Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 886

Chương 886

“Anh gọi điện thoại cho cậu ta, định hỏi cậu ta có đến không, kết quả là điện thoại của cậu ta không kết nối, cũng không biết phải làm sao, cho nên anh cũng chỉ đến đây một mình thôi.” Lục Khởi nhún vai nói.

Sau khi nghĩ ra điều gì đó, anh ta lại hỏi: “Đúng rồi, có phải hôm qua trong lúc đó em và Lương Triết đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?”

Nghĩ đến những gì Lương Triết nói ngày hôm qua, Bạch Dương cụp mắt xuống: “Không có gì.”

Dáng vẻ rõ ràng là đang nói dối của cô dừng trong mắt Lục Khởi khiến anh ta nhíu mày: “Đúng không thế? Nhìn em đâu có giống không có chuyện gì xảy ra đâu.

Ngày hôm qua lúc anh đi mượn xe lăn trở về thì vừa lúc gặp Lương Triết rời khỏi đây.

Dáng vẻ của cậu ta lúc đó dọa anh phát sợ, cả người âm u. Anh hỏi cậu ta bị sao thế nhưng cậu ta chẳng thèm để ý đến anh.

Sau khi anh trở về phòng bệnh thì lại phát hiện ra dáng vẻ của em không đúng lắm.

Anh đoán chừng là chắc chắn giữa hai người đã xảy ra chuyện gì đó trong lúc anh đi. Nhưng lúc ấy trông tâm trạng em có vẻ không tốt nên anh không hỏi.”

Bạch Dương c@'n môi dưới không nói gì.

Lục Khởi bèn ngồi xuống bên giường cô: “Nói anh nghe chút đi, xem anh có thể khai sáng cho em không.”

“Thật ra cũng không có gì.’ Bạch Dương ngồi xuống cái ghế bên cạnh: “Là do em phát hiện ra tâm lý của Tiểu Triết có chút vấn đề nhỏ nên…”

Cô cũng không định nói cho A Khởi biết chuyện Tiểu Triết hạ độc.

Đầu tiên là vì cô không muốn khiến A Khởi lo lắng. Thứ hai là cô không muốn A Khởi có khoảng cách với Tiểu Triết.

Mặc dù thời gian A Khởi quen biết Tiểu Triết không dài bằng thời gian cô biết Tiểu Triết, nhưng cũng đã quen nhau nhiều năm như vậy rồi, đều là bạn bè của nhau cả, thật sự không cần phải đánh nát mối quan hệ này.

Hơn nữa vốn dĩ cô cũng đã định tha thứ cho Tiểu Triết rồi, mặc cho lần này Tiểu Triết xảy ra chuyện gì, thế nên tất nhiên không cần phải nói ra nữa.

“Em… em phát hiện ra vấn đề tâm lý của Lương Triết ư?” Lục Khởi ngạc nhiên kêu lên.

Bạch Dương híp mắt một cái: “Sao nào, anh đã biết trước rồi à?”

Lục Khởi nghẹn lời, lúc này mới ý thức được rằng mình lỡ miệng.

“Nói mau, có phải anh đã biết từ trước rồi không?” Bạch Dương nhìn qua anh ta, trên mặt đầy vẻ ăn nói cho cẩn thận.

Lục Khởi đấu tranh vài lần rồi cuối cùng thở dài: ‘Được rồi, anh nói, quả thật là anh đã biết từ trước rồi.”

“Anh… Bạch Dương tức giận đá anh ta một đá: “Anh đã biết rồi mà sao không nói với em hả?”

Nói không chừng cô đã có thể khuyên Tiểu Triết đi điều trị sớm hơn chút rồi.

Nếu vậy thì có lẽ bây giờ tình huống của Tiểu Triết sẽ tốt hơn rất nhiều, sẽ không làm ra những chuyện như hạ độc cô nữa.

“Là Lương Triết không cho anh nói chứ bộ.” Lục Khởi uất ức véo véo cảng chân.

Bạch Dương trừng anh ta: ‘Mệt cho chúng ta làm bạn từ bé đến lớn, kết quả là anh lại thò chân ra ngoài, cái gì cũng gạt em. Nói, rốt cuộc anh đã biết từ bao giờ?”

Bình Luận (0)
Comment