Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn

Chương 553

Chương 553

Hai người không ai nói chuyện, phòng khách hơi yên lặng.

Thẩm Thanh Ngọc uống được nửa ly nước, ấn sáng màn hình điện thoại: “Chín rưỡi rồi, cậu Phó.”

Bữa tiệc tối nay, Thẩm Thanh Ngọc uống chút rượu, không đến nỗi say, nhưng hơi buồn ngủ.

Phó Ngọc Hải đóng nắp rồi đặt dầu gió trên bàn, nhìn Thẩm Thanh Ngọc một cái: “Vậy… Ngủ ngon.”

Nói xong, anh đứng dậy đi thật.

Chỉ là trước khi đi, anh đột nhiên ngừng lại bên người Thẩm Thanh Ngọc, cúi người đặt trán lên trán của Thẩm Thanh Ngọc.

Anh giơ tay đặt lên trán mình: “Xin lỗi, tôi chỉ cảm thấy mình hơi nóng, vì thế muốn xem xem có phải sốt rồi không?”

Thẩm Thanh Ngọc bị chọc cười, đứng dậy làm ra động tác tiễn khách: “Vậy cách cậu Phó xem mình có bị sốt hay không thật đặc biệt đó.”

“Không còn sớm nữa, cậu Phó, mời về cho.”

Thẩm Thanh Ngọc vừa dứt lời, cổ tay đã bị bàn tay lớn của người đàn ông nắm lấy.

Giây sau, lòng bàn tay cô bị đặt lên trán anh.

“Phó Ngọc Hải!”

“Sốt rồi.”

Thẩm Thanh Ngọc vốn đã tức giận, bỗng dưng nghe thấy anh đột nhiên trầm giọng xuống kéo dài âm đuôi, sững người một lát, sau khi phản ứng lại thì giơ tay đặt lên trán Phó Ngọc Hải lần nữa.

Nhiệt độ nóng hổi trong lòng bàn tay, đúng là như phát sốt.

“Anh…”

Phát sốt rồi không đến bệnh viện, chạy đến chỗ cô làm gì?

Thẩm Thanh Ngọc ngẩng đầu nhìn anh, ban nãy hai người đứng trước cửa, đèn ở sảnh vàng mờ, Phó Ngọc Hải đón ánh đèn, ánh đèn vàng ấm áp tìm thấy mặt anh, Thẩm Thanh Ngọc chỉ thấy màu của ánh đèn, không thấy rõ sắc mặt của anh, vì thế không phát hiện sắc mặt anh hơi tái nhợt.

Bây giờ trong phòng khách, ánh sáng trong veo trên đỉnh đầu chiếu xuống, chiếu rõ sắc mặt tái nhợt của anh, cả môi cũng hơi yếu ớt tái nhợt.

Trông cũng… Hơi đáng thương.

“Tôi giúp anh liên lạc với trợ lý một chút?”

“Bạn gái của thư ký Dương bệnh rồi, chiều anh ta xin nghỉ về chăm sóc bạn gái rồi.”

Anh nói rồi nhìn Thẩm Thanh Ngọc: “Bây giờ đầu hơi chóng mặt, không cần lo cho tôi, tôi nghỉ ở đây một chút, đỡ hơn thì tôi sẽ tự đi.”

Thẩm Thanh Ngọc khẽ cắn môi, cảm thấy Phó Ngọc Hải cố ý, cô không mềm lòng nữa, thuận theo lời anh nói: “Được, cậu Phó nghỉ ngơi xong rồi đi đi.”

Dù sao trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, không tốt cho danh tiếng của cô.

“Được.”

Anh đáp rất dứt khoát, quay người ngồi lên sofa.

Bình Luận (0)
Comment