Thuận Minh

Chương 46

Mặc dù chật chội, có điều đối với những thanh niên Sào Muối này mà nói, ở phòng tốt như vậy vẫn là lần đầu tiên, đêm khuya trong trạch viện này nếu cẩn thận lắng nghe thì vẫn có thể nghe thấy rất nhiều tiếng xì xào bàn tán, đều là mấy tên Sào muối này hưng phần không ngủ được nói chuyện.

Chỗ Lý Mạnh ở là phòng riêng, tất nhiên không có ồn ào như vậy, trong phòng đã được người ta dọn dẹp một lượt, chăn nệm còn mới, hình như còn có chút mùi thơm.

Lại nói tiếp, nơi này chính là phòng của Mưu tuần kiểm gian ác mà Lý Mạnh chính tay chém chết kia.

nhưng đối với Lý Mạnh thì không có chút ảnh hưởng nào, chỉ suy nghĩ sau này làm sao có thể hung hăng huấn luyện những tên Sào Muối vô dụng kia, à, không phải ,bọn họ bây giờ đều là diêm đinh hàng thật giá thật.

Tuần kiểm là quan cửu phẩm, lại kiểm tra buôn lậu muối, cho nên ở trong thành Giao Châu không có nha môn chuyên môn, có điều tuần kiểm gánh vác nhiều cũng sẽ không tự bạc đãi mình.

Cuối triều Minh, văn nhân làm quan không thông sự vụ, thường bị gia sư, các loại quan về văn thư che dấu, còn Lý Mạnh ngược lại không cần lo những chuyện này, bởi vì gia sư hay người ghi chép dưới tay Mưu tuần kiểm đều có chút quen thuộc với những chỗ đường muối này.

Do đó đều biết rõ Lý Mạnh và Sào Muối rốt cuộc là hàng người gì cho nên sau khi Lý Mạnh được bổ nhiệm thì đều kiếm cớ rời đi, Lý Mạnh thấy hết, chẳng quả chỉ làm cho cái viện này thêm trống thôi.

Triệu Năng đi theo bên cạnh Lý Mạnh đầu tiên là cao hứng bừng bừng đi một vòng mấy gian phòng, sau đó rầu rĩ nói với Lý Mạnh:

-Lý đại nhân, mấy người bọn tôi quê mùa cũng không biết tính toán ghi chép, làm sao làm đây?

Kể từ sau khi có chứng nhận của Tổng kỳ, thái độ của Triệu Năng đã không còn tự nhiên như trước, sau khi bổ nhiệm tuần kiểm thì cứ mở miệng là một tiếng đại nhân, 2 tiếng đại nhân làm Lý Mạnh vô cùng không tự nhiên.

Nhưng muốn uốn nắn đều không thành công, về sau thấy bọn Triệu Năng vẫn thân thiết với mình thì cũng tùy ý bọn họ.

Nghe được Triệu Năng nói, nhưng Lý Mạnh lại không rầu rĩ gì, tới cũng đã tới rồi, xe tới trước núi ắt có đường, cần gì phải nghĩ nhiều như vậy chứ? Tiến lên tiện tay cầm 1 cái khăn lau, lau chùi cái bàn đã có tầng bụi mỏng, nghe được tiếng ồn ào trong trạch viện.

Lý Mạnh nhăn mặt nhíu mày, ngẩng đầu lên nói với Triệu Năng:

-Lấy bạc ngày hôm qua lục soát ở mấy tên kia ra, đi mua 2 dãy phòng bên của viện này, trước tiên an bài bọn huynh đệ ở đó, nhớ kỹ, tiền đưa không nên cắt xén, không nên khiến cho người khác khó chịu.

Triệu Năng gật đầu, xoay người vừa muốn bước ra cửa, Lý Mạnh gọi Triệu Năng lại, lạnh giọng nói:

-Những tên tiểu tử này có tư cách gì mà cao hứng, bảo Mã Canh dẫn bọn họ ra khỏi thành đi luyện đi, tăng lượng luyện tập, sau này nếu không có gì đặc biệt thì mỗi ngày đều như thế.

Triệu Năng cũng gật đầu đáp ứng, ra cửa thu xếp.

Nghe châu úy trở về báo tin, tri châu Giao Châu cũng thở phào một hơi, nghĩ thầm diêm đinh La Tây báo tin kia nói ngoa, đó là bao nhiêu người, mới bị thương có 6 người, không khéo giữa đường gặp phải mấy kẻ thổ phỉ mà thôi.

Nhưng sáng hôm sau, khi bên tuần kiểm đưa đơn kiện, phía bên trên thuyết minh tình tiết vụ án thì tri châu có chút xót xa, nghĩ thầm cậu cũng đã bình yên nhậm chức, sao còn dây dưa như vậy?

Chẳng lẽ muốn học trẻ con làm nũng sao? Mà ngẫm lại mình nhậm chức còn chưa cầm thêm 500 lượng của đối phương, hơn nữa theo mẫu đơn kiện thì còn có lẽ ra mặt thêm trăm lượng, khó có tuần kiểm nào biết lễ khách khí như vậy, xem ra vẫn phải cấp mặt mũi cho gã này.

Lập tức hắn phái ra 3 tên sai nha đi thăm dò hiện trường, cái gọi là nha dịch chính là bộ khoái cưỡi ngựa thị dã, sức chiến đấu thì không có, nhưng có điều tốc độ thì nhanh hơn nhiều. Truyện "Thuận Minh "

Ý của tri châu đại nhân là muốn bộ khoái này đi nhanh về nhanh, cho tuần kiểm đại nhân mới nhậm chức một câu trả lời thuyết phục, chuyện này liền sáng tỏ, châu úy và những quân nhân Giao Châu này đều có chút xem thường tuần kiểm này.

Nghĩ thầm chuyện bé xé ra to, hù dọa hắn đến mức độ đó thì sau này xem làm sao hắn có thể tra xét buôn muối lậu được.

Sai nha đi ra ngoài vào buổi sáng, nhưng vừa mới qua bữa trưa thì những tên này đã trở về, chỉ là vừa thấy cửa thành liền lập tức ngã xuống, có 1 người ói lên ói xuống, còn có người ngồi dưới đất không nói được câu gì, người còn lại thì bụm mặt khóc oa oa, làm các vệ binh sợ hết hồn.

Những bộ khoái này mọi người đều khá quen thuộc, vội thông báo về nha môn, nha môn liền phái người dìu mấy người đó về, mời lang trung tới chuẩn đoán bệnh, nói là bi kinh hãi cực độ, sau khi viết đơn thuốc an thần liền đưa cho 3 người này.

3 người này sau khi an tĩnh lại, phái đi buổi sáng nhưng buổi chiều trở về lại giống như bị điên, quan viên lớn nhỏ trong nha môn đều kinh động đến hiện trường xem, lúc này một tên sai nha trong đó đã khôi phục tinh thần một chút, lắp bắp nói:

-Chết hơn trăm người, diêm đinh chết hơn trăm người....

Hỏi nửa ngày cũng không ra được con số chuẩn, đều bị dọa cho hết hồn, lúc này mới thấy chuyện diêm đinh vây công là sự thật, nhưng thủ hạ bất tài của Lý Mạnh chỉ bị thương 6 người thì sao diêm đinh kia lại chết hơn trăm.

Cho dù ai cũng biết là thuộc hạ của Mưu tuần kiểm kia đều là hạng liều mạng. Phải nói rằng người của tuần kiểm quản lý muối các nơi của Đại Minh đều là dạng có khả năng đánh nhau, trong phán đoán của mọi n gười thì bọn diêm đinh này so với binh lính đóng ngoài thành kia còn mạnh hơn.

Nhưng Lý Mạnh chẳng qua chỉ là cường hào mới nổi, còn chưa chiêu mộ diêm đinh, những người này đều là người mang từ quân hộ ra, mà những đệ tử quân hộ đều là nông dân thật thà, sao có sức chiến đấu gì?

Nha môn của tri chau Giao Châu đến buổi chiều liền có người bắt đầu báo án, nói là ở bên cạnh quan đạo có hơn 80 cỗ thi thể chỉnh tề, có người nhận ra là diêm đinh thủ hạ của Mưu tuần kiểm, trên người đều có lỗ thủng, chết quá thảm.

Nghĩ đến ngày hôm qua Lý Mạnh dẫn những người này vác trường thương, lưng đeo binh khí ngắn, còn có cả những vết máu kia nữa, liên hệ những thứ này với nhau thì mọi người cũng đoán được chuyện gì xảy ra.

Hóa ra chuyện mà diêm đinh La Tây kia nói đều là thật, Lý Mạnh cũng dùng 150 người chống lại sự vây công của đám liều mạng kia, hơn nữa còn dùng cái giá 6 người bị thương nhẹ để giết hơn 80 người. Truyện "Thuận Minh "

Đây là chiến lực gì, các cấp quan viên Giao Châu suy nghĩ cẩn thận điểm này đột nhiên đều không rét mà run, ai cũng không nghĩ tới người thanh niên luôn tươi cười ôn hòa khiêm nhường kia lại là sát tinh như thế.

Chế độ bảo mật trên quan trường từ trước tới nay đều giống như cái sàng, chuyện xảy ra ở nha môn còn chưa nguội thì cả thành Giao Châu đều biết cả, kết quả là ở gần trạch viện của Lý Mạnh ở đột nhiên vắng ngắt, tất cả mọi người thà rằng đi đường vòng thêm vài bước cũng không muốn đi qua trước cửa a.

Sào Muối lúc ở ngoài thành tập luyện xong lúc trở lại thành thì binh lính thủ thành đều mang dáng vẻ cung kính trên mặt, ở 2 bên đường ai cũng tránh né.
Bình Luận (0)
Comment