Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1454

Chương 1454

Bạch Dương cúi đầu nhìn chân anh: “Anh muốn đi toilet hay qua bàn làm việc à?”

“Không!” Phó Kình Hiên cử động chân: “Vì sao lại hỏi như vậy?”

Bạch Dương đáp: ‘Ý của tôi là nếu anh muốn đi vệ sinh hay qua bàn làm việc xử lý văn kiện thì cứ gọi cho tôi, tôi đỡ anh đi, dù sao chân của anh cũng không bước đi được.”

“Hóa ra là vậy.” Phó Kình Hiên khẽ gật đầu: “Tôi biết rồi, nếu tôi cần thì không khách sáo đâu nhé.”

“Ừm, vậy là tốt rồi.” Bạch Dương cười một tiếng: “Nếu anh khách sáo thì tôi sẽ cảm thấy khó chịu. Nói thế nào thì cũng vì tôi mà chân anh mới bị thương.”

Mặc dù biết là Cố Tử Yên nhằm vào cả hai người họ.

Nhưng nếu Phó Kình Hiên không cứu cô mà né đi, anh sẽ không xảy ra chuyện.

Suy cho cùng, vẫn do cô liên lụy đến anh.

Nhìn sự tự trách trên gương mặt Bạch Dương mà Phó Kình Hiên khẽ thở dài: “Được rồi, những chuyện này đều do tôi tự nguyện, em đừng để trong lòng.”

“Tôi biết nhưng mà…”

Bạch Dương còn chưa dứt câu thì điện thoại đã chợt reo lên.

Cô nhíu mày, lấy điện thoại từ trong túi xách ra nhìn thử, là Lục Khởi gọi.

“Tôi nghe điện thoại.” Bạch Dương quay đầu báo với Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng: “Nghe đi.”

Bạch Dương trượt nút trả lời rồi đặt di động kề bên tai: “Alo, A Khởi.”

“Cục cưng, em vẫn chưa đưa đồ trang sức cho Phó Kình Hiên sao?” Lục Khởi ở bên đầu dây kia hỏi.

Bạch Dương nhìn Phó Kình Hiên: “Đưa rồi”

“Vậy sao em còn chưa về? Đã lâu như vậy rồi, không phải em nói cần phải đi nghiệm thu nhà máy à?” Lục Khởi lại hỏi.

Bạch Dương giơ cổ tay nhìn đồng hồ: “Em có chút chuyện níu chân nên chắc tối nay mới về”

“Có việc giữ chân à? Chuyện gì thế cục cưng?” Lục Khởi lo lắng hỏi: “Cần anh giúp không?”

Bạch Dương vừa cười vừa lắc đầu: “Không cần đâu, tạm thời thì đã được giải quyết rồi”

“Ra thế à. Vậy được rồi, có gì em đến đây nhanh nhé, nếu trễ nữa là đội thi công sẽ tan làm đấy.” Lục Khởi yên tâm nói.

Bạch Dương gật đầu ừ một tiếng: “Ừ, em sẽ qua đó nhanh thôi.”

“Được rồi, vậy anh cúp máy trước đây.”

Dứt lời, Lục Khởi ngắt máy.

Bạch Dương đặt điện thoại xuống.

Phó Kình Hiên rót ly nước cho cô: “Lục Khởi nói gì vậy?”

“Cảm ơn.” Bạch Dương nhận ly nước rồi cảm ơn anh, bấy giờ mới trả lời vấn đề: “Mấy tháng trước chẳng phải vì Cố Tử Yên mà anh nhường tôi một mảnh đất à? Về sau tôi dùng nó để xây nhà máy, bây giờ cũng gần như xong cả rồi, chỉ cần nghiệm thu là được.”

“Chúc mừng em nhé.” Phó Kình Hiên cười nói: “Nhà máy thành lập xong thì sau này không cần giao hàng hóa cho công ty khác làm rồi”

Anh đưa ly nước của mình về phía Bạch Dương.

Bình Luận (0)
Comment