Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1637

Chương 1637

Phó Kình Hiên thả cốc cà phê xuống: “Ừ, chuyện ngày hôm nay, em làm rất tốt.”

Bạch Dương cười cười, sau đó lại lắc đầu: “Kỳ thật cũng không phải là em là tốt, mà là công lao của ông ngoại, A Khởi cùng với tiểu Triết, nếu như không có bọn họ sáu năm nay âm thầm thu mua cổ phần công †y cho em, chỉ sợ em căn bản không thể lấy lại Thiên Thịnh.”

Nghe như vậy, Phó Kình Hiên mặc dù biết cô nói thật, nhưng trong lòng vẫn có chút không ổn.

Dù sao, anh không giúp cô trong chuyện này.

Dường như cảm thấy tâm trạng của người đàn ông bên kia điện thoại đi xuống, Bạch Dương nghịch nghịch tóc lại nói: “Đương nhiên, nếu như không có anh chủ động dùng chi nhánh công ty dưới trướng hợp tác với Thiên Thịnh, Thiên Thịnh cũng không ổn định nhanh như vậy, cho nên, thật sự rất cảm ơn mọi người.”

“Em không cần cám ơn, làm chút chuyện vì người mình yêu, vốn là nên làm.” Khóe môi Phó Kình Hiên lại cong lên lần nữa, rõ ràng lời nói này của Bạch Dương, làm tâm trạng của anh lại trở nên tốt hơn.

Sau đó hai người lại nói những chuyện khác thêm một lúc, mới cúp điện thoại.

Bạch Dương nhìn điện thoại cười một cái, sau đó để điện thoại lên bàn, từ trong ống đựng bút cầm một cây bút máy, mở ra bận rộn làm việc.

Đến buổi chiều, Bạch Dương đẩy những giấy tờ đã xử lý xong sang một bên, sau đó nhìn thời gian bên góc phải máy tính, đã năm rưỡi rồi, còn nửa tiếng nữa là tan làm.

Có lẽ Phó Kình Hiên cũng sắp đến?

Nghĩ vậy, Bạch Dương tắt máy tính, nhấc điện thoại bàn lên, gọi cho thư ký Đồng.

Rất nhanh, thư ký Đồng đi vào: ‘Sếp Bạch”

Phát những văn kiện này xuống dưới đi.”

Bạch Dương chỉ chỉ vào một đống văn kiện mình vừa xử lý xong nói.

Thư ký Đồng gật đầu: “Vâng.”

Cô ta đi lên, ôm văn kiện, ra ngoài.

Bạch Dương cũng đứng dậy, bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình, chẩn bị tan làm.

Đột nhiên, ở cửa có tiếng kêu sợ hãi của thư ký Đồng, ngay sau đó, một tiếng vật nặng rơi xuống đất, cùng với tiếng xột xoạt liên tục của đồ đạc bay đầy đất.

“Xảy ra chuyện gì?” Bạch Dương vội vàng dừng lại động tác chỉnh túi trong tay, ngẩng đầu nhìn ra cửa.

Chỉ thấy ở cửa phòng làm việc của mình, thư ký Đồng vẻ mặt kinh hãi ngồi dưới đất, mà bên cạnh cô ấy, hơn mười phần văn kiện toàn bộ đều rơi trên đất.

Bởi vậy có thể thấy được, tiếng vật nặng rơi xuống, chính là tiếng lúc thư ký Đồng ngã xuống, mà tiếng xột xoạt, chính là tiếng văn kiện rơi ra.

“Thư ký Đồng, cô…

Bạch Dương đang muốn hỏi cô ấy thế nào, ngoài cửa đã có một giọng nói bén nhọn vang lên: “Cô làm gì vậy? Đi đường không có mắt sao, lại dám va vào tôi!”

Nghe thế, sắc mặt Bạch Dương lập tức trầm xuống…

Cô biết thư ký Đồng xảy ra chuyện gì rồi.

Nhất định là lúc thư ký Đồng ôm văn kiện mở cửa ra ngoài, Bạch Viện đúng lúc đi đến, sau đó hai người va vào nhau.

Bạch Viện cô không biết bị va thế nào, nhưng thư ký Đồng lại trực tiếp ngã xuống đất, nhìn biểu tình, hình như còn ngã không nhẹ.

Bình Luận (0)
Comment