Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1630

Chương 1630

“Ai nói tôi không có tư cách?” Bạch Viện vòng tay lại, cười đắc ý: “Tôi thừa nhận, thật sự tôi không có năng lực quản lý tập đoàn, nhưng chú Đoàn sẽ giúp tôi, vê phần cô nói tôi không có cổ phần công ty, vậy cô sai rồi, đừng quên, tôi với cô đều là con gái của ba, cho nên cổ phần trong tay cô, cũng có một nửa của tôi! Trong tay cô có 51% cổ phần công ty, hẳn là cô phải chia cho tôi 25. 5%, cho nên cô dựa vào cái gì nói tôi không có tư cách tranh giành vị trí chủ tịch với cô?”

Lời này vừa nói, có người đồng ý, có người phản đổi.

“Nói rất đúng, chủ tịch trước đó qua đời đột ngột, căn bản không lập di chúc, đưa tất cả cổ phần vào tay một mình sếp Bạch, cho nên vị này quả thật có tư cách có một nửa cổ phần công ty.”

“Đúng vậy.”

Nói lời này, đương nhiên là những người cùng phía Đoàn Hựu Đình.

Đoàn Hựu Đình và Bạch Viện sau khi nghe được, liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương nhìn thấy được sự đắc ý và thành công.

Cùng lúc đó, người phản đối cũng bắt đầu nói.

“Mà dù chủ tịch trước không để lại di chúc đưa toàn bộ cổ phần cho sếp Bạch, nhưng cũng không nói, phải chia cho cô hai nhà họ Bạch này.”

“Đúng vậy.”

Nghe thế, Bạch Dương còn chưa nói gì, Bạch Viện đã trừng người phản đối cô ta: “Ba quả thật cũng không nói, cổ phẩn nhất định phải phân cho tôi, nhưng mà cổ phần là di sản của ba, tôi là con gái của ba, thì có quyền được chia một nửa, huống chị, năm đó là tôi rời khỏi Hải Thành quá sớm, cho nên mới để chị một mình bá chiếm toàn bộ cổ phần công ty, bây giờ tôi đã về, tôi muốn lấy lại một nửa thuộc về mình có gì sai, cho dù lên tòa, tòa án cũng sẽ phán một nửa cổ phần công ty cho tôi.”

“Cháu Bạch Viện nói không sai, cho nên cháu gái Bạch Dương, cổ phần của cháu vẫn phải chia một nửa cho em gái mình, dù sao đều là con gái của ba cháu, nếu như truyền ra, bên ngoài biết cháu độc chiếm di sản của ba, không chia cho em gái mình, chỉ sợ thanh danh của cháu cũng không hay.” Đoàn Hựu Đình nâng chung trà lên, vừa nhấp trà, vừa làm bộ hiền lành khuyên nhủ.

Bạch Dương nhìn nhìn ông ta, lại nhìn nhìn Bạch Viện khuôn mặt nhăn nhó, đột nhiên nở nụ cười.

Đoàn Hựu Đình nhìn nụ cười này của cô, nhíu mày một cái, trong lòng không hiểu sao có một loại dự cảm chẳng lành.

Ông ta cũng không uống trà nữa, để xuống, nhìn chằm chằm vào Bạch Dương hỏi: “Cháu Bạch Dương, cháu cười cái gì?”

“Ngay từ đầu tôi còn đang nghĩ, sếp Đoàn ông sao hôm nay tích cực triệu tập hội đồng cổ đông chọn chủ tịch mới như vậy, dù sao chuyện này với ông mà nói, không chút ích lợi nào, bây giờ cuối cùng tôi cũng biết tại sao.”

Cơ thể Bạch Dương nghiêng về trước, sau đó chống đầu, vô cùng trào phúng nói: “Tôi không biết ông và Bạch Viện liên hệ thế nào, nhưng tôi biết, hai người đã có một nhận thức chung, về phần điều kiện hợp tác, để tôi đoán xem.”

Cô chỉ chỉ Đoàn Hựu Đình: “Là ông giúp cô †a cướp một phần cổ phần trong tay tôi, sau đó giúp cô ta quản lý Thiên Thịnh, mà Cô ta…

Bạch Dương lại chỉ chỉ Bạch Viện: “Thì tập trung giúp ông đối phó tôi, ngáng chân tôi, để tôi không phân tâm ra được để quản lý Thiên Thịnh đúng không? Sau đó bởi vì vậy, ông có thể giang rộng cánh tay, nhanh chóng nắm tất cả quyền quản lý Thiên Thịnh vào trong tay mình, thậm chí đằng sau còn có thể tìm cơ hội lừa gạt phần cổ phần trong tay Bạch Viện, tôi nói đúng chứ?”

Đồng tử Đoàn Hựu Đình co rụt một cái, cơ thể cũng cứng ngắc, không thể tin nhìn Bạch Viện: “Cô…”

Bình Luận (0)
Comment