còn là máy bay lưỡng dụng. Theo định nghĩa của chúng ta, đây có lẽ được tính là máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu."

"Hả..."

Liễu Kiến Quân suýt nữa kinh ngạc đến rớt cả hàm.

...

...

“Các ngươi muốn bay thử nghiệm máy bay vũ trụ?”

Diêu Dật suýt chút nữa bị sặc nước bọt của chính mình, ông ta có chút không thể tin được mà nhìn Triệu Mẫn.

Trung tâm Hàng Không Phi Kiến mới được phê duyệt xây dựng chưa được bao lâu, vậy mà tập đoàn Kiến Hành Quân đã chế tạo ra máy bay rồi.

Máy bay vũ trụ chứ có phải máy bay đồ chơi điều khiển từ xa đâu cơ chứ?

Đây là tốc độ kiến tạo kinh khủng gì vậy?

Nhưng nghĩ đến đó là tập đoàn Kiến Hành Quân, Diêu Dật cũng coi đó là điều đương nhiên.

“Ta có thể giúp gì?” Diêu Dật nói.

Tại thành phố Tân Hải, ông ấy đã cố gắng hết sức để trợ giúp tập đoàn Kiến Hành Quân. Ngược lại, nhờ vào tầm ảnh hưởng to lớn của tập đoàn Kiến Hành Quân, thành phố Tân Hải mới có thể trở thành một đô thị lớn mang tính quốc tế như hiện tại.

Trong quá khứ, thành phố Tân Hải có địa vị khá xấu hổ, là thành phố cấp hai duy nhất trong số các thành phố mở cửa. Hiện tại, chỉ số GDP của thành phố Tân Hải đã đứng đầu cả nước, có thể sánh vai với hầu hết các đô thị lớn trên thế giới.

Đời sống xã hội càng không cần nói đến.

Phương tiện công cộng không người lái, hệ thống giao thông thông minh, đại não thành phố và thành phố ba chiều được đưa vào sử dụng, mức sống vượt xa so với trước đây.

"Chủ tịch chúng ta không nói, nên cũng không cần hỗ trợ. Ta đến nói với bí thư ngày một tiếng để tránh quá trình thử nghiệm máy bay mang tạo ra ảnh hưởng hoặc tin đồn không cần thiết, chính quyền các ngươi cũng có thể kịp thời nắm bắt tình hình.”

Triệu Mẫn lắc đầu.

"Được, khi nào bay thử thì ngươi báo cho ta một tiếng, nếu thuận tiện, ta cũng muốn đi xem thế nào.”

Diêu Dật vô cùng hứng thú.

Sống hơn nửa đời người, hắn cũng đã tiếp xúc gần với tàu con thoi, đây cũng là cơ hội để thuận tiện tìm hiểu về sự phát triển mới nhất của Tập đoàn Kiến Hành Quân.

“Cũng sẽ không mất quá nhiều thời gian, một khi nhận được sự chấp thuận của bộ phận kiểm soát không lưu, chúng ta có thể bắt đầu bay thử nghiệm.”

Triệu Mẫn nói.

…..

…..

"Đây là Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến à? Trông được đấy."

"Ta không ngờ đất nước chúng ta cũng có thể có một trung tâm vũ trụ hoành tráng đến như vậy, đã thế còn được xây dựng bởi doanh nghiệp tư nhân, quả thật không thể tin được.”

"Nơi đây vừa mới xây dựng xong đấy."

"Sao không có bệ phóng tên lửa ?"

"Hắn không nghiên cứu phát triển tên lửa, trực tiếp nhảy sang chế tạo máy bay vũ trụ.”

"Có điều, trung tâm vũ trụ này quá gần thành phố Tân Hải, nếu ngộ nhỡ xuất hiện vấn đề thì sẽ ảnh hưởng rất lớn.”

"Hiện tại, chúng ta cũng không dám chế tạo máy bay vũ trụ, chi phí bảo trì quá cao. Nhưng vị Trần Mặc này không phải táo bạo bình thường, hắn không sợ bị lỗ hay sao? Đây đích thị là quái thú nuốt vàng đấy.”

"Doanh thu một quý của tập đoàn Kiến Hành Quân là con số trên trời, còn kinh phí của chúng ta thì lại có hạn, không thể sử dụng bừa bãi. Hơn nữa, bọn họ đã nghiên cứu phát triển thành công, cho nên có thể tiến hành dự án thương mại có lợi nhuận nào đó. Hắn ta là doanh nhân, nên mục đích kiếm tiền là điều bắt buộc.”

Trong chiếc xe buýt đang tiến lại gần Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến, một nhóm người ngắm nhìn trung tâm vũ trụ thông qua ô cửa kính, sắc mặt ngập tràn thán phục, sau đó bắt đầu thảo luận sôi nổi.

Chương 1004: Sự khiếp sợ của đoàn chuyên gia (1) Sau khi đến Trung tâm Hàng Không Phi Kiến, Lý Thành Chi là người bước xuống đầu tiên, còn những người khác lục tục theo sau hắn, bọn họ bắt đầu nhìn đông nhìn tây, dần dần làm quen với môi trường ở đây.

Đây đều là các chuyên gia đến từ các viện nghiên cứu khác nhau, bọn họ đã nhận lệnh của chính phủ để đi đến đây.

Sau khi nghe nói Trần Mặc nghiên cứu phát triển thành công một chiếc máy bay vũ trụ, chính phủ đã trưng cầu ý kiến của hắn, sau đó cử nhân tài đến tham quan Trung tâm Hàng Không Phi Kiến, nhưng mục đích thực sự là để học hỏi các công nghệ kỹ thuật hữu ích từ đây.

Thành Phi và Thẩm Phi vốn là các nhà thiết kế chính, đồng thời cũng là kỹ sư trưởng của công trình hàng không vũ trụ với nhiệm vụ đổ bộ mặt trăng. Ngoài ra, các chuyên gia còn lại đều là những kỹ thuật viên hàng đầu của các đội nhóm thiết kế tên lửa quốc phòng và máy bay dân dụng.

Mỗi một người đều đảm nhiệm các vị trí cao vời vợi, ngay cả Lý Thành Chi cũng phải đối đãi khiêm nhường với bọn họ. Mặc dù thế giới bên ngoài còn lạ lẫm với tên tuổi của đám người này, nhưng bọn họ đích thị là trụ cột vững chãi của ngành hàng không vũ trụ quốc gia.

“Các vị kỹ sư, mời đi theo ta.”

Một nhân viên dẫn theo một người máy bước lên nghênh đón nhóm chuyên gia. Khi trông thấy vô số viện sĩ và kỹ sư quyền cao chức trọng ở đây, hắn không biết nên xưng hô như thế nào, chỉ đành gọi chung là kỹ sư.

Ngược lại, các chuyên gia cũng không hề bài xích danh xưng “kỹ sư” này.

“Đây là người máy.”

Một vài kỹ sư chưa từng tiếp xúc với người máy thông minh, nên khi nhìn thấy người máy bên cạnh nhân viên, bọn họ liền bày ra vẻ mặt vô cùng thích thú.

Bọn họ đều biết rằng công nghệ chế tạo người máy của tập đoàn Kiến Hành Quân là độc nhất vô nhị, đến khi nhìn thấy tận mắt thì quả nhiên danh bất hư truyền.

"Dự án Lăng Tiêu của chúng ta cũng có sự tham dự của người máy. Hiện tại, một người máy thông minh đang thường trú tại trạm không gian Lăng Tiêu, nó có thể thay thế các phi hành gia vũ trụ hoàn thành rất nhiều công việc nguy hiểm, tính năng nhiều vô số kể."

Một kỹ sư của hạng mục hàng không vũ trụ cho biết.

Trong lúc trò chuyện, cả nhóm ngồi lên xe tự lái của Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến để đi đến kho chứa máy bay.

"Đã lâu không gặp."

Khi nhìn thấy Trần Mặc, Lý Thành Chi liền bắt tay chào hỏi đơn giản với hắn.

"Để ta giới thiệu với ngươi, người này là Viện sĩ Hoa Hưng, kỹ sư trưởng của dự án Lăng Tiêu. Vị này là Viện sĩ Trương Kiếm Phong, nhà thiết kế chính của dự án Hằng Nga. Còn đây là Viện sĩ Dương Nguy, nhà thiết kế máy bay của tập đoàn Thành Phi.”

Dưới sự giới thiệu của Lý Thành Chi, Trần Mặc chào hỏi từng người một.

Họ đều là những nhân vật cấp đại thần với độ tuổi trung bình xấp xỉ 40. Đối với những người nghiên cứu khoa học, độ tuổi này chính là giai đoạn đỉnh cao của bọn họ.

Trần Mặc đương nhiên biết rõ mục đích bọn họ đến đây là gì.

Trước đây, hệ thống công nghiệp trong nước vẫn còn kém phát triển, chỉ có thể học tập những thứ nhỏ nhặt, tích lũy từng chút một, sau đó mới đạt đến thành tựu to lớn như ngày hôm nay. Nhờ đó, Trung Quốc cũng trở thành quốc gia có nền công nghiệp tiên tiến nhất thế giới.

Cho đến hiện tại, nhiều quốc gia trên giới luôn đề phòng những nhân viên nghiên cứu của Trung Quốc, bởi vì bọn họ sợ đám người này sẽ “mang thai” của các kĩ thuật của mình, sau đó sản sinh một vài ‘đứa con trai’ ở Trung Quốc.

Tuy nhiên, Trần Mặc không quan tâm đến điều đó.

"Kho chứa máy bay này không tồi."

Dương Nguy đứng ở cửa kho chứa máy bay, đưa mắt quan sát tình hình bên trong, hắn lờ mờ nhìn thấy vô số thiết bị máy móc khác nhau, nom có vẻ rất khủng bố.

“Nơi này vừa mới được xây dựng thôi, nhưng chúng ta cảm giác vẫn còn hơi nhỏ, cho nên đang chuẩn bị mở rộng thêm.”

Trần Mặc nói

Nghe thấy được lời này, tất cả viện sĩ chuyên gia đều trợn tròn mắt vì ngạc nhiên.

Dương Nguy thì khỏi nói.

Ông ta đã tham quan tất cả các nhà máy sản xuất máy bay trong nước, cho nên có thể đánh giá diện tích nơi này không hề nhỏ một chút nào. Thậm chí Dương Nguy còn cho rằng, cũng chỉ có dây chuyền sản xuất oach tạc cơ H-20 của quốc gia mới có thể sánh được với kho chứa máy bay này.

(*) Oach tạc cơ H-20: chuyên cơ ném bom tàng hình của Trung Quốc.

Vậy mà Trần Mặc còn chuẩn bị mở rộng hơn nữa sao? Hắn muốn lớn đến mức nào chứ?

"Mời các vị đi theo ta."

Trần Mặc làm động tác xin mời, sau đó dẫn bọn họ tiến vào kho chứa máy bay.

Hít…

Ngay khi đoàn chuyên gia vừa nhìn thấy rõ khung cảnh trong kho chứa máy bay, âm thanh hô hấp dồn dập của bọn họ lập tức vang lên.

Khi nhìn từ bên ngoài, bọn họ chỉ ấn tượng bởi diện tích rộng rãi của kho chứa máy bay này, nhưng đến đi vào bên trong, bọn họ mới biết đến vô số điều kinh thiên động địa khác.

Tiên tiến.

Đây là lời nhận xét đầu tiên của bọn họ về nơi này.

Kho chứa máy bay của Trần Mặc tiên tiến hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ.

Dây chuyền sản xuất hoàn toàn tự động, người máy xuất hiện ở khắp mọi nơi, mọi quy trình đều được vận hành theo trật tự, khiến ai nấy đều cảm giác mình đang đi lạc trong vương quốc người máy. Bọn họ cũng có thể nhìn thấy một số nhân viên kỹ thuật là con người, nhưng đám người này chỉ đảm nhận các công tác phụ trợ, giống như đang học tập kỹ thuật và hỗ trợ người máy hoàn thành một số công việc cần thiết.

Hiệu suất công việc của những người máy này nhanh hơn nhân công bình thường gấp vài lần, thậm chí lên đến mười lần, chẳng trách tốc độ sản xuất và nghiên cứu phát triển của tập đoàn Kiến Hành Quân lại kinh hoàng đến vậy

Mọi chuyên gia đều trợn tròn hai mắt, biểu cảm không thể tin nổi, thậm chí còn đố kị và căm hận.

Đây chỉ một góc của tảng băng chìm, nhưng cũng đủ để biểu lộ trình độ sản xuất hàng đầu của Kiến Hành Quân.

Nếu có thể, bọn họ hận không thể đem tất cả các thiết bị máy móc ở đây về cơ sở nghiên cứu của mình.

Lý Thành Chi cũng rất khiếp sợ.

Hắn đã quen biết Trần Mặc lâu như vậy, cũng đã từng đến thăm quan tòa nhà số một bên trong trụ sở chính của tập đoàn Kiến Hành Quân, nhưng hắn cũng không được quan sát cặn kẽ, cũng không hiểu lắm về các khái niệm kỹ thuật.

Vậy nên, đây có lẽ là lần đầu tiên hắn được chứng kiến toàn bộ công nghệ sản xuất của Trần Mặc.

Hoàn toàn thông minh hóa, hoàn toàn cơ giới hóa.

Trần Mặc đã vận dụng công nghệ trí tuệ nhân tạo và người máy đến mức cực đoan.

Các chuyên gia và viện sĩ trong đoàn đều tự hào về vốn sống và kinh nghiệm của mình, nhưng khi tiến vào kho chứa máy bay này của Trần Mặc, bọn họ cảm giác giống như Già Lưu bước vào đại quan viên.

So với các công nghệ tại đây, thì những kỹ thuật tiên tiến trong não bọn họ không đáng để nhắc đến.

Chương 1005: Sự khiếp sợ của đoàn chuyên gia (2) "Viện sĩ Trần, ta có thể xem cái này không?"

Một vị chuyên gia dừng bước, nhìn những linh kiện mà người máy đang lắp ráp bằng ánh mắt vô cùng nóng bỏng.

Hắn là Lâm Tức, một nhà thiết kế cơ khí chính xác, lần này đến đây là để quan sát các máy móc sản xuất bên trong Trung tâm Hàng Không Phi Kiến, hy vọng có thể tiếp thu một chút kỹ thuật của tập đoàn Kiến Hành Quân.

"Được chứ."

Nhận được sự cho phép của Trần Mặc, người máy đưa khối linh kiện cho Lâm Tức.

“Có gì đặc biệt sao?”

Một chuyên gia bên cạnh hỏi.

“Đây là kỹ thuật gia công cơ khí siêu chính xác.”

Lâm Tức nhận lấy khối linh kiện hình cầu, vừa nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt trơn nhẵn, vừa quan sát vô cùng cẩn thận, sau đó không khỏi kích động đến mức phát khóc.

Bởi vì ngay khi hắn vừa chạm vào, quả cầu hoàn chỉnh ban đầu đã phần chia ra thành ba phần với các hình dạng khác nhau.

Kỹ thuật gia công cơ khí siêu chính xác là một hạng mục công nghệ căn bản cốt lõi nhất và nổi bật nhất trong hệ thống công nghiệp.

Loại kỹ thuật này thường được áp dụng trong các ngành công nghiệp đặc thù như sản xuất thiết bị hạt nhân, vi mạch tích hợp quy mô lớn, laser và hàng không vũ trụ, chúng có thể gia công gương phản xạ tổng hợp hạt nhân, tên lửa đạn đạo chiến thuật và các bộ phận linh kiện cho phi thuyền vũ trụ chở người.

Độ chính xác của kỹ thuật gia công cơ khí siêu chính xác này có thể đạt tới 10 nanomet, chứng tỏ kỹ thuật ở mức độ thô cũng có thể đạt đến 1 nanomet.

Có thể nói, đây là kỹ thuật căn bản thiết yếu cho các ngành công nghiệp tiên tiến mũi nhọn.

Các viện nghiên cứu cơ khí trực thuộc quốc gia đã bỏ ra vô số tâm huyết và nguồn lực mới miễn cưỡng nắm giữ hạng mục kỹ thuật gia công cơ khí siêu chính xác, nhưng bọn họ vẫn còn gặp nhiều khó khăn về nguồn kinh phí. Vì lẽ đó, mỗi một linh kiện được sản xuất bởi kỹ thuật này đều vô cùng quý giá, gần như kiện tương đương với một chiếc BMW.

Vì lẽ đó, những linh phụ kiện này chủ yếu được sử dụng trong công nghiệp quân sự, hàng không vũ trụ và năng lượng hạt nhân, chứ không thể phổ biến trong các lĩnh vực dân dụng thông thường.

Hiện giờ, bọn họ lại nhìn thấy loại linh kiện đắt giá đến cực hạn nằm ở trong tay của một người máy bình thường nhất trong kho chứa máy bay này.

“Máy móc gia công có ở đây không? Ngươi có thể dẫn ta đi xem một chút được không?”

Lâm Tức nhìn Trần Mặc bằng ánh mắt có chút khát khao.

“Ta đặt nó trong một căn phòng nhiệt độ ổn định dưới lòng đất, chờ chút nữa, ta sẽ bảo người máy dẫn ngươi qua đó.”

Trần Mặc nói.

Tất cả các kỹ thuật cơ bản ở đây đều là những công nghệ mà hắn lấy ra từ Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật. Trải qua một thời gian dài tích lũy và phát triển, tập đoàn Kiến Hành Quân cuối cùng cũng đã sở hữu nền tảng khoa học kỹ thuật cơ bản hoàn thiện và tinh vi hàng đầu thế giới.

“Món linh kiện này thuộc về ngươi, hãy coi đây là quà kỷ niệm.”

Trần Mặc nói.

Trong mắt người bình thường, khối linh kiện này chỉ là sản phẩm của một kỹ thuật cao cấp hơn bình thường, nhưng đối với những kỹ sư đam mê cuồng nhiệt mà nói, khối linh kiện này không khác gì một tác phẩm nghệ thuật có cấp bậc cao nhất.

"Cảm ơn."

Lâm Tức không khách khí mà nhận lấy linh kiện rồi cẩn thận cất đi.

Trên đường đi, một số kỹ sư lần lượt trố mắt ngạc nhiên mỗi khi phát hiện ra các sản phẩm của những kỹ thuật đi đầu trong lĩnh vực của mình.

Cuối cùng, đoàn chuyên gia từ từ lấy lại tinh thần, trái tim cũng trở nên mạnh mẽ hơn không ít. Nơi đây có quá nhiều kỹ thuật hàng đầu, cho nên ai nấy cũng tập mãi thành quen, cho dù nhìn thấy điều gì khó tin hơn nữa thì bọn họ cũng không đến mức thất thố như ban đầu.

"Đây là chiếc máy bay vũ trụ đang được kiến tạo.”

Nhoáng một cái, một nhóm người tiến vào trong phân xưởng đang lắp ráp.

Phân xưởng có diện tích rất lớn, nhưng khung xương máy bay vũ trụ khổng lồ ở trung tâm lập tức chiếm trọn sự chú ý của mọi người.

"Không thể tin được."

Tất cả mọi người có mặt ở đây, bao gồm cả Lý Thành Chi đều trân trối nhìn khung xương máy bay đang được lắp ráp trước mặt mình, hai tròng mắt suýt chút nữa rơi xuống.

Bọn họ thậm chí không dám tưởng tượng chính mình có thể chứng kiến cảnh tượng này trong đời.

"Trời ơi, đây là động cơ gì vậy?"

"Đó là vật liệu gì vậy?"

"Linh kiện kia được tạo ra như thế nào vậy? Công nghệ của máy tiện thời bây giờ không thể gia công loại linh phụ kiện rỗng phức tạp này một cách hoàn hảo đến như vậy được!”

"Nó trông giống như máy bay ném bom quá."

Tất cả các chuyên gia có mặt ở đó đều như phát điên lên, không ngừng tìm tòi những kỹ thuật thuộc lĩnh vực của mỗi người trong chiếc máy bay vũ trụ này. Nếu không phải nhờ vào khả năng tự kiềm chế vượt xa người thường, bọn họ có lẽ đã lao qua đó ngay lập tức rồi.

Tất cả kỹ thuật mũi nhọn hàng đầu thế giới đều được hội tụ bên trong con quái vật khổng lồ trước mắt, nó đây quả là tác phẩm nghệ thuật cao cấp nhất.

Rất nhiều thứ đã vượt ra ngoài tầm hiểu biết của bọn họ.

Những người có mặt đều là những chuyên gia có quyền lực hàng đầu trong lĩnh vực của mình, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ hiểu rõ đạo lý “biển học vô biên” đến nhường này. Chiếc máy bay vũ trụ này chứa đựng rất nhiều kỹ thuật khiến bọn họ không biết lý giải như thế nào.

Lý Thành Chi đứng ngây người, hắn vốn là người ngoài ngành, cho nên chả hiểu gì cả.

Đám chuyên gia tha hồ bàn luận xôn xao, còn hắn chỉ có thể xem náo nhiệt thôi.

Chương 1006: Sụp đổ hình tượng Các chuyên gia có mặt đều kích động đến mức đỏ mặt tía tai, một lúc lâu sau mới ý thức được sự thất thố của mình, đám người này mới dần dần yên tĩnh trở lại, ánh mắt lần lượt hướng về phía Trần Mặc, hi vọng có thể có được lời giải đáp từ hắn.

“Đây là máy bay vũ trụ do chính ta thiết kế.”

Trần Mặc thản nhiên nói: “Động cơ của nó, chính là động cơ ion.”

Trần Mặc không nói thì thôi, nhưng một khi đã mở miệng, hắn nhất định sẽ khiến người ta kinh sợ đến chết.

"Cái gì?"

Mọi người ở đó kinh ngạc đến mức hét toáng lên, cổ họng gần như bị xé toạc.

Đoàn chuyên gia hoàn toàn mất kiểm soát, bọn họ chẳng thể quan tâm hình tượng của bản thân thêm nữa, ai nấy đều đỏ mặt tía tai.

"Không thể, không thể nào. Hiện tại, lực đẩy lớn nhất của thiết bị ion cao cấp nhất trên thế giới cũng không lợi hại như vậy, trên đời này vốn dĩ không có một thiết bị ion nào có khả năng thúc đẩy hoạt động của một chiếc máy bay hàng chục tấn như vậy được."

Một chuyên gia động cơ lắc đầu nguầy nguậy, tâm tình có chút kích động, không dám tin vào những gì mình vừa nghe.

Ông ta cảm thấy hệ thống tri thức mà bản thân tích luỹ bao lâu nay đã sụp đổ hoàn toàn.

Tất cả mọi thứ trước mắt đã lật đổ nhận thức của ông ta, ép buộc ông ta phải chấp nhận một hệ thống kiến thức khác hoàn toàn mới.

Trần Mặc chỉ cười mà không nói lời nào. Lúc này hắn có giải thích bao nhiêu cũng vô dụng, chỉ khi đám chuyên gia này tự mình tiếp thu và trải nghiệm, thì bọn họ mới có thể thực sự thừa nhận được.

Khi máy bay vũ trụ ra mắt công chúng, hắn cũng không thể tiếp tục che giấu những công nghệ khủng bố như động cơ ion. Vì lẽ đó, hắn cần phải để thế giới bên ngoài trải qua một quá trình tiếp nhận, sau đó mới có thể công bố thêm nhiều công nghệ khủng bố hơn nữa.

“Ngươi có số liệu và video thực nghiệm không?”

Một kỹ sư thiết kế động cơ nhìn Trần Mặc bằng ánh mắt tràn đây khao khát, ông ta dè dặt hỏi: “Ngươi có thể cho ta một bản sao không?”

Mặc dù ông ta không quá tin tưởng vào những gì Trần Mặc vừa nói, nhưng cho dù lực đẩy của động cơ ion này chỉ vượt trội hơn 10% thôi cũng đủ rồi, nó nhất định sẽ là một kỹ thuật vượt thời đại, có thể gia tăng tiến độ khám phá vũ trụ của nhân loại.

“Sau chuyến tham quan này, ta sẽ gửi cho ngươi một bản.”

Trần Mặc phóng khoáng đáp lời.

Tuy nhiên, cho dù đám chuyên gia có thể nắm giữ toàn bộ tư liệu và video thử nghiệm, nhưng nếu không sở hữu cơ sở lý luận liên quan đến động cơ ion, thì bọn họ cũng chỉ như những kẻ trắng tay mà thôi, giống như nhà thám hiểu bắt gặp núi vàng trong sa mạc, nhưng chỉ có thể đứng yên tại chỗ mà chảy nước miếng.

Hơn nữa, ngay cả khi hắn giao ra toàn bộ lý thuyết kỹ thuật, thì bọn họ cũng phải tiêu tốn ít nhất mười năm mới có thể tiêu hóa hết những kiến thức này và chế tạo thành công một động cơ ion hoàn thiện.

"Tiếp theo, ta sẽ dẫn các vị đến xem chiếc máy bay sắp sửa được cất cánh.”

Trần Mặc dẫn nhóm người rời khỏi phân xưởng, rất nhìu chuyên gia quyến luyến bịn rịn nhìn mọi thứ nơi đây, hận không thể tìm hiểu thêm một vài công nghệ nữa, nhưng cũng chỉ có thể đi theo hắn.

Không lâu sau đó, mọi người dừng lại bên ngoài một nhà kho khổng lồ.

Cánh cửa nhà kho từ từ nâng lên, bóng hình khổng lồ của Nữ Thần từ từ xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.

Hít...

Tất cả các thành viên của đội ngũ thiết kế máy bay có mặt ở đó đều hít một hơi thật sâu, bọn họ quả thực đã bị chấn động một lần nữa.

Khung xương máy vừa nhìn thấy lúc nãy chỉ là mô hình, còn con quái ở ngay trước mắt họ hiện tại mới chính là chiếc máy bay hoàn chỉnh.

Có thể nói, đây là chiếc máy bay đẹp nhất mà bọn họ từng thấy. Thiết kế của nó vô cùng hoàn hảo, các đường nét mềm mại và trơn nhẵn tựa như một tác phẩm nghệ thuật điêu luyện sắc sảo.

Một vài người trong số họ từng tham gia thiết kế oanh tạc cơ H-20, nhưng bọn họ cũng phải thừa nhận, thành quả đáng kiêu ngạo của chính mình còn kém xa so với chiếc máy bay này.

Lúc này, tất cả bọn họ đều xúc động muốn khóc.

Kích động thật đó!

“Ngươi có thể cho bọn ta vào xem bên trong máy bay một chút không?”

Giọng nói của Dương Nguy có chút run rẩy, còn có hơi gấp gáp.

“Được.” Trần Mặc gật đầu.

Câu trả lời này khiến cả đoàn chuyên gia giống như những đứa trẻ nhìn thấy đồ chơi yêu thích, ba chân bốn cẳng chạy qua đó với tốc độ có thể sánh ngang với vận động viên chạy 100 mét.

Trần Mặc nhìn thấy cảnh này từ đằng sau, khóe miệng giật giật.

Bọn họ hoàn toàn không còn duy trì dáng vẻ đạo mạo của chuyên gia trong ngành, ngược lại giống thỏ con trông thấy cà rốt hơn.

Trần Mặc sợ đám người này té ngã, ngộ nhỡ bọn họ xảy ra chuyện gì thì đó chính là một sự tổn thất của quốc gia.

Xuyên suốt quá trình này, Lý Thành Chi giống như người vô hình, không quá ngạc nhiên, cũng không quá xúc động. Tuy nhiên, vào lúc này đây, ngay cả hắn cũng phải trợn trừng hai mắt vì không thể tin nổi.

Hắn đã quen biết những nhân viên nghiên cứu từ lâu, ai nấy cũng đều là thành phần trí thức có tính cách ôn hòa, điểm đạm và uyên bác, nhưng giờ đây, hình tượng của các viện sĩ, chuyên gia này trong lòng hắn đã sụp đổ hết ráo.

Quả thực, đây là lần đầu tiên mà hắn nhìn thấy dáng vẻ phấn khích như trẻ con của bọn họ.

Chương 1007: Nguồn năng lượng "Chúng ta qua đó thôi.”

Trần Mặc mỉm cười, sau đó gọi Lý Thành Chi bước qua đó.

Hắn có thể hiểu được tâm trạng của đám người này.

Mỗi một vị chuyên gia đều là người cuồng nghiên cứu, nhờ vậy mà bọn họ mới có được địa vị như ngày hôm nay.

Khi nhìn thấy những kỹ thuật đỉnh cao đến nhường này, bọn họ chẳng khác nào một người phụ nữ nhìn thấy trang sức lộng lẫy, nên dù có cuồng nhiệt vượt quá sức tưởng tượng thì cũng là điều dễ hiểu.

Cửa khoang vẫn chưa mở ra, cho nên nhóm chuyên gia không thể đi vào trong máy bay mà chỉ có thể quanh quẩn ở xung quanh để quan sát khung sườn máy.

Vì muốn tìm ra manh mối về công nghệ động cơ ion, cho nên một số chuyên gia xúm lại một chỗ, quan sát từng linh kiện cỡ lớn bên trong phần bụng máy bay ở khoảng cách gần.

Bọn họ vừa quan sát vừa vận dụng những gì đã học để tính toán liệu động cơ ion này có thực sự lợi hại như những gì Trần Mặc nói hay không.

Nhưng dù đã áp dụng một đống công thức, đầu óc của bọn họ vẫn lộn xộn rối bời.

Lý Thành Chi cũng không khỏi trợn tròn mắt khi nghe thấy nội dung tranh luận của bọn họ.

Bọn họ đều đang nói tiếng Trung, hắn có thể nghe từng chữ, nhưng đến khi ghép lại thành câu thì hắn lập tức trở thành mít đặc.

Ngoài ra, một số chuyên gia vật liệu đang nghiên cứu cấu trúc của máy bay, từ bánh xe máy bay, cho đến phần vỏ ngoài và cả lớp sơn phủ ở bên ngoài... Bọn họ hận không thể mang tất cả những vật liệu kể trên về viện nghiên cứu của mình, nhưng tiếc là không thể động vào mà chỉ có thể xem thôi.

Khuôn mặt của mỗi nhà nghiên cứu đều đỏ ửng vì kích động.

Bởi vì được tiếp xúc những công nghệ đỉnh cao này ở khoảng cách gần như vậy, bọn họ cũng thu hoạch được không ít. Ngay cả khi không thể có được kỹ thuật mà mình cần, nhưng bọn họ ít nhất cũng tìm ra một phương hướng rồi.

Đám chuyên gia đều tin rằng, nếu bọn họ có thể phát triển thành công từng hạng mục kỹ thuật chứa trong chiếc máy bay vũ trụ này khi còn sinh thời, thì lĩnh vực nghiên cứu của bọn họ có thể bước lên một tầm cao mới.

"Bên này.”

Trần Mặc bước đến dưới phần bụng máy bay, cửa sập từ từ hạ xuống, không gian bên trong máy bay xuất hiện trước mắt mọi người.

Đám chuyên gia chỉ vừa nhìn thôi là đã nhận ra bố cục bên trong máy bay như thế nào.

Nhiều chuyên gia tỏ ra rất khẩn trương, nhưng bọn họ vẫn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi tiến vào khoang máy bay theo trật tự, từng động tác đều có chút cẩn trọng, sợ rằng sẽ đụng phải những thứ được bài trí xung quanh.

“Chiếc máy bay này có thể cải tạo thành máy bay ném bom chiến lược thế hệ thứ sáu.”

Dương Nguy phấn kích đến nỗi giọng nói run lên.

Máy bay ném bom chiến lược là những biện pháp răn đe kẻ thù hữu hiệu nhất của một quốc gia.

Trong lần duyệt binh trước đó, sự xuất hiện của máy bay ném bom chiến lược tàng hình gần như đã gây chấn động đến thế giới. Mặc dù đã bị những thiết bị thần kỳ như người máy chiến tranh cướp mất hào quang, nhưng đối với hệ thống chính trị của mỗi quốc gia, máy bay ném bom mới là vũ khí chiến lược đáng sợ nhất.

Máy bay ném bom chiến lược tích hợp tàu sân bay, một loại phương tiện chuyên chở vũ khí hạt nhân thế hệ mới, chính là nhiệm vụ chính tiếp theo của đội nhóm thiết kế máy bay ném bom.

Lúc này đây, chiếc máy bay trước mặt bọn họ có thể đáp ứng tất cả điều kiện và yêu cầu kể trên.

“Chiếc máy bay này có khả năng vận chuyển tối đa là bao nhiêu?”

Hoa Hưng, kỹ sư trưởng của dự án Lăng Tiêu kích động hỏi.

“Trọng lượng cất cánh tối đa dự kiến vào khoảng 230 tấn.”

Trần Mặc nói.

"Nó có thể đổ bộ mặt trăng không?"

Trương Kiếm Phong, nhà thiết kế chính của dự án Hằng Nga bên cạnh cũng nhìn Trần Mặc với ánh mắt sáng rực.

"Xét về mặt kỹ thuật, chiếc máy bay này hoàn toàn có thể đi lên mặt trăng. Vậy nên, sau khi chuyến bay thử nghiệm thành công tốt đẹp, ta sẽ chuẩn bị cho việc này.”

Trần Mặc nói.

"Ha ha ha…"

Dù tuổi tác đã ở lứa tứ tuần, nhưng Trương Kiếm Phong vẫn tỏ ra phấn khích như một đứa trẻ to xác. Ông ta không ngừng cười điên cuồng khi biết dự án đổ bộ mặt trăng của bọn họ có hi vọng thành công rồi.

"Viện sĩ Trần, xin hỏi nguồn năng lượng của máy bay là gì? Tại sao ta không nhìn thấy thùng nhiên liệu của máy bay?"

Giọng nói đầy khó hiểu của một chuyên gia động cơ hàng không vũ trụ khiến mọi người sững sờ, ai nấy đều chuyển dời tầm mắt về phía Trần Mặc.

"Đi theo tôi."

Trần Mặc không ngạc nhiên với câu hỏi này, hắn và Mặc Nữ đi về phía phòng điều khiển trung tâm.

Một nhóm chuyên gia vội vã nhường đường, sau đó đều đi theo hắn một cách có trật tự.

Phòng điều khiển trung tâm có kích thước vừa phải, sức chứa khoảng chừng 20 người, cho nên đám chuyên gia phải đứng chen chúc với nhau. Mặc dù vậy, mọi người vẫn không cảm thấy nơi đây nhỏ bé một chút.

Một máy bay vũ trụ có tới sáu khoang chính như thế này đã được coi là vô cùng lớn rồi.

Ngay lối ra vào của phòng điều khiển trung tâm có một cái bệ có cấu trúc cơ giới rõ ràng, dường như đang cất giấu thứ gì đó bên trong. Ngoài ra, xung quanh bệ cơ giới còn có vô số đèn tín hiệu khác nhau, đường kính khoảng một mét rưỡi, cao đến thắt lưng và cắm sâu xuống đất. Bên cạnh đó là một chiếc bàn điều khiển, dựa vào sự phân chia các nút ấn và chữ ký hiệu, đám chuyên gia có thể phán đoán được nút nào sẽ điều khiển phần nào.

Những người khác nhanh chóng đi tìm được một vị trí tương đối thuận tiện cho việc quan sát, sau đó nhìn Trần Mặc bước đến với ánh mắt tò mò.

"Đây là nguồn năng lượng của máy bay."

Trần Mặc ấn một nút bấm, nhập thông tin dấu vân tay và mật khẩu.

Ngay lập tức, lớp vỏ kim loại màu bạc ở trên đỉnh của chiếc bệ tản ra như một động cơ phản lực cánh quạt, một một khối trụ bằng thủy tinh trong suốt có kích thước bằng bắp chân từ từ nhô lên.

Hai đầu của khối trụ thủy tinh được cố định bằng các cấu trúc cơ giới phức tạp, giống như hai cực của pin, trong đó chứa đầy chất lỏng màu xanh lam sapphire trong suốt. Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy tinh thể đa diện màu tím nhạt có kích thước bằng quả trứng ngỗng nằm trong chất lỏng, được cố định cả hai đầu bởi một ống dẫn to bằng ngón tay cái, cũng trông giống như một cục pin.

Tổng cộng tám chiếc “pin” như thế này được sắp xếp thành hình tròn ở trong bệ.

“Đây là pin năng lượng.”

Trần Mặc nói.

Hắn không cần phải giấu giếm, bởi vì đến khi máy bay vũ trụ và động cơ ion xuất hiện, một số thứ cũng sẽ phải được công bố đồng thời.

Khi nghiên cứu chế tạo máy bay vũ trụ, hắn đã nghĩ đến thời điểm những công nghệ kỹ thuật này sẽ được bày ra trước mặt người khác.

Chương 1008: Nằm ngoài phạm vi "Không thể nào."

Một số chuyên gia gần như nghẹn ngào hô lên cùng một lúc.

Những tinh thể có kích thước bằng quả trứng ngỗng này, sao có thể cung cấp năng lượng cho một chiếc máy bay khổng lồ như thế?

Không thể nào.

Sự tồn tại của những thứ này vượt ra ngoài phạm vi nhận thức và tri thức của bọn họ.

Nếu Trần Mặc sử dụng một lò phản ứng nhiệt hạch để tạo ra nguồn năng lượng, bọn họ sẽ không phản ứng mạnh mẽ đến như vậy. Dù sao đi nữa, Trần Mặc vốn là cha đẻ của công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát, cho nên hắn hoàn toàn có khả năng chế tạo nên một lò phản ứng cỡ nhỏ.

Tuy nhiên, Trần Mặc nói với bọn họ rằng khối tinh thể không bằng một nắm tay này chính là nguồn năng lượng cung cấp cho động cơ ion.

Nghe có vẻ quá khoa trương, thật khó mà tin nổi.

“Viện sĩ Trần không đùa đấy chứ?”

Đương nhiên, Dương Nguy có chút không tin.

Không phải ông ta nghi ngờ năng lực của Trần Mặc, mà tất cả những điều này thực sự rất khó tin, thậm chí còn lật đổ nhận thức của bọn họ một cách triệt để.

Hơn nữa, những thứ này vốn chỉ tồn tại trong bộ phim khoa học viễn tưởng, thậm chí còn chưa xuất hiện trong lý thuyết nữa kìa.

“Đúng là cũng hơi thần kỳ.”

Trần Mặc không để tâm đến ánh mắt dò hỏi của mọi người: “Nhưng đây là sự thật, những 'cục pin' này chính là nguồn năng lượng của máy bay."

"Điên rồi, điên rồi."

Nghe thấy những lời chắc nịch của Trần Mặc, một số chuyên gia cảm thấy khó có thể tiếp thu.

Chuyến tham quan của ngày hôm nay đã hoàn toàn thay đổi thế giới quan của bọn họ. Cho dù đó là động cơ ion hay là các loại kỹ thuật khác, thì chúng đều là những thứ không nên xuất hiện ở thời điểm hiện tại.

Họ đang hoài nghi liệu Trần Mặc đang nói khùng nói điên, hay chính bản thân mình đang nằm mơ.

Nếu thực sự có một nguồn năng lượng thần kỳ như vậy, thế giới sẽ biến đổi như thế nào đây? Có khi, toàn bộ nhân loại sẽ phát triển nhảy vọt qua mấy thập kỷ đấy!

"Đây là một loại tinh thể đơn chất được kết tinh từ nguyên tố mới sau khi trải qua quá trình biến đổi năng lượng cao. Loại tinh thể đặc biệt ở chỗ, nó có thể phát ra các hạt beta năng lượng cao dưới sự chiếu rọi và xúc tác của ánh sáng mạnh. Cường độ ánh sáng càng mạnh, mật độ các hạt bức xạ càng tăng lên. Vì lẽ đó, chúng ta có thể sử dụng nó để để phát điện có kiểm soát.”

Nguyên tố mới?

Lời giải thích này khiến tất cả mọi người có mặt đều im lặng.

Một loại nguyên tố chỉ vừa mới xuất hiện, chứng tỏ nền tảng tri thức hiện tại hoàn toàn chưa có ghi nhận nào về nó.

Không một người nào cho rằng bảng tuần hoàn nguyên tố của nền khoa học kỹ thuật ở thời điểm hiện tại có thể bao hàm tất cả các nguyên tố trong vũ trụ.

Những người có mặt ở đây đều là nhà nghiên cứu khoa học, cho nên khả năng tiếp nhận những sự vật và sự việc mới của bọn họ vượt xa người thường.

Vũ trụ bao la đến nhường này, rất nhiều loạt vật chất vẫn chưa được biết đến, thậm chí nhân loại vẫn chưa thể nhận biết 1% trong số đó, cho nên việc Trần Mặc tìm ra một loại nguyên tố đặc biệt cũng không có gì là lạ.

Tuy lời giải thích này của Trần Mặc làm giảm bớt sự phấn khích của đám người này, nhưng bọn họ vẫn ôm đầy một bụng nghi hoặc và khó tin.

"Loại tinh thể đơn chất này có thể cung cấp năng lượng thay cho phản ứng nhiệt hạch có kiểm soát không?

"Không thể."

Trần Mặc lắc đầu.

"Theo như các định luật về nhận thức vật lý, năng lượng được coi là một đại lượng được bảo toàn. Còn loại tinh thể đơn chất này vốn được kết tinh nhờ quá trình chuyển đổi nguyên tử ở trạng thái kích thích cực hạn. Nó có khả năng phát xạ các hạt năng lượng cao dưới sự kích thích của ánh sáng mạnh là bởi vì nó đã hấp thụ một lượng lớn năng lượng trong quá trình chuyển hoá, còn ánh sáng chỉ đóng vai trò là chất xúc tác mà thôi. Vậy nên, chúng ta có thể coi loại nguyên tố mới này như một loạt vật chất lưu trữ năng lượng, có khả năng giải phóng năng lượng đã hấp thụ khi cần thiết. Sau khi toàn bộ năng lượng được giải phóng, nó sẽ mất đi tác dụng và trở thành thứ bỏ đi.

Hơn nữa, loại tinh thể đơn chất này còn có một hạn chế, bởi vì thể tích của nó không quá lớn, cho nên năng lượng hấp thụ cũng có giới hạn, một khi năng lượng bị quá tải thì coi như đồ bỏ.”

(ai đọc xong đoạn trên xứng đáng có 10 người yêu.)

Trần Mặc giới thiệu sơ qua về đặc tính của nguyên tố mới này cho mọi người. Lúc trước, vì hắn nghiên cứu về những nguyên tố này, mà hoá đơn tiền điện mỗi tháng của công ty lên đến hàng trăm triệu. Sau khi phát hiện ra điều này, Triệu Mẫn đều chửi hắn biến thái mỗi khi hai người gặp nhau.

Hơn nữa, trong lúc kết tinh tinh thể, hắn đã đến đảo Khoa Học và sử dụng thiết bị Vòng Sao của công nghệ phản ứng nhiệt hạch có kiểm soát để phát điện, cho nên chi phí sản xuất mới không quá giật mình.

Các chuyên gia có mặt ở đây đều ngơ ngác nhìn nhau, trong đó có cả các chuyên gia vật liệu. Các chuyên gia vật liệu đã tiếp xúc qua rất nhiều vật liệu thần kỳ, nhưng loại nguyên tố này nằm ngoài phạm vi kiến thức của bọn họ rồi.

Mặc dù mọi người đều nghi ngờ những gì Trần Mặc nói là giả, nhưng vì uy vọng của hắn trong những năm vừa qua, cho nên bọn họ chỉ có thể tạm thời đè nén nghi ngờ ấy trong lòng. Bởi vì Trần Mặc từng nghiên cứu thành công rất nhiều công nghệ siêu cấp, nên dù bọn họ không hiểu, không có nghĩa là Trần Mặc cũng không hiểu.

Đối với bất kỳ ai trong số họ, nguyên tố mới là một khái niệm chưa được biết đến.

Thấy mọi người một mực im lặng, Trần Mặc quay đầu, nhấn nút đóng để bệ năng lượng khôi phục dáng vẻ như ban đầu.

Nếu không có mật mã và mệnh lệnh của hắn, không một ai có thể lấy được khối pin bên trong bệ năng lượng, trừ phi chiếc máy bay này bị tháo dỡ.

Chương 1009: Bay thử nghiệm "Ngươi làm thế nào để chuyển hóa hạt beta thành điện năng vậy?”

"Lò phản ứng này có một hệ thống chuyển đổi nhiệt điện được làm bằng một loại vật liệu mới. Vật liệu mới có thể hấp thụ các hạt beta và nhiệt năng rồi chuyển thành điện năng."

Trần Mặc vỗ nhẹ vào bệ điều khiển.

"Về lý thuyết, nó có thể hấp thụ tất cả các electron năng lượng cao phát ra từ các nguyên tố phóng xạ. Nhưng các tia bức xạ của các nguyên tố phóng xạ thường không thể kiểm soát và cố định theo phương thức thông thường. Tuy nhiên, các electron năng lượng cao phát ra từ tinh thể đơn chất của loại nguyên tố mới này có thể được kiểm soát thông qua xúc tác laser.”

Hít…

Lại là một nội dung khác không có trong kho kiến thức dự trữ của bọn họ.

Vấn đề này nằm ngoài sách vở rồi.

Đặc biệt là các chuyên gia vật liệu, những người đang nhìn Trần Mặc bằng ánh mắt còn nóng bỏng hơn cả khi nhìn thấy Hoa hậu Thế giới. Nếu có thể, bọn họ không ngại tâm tình với Trần Mặc một phen, thậm chí nhận hắn làm thầy cũng được.

Sau khi tham quan một vòng bên trong máy bay vũ trụ, bọn họ bước ra khỏi đó với trạng thái ngẩn ngơ, ai nấy vẫn chưa thoát khỏi cơn chấn động.

Sau khi được Trần Mặc giải đáp mọi thắc mắc, bọn họ đã được tiếp thu được quá nhiều kiến thức khoa học mới mẻ, hơn nữa đều là những luận điểm kiến thức hoàn toàn mới.

Chưa cần nhắc đến giá trị của chiếc máy bay này, chỉ riêng pin nguyên tố mới đã là bảo vật vô giá rồi, ngoài ra còn có các lò phản ứng sử dụng các electron năng lượng cao để phát điện, động cơ ion, và rất nhiều vật liệu và kỹ thuật mới chưa được biết đến.

Các chuyên gia có mặt đều cảm thấy mình đã sống hoang phí nửa đời người.

Bất kỳ loại kỹ thuật nào cũng đều là thành tựu mà bọn họ phấn đấu cả đời cũng không thể có được.

Đây vốn dĩ không phải là một chiếc máy bay, mà đích thị là một kho tàng kỹ thuật.

Giá trị của tất cả kỹ thuật mà bọn họ nghiên cứu đều không bằng giá trị của một hạng mục kỹ thuật chứa đựng trong chiếc máy bay này.

Hiện tại, bọn họ chỉ còn lại một câu hỏi cuối cùng.

Chiếc máy bay này có bay được không?

Nếu nó có thể bay lên, điều đó chứng tỏ tất cả những kỹ thuật mà Trần Mặc nhắc đến đều có khả thi.

Hơn nữa, bất kỳ kỹ thuật nào trong số đó được công bố ra ngoài đều có thể gây ra một trận động đất 10 độ richter trong giới khoa học kỹ thuật. Một khi tất cả các kỹ thuật của chiếc máy bay này được phơi bày ra ánh sáng, thì chẳng phải sẽ tạo nên cơn dư chấn khi sao Hỏa va vào Trái Đất sao?

Sau khi rời khỏi máy bay vũ trụ, mọi người cùng nhau nhìn về phía Trần Mặc.

Ai nấy đều háo hức muốn xem chuyến bay thử nghiệm, nhưng bọn họ được chính phủ cử đến để quan sát với vai trò là khách tham quan, nên Trần Mặc mới là người quyết định phải làm gì tiếp theo, bọn họ cũng không thể muốn xem cái gì thì sẽ được xem cái đó.

“Tiếp theo chuẩn bị bay thử nghiệm thôi.”

Trần Mặc nói với Mặc Nữ bên cạnh.

Nhiệm vụ hôm nay vốn là bay thử nghiệm, đoàn chuyên gia này chỉ thuận tiện tham quan một chút mà thôi. Hiện tại, thời tiết bên ngoài rất tốt, rất phù hợp để bay thử.

Cánh cửa lớn của kho chứa máy bay từ từ nâng lên, toàn bộ không gian rộng hàng trăm mét đều được lộ diện, Trần Mặc và những người khác đứng bên ngoài có thể trông thấy diện mạo thực sự của “Nữ Thần” ở bên trong.

Cánh cửa lớn mở ra, một số người máy xếp hàng tiến vào khoang.

Trong chuyến bay thử nghiệm lần này, Trần Mặc không dùng phi công mà quyết định sử dụng người máy.

Chiếc máy bay vũ trụ không giống như máy bay truyền thống, người điều khiển không cần phải thành thạo kỹ năng hàng không, nhưng nhất định phải quen thuộc với phần khung của chiếc máy bay này mới được.

Bộ nhớ của người máy lưu trữ tất cả các hướng dẫn sử dụng liên quan đến chiếc máy bay “Nữ Thần”, nên nếu bất kỳ vấn đề nào phát sinh, chúng sẽ có thể phát hiện và khống chế ngay lập tức.

"May mà đến kịp.”

Khi máy bay ra khỏi nhà kho, Triệu Mẫn cũng vừa đi tới.

Thời khắc quan trọng như vậy sao có thể thiếu tổng giám đốc tập đoàn Kiến Hành Quân là cô ấy được.

Diêu Dật cũng xuất hiện bên cạnh cô ấy, ông ta hàn huyên vài câu với Lý Thành Chi, sau đó chào hỏi đơn giản với đoàn chuyên rồi nhìn về phía kho chứa máy bay.

Lúc này, tất cả sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào kho chứa máy bay rồi.

Một quái vật khổng lồ.

Vừa nhìn thấy hình dáng thật của chiếc máy bay, mí mắt Diêu Dật đã giật liên hồi.

Những người không biết còn tưởng rằng đó là máy bay ném bom của quốc gia đến rồi ý chứ.

Độ chịu chơi của Trần Mặc này quả không chỉ lớn bình thường thôi đâu.

"Chúng ta mau tới trung tâm chỉ huy đi."

Sau khi máy bay rời khỏi kho chứa máy bay, Trần Mặc dẫn một vài người đi về phía phòng chỉ huy của Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến.

...

...

“OMG, cái quái gì thế này?”

Tại Lầu Năm Góc, Jerrysten nhìn thấy hình ảnh truyền về từ vệ tinh, hắn không nhịn được mà thốt lên thành tiếng. Hiện giờ đã về đêm, nhưng cơn buồn ngủ của hắn cũng đã tan thành mây khói.

Tiếng hét sợ hãi của hắn đã làm kinh động đến những nhân viên khác trong phòng điều khiển vệ tinh do thám, những nhân viên không có việc gì khẩn cấp đều xông đến vây quanh.

Màn hình chính đang trình chiếu khung cảnh bên trong sân bay của Trung tâm Hàng không Phi Kiến, bao gồm cả chiếc máy bay vừa ra khỏi nhà kho.

"Nó lớn cỡ nào vậy?"

Wayne là một sĩ quan cấp cao của phòng điều khiển vệ tinh do thám, hắn ta không khỏi bàng hoàng khi nhìn thấy chiếc máy bay này.

“Lớn hơn B2.”

Một kỹ thuật viên bên cạnh vừa nói vừa lấy tài liệu: “Kho tài liệu tình báo hiện tại của chúng ta không có bất kỳ thông tin nào liên quan đến loại máy bay này.”

“Không phải là hình như, mà là tất cả thông tin kỹ thuật liên quan đến tập đoàn Kiến Hành Quân đều không có.”

Wayne nói, mặt mày tối sầm.

Kể từ khi tập đoàn Kiến Hành Quân bắt đầu được xây dựng trung tâm hàng không vũ trụ ở thành phố Tân Hải, bọn họ đã tiến hành giám sát nơi này bằng các vệ tinh do thám, hi vọng có thể thu thập được một số thông tin tình báo hữu ích.

Với khả năng điên cuồng của tên điên Trần Mặc, cơ sở hạ tầng ở nơi đó thay đổi từng ngày.

Nhưng không ngờ rằng, trung tâm hàng không vũ trụ vừa mới hoàn công chưa được bao lâu, máy bay cũng đã được sản xuất xong luôn rồi.

Như một lẽ đương nhiên, bọn họ không có bất kỳ thông tin nào về chiếc máy bay này.

Chương 1010: Bay thử nghiệm (2) “Chẳng lẽ lại là một loại máy bay ném bom tàng hình khác của Trung Quốc?”

Jerrysten suy đoán.

Trong cuộc duyệt binh trong ngày Quốc Khánh của Trung Quốc vừa rồi, ba trang bị quân sự đã gây chấn động cả thế giới bao gồm radar chống tàng hình, người máy chiến tranh và máy bay ném bom tàng hình.

Mới cách đó chưa bao lâu, bọn họ lại có thêm một con quái vật khổng lồ khác sao?

Nhưng nhìn từ hình ảnh vệ tinh, ai nấy đều có thể nhận ra chiếc máy bay này có kích thước không nhỏ, thiết kế của nó còn có chút đặc thù.

"Đó là Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến của tập đoàn Kiến Hành Quân, cho nên chiếc máy bay đó hẳn là phát minh của Trần Mặc, nhưng liệu nó có phải là máy bay ném bom được chế tạo cho quân đội Trung Quốc hay không thì chưa biết.”

Wayne cũng có chút không chắc chắn.

Trần Mặc biến thái đến mức có thể nghiên cứu thành công phản ứng nhiệt hạch có kiểm soát, ngay cả người máy thông minh cũng chỉ là món đồ chơi đối với hắn. Vậy nên, kẻ này có tạo ra thêm bất cứ thứ gì đi nữa cũng đều sẽ không khiến người ta cảm thấy kỳ quái.

"Sắp xếp những tư liệu này, chúng ta cần báo cáo lên Bộ tham mưu và Nhà Trắng.”

Tâm trạng của Wayne không được tốt.

Trung Quốc đang càng ngày càng lớn mạnh, nếu quốc gia này có chiếc máy bay đáng sợ như thế này nữa thì rõ ràng không phải là chuyện tốt đối với bọn họ.

Những người nhìn thấy chiếc máy bay này không chỉ có Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ.

Một số quốc gia lo ngại về tập đoàn Kiến Hành Quân cũng đều đã nhận được tin tức.

Tại Bộ quốc phòng Nhật Bản, các nhân viên tình báo chịu trách nhiệm điều khiển các vệ tinh do thám cũng đã nhìn thấy con quái vật khổng lồ trên sân bay Hàng Không Phi Kiến.

Tập đoàn Kiến Hành Quân hiện đang là doanh nghiệp Trung Quốc mà bọn họ dồn nhiều sự chú ý nhất, đặc biệt là từ sau khi người máy chiến tranh ra mắt.

Sau khi Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến hoàn công, bọn họ lập tức thu thập thông tin tình báo thông qua vệ tinh, không ngờ hôm nay lại đột nhiên phát hiện một con quái vật khổng lồ như vậy.

"Phân tích xong rồi, sải cánh khoảng 75 mét, chiều dài khoảng 35 mét, chiều cao chưa rõ. Đây là hình ảnh chiếc máy bay được mô phỏng theo kết cấu không gian ba chiều dựa trên hình ảnh vệ tinh. Nhưng chúng ta chỉ có thể mô phỏng đại khái mà thôi, chưa rõ thiết kế của phần bụng máy bay như thế nào.”

Rất nhanh sau đó, các kỹ thuật viên đã mô phỏng hình ảnh chiếc máy bay thông qua phần mềm máy tính, song cũng chỉ có hình dáng đại khái chứ không rõ các chi tiết cụ thể. Hơn nữa, phần bụng chiếc máy bay trong phiên bản mô phỏng của bọn họ khác xa so với bản gốc.

"Đây có phải là chiếc máy bay ném bom chiến lược kiểu mới do tập đoàn Kiến Hành Quân nghiên cứu phát triển cho quân đội Trung Quốc không?” Một vị quan chức gầy gò suy đoán.

“Ở thời điểm hiện tại, không ai có thể chắc chắn được điều này, chúng ta nên thông báo cho chính phủ.”

Vị quan đứng đầu tối sầm mặt mày, nghiến răng nói ra.

Công ty con Phòng vệ Công Kiến trực thuộc tập đoàn Kiến Hành Quân đã cung cấp người máy chiến tranh cho quân đội Trung Quốc, nếu bọn họ có bán những thiết bị khác cũng không có gì là lạ.

Nhưng vì không có tin tức xác thực, bọn họ chỉ có thể suy đoán mà thôi.

Cũng vào lúc đó, cơ quan tình báo và bộ quốc phòng của các cường quốc trên thế giới, bao gồm cả nước Nga cũng đã nhận được thông tin, bọn họ nhanh chóng điều khiển vệ tinh do thám đi qua vùng trời của Trung Quốc, ngắm chuẩn vào sân bay của Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến.

Không ai nghĩ đó là một trò đùa, bởi vì nơi đây chính là trung tâm hàng không vũ trụ của tập đoàn Kiến Hành Quân.

“Bắt đầu thông."

Trong trung tâm chỉ huy, thông qua màn hình lớn ở chính giữa, Trần Mặc có thể nhìn rõ chiếc máy bay đang nằm trên sân.

"Hãy thử cất cánh theo chiều thẳng đứng trước."

Theo mệnh lệnh của Trần Mặc, động cơ của máy bay bắt đầu khởi động.

Bên dưới máy bay, một luồng gió cực lớn đã xuất hiện và khuếch tán ra bốn phương tám hương.

"Hệ thống đẩy đã được kích hoạt."

Các số liệu hiển thị trên bảng điều khiển của trung tâm chỉ huy đều nằm trong tầm kiểm soát.

Khi công suất không ngừng gia tăng, mọi người trong trung tâm chỉ huy có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ thông qua kính cửa sổ, chiếc máy bay đã cách mặt đất ba mét, lơ lửng trong không trung và vẫn đang từ từ bay lên.

"Thật sự có thể!!!”

Một vài chuyên gia về động cơ lập tức ôm đầu, không dám tin vào những gì đang xảy ra trước mắt họ.

Trước đó, bọn họ vô cùng thán phục trước động cơ ion của Trần Mặc, nhưng không ai cho rằng nó có thể thúc đẩy hoạt động của một chiếc máy bay nặng hàng chục tấn.

Thế nhưng sự thật đang bày ra trước mắt.

Tất cả những kỹ thuật mà Trần Mặc nói đều là khả thi.

Chiếc máy bay hàng chục tấn bay thẳng lên trời, việc có thể nhìn thấy cảnh tượng này khi còn đương thời khiến các chuyên gia có mặt đều kích động không thôi.

"Hệ thống đẩy hoạt động bình thường.” Mặc Nữ nói.

"Hãy thử hạ cánh thẳng đứng."

Trần Mặc tiếp tục quan sát số liệu trên màn hình máy tính cũng như tình hình hiện trường của máy bay rồi đưa ra vài chỉ lệnh.

Sau mấy lần thử nghiệm, hắn rốt cuộc cũng xác định rằng khả năng cất cánh và hạ cánh theo chiều thẳng đứng của máy bay đều hoàn hảo.

"Nâng độ cao, 100 mét."

Trần Mặc tiếp tục thử nghiệm chiếc máy bay theo cách của hắn.

Máy bay vốn đang lơ lửng ở độ cao khoảng 5 mét, theo mệnh lệnh của hắn mà vững vàng bay lên cao. Trong vòng chưa đầy 20 giây, nó đã bay lên vị trí 100 mét, trông như một con cá đuối lơ lửng trên không.

Chương 1011: Bay thử nghiệm (3) "Cất cánh và hạ cánh thẳng đứng, đây là cất cánh và hạ cánh thẳng đứng."

Văn phòng tình báo vệ tinh do thám của Lầu Năm Góc bật đèn sáng choang, một nhóm người đang náo loạn ầm ĩ.

Hiện tại, năng lực khoa học kỹ thuật của Trung Quốc đã khác xưa, bọn họ cũng không bất ngờ gì khi Trung Quốc có thể chế tạo ra nên một máy bay có kích thước khủng bố đến mức này. Tuy nhiên, nó còn có thể cất cánh và hạ cánh theo chiều thẳng đứng sao?

Dưới sự giám sát bằng vệ tinh, chiếc máy bay hàng chục tấn này đang cất cánh và hạ cánh thẳng đứng!!!

Rốt cuộc là kỹ thuật khủng khiếp đến mức nào mới có thể khiến một chiếc máy bay lớn như vậy có thể cất cánh và hạ cánh theo chiều thẳng đứng?

Một nhóm nhân viên tình báo quốc phòng bị dọa sợ.

"Chết tiệt, rốt cuộc tập đoàn Kiến Hành Quân đã nghiên cứu phát triển ra quái vật gì vậy?”

"Kiến Hành Quân chết tiệt.”

Wayne cũng bị dọa đến giật mình khi nhìn thấy quái vật khổng lồ kia có thể cất cánh theo phương thẳng đứng.

Đây là thông tin tình báo rất quan trọng, Trung Quốc đã nắm giữ một loại kỹ thuật động cơ đáng sợ đến mức có thể khiến máy bay hàng chục tấn cất và hạ cánh thẳng đứng.

Thông qua vệ tinh do thám, cơ quan tình báo của các nước khác cũng đều kinh ngạc đến rớt cả hàm khi nhìn thấy máy bay cất cánh và hạ cánh thẳng đứng.

Nền tảng kỹ thuật của tập đoàn Kiến Hành Quân đã đạt đến trình độ khủng khiếp đến nhường nào mới có thể làm ra việc động trời như thế chứ?

Trong khi mọi người đang kinh hãi, Trần Mặc cũng đưa ra mệnh lệnh mới cho máy bay.

"Bây giờ, chúng ta sẽ thử nghiệm bay trên cao.”

Thử nghiệm lơ lửng trên không trung và cất hạ cánh đều diễn ra ổn thỏa, tiếp theo chính là thử nghiệm bay lượn trên cao và tiến vào vũ trụ.

Trần Mặc vừa ra lệnh, động cơ phần đuôi máy bay liền tăng công suất, tăng tốc bay lên cao cho đến khi chỉ còn là một điểm đen nhỏ trong tầm nhìn của mọi người.

"Độ cao là 5000 mét."

"Hệ thống đẩy bình thường."

"Hệ thống nguồn điện bình thường."

"..."

Khi trông thấy chiếc máy bay cất cánh, các chuyên gia có mặt ở hiện trường thầm thở phào, nhưng bọn họ vẫn thấp thỏm lo lắng trong lòng.

Chiếc máy bay này được trang bị vô số công nghệ kỹ thuật cao vượt thời đại, một khi nó rơi xuống đất thì sẽ gây ra tổn thất to lớn đến nhường nào chứ? Hơn nữa, bọn họ cũng cảm thấy thương tiếc những kỹ thuật cao trên máy bay kia lắm.

Bất tri bất giác, bọn họ cảm giác chính mình cũng đang tham gia vào chuyến bay thử nghiệm này.

"Độ cao 13000 mét, nhiệt độ bên ngoài là âm 61 độ C, số liệu bình thường."

Trong trung tâm chỉ huy, hàng loạt tiếng thông báo máy móc khác nhau vang lên, các chuyên gia đều đang nín thở nhìn vào màn hình máy tính.

Trần Mặc đứng yên bên cạnh, ánh mắt đăm chiêu gắn chặt vào màn hình trước mắt, nhưng hắn lại không hề sốt ruột chút nào.

"Độ cao 16000 mét, nhiệt độ bên ngoài là âm 73 độ C, sắp tiến vào tầng bình lưu, số liệu bình thường."

Chiếc máy bay đã tiến vào tầng bình lưu một cách thuận lợi, các chuyên gia có mặt ở đó lập tức nở nụ cười thật tươi.

Bàn tay đang âm thầm nắm chặt trái tim của Dương Nguy cũng thả lỏng ra một chút.

Vị trí giữa đỉnh của tầng đối lưu và tầng bình lưu là độ cao thích hợp nhất cho máy bay, bầu trời trong xanh cung cấp tầm nhìn xa rộng, những đám mây đều nằm ở phía dưới, các điều kiện thời tiết cũng ảnh hưởng rất ít đến độ cao này.

"Độ cao 20000 mét."

"Độ cao 30000 mét..."

"..."

Trong sự mong đợi của mọi người, số liệu phản hồi cho thấy máy bay đã vượt qua tầng đối lưu và tiến vào tầng bình lưu. Những người vốn đã thở phào nhẹ nhõm lại bắt đầu căng thẳng lo lắng.

Đây là lần thử nghiệm đầu tiên mà đã lên đến độ cao như vậy, hơn nữa độ cao vẫn đang tiếp tục tăng lên, đây là muốn khiêu chiến với vũ trụ sao?

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, số liệu về độ cao liên tục được làm mới và không có gì bất thường. Đối với những người có mặt mà nói thì việc không có tín hiệu bất thường nào chính là tin tức tốt nhất.

Những số liệu về độ cao được máy bay gửi về vẫn đang không ngừng tăng lên.

Lần này, chuyên gia hàng không Hoa Hưng cũng không thể ngồi yên được nữa.

"Viện sĩ Trần, độ cao này đã tới đỉnh của tầng bình lưu, sắp tiến vào tầng trung lưu, lần thử nghiệm đầu tiên có thành tích như vậy là đã rất tuyệt vời rồi, ngươi không định chuẩn bị thêm một thời gian nữa rồi mới đột phá khu vực cao hơn sao?"

"Không cần."

Trần Mặc lắc đầu: "Đây là máy bay vũ trụ, đây mới là độ cao mà nó cần thử nghiệm.”

Bộ giáp chiến đấu của hắn có thể bay đến tầng bình lưu, nếu không có sự cố kĩ thuật thì khi Nữ Thần khiêu chiến độ cao này sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Đây là máy bay vũ trụ, độ cao này chỉ là khởi đầu mà thôi.

"Độ cao 55000 mét, đã tiến vào tầng trung lưu, nhiệt độ bên ngoài là âm 83 độ C, hệ thống đẩy bình thường, áp suất không khí trong cabin bình thường."

Đến lúc này thì tất cả mọi người đều không bình tĩnh được nữa.

Mới bay thử nghiệm lần đầu tiên mà đã tiến vào tầng trung lưu, nếu cứ tiếp tục lên đến đỉnh của tầng trung lưu thì Nữ Thần sẽ thuộc phạm trù thiết bị vũ trụ.

Phạm trù thiết bị vũ trụ.

Có nghĩa là Nữ Thần là máy bay không gian thực sự, là một thiết bị không gian có thể tiến vào vũ trụ.

"Độ cao 65000 mét, nhiệt độ bên ngoài là âm 86 độ C, số liệu bình thường."

Tại thời điểm này, vị trí hiển thị cho thấy Nữ Thần đã đến trên vùng trời Thái Bình Dương.

Lúc này, các chuyên gia có mặt đều chết lặng.

Máy bay chỉ mới bay thử chuyến đầu tiên mà đã dám lên đến tầng trung lưu 60000 mét, lá gan của Trần Mặc thật sự không chỉ lớn bình thường đâu.

Một vài chuyên gia muốn nói lại thôi, cuối cùng đã từ bỏ việc khuyên can.

Đây là máy bay của tập đoàn Kiến Hành Quân, theo lý thuyết thì không liên quan gì đến bọn họ, bọn họ chỉ là khách đến để tham quan, không nên quấy rầy công việc của người nghiên cứu phát minh.

Sự hiểu biết của Trần Mặc về máy bay chắc chắn toàn diện hơn bọn họ.

"Độ cao 80000 mét, đã đạt đến đỉnh của tầng trung lưu, nhiệt độ bên ngoài là âm 90 độ C, nhiệt độ trong cabin là 25 độ C, hệ thống kiểm soát nhiệt độ bình thường; áp suất không khí là 101.3 KPa, áp suất không khí bình thường, hệ thống bảo vệ sinh mệnh và kiểm soát môi trường bình thường.

Hệ thống cung cấp điện và phân phối điện bình thường; hệ thống quan sát điều khiển và hệ thống thông tin bình thường; hệ thống đẩy bình thường; hệ thống cánh tay cơ giới bình thường; hệ thống phi hành đoàn bình thường; hệ thống thiết bị và chiếu sáng bình thường; số liệu quản lý bình thường."

Khi máy bay tiến đến đỉnh của tầng trung lưu, các chuyên gia có mặt đều bị sốc.

Đạt đến độ cao 80000 mét đồng nghĩa với việc Nữ Thần đã là một thiết bị vũ trụ không còn nằm trong khí quyển. Trần Mặc nói rằng đây là một chiếc máy bay vũ trụ, chỉ lần đầu bay thử nghiệm thôi mà đã thành công rồi.

“Được rồi, đến đó là được, trở về đi.” Trần Mặc trực tiếp đưa ra một chỉ thị.

P.s: các đh hãy thả KP để cổ vũ sự chăm chỉ của Hi trong ngày chủ nhật nhé~

Chương 1012: Cơ hội kiếm tiền Phù...

Sau khi Trần Mặc phát lệnh kêu máy bay trở về, mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, bầu không khí trong trung tâm chỉ huy thả lỏng hơn không ít.

Một số chuyên gia nhìn nhau rồi bật cười.

Chuyến bay thử nghiệm này là trách nhiệm của Trần Mặc và tập đoàn Kiến Hành Quân, tại sao lúc này bọn họ còn lo lắng hơn cả Trần Mặc chứ?

Những cú sốc, nỗi vui mừng hòa lẫn với sự kinh ngạc trong cả ngày hôm nay còn nhiều hơn so với những gì mà họ đã từng trải qua trong cả quảng đời vừa qua.

“Tình hình hiện tại thế nào?” Triệu Mẫn bước đến trước mặt Trần Mặc và hỏi.

"Không tính là thành công, 80000 mét mới là bước đầu, khi nào chiếc máy bay này có thể tiến vào tầng nhiệt và tầng ngoài không gian mới được coi là thành công. Nó là một máy bay vũ trụ, cho nên phải hoạt động trong vũ trụ.” Trần Mặc nói.

"Chuyến bay thử nghiệm tiếp theo sẽ diễn ra vào khi nào?”

“Ta phải kiểm tra máy bay trước đã, nếu không có vấn đề gì thì sẽ bắt đầu chuyến bay thử nghiệm tiếp theo khoảng hai ngày nữa.”

Trần Mặc liếc nhìn số liệu trên máy tính.

Lần này cũng đã được chuẩn bị cẩn thận rồi.

Dù sao đi nữa, đây cũng là chuyến bay thử nghiệm đầu tiên. Suy cho cùng, vũ trụ vẫn là một khái niệm xa lạ đối với hắn.

Lần này chỉ là một bước đà, hắn sẽ chuẩn bị đầy đủ cho lần sau, đến lúc đó sẽ có thể tiến vào không gian vũ trụ, lĩnh vực khoa học mà nhân loại vẫn luôn tha thiết ước mong.

Khi máy bay quay trở lại kho chứa, nhóm chuyên gia lẫn nhân viên cũng vội vã theo vào. Khi nhìn thấy Nữ Thần nguyên vẹn không tổn hại gì, mọi người đều cảm thấy kích động không thôi.

Đặc biệt là các kỹ sư của đội thiết kế máy bay, bọn họ thậm chí còn muốn đóng gói chiếc máy bay này rồi đem về nhà để lưu giữ kỉ niệm.

Chiếc máy bay vũ trụ này có thể được sử dụng để thay thế cho phi thuyền vũ trụ và tên lửa vận chuyển, ai nấy đều có thể tưởng tượng được giá trị của nó kinh khủng cỡ nào.

Chi phí bảo dưỡng máy bay vũ trụ quá cao, và thiết bị này lại hay gặp trục trặc. Vì lẽ đó, khi bắt đầu phát triển hàng không vũ trụ trong nước, chính phủ đã chủ trương nghiên cứu chế tạo tên lửa đạn đạo thay vì máy bay vũ trụ.

Trước đây, Cơ quan Hàng không và Vũ trụ Hoa Kỳ NASA đã sản xuất thành công máy bay vũ trụ, nhưng bởi vì nhiều sự cố phát sinh và chi phí hao tốn trong quá trình bảo trì, nên họ đã tuyên bố ngừng sử dụng máy bay vũ trụ Atlantis sau chuyến bay cuối cùng của nó vào năm 2011. Tiếp theo đó, hai máy bay vũ trụ còn lại cũng lần lượt rút khỏi vũ đài lịch sử.

Thay vì tiếp tục phát triển máy bay vũ trụ, NASA đã lựa chọn tên lửa vận chuyển với chi phí tiết kiệm hơn để thay thế.

Hiện tại, chính phủ Trung Quốc cũng đang chuẩn bị nghiên cứu phát triển máy bay vũ trụ thế hệ thứ sáu với mục đích sử dụng cho chiến lược quân sự và hàng không vũ trụ, nhưng nó vẫn đang nằm trong giai đoạn bản vẽ luận chứng.

Tuy nhiên, nhờ vào công nghệ động cơ ion cùng pin năng lượng nguyên tố mới của Trần Mặc, chi phí bảo trì sẽ được giảm thiểu đáng kể. Quan trọng hơn hết, động cơ ion có thể hoạt động ổn định trong môi trường không trọng lực, gần như là hiện thân hoàn hảo của máy bay vũ trụ.

Ngoài ra, một vài hạng mục kỹ thuật cốt lõi trong chiếc máy bay vũ trụ này đều là công nghệ đi trước thế giới hàng trăm năm.

Vì lẽ đó, cho dù đám chuyên gia và viện sĩ này có mặt dày đến mức nào đi nữa, bọn họ cũng không dám mở miệng hỏi Trần Mặc về những lý thuyết kỹ thuật liên quan đến công tác chế tạo máy bay.

"Đây là số liệu của chuyến bay."

Một người máy bước xuống khỏi máy bay, đưa một chiếc ổ cứng cỡ lòng bàn tay cho Trần Mặc.

Bên trong là dữ liệu của chuyến bay thử nghiệm lần này.

Sau khi nhận lấy ổ cứng, Trần Mặc thuận tay đưa nó cho Mặc Nữ.

“Đồng chí Trần Mặc.”

Trong lúc nhiều chuyên gia đang vây quanh chiếc máy bay Nữ Thần, Lý Thành Chi đi tới chỗ Trần Mặc, khuôn mặt tươi rói như hoa cúc, trông hết sức ngây thơ khờ khạo.

Ngay cả Trần Mặc cũng không nhịn được cười khi nhìn thấy bộ dạng này của hắn.

“Các ngươi nói chuyện đi, ta dẫn bí thư Diêu đi tham quan một chút.”

Khi nhìn thấy bộ dạng của Lý Thành Chi, Triệu Mẫn liền biết hắn có chuyện quan trọng muốn nói. Cô ấy cũng không tiện nghe ngóng, cho nên biết điều tránh xa Trần Mặc, nhường không gian cho hai người.

"Có chuyện gì thế lão ca?"

“Ngươi có thể nói cho ta biết, loại pin năng lượng kia có thể duy trì hoạt động của máy bay trong bao lâu không?”

Lý Thành Chi xoa xoa bàn tay, cười ngượng nghịu nhưng không thất lễ.

“Chắc là một tháng.” T

rần Mặc nói ra một con số đại khái.

“Vậy có thể cho ta biết tinh thể pin được cải tạo từ vật liệu gì không?”

Lý Thành Chi trầm giọng nói, vẻ mặt đầy mong đợi.

"Hỏi cái này làm gì?” Trần Mặc thắc mắc.

"Đây có thể được xem là vật liệu chiến lược mà. Nếu biết được nó được sản xuất từ vật liệu gì, bọn ta có thể thu thập tài nguyên từ bây giờ mà không bị các nước khác phát hiện. Sau này, đợi đến khi loại vật chất này được lộ ra ánh sáng, thì toàn bộ tài nguyên đã đều nằm trong tay bọn ta rồi.”

Khóe miệng Trần Mặc khẽ giật giật, hắn cũng không ngờ Lý Thành Chi lại hỏi vấn đề này. Lão ca này có vóc dáng to cao cao vạm vỡ, nhưng suy nghĩ lại tinh vi thật đấy.

Một khi biết được nguyên tố số 1024 được chế tạo ra nhờ cải tạo vật liệu nào, họ sẽ có thể thu thập một số lượng lớn tài nguyên có liên quan trên phạm vi toàn thế giới. Đợi đến khi các quốc gia khác phát hiện ra loại vật chất này, bọn họ có thể kiếm lời rồi.

“Thực ra, viện sĩ Lương là người đặt ra vấn đề này, hắn bảo ta đến hỏi ngươi.”

Lý Thành Chi chỉ tay về phía chuyên gia vật liệu trong đoàn.

Trần Mặc đã hiểu.

Các chuyên gia đương nhiên mới là những người hiểu rõ nhất về giá trị của những kỹ thuật này, nếu họ có nói với Lý Thành Chi cũng không có gì ngạc nhiên.

“Nguyên tố số 49, indium.” Trần Mặc không giấu giếm mà đáp ngay.

Hắn cũng rất sẵn lòng tạo cơ hội kiếm tiền cho đất nước, dù sao cũng tốt hơn là để xảy ra một cuộc tranh đoạt tài nguyên giữa các quốc gia trên thế giới.

Dù sao đi nữa, hắ sớm đã thu mua một lượng lớn indium, đủ để sử dụng trong thời gian ngắn. Ngay cả khi chính phủ đầu cơ tích trữ và đẩy giá của indium lên cao, hắn cũng không cần quá lo lắng.

Chương 1013: 240 tỷ “Cảm ơn.”

Lý Thành Chi trịnh trọng cảm ơn, rồi lại lúng túng nói: “Ta còn có một câu hỏi cuối cùng.”

“Ừ, nói đi.”

Trần Mặc không nóng nảy sốt ruột.

Lý Thành Chi không có nhiều câu hỏi mới là lạ đấy, lão ca này vốn dĩ rất không khỏi.

“Chính là phương diện kinh doanh, ngươi có bán loại máy bay này không?”

Lý Thành Chi giơ tay chỉ vào Nữ Thần bên cạnh.

"Ngươi muốn mua chiếc máy bay này? Ngươi có thể tự quyết sao?”

Trần Mặc hỏi với vẻ kinh ngạc.

Với giá bán của chiếc máy bay này, nếu không phải là người ở tầng lớp cao nhất thì chắc chắn không thể chốt được đơn hàng, Trần Mặc không tin Lý Thành Chi lại nhận được sự đồng ý của cấp trên nhanh như vậy.

"Không, ta chỉ muốn hỏi ngươi trước, sau đó trở về rồi báo cáo với cấp trên sau. Nếu cứ chờ lệnh ban xuống rồi mới hành động, ta cũng sẽ không có được địa vị như ngày hôm nay. Ta dám khẳng định, chỉ cần ngươi bằng lòng bán ra, thì cấp trên nhất định sẽ mua, cho nên ta đi hỏi giá luôn cho tiện.”

Lý Thành Chi nói.

Đây cũng là do viện sĩ Dương Nguy bảo hắn đi hỏi, bởi vì chiếc máy bay vũ trụ này bao hàm vô số công nghệ tiên tiến, vượt xa nền khoa học kỹ thuật hiện nay cả trăm năm, cho nên nó đích thị là bảo vật vô giá. Vật nên, dù có tốn bao nhiêu tiền đi nữa, bọn họ nhất định phải mua một chiếc máy bay vũ trụ, không thì cũng phải mua những kỹ thuật liên quan.

Đương nhiên, Lý Thành Chi hiểu rõ sức nặng lời nói của Dương Nguy, chỉ cần các chuyên gia đồng thời kiến nghị, cấp trên nhất định sẽ bằng lòng thu mua.

"Bán, chắc chắn bán. Sản phẩm của công ty ta đều dùng để kiếm tiền, nếu không bán ra thì giữ lại để ruồi bu thôi sao?”

Trần Mặc đồng ý mà không chút đắn đo, nhưng hắn lại có chút ngập ngừng: "Có điều, giá cả...”

"Ngươi cứ nói mức giá ra đi. Dù sao đi nữa, ta cũng chỉ là muốn biết trước câu trả lời, tạm thời chưa đến giai đoạn đàm phán. Nếu giá cả không thoả đáng cho lắm, bọn ta nhất định sẽ thương lượng lại."

Nghe thấy Trần Mặc nói có thể bán, nụ cười hoa cúc của Lý Thành Chi càng tươi rói hơn nữa, giống như hoa hướng dương.

Chuyện này coi như chốt kèo, nói không chừng, hắn chỉ cần chờ thêm hai năm nữa, trên vai sẽ có thể có thêm ngôi sao vàng đấy.

"240 tỷ."

"..."

Nụ cười của Lý Thành Chi chợt đông cứng lại, cơ mặt giật mạnh mấy cái, sau đó im lặng một hồi lâu.

240 tỷ.

Lúc nói ra mức giá tiền, Trần mặc vẫn tỏ ra tỉnh bơ, ai không biết còn tưởng rằng hắn đang nói là 240 tệ.

Nếu không phải quen biết Trần Mặc, hắn chắc chắn sẽ nghĩ tên này là một tên đại gian thương, cái máy bay này có đúc từ vàng ròng cũng không đắt như vậy.

"Được, ta sẽ về báo cáo lại. Sau khi có lời hồi đáp, ta sẽ đến tìm ngươi.”

Lý Thành Chi im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng nói ra một câu.

“Chờ tin tốt của ngươi.”

Trần Mặc cười đáp.

Chính phủ chắc chắn sẽ mua, giá trị của bất kỳ hạng mục kỹ thuật nào bên trong chiếc máy bay vũ trụ này đều là không thể đo đếm được bằng tiền.

Huống hồ, chi phí sản xuất ra chiếc máy bay này cũng không hề thấp.

Chính phủ mua về rồi mô phỏngvà tích lũy các kỹ thuật liên quan, sau đó nghiên cứu phát triển các lĩnh vực khác, thế thì thu hoạch của bọn họ nhất định sẽ vượt quá 240 tỷ rồi. Vậy nên, bọn họ chắc chắn đưa ra quyết định trong chuyện này.

“Cũng sắp đến giờ ăn rồi.”

Trần Mặc liếc nhìn đoàn chuyên gia còn đang tìm tòi nghiên cứu chiếc máy bay, sau đó ra hiệu Lý Thành Chi qua gọi bọn họ.

Một đám người vây quanh máy bay giống như đang vây quanh một mỹ nhân tuyệt thế, ai nấy đều không nỡ rời khỏi. Nếu không gọi đi, bọn họ có lẽ sẽ bằng lòng ở đến tận ngày mai.

…..

…..

Ngay này hôm sau, tin tức tâp đoàn Kiến Hành Quân cho thực hiện một chuyến bay thử nghiệm thần bí đã được lan truyền khắp toàn cầu.

Các phương tiện truyền thông quốc tế lập tức đưa tin về sự xuất hiện của một chiếc máy bay bí ẩn tại Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến.

Ngoài ra, một số bức ảnh và video về chiếc máy bay thần bí kia cũng đồng thời xuất hiện trên các trang mạng trong nước, đây là những bằng chứng được quay chụp bởi những du khách hoặc người dân đi dạo ở vùng ngoại ô của thành phố Tân Hải, đặc biệt là các khu vực kề cận Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến.

Quan trọng hơn hết, bề ngoài đậm chất khoa học viễn tưởng của phần thân chiếc máy bay “Nữ Thần” này đã dấy lên một ngọn lửa lớn trên các trang mạng xã hội.

“Trong lúc những lời vu khống bẩn thỉu về Trần Mặc lan truyền khắp nơi, thì hắn lại đang làm miệt mài trong phòng nghiên cứu để phát minh ra vũ khí quan trọng cho quốc gia, đúng là mỉa mai thật đấy. Người nào có tin tức về mấy tên thuỷ quân đã bôi đen Trần Mặc đã ra toà không? Mau kể ta nghe, để ta cười thêm một trận nào.”

“Tên của chiếc máy bay này là gì vậy? Theo phong cách đặt tên của tập đoàn Kiến Hành Quân, nó phải gọi là Phi Kiến hoặc là Thiên Kiến nhỉ.”

“Trần Mặc đã ngửa đầu nhìn ra ngoài vũ trụ rồi.”

“Hy vọng tập đoàn Kiến Hành Quân sẽ ngày càng phát triển, để tổ quốc chúng ta cũng ngày càng lớn mạnh.”

Những người quan tâm đến tin tức trong nước đều biết tập đoàn Kiến Hành Quân đã phát minh ra máy bay, nhưng cũng chỉ gói gọn trong vài bức ảnh và mấy lời đoán mò của thế giới bên ngoài, không một ai biết được tính năng thật sự của chiếc máy bay này là gì.

“Hành động cũng nhanh thật đấy.”

Trần Mặc cũng nhìn thấy những tin tức liên quan đến máy bay “thần bí” của chính mình ở trên mạng.

“Ta cảm thấy một thế lực nào đó đã lợi dụng sự quan tâm của dư luận và giới truyền thông, ép buộc chúng ta phải lên tiếng hồi đáp rồi thu hoạch tin tức và tình báo có ích từ đó.” Triệu Mẫn nói.

Các đơn vị báo chí nước ngoài là bên phanh phui tin tức đầu tiên, gây náo động đến cộng đồng quốc tế, sau đó khơi gợi sự chú ý của người dân trong nước, khiến cho một đống phóng viên phải tìm tới tận cửa trụ sở của tập đoàn Kiến Hành Quân. Nếu như họ đáp lại mấy câu hỏi của cánh phóng viên, thì dù ít dù nhiều, tin tức liên quan đến máy bay vũ trụ cũng sẽ có thể bị tiết lộ ra bên ngoài.

“Ta cũng nghĩ vậy.”

Trần Mặc đồng ý.

Tối ngày hôm qua, Mặc Nữ đã nói cho hắn biết rằng chuyến bay thử nghiệm của bọn họ đã bị phát hiện bởi những vệ tinh gián điệp của nhiều nước trên thế giới.

Tuy hắn không có ý định giấu giếm với thế giới bên ngoài, nhưng tốc độ lan truyền như thế này cũng có hơi nhanh quá rồi, có lẽ đối phương cũng đang vô cùng nôn nóng muốn biết tin tức liên quan đến máy bay này.

P.s: cầu KP~

Chương 1014: Trả lời phỏng vấn
Bình Luận (0)
Comment