Thực Tập Sinh Vô Hạn

Chương 22


Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.

Có thể nói, chủ đề xuất hiện sau vòng đánh giá xếp hạng thứ hai nhiều không đếm xuể.

Trước có thực tập sinh cấp E nhận được đánh giá cấp S khiến mọi người mở rộng tầm mắt, sau có No.1 lâu lắm chưa xuất hiện cuối cùng cũng ghé thăm, cái này cũng phút chốc trở thành tâm điểm bàn luận của đám thực tập sinh tối nay.

Trước khi kết thúc buổi đánh giá ở hội trường studio, hệ thống chủ thông báo sẽ tổ chức các bữa tiệc tối sang trọng tại nhà ăn tầng hai của ký túc xá trong ba ngày liên tiếp, thực tập sinh có thể vào tiệc bất kể cấp bậc nào.

Mặc dù sau khi trở thành thực tập sinh kinh dị, mọi người chẳng còn nhu cầu sinh lý nhưng đam mê ăn uống có ai mà không thèm? Huống chi bọn họ còn ở trong hoàn cảnh tuyệt vọng không biết ngày mai ra sao, nên mọi người mới càng muốn buông thả bản thân đắm chìm trong men say, giảm bớt căng thẳng.

Kết thúc buổi đánh giá, hầu hết thực tập sinh đều chen nhau đến nhà ăn.

Chàng trai tóc trắng ngước mắt nhìn thoáng qua đám đông đang háo hức xuống lầu, im lặng chọn hướng đi lên.

Cậu cũng coi như lấy được tấm vé vào ba cấp đầu.

Tuy không thể bay vèo lên ngai vàng như mọi người đồn đoán, nhưng Tông Cửu là một trong số rất ít thực tập sinh mới vào được ba cấp trên, đối tượng hot nhất trong tất cả newbie.

Ký túc xá thực tập sinh cấp C ở tầng bốn.

Nhìn quanh, từng dãy phòng sạch sẽ gọn gàng ngăn cách hai bên tường, trên mặt đất trải tấm thảm dày màu đỏ nâu, cứ vài bước trên hành lang lại bày một chậu cây cảnh xanh um tươi tốt, ánh đèn vàng nhạt phía trên chan lớp sắc điệu ấm áp.

Nếu bỏ qua vấn đề hoàn cảnh, nhìn thoáng qua chắc người ta còn tưởng mình bước vào đại sảnh cao cấp trong khách sạn nào đó.

Đãi ngộ của ba cấp trên hoàn toàn khác biệt với ba cấp dưới, cấp E ngủ phòng tám người, cấp D ngủ phòng bốn người, lên cấp C là có thể hưởng thụ phòng đơn, còn là đãi ngộ phòng đơn của khách sạn cấp sao tiêu chuẩn.

Tông Cửu tìm đến cửa phòng dựa theo số thứ tự trên huy hiệu của mình.

Lúc đang định mở cửa, cậu nghe tiếng bước chân dồn dập bất ngờ vang lên sau lưng.

Cậu lưu loát né mình, người phía sau không phanh kịp, lao thẳng vào vách tường.

“Đậu má…”
Người cũ cấp C kia đánh không trúng, đang định quay lại thì thình lình bị người ta thụi một cú loạng choạng vài bước, té bò ra sàn.

“Mày…”
Chàng trai tóc trắng vẫn đứng đó, nhìn gã từ trên cao.

Con ngươi màu hồng nhạt lóe lên vẻ sắc bén dưới bóng tóc mái, như tảng băng vụn trôi nổi.

Chỉ một thoáng đã khiến thực tập sinh trên đất cứng đờ cả người.


“Không muốn chết, thì đừng chọc tao.”
Ánh mắt cậu mang theo cảnh cáo, liếc mấy người cấp C đứng hai bên hành lang một lượt, dứt khoát vào phòng mình không thèm quay đầu.

“Rầm…”
Tiếng đóng cửa ầm ĩ vang dội trong hành lang trống trải.

Vài giây sau mới có người cũ bừng tỉnh.

“Tiên sư bố thằng newbie này hống hách quá vậy.”
“Đí mẹ, nhận một đánh giá cấp S thôi mà tưởng mình bay lên cành cao biến thành Phượng hoàng hay gì, vãi puồi thật.”
“Đúng đấy, phải cho nó biết thế nào là lễ hội!”
Tuy nói thì nói vậy, nhưng làm gì có ai chịu làm chim đầu đàn.

Người cũ bị Tông Cửu thụi ngã quê độ trước bao người, mặt đen như gan heo.

Nhưng chả hiểu sao, nhớ lại ánh mắt của chàng trai tóc trắng vừa nãy, gã thấy chân hơi run.

Cuối cùng đành gắng gượng đứng dậy, sút hai phát vào cửa rồi hùng hổ bỏ đi.


Sau khi đóng cửa, Tông Cửu xoay người nằm bẹp trên giường.

Không khác hành lang ngoài kia là mấy, bên trong phòng không quá lớn, giống như phòng tiêu chuẩn trong khách sạn bình thường.

Cũng may đây là phòng đơn, có thể đảm bảo sự riêng tư của các thực tập sinh, tuy rằng hơi trống trải.

Cậu không bận tâm đến sự khiêu khích của các thực tập sinh cấp C kia.

Chỉ cần là người cũ đến từ vòng lặp vô hạn đều là cấp C trở lên, còn người mạnh hơn thì đâu chỉ ở cấp C.

Trong mắt người mới cấp bậc này rất ngầu lòi, nhưng so với nhóm người cũ thì lại là tầng chót.

Không chỉ tư tưởng bầy đàn nghiêm trọng, mà thực lực cũng chẳng tính cao, nội bộ đấu đá toan tính đủ kiểu.

Mới đầu bọn họ thích ra oai phủ đầu, nhưng gặp trúng đối tượng khó chọc là rén ngay.

Tông Cửu không rảnh chơi trò này với chúng.

Bây giờ quan trọng hơn cả là…
Chàng trai tóc trắng giơ tay lấy bộ bài từ trong không gian hệ thống ra.


Tổng thể lá bài có màu vàng sẫm, hoa văn ở mặt sau là hình con mắt của Chúa được phác họa màu vàng đen, xung quanh rải rác các biểu tượng huyền bí khó hiểu khác, bên trong pha lẫn bột vàng mịn lóe sáng, dù ở nơi thiếu sáng cũng có thể tỏa ra ánh sáng mờ ảo khá thu hút.

Tông Cửu trải nó lên giường theo một đường thẳng.

Có tất cả 22 lá.

Mặc dù đây cũng là một bộ bài, nhưng không phải bài tây mà bậc thầy ảo thuật poker như Tông Cửu am hiểu nhất.

Bài tây có 54 lá, bài chữ có 81 lá, không có trò chơi bài nào trong vô số trò chơi bài trên thế giới phù hợp với con số này.

Cái tên đạo cụ sáng loáng trên hệ thống đã chỉ ra thân phận thật của 22 lá bài trong tay Tông Cửu.

[Đạo cụ cấp S: Rider Waite – bộ Ẩn chính Major Arcana]
Tông Cửu: “…”
Mất công cậu lúc chạm vào bộ bài trong hộp sắt còn vui vẻ hồi lâu, kết quả không ngờ đây không phải bài tây, mà là một bộ bài tarot.

Nhưng cậu là ảo thuật gia, có phải tarot reader đâu!!!
“Rốt cuộc món đồ chơi này xài kiểu gì vậy… Hệ thống chủ, nó có tác dụng đặc biệt gì hả?”
[Công dụng đạo cụ: bói toán]
Zụ này còn cần mi nói hả?
Tông Cửu im lặng, “Đạo cụ cấp S khác đều có năng lực đặc biệt, đạo cụ cấp S của tôi chỉ có thể dùng để bói toán?”
Rõ ràng câu hỏi này không thuộc phạm vi quyền hạn được trả lời của Tông Cửu, căn phòng chìm vào im lặng.

Một lát sau, giọng nói lạnh lẽo của hệ thống chủ lại vang lên giữa không trung.

[Đạo cụ cấp S này đi kèm với “Hướng dẫn tarot”, đã gửi vào ba lô hệ thống của thực tập sinh, vui lòng kiểm tra và nhận hàng.]
Oh hiểu rồi, này mới đúng nè.

Tông Cửu lấy cuốn sách hướng dẫn tarot màu đen ra, ngồi khoanh chân trên giường, nghiêm túc mở trang đầu tiên.

Hệ thống chủ đã rất tận tình với một tân binh tarot reader như cậu, tập sách đi kèm khá dễ hiểu, kết hợp với hình ảnh nhiều màu và văn bản, khá là có tâm.

Đến khi Tông Cửu đọc xong hướng dẫn tarot xong, cậu sờ từng lá bài, lúc này mới buộc phải thừa nhận…
22 lá Major Arcana này không có bất cứ năng lực chiến đấu gì, công dụng duy nhất chỉ để bói toán.

Nhưng là đạo cụ cấp S, nếu có mỗi công dụng bói toán như các bộ bài tarot khác thì vô vị quá.

Về chuyện này, hệ thống chủ giải thích rằng việc bói toán bằng bộ bài có khả năng nhìn trộm tương lai.


“Nhìn trộm tương lai á?!”
Tông Cửu bắt đầu vui trở lại.

Nhìn trộm tương lai đồng nghĩa có thêm manh mối trong tình huống nan kham.

Theo khía cạnh nào đó, mặc dù Major Arcana không có năng lực chiến đấu, nhưng tuyệt đối xứng đáng với danh hiệu đạo cụ cấp S.

“Tùy ý quyết định phạm vi bói toán được không?”
Hệ thống chủ không trả lời, kéo ra một thanh cooldown.

Phía trên biểu thị bây giờ Tông Cửu có thể xem bói ba lần, sau ba lần sẽ phải chờ thời gian cooldown* mới có thể rút bài lần nữa.

(*Thuật ngữ trong game, thời gian cooldown được cài đặt để giới hạn số lần người chơi sử dụng kỹ năng trong một khoảng thời gian.

Hiểu đơn giản như thời gian hồi sức/hồi chiêu của kỹ năng nào đó.)
Tông Cửu: “Mà giờ cũng đâu có chuyện gì muốn biết, được rồi, thử trước ha.”
“À này hệ thống chủ, nếu tôi muốn trị liệu tay thì cần bao nhiêu điểm sinh tồn?”
[2.500 điểm.]
“Vậy nếu tôi muốn cường hóa tay, khôi phục mức độ cực kỳ linh hoạt thì cần bao nhiêu điểm sinh tồn?”
[Một lần cường hóa cần 5.000 điểm sinh tồn.]
Thậm chí hệ thống còn nhắc nhở thân thiện: [Số dư tài khoản của thực tập sinh hiện tại là: 2.000 điểm.]
“Giá gắt quá vậy, nếu tôi không cần chữa khỏi, mà khôi phục trạng thái đỉnh cao trong thời gian ngắn thì sao?”
[Có thể, nhưng số điểm sinh tồn cực kỳ đắt đỏ, không khuyến khích thực tập sinh chọn cách này.]
“Không quan trọng.”
Tông Cửu nhún vai, hoạt động ngón tay chẳng mấy linh hoạt của mình, “Chỉ cần ba ngày là đủ.”
[Số điểm 2.000 có thể chọn đổi để phục hồi bình thường trong bảy ngày, hoặc phục hồi cường hóa trong ba ngày.]
Chàng trai tóc trắng nghĩ ngợi một chốc, “Thế thì ba ngày đi.”
Thật ra Tông Cửu cũng có thể chọn đánh cược một lần, kiếm 500 điểm sau đó phục hồi tay trước.

Ba ngày, vừa khéo là thời hạn sòng bạc Las Vegas mở cửa.

Nếu chọn đổi 2.500 điểm trị liệu hai tay, chỉ có thể khôi phục tiêu chuẩn của người bình thường.

Mà tất cả ảo thuật gia đều không có chút mánh khóe nào trong tay, tất cả đều nhờ luyện tập cả ngày lẫn đêm từ nhỏ đến lớn.

Ví dụ như Tông Cửu, lúc mới tập làm ảo thuật phải luyện mắt không chớp mỗi ngày, ngày nào cũng cầm bài đi ngủ để rèn luyện trí nhớ cơ bắp linh hoạt.

Rèn luyện như vậy sẽ nhận được gì?
Ví dụ như lúc Tông Cửu biểu diễn, ném thẳng một xấp bài lên không trung, và khi 54 lá bài được rải ra, cậu sẽ trực tiếp rút được bất kỳ lá bài nào mà khán giả nói.

Nó khiến khán giả bối rối ngơ ngác, không phân biệt được do tay cậu nhanh hay trình độ ảo thuật cao.

Trong ba ngày tới, tay Tông Cửu phục hồi lại cấp độ bậc thầy ảo thuật gia như ban đầu, cậu sẽ khiến tất cả mọi người nếm thử hậu quả của việc, đặt một bậc thầy ảo thuật gia của những lá bài vào sòng bạc sẽ ra sao.

Dù là thần bài ngồi trước mặt, mười cái camera chĩa vào cậu, tua chậm mấy lần, gần như vẫn không thể bắt được dấu vết gian lận của cậu.

Phải biết ở thế giới của Tông Cửu trước kia, sòng bạc Las Vegas thiếu điều muốn treo tấm biển “Cấm ảo thuật gia Tông Cửu và chó vào đây” trước cửa.


Hiếm khi danh tiếng của Tông Cửu chưa suy sút tới mức đó sau khi xuyên sách, có cơ hội cược thì cược, kiếm xong bỏ chạy, ma cờ bạc quyết không chịu thua.

Tông Cửu chả thích yên phận an toàn, cậu thích chơi lớn.

Tông Cửu nhìn số điểm trong tài khoản hệ thống bay sạch.

Giây sau, một luồng nhiệt nóng hổi đột nhiên dâng lên từ đầu ngón tay cậu, chảy qua những gân mạch đã bị hoại tử nhiều năm như kỳ tích, luồn dọc theo mạch máu màu xanh, thấm vào mao mạch, thoải mái đến mức cậu phải thở dài.

Hơi nóng kéo dài hơn nửa phút mới dần lắng xuống.

[Số điểm 2.000 đã thanh toán, đếm ngược ba ngày, bắt đầu tính thời gian.]
Tay chàng trai vô thức run lên.

Cậu cầm xấp bài tarot đặt trên giường.

Những lá bài màu vàng sẫm nhảy múa trên đầu ngón tay cậu, từng lá nhẹ nhàng linh hoạt lướt trên đầu ngón tay, phút chốc lại bay lên không trung rồi xoay tròn rơi xuống, dễ dàng bị Tông Cửu nắm trong lòng bàn tay.

Bất kỳ lá bài nào chỉ cần Tông Cửu muốn, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên mặt bài, nhắm mắt cũng rút được từ trên cùng.

Tay Tông Cửu đang run rẩy, càng lúc càng nhanh, độ cong khóe miệng càng lúc càng cao.

Ngay sau đó, dường như lá bài cũng run theo, đón chào sự trở về ngắn ngủi của Đế Vương.

Đây là kỹ năng xào bài tuyệt vời không lời nào hình dung hay so sánh được.

Khi lá bài được rút ra từ lòng bàn tay, trong đầu Tông Cửu tự nhiên chiếu bộ bài này dưới dạng hình ảnh 3D, dù xào thế nào, chỉ cần qua tay Tông Cửu là dễ dàng phán chuẩn vị trí của mọi lá bài.

Tông Cửu ném bài lên không trung, nhắm mắt lại, rút ngẫu nhiên một lá trong đó.

Chàng trai vừa cười vừa ung dung lật mặt bài ra.

Một người đàn ông mặc áo choàng đứng trước đàn tế.

Trên đàn tế bày vô số vật phẩm tế lễ.

Biểu tượng vô cực tượng trưng cho pháp lực vô biên treo lơ lửng trên đầu người đàn ông, trong tay cầm chiếc gậy phép thuật chỉ lên trời.

Sở hữu pháp lực vô hạn, không gì không làm được.

Lá bài số một Major Arcana, The Magician.

Tông Cửu đã về.

__________
Tiêu Dao Thư Quán:
Mai vào phó bản mới:”>.

Bình Luận (0)
Comment