Thục Nữ Phiêu Phiêu Quyền

Chương 13

Edit: Hushus05

"Đặt cược?"

"Quen biết?"

Trần Băng cùng Dương Ngưng Tuyết nhìn nhau nghi hoặc, đối với câu hỏi của Đàn Lâm hoàn toàn cảm thấy khó hiểu.

Hôm nay bọn họ mới tới Học Viện, ngoại trừ mục đích là vì trận đấu giữa Thái Cực hệ và Taekwondo hệ, không còn có biết gì nữa, đương nhiên sẽ không hiểu Đàn Lâm đang nói chuyện gì.

Đàn Lâm thấy hai người vẻ mặt kinh ngạc, biết bọn họ có lẽ cũng không biết, liền cười cười, lảng sang chuyện khác, hàn huyên tình hình gần đây.



Dương Ngưng Tuyết căn bản vẫn luôn không thích nói chuyện, đều là Trần Băng nói, sau lại nghe hai người nói tới nói lui đều không có nói tới trọng điểm, liền đánh gãy lời bọn họ: "Anh nói, Học Viện có một cao thủ Thái Cực, là trình độ gì?". Cô cùng Trần Băng cùng nhau tới, trừ bỏ được Đàn Lâm thỉnh tới trọng chấn Thái Cực hệ ra còn có một lý do khác, đó là Đàn Lâm điều tra được một tin tức: Học Viện CMFU cất giấu một cao thủ Thái Cực, là một nữ tử trẻ tuổi.

Mà theo cô biết, các truyền nhân bên trong của các mạch Thái Cực, cũng không có người nào tiến vào trong Học Viện, càng đừng nói đến truyền nhân đang ngày một ít là nữ.

Bị một người đánh bại cả bảy, Taekwondo hệ vẫn là không thể nói ra ngoài, nhưng là một số người linh thông tin tức, ví dụ như Đàn Lâm, đã biết được chân tướng, ngay lập tức liền có hứng thú, lấy tin tức này làm mồi, dụ dỗ hai người Trần Dương tiến tới.

Nói tới chính sự, Đàn Lâm cũng thu hồi giọng điệu vui đùa: "Cái này quả thực không phải giả, tôi có đi gặp mặt riêng những người bị đánh bại để xác nhận qua, tuy rằng không tận mắt nhìn thấy hiện trường nhưng từ những lời bọn họ miêu tả, tôi đoán trình độ của nữ sinh kia cũng không kém so với các người là mấy".

"Không kém bao nhiêu?". Lúc này nói chuyện vẫn là Dương Ngưng Tuyết, giọng nói của cô toát ra sự cao ngạo, đối với lời của Đàn Lâm cũng không tin tưởng là bao.

"Được thôi, khả năng kém hơn rất nhiều so với các người, nhưng là các người là truyền nhân chính thống, nào có thể giống với người lưu lạc bên ngoài như này?". Đàn Lâm trấn an: "Nữ sinh kia có thể là học viên CMFU, bởi vì đêm khuya hôm ấy, cô ta lui tới gần Học Viện, có thể là trộm chạy ra, ngoài ra, nữ sinh này có một mái tóc dài, đại khái là qua vai hai, ba tấc, là mấy người Taekwondo hệ miêu tả, dáng người tinh tế cao gầy, cao khoảng 167cm hoặc 168cm, làn da trắng nõn, đây là tin tức mới nắm được trước mắt, nhưng cô ta không ở trong Thái Cực hệ, có khả năng giống với tôi, bởi vì Thái Cực hệ cùng võ thuật truyền thống Trung Quốc hệ đã xuống dốc, liền chạy đến hệ khác học, che giấu so với tôi thậm chí còn sâu hơn".

Trần Băng nghe vậy nhíu mày: "Nếu thật là như vậy, giờ phải làm như nào?".

Đàn Lâm cười cười, nói: "Yên tâm đi, nếu đã có từng này tư liệu, như vậy tôi sẽ từ toàn bộ nữ sinh trong trường từng bước loại trừ, đem những nữ sinh phù hợp với tư liệu này lọc ra, đến lúc đó các người lại lọc tiếp, tôi cho rằng, hẳn là sẽ không có người nữ giả nam trang hay nam giả nữ trang trà trộn vào trong trường đi?".

Ba người yên lặng ở giữa hoa mộc thương lượng, hoàn toàn không biết nhân vật trung tâm của cuộc luận bàn này đang lắng nghe ở cách đó không xa.




Phong Phiêu Phiêu nghe ba người nói chuyện, nhận ra được hai người Trần, Dương cùng Đàn Lâm, hơn nữa sở dĩ hai người này bỗng nhiên chuyển tới CMFU, là chủ ý của Đàn Lâm, ngoại trừ tìm cô ra, nào còn có mục đích khác, thậm chí liên quan tới cái gì đặt cược.

Tuy rằng chưa chắc trong ngoài như một, nhưng từ trình độ nhìn mà nói, Phong Phiêu Phiêu còn xem như một đứa con ngoan ngoãn, loại việc như đánh bạc, cô tuyệt đối không dính tới, tất nhiên cũng không hiểu biết trang đánh cuộc ngầm và quá trình vận hành.

Học Viện CMFU có rất nhiều người nhà vừa có tiền vừa rảnh rỗi tìm kiếm sự kíc/h thích, vì hùa theo sở thích của bọn họ, cũng vì thuận tiện cướp đoạt tiền tài, một trang đánh cuộc ngầm liền bắt đầu ra đời, nhưng chân chính được cải tổ, phải nói tới sau khi Đàn Lâm nhập học, đầu tiên hắn khống chế quyền làm chủ từ trên tay của học trưởng trang đánh cược, sau đó, chính hắn làm ra một hệ thống nghiêm ngặt, liên kết với tài khoản của học sinh trong trường, có thể trực tiếp thông qua chuyển khoản tới đánh cuộc, vẫn luôn thuận lợi vận chuyển, mãi cho tới hôm nay.

Đàn Lâm mời hai người Trần, Dương tới, tuy rằng lấy cớ thực đường hoàng, nhưng thuận tiện còn có một chút tâm tư nho nhỏ, chính là thuận lợi để cho nhà cái là mình ăn trọn tiền cược, trải qua ba năm phát triển, trang đánh cuộc ngầm vận hành quá tẻ nhạt, nhạt tới nỗi làm Đàn Lâm không quá vui sướng, muốn tìm ra sự việc gì đó quấy đục nó.

Mặc dù trang đánh cuộc này là hắn khống chế, nhưng hắn cũng muốn chơi.

Muốn tìm ra cao thủ Thái Cực đang che giấu kia, cũng là chơi.

Tính ra cũng không có lợi ích gì, nhưng là trời sinh thích quấy phá không thích an phận, Đàn Lâm còn nghĩ chơi thật vui vẻ, liền khiến cho trận đánh cuộc nghiêng hết về một phía, hắn liền cảm thấy thực phấn khích, nhưng là không dự đoán được, ngay phút cuối, có người dập tắt hứng thú của hắn.

Mười vạn tiền kia, Đàn Lâm tin tưởng, đối phương tuyệt đối không phải nhàn rỗi hay hốt hoảng mà ném tiền qua cửa sổ, người nọ rõ ràng biết Thái Cực hệ nắm chắc phần thắng, nhưng hai người Trần, Dương là hôm nay mới tới trường, họ tuy rằng là người trong giới võ thuật, nhưng vì là trọng điểm cần bồi dưỡng, cũng không lộ mặt ở bên ngoài quá nhiều, thanh danh cũng không vang dội, người đánh cược kia, làm thế nào biết được sự tồn tại của hai người họ?



Hoặc là nói, người nọ còn nắm giữ thông tin gì khác?

Trước cùng hai người Trần, Dương từ biệt, Đàn Lâm chỉ đứng tại chỗ suy nghĩ, cũng không nghĩ ra manh mối gì, mất hứng rời đi.

Chờ đến khi anh ta đi xa, xác định anh ta sẽ không quay lại, Phong Phiêu Phiêu mới chậm rãi bước ra từ sau tấm mộc bài.

Nhìn chăm chú vào hướng Đàn Lâm biến mất, Phong Phiêu Phiêu liếc mắt nhìn mái tóc dài của mình, thầm nghĩ cắt hay không cắt, nhưng thứ nhất là không bỏ được, thứ hai, hiện tại cắt tóc, ngược lại sẽ gây chú ý nhiều hơn.

Nhưng là kỳ nghỉ hè a... Cô có cần hay không tạm thời trốn tại một chỗ nào đó?

Thật buồn rầu nha.

Bình Luận (0)
Comment