Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1613

Chương 1613

“Có lẽ là thế rồi.” Má Phùng nói.

Bà cụ nhìn Phó Kình Hiên: “Thảo nào con mãi vẫn chưa ra tay với nhà họ Cố. Hóa ra là thế, Bạch Dương là con gái của nhà họ Cố, mà con lại yêu Bạch Dương. Muốn đối phó với nhà họ Cố thực sự phải băn khoăn rất nhiều thứ.”

Phó Kình Hiên chẳng nói gì thêm.

Bà cụ lại hỏi: “Con biết thân phận của Bạch Dương lâu như vậy nhưng vẫn chưa nói cho Bạch Dương. Con định không nói cho Bạch Dương biết à?”

“Vâng.” Phó Kình Hiên gật đầu thừa nhận: “Nhà họ Bạch và nhà họ Cố vốn là kẻ thù không đội trời chung, mà cả nhà Cố Việt Bân đã nhiều lần có ý đồ giết Bạch Dương.

Bạch Dương và nhà họ Cố bây giờ đã tới nỗi không chết không dừng. Nếu lúc này nói cho Bạch Dương, vợ chồng Cố Việt Bân là cha mẹ ruột của cô ấy, bà nghĩ cô ấy sẽ thế nào đây?”

Bà cụ cau mày, sau đó đặt bản thân mình vào, sắc mặt thay đổi: “Nếu ta là Bạch Dương, biết được chính cha mẹ ruột của mình ép cha mình chết, rồi mưu hại mình, †a chắc chắn không thể nào chấp nhận, cho dù là tâm lý hay tỉnh thần cũng sẽ sụp đổ.”

“Đúng vậy, con cân nhắc đến vấn đề này, nên mới chưa nói với Bạch Dương, đối với Bạch Dương mà nói, cô ấy được nhà họ Bạch nhận làm con nuôi, nhà họ Bạch cũng đối xử với cô ấy như ruột thịt. Trong lòng cô ấy, vợ chồng Bạch Hạo là cha mẹ ruột của cô ấy, lâu nay, cô ấy luôn biết rằng Bạch Hạo đã bị Cố Việt Bân ép bức đến chết, cô ấy chịu bao nhiêu khổ cực như thế cũng là vì nhà họ Gố, trong lòng cô ấy đầy hận thù với nhà họ Cố.”

Phó Kình Hiên rủ mắt xuống: “Nếu con nói cho Bạch Dương biết thân phận thật của cô ấy vào lúc này, thế giới quan của cô ấy sẽ hoàn toàn sụp đổ, thậm chí cô ấy không thể chấp nhận sự tồn tại của chính mình, bởi vì lúc đó, nhà họ Cố mới là người thân thực sự của cô ấy, cô ấy không thể ra tay với nhà họ Cố, nhưng không thể hổ thẹn với nhà họ Bạch, vì vậy để chấm dứt ân oán giữa hai nhà Cố Bạch, e là cô ấy chỉ có thể đưa ra một lựa chọn, đó là tự kết liễu chính mình”

“Cậu cả nói rất có lý, quả thực mợ có thể làm như vậy.” Má Phùng gật đầu đồng ý.

Bà cụ thở dài: “Vậy thì chuyện này khó giải quyết rồi, trước mắt Bạch Dương vẫn không biết thân phận của mình, trong lòng vẫn hận nhà họ Cố, nhưng không thể để con bé thật sự giết vợ chồng Cố Việt Bân, nếu không suốt quãng đời còn lại lương †âm của con bé không thể nào an yên, dù sao họ cũng là cha mẹ ruột của nó.”

“Đúng vậy.” Phó Kình Hiên xoa xoa thái dương: “Mà con cũng không tiện trực tiếp ra tay với đám người Cố Việt Bân. Nếu như con thật sự gi ết chết Cố Việt Bân, lỡ sau này Bạch Dương biết được thân phận thật sự của cô ấy, cô ấy phải đối mặt với con như thế nào? Ngay cả khi trong lòng cô ấy không muốn chấp nhận rằng vợ chồng Cố Việt Bân là cha mẹ cô ấy, nhưng quan hệ huyết thống không thể lựa chọn được. Chỉ cần con giết cha mẹ cô ấy, mối quan hệ giữa con và cô ấy sẽ kết thúc ở đây, cô ấy không thể nào ở bên con.”

Đây là lý do thực sự khiến anh vẫn luôn kiên nhẫn với nhà họ Cố.

Nếu không vì chuyện này, anh đã diệt nhà họ Cố từ lâu, báo thù cho nhà họ Phó và Bạch Dương, sẽ không để Bạch Dương vì trả thù mà bẩn tay.

Nhưng không còn cách nào khác, Bạch Dương là con gái ruột của vợ chồng Cố Việt Bân.

Ngay cả khi cô không nhận người cha người mẹ này, nhưng một khi anh giết vợ chồng Gố Việt Bân, anh sẽ trở thành kẻ thù giết người thân của cô.

Cho dù cô không hận anh, nhưng trong thâm tâm, cô sẽ không chấp nhận anh.

Bà cụ hơi đau đầu xoa trán: “Xem ra con thật sự không làm gì được nhà họ Cố, đồng thời, Bạch Dương cũng không được.”

“Cô ấy là người không thể nhất, lần này đến nước H, con và Bạch Dương còn biết được một chuyện.” Vẻ mặt của Phó Kình Hiên cực kỳ nghiêm túc.

Bà cụ vừa nhìn đã biết đây là chuyện rất quan trọng, xoa xoa quải trượng hỏi: “Là chuyện gì?”

Bình Luận (0)
Comment