Thức Tỉnh Hình Xăm (Bản Dịch Full)

Chương 5 - Chương 64: Lại Xuất Hiện Một Người Muốn Liên Thủ Giết Cố Trường Khanh

ce4f824cf6cd46bd8826a5e3bb2e56e2

*Ma Tổ La Hầu: một trong năm vị tiên thiên ma thần cực mạnh trong vũ trụ hỗn độn, nghe nói còn là đệ tử sáng lập nguyên linh, theo thứ tự là: Đông Hoàng Thái Nhất, Hồng Quân Lão Tổ, Bàn Cổ, Nữ Oa nương nương đại địa chi mẫu, Ma Tổ La Hầu vạn ma chi tổ.

**Bàn Cổ: nhân vật khai thiên lập địa trong truyện thần thoại Trung Quốc.

Chương 64: Lại Xuất Hiện Một Người Muốn Liên Thủ Giết Cố Trường Khanh Chương 64: Lại Xuất Hiện Một Người Muốn Liên Thủ Giết Cố Trường Khanh

“Cố tiến sinh, không ở lại thêm một ngày sao?” Athena mở miệng giữ người.

Ánh mắt cô nhìn Cố Trường Khanh lộ ra ý tứ vô cùng trắng trợn.

Athena thầm nghĩ, nếu hôm nay hắn đồng ý ở lại đây thì nhất định đêm nay cô sẽ trèo lên giường hắn.

Cố Trường Khanh nhún vai, “Thôi, thực lực quá yếu, ta trở về bế quan đây, trong vòng bốn tháng tới ta sẽ không ra ngoài.”

Dứt lời, hắn liền kích hoạt siêu văn Tu La, Kỳ Lân, Hắc Long và Minh Thần phụ thể, nhanh chóng rời đi, thoáng cái thân ảnh của hắn đã biến mất nơi chân trời.

Chuyến này hắn đồng ý tới hỗ trợ đám người James Kohler, hoàn toàn là vì viên tinh hạch thất giai đỉnh phong.

Vốn dĩ hắn định ở lại đây vài ngày, nhưng sau khi gặp phải sinh vật đến từ Địa Ngục Tinh thì hắn không còn tâm tình ấy nữa.

Trước tiên bắt buộc phải tu luyện áo giáp Minh Thần tăng cấp, tất cả các sinh vật trong phạm vi áp chế của lĩnh vực đều sẽ bị tụt xuống một cấp, đây là một thần thông cực kỳ bá đạo.

“Nếu như không có Cố tiên sinh thì chúng ta đã xong đời rồi.”

Bên ngoài cửa, James Kohler nhìn theo bóng dáng đã biến mất của Cố Trường Khanh, khẽ thở dài, “Cố tiên sinh nói không sai, sau khi bàn giao mọi chuyện xong thì ta cũng phải bế quan thôi.”

Athena gật đầu, “Ít nhất cũng phải đạt tới cấp bậc thất giai thì mới có sức lực tự bảo vệ chính mình.”

Hôm nay gặp phải con quái thú đến từ Địa Ngục Tinh đã mang đến cho bọn họ một cảm giác vô cùng bất lực.

Khiến sự khát vọng đối với sức mạnh của bọn họ càng trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết!

. . .

Long Quốc, Kinh đô, khu biệt thự Lâm Uyển.

Lâm Nguyệt Dao đã quay trở về.

Tỷ đệ ba người đoàn tụ, tiếng cười nói mừng mừng tủi tủi vang lên không dứt.

Ting ting ting!

Đương lúc Lâm Thần đang chơi cùng Cố Nghiên Nghiên thì tiếng chuông điện thoại trong túi đột nhiên vang lên.

“Tiểu Nghiên Nghiên, chờ một chút, cữu cữu nghe điện thoại cái đã.”

Lâm Thần cưng chiều mà xoa xoa đầu nhỏ của cô bé, chỉ trong vài tiếng ở chung ngắn ngủi, cậu ta càng lúc càng thấy yêu thích đứa cháu gái này.

“Vâng, cữu cữu.”

Cố Nghiên Nghiên cũng hiểu chuyện gật đầu, chạy đi tìm mẹ.

Ở trên máy bay đã ngủ mấy tiếng, hiện tại cô bé không thấy mệt nữa.

“Xin hỏi, ai vậy?”

Lâm Thần nhìn thấy là điện thoại cá nhân thì không khỏi hiếu kỳ.

“Lâm Minh chủ, xin chào.”

Trong điện thoại truyền đến giọng nói của một người đàn ông trẻ tuổi.

Lâm Thần nói thẳng: “Mau nói thẳng có chuyện gì đi, ta không có thời gian phí lời với ngươi, có thể lấy được số điện thoại cá nhân của ta thì có lẽ ngươi cũng có chút thân phận bối cảnh.”

“Hai ta liên thủ giết chết Cố Trường Khanh đi, thế nào?”

Đối phương trực tiếp nói rõ ý muốn.

Nghe vậy, Lâm Thần liền bất giác nhìn quanh một vòng, thấy mọi người vẫn đang vui vẻ trêu đùa Tiểu Nghiên Nghiên, không ai tới chú ý đến động tĩnh bên này, cậu ta liền nhanh chân đi lên lầu.

Người trong điện thoại lại dám nói muốn giết Cố Trường Khanh.

Hoặc đây là một thằng ngu, hoặc đây là một vị cường giả.

Về phòng khóa trái cửa lại xong, Lâm Thần mới lên tiếng: “Hay đấy, vậy ngươi muốn giết thế nào, ngươi nói thử kế hoạch xem.”

“Ta mạnh hơn ngươi, mặc dù áo giáp Đế Hoàng của ngươi có tiềm lực vô hạn, thế nhưng ngươi còn chưa đạt tới trình độ thập tam giai. Trước khi hoàn toàn thức tỉnh áo giáp Đế Hoàng thì cùng cấp bậc ngươi vẫn không phải là đối thủ của ta. Dưới trướng ta cũng có không ít huynh đệ cường đại, nhưng một mình ta thì không nắm chắc thành công.”

Người trong điện thoại nói vô cùng tự tin: “Nếu như ngươi không tin, chúng ta có thể gặp mặt bàn bạc, khách sạn Hoàng Thiên, phòng 508.”

Người này tựa hồ hiểu rất rõ về áo giáp Đế Hoàng của Lâm Thần.

Ngay cả đến việc cấp bậc thập tam thì có thể thức tỉnh hình thái cuối cùng mà cũng biết.

Lâm Thần ngẫm nghĩ chốc lát, cuối cùng vẫn đáp: “Lời này của ngươi đã hoàn toàn khơi dậy sự tò mò của ta, chờ chút, ta lập tức qua đó.”

“Được, đợi ngươi đến, nhanh đi.”

Đối phương chủ động cúp máy.

“Nhiều người muốn giết Cố Trường Khanh như vậy sao? Thật thú vị!”

Nhét điện thoại vào túi quần, Lâm Thần thấp giọng bật cười, nhanh chóng ra khỏi phòng xuống lầu.

“Thần đệ, muộn vậy rồi còn muốn ra ngoài sao?”

Lâm Thần vừa ra đến phòng khách, Lâm Nguyệt Dao bèn thuận miệng hỏi.

“Ta đi gặp bạn cũ một lát, tỷ tỷ và Tiểu Nghiên Nghiên ngủ sớm đi nhé.”

Nói xong thì nhanh chóng rời đi.

Chương 65: Ngọa Hổ Tàng Long Chương 65: Ngọa Hổ Tàng Long

Kinh Đô, khách sạn Hoàng Thiên, phòng 508.

“Đại ca, ngươi nói Lâm Thần có đến không?”

Bên trong phòng riêng xa hoa có ba người đang ngồi ở đây.

Bọn họ bao gồm hai nam và một nữ.

Người dẫn đầu là một thanh niên khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, một đầu tóc bạc mặc một bộ âu phục màu trắng, dưới khóe mắt có một hình xăm Sấm Sét, ở cần cổ bên phải cũng có một hình xăm Thiên Hỏa, vẻ ngoài có chút tà đạo.

Trên chiếc ghế bên trái có một cô gái loli dễ thương có mái tóc màu xanh, mặc một bộ trang phục màu đen, chiều cao chỉ khoảng một mét bốn mươi lăm.

Trên làn da hở ra bên ngoài của cô gái mơ hồ có thể thấy được hình xăm giống như Hạn Bạt. (1)

Trên chiếc ghế bên phải là một người đầu trọc mặc âu phục, dáng người vô cùng cường tráng, nhìn không ra anh ta xăm hình gì.

Người đàn ông tóc trắng anh tuấn cầm ly rượu trên bàn đưa tới bên miệng nhấp một ngụm, thản nhiên nói: “Hắn sẽ đến, tính cách kẻ này như nào, ta còn không hiểu rõ chắc?”

Người đàn ông cường tráng lại không cho là đúng, “Đại ca, ta lại cảm thấy hắn không có lá gan dám làm kẻ địch với Cố Trường Khanh.”

Cô gái tóc xanh gật đầu hùa theo: “Ta cũng thấy thế, vả lại hiện tại đối phương đã là Minh chủ Liên Minh Siêu Văn, gần như là đứng trên đỉnh Long Quốc, ta vừa xem tài khoản chính thức của Liên Minh, có tới hai nghìn thành viên. Với thân phận như vậy, hắn cần gì phải mạo hiểm hợp tác cùng chúng ta để đối đầu với Cố Trường Khanh?”

Người đàn ông cường tráng nghe vậy liền tỏ ra khinh thường, “Phần lớn đều là một lũ ô hợp mà thôi, hai nghìn người này còn không đủ để hơn ba trăm huynh đệ Bạch Minh chúng ta giết.”

Lời này không phải là giả, huynh đệ trong Bạch Minh của bọn họ, mỗi người đều rất mạnh.

Sở dĩ bọn họ vẫn luôn khiêm tốn đều là vì Bạch Tinh không cho bọn họ quá mức khoa trương.

Thật ra Bạch Tinh vốn không định khiêm tốn yên lặng như vậy, chỉ vì lúc ấy có xem qua livestream, nhìn thấy Cố Trường Khanh dễ dàng giết chết Kiến Vương cho nên mới tạm thời lựa chọn điệu thấp một chút.

“Hắn sẽ tới, hơn nữa cũng sẽ đồng ý hợp tác với chúng ta.”

Người đàn ông tóc trắng lại tỏ vẻ khẳng định.

Nhất thời, mọi người trong phòng đều trở nên im lặng, trầm tư suy nghĩ về thế cục trong nước hiện tại.

Khoảng mười phút sau, một cô gái phục vụ tiến vào thông báo: “Bên ngoài có một vị khách, nói là bạn của các ngài, xin hỏi có phải không?”

Bạch Tinh gật đầu đáp: “Phải, để anh ta vào đi.”

“Vâng!”

Cô gái phục vụ đáp lại một tiếng rồi rời đi.

Không bao lâu sau, Lâm Thần đã đẩy cửa đi vào.

“Lâm Minh chủ, hoan nghênh. Mời ngồi.”

Bạch Tinh đứng dậy, hơi mỉm cười với cậu ta, vươn tay ý bảo Lâm Thần ngồi xuống.

Lâm Thần đánh giá ba người trước mắt một lượt, sau đó mới từ tốn ngồi xuống, “Xưng hô thế nào?”

“Bạch Tinh.” Người đàn ông đầu bạc mỉm cười tự giới thiệu.

“Nói thẳng vào vấn đề đi. Các ngươi nói các ngươi muốn giết Cố Trường Khanh? Ba người các ngươi có thực lực đó sao?”

Lâm Thần không phí lời với bọn họ, trong mắt tràn ngập hoài nghi mà nhìn cả ba người.

Bạch Tinh uống một ngụm rượu, nhẹ nhàng cười nói: “Một mình ta thì không có thực lực đó, nhưng nếu như thêm cả ngươi thì chắc chắn không có áp lực gì.”

Oanh!

Dứt lời, gã trực tiếp làm nổ quần áo.

Chỉ thấy trước ngực gã có khắc hình Bất Tử Điểu, phía sau có khắc Cửu Long Kéo Quan.

Trông sống động như thật, uy áp kinh người.

Lâm Thần thấy thế thì hơi nheo mắt, không khỏi khen ngợi: “Không ngờ Long Quốc chúng ta thật sự là ngọa hổ tàng long!”

Nhìn thấy siêu văn trên cơ thể đối phương, Lâm Thần không còn lòng nghi ngờ nữa.

Cửu Long Kéo Quan và Bất Tử Điểu đều là những tồn tại vô cùng mạnh mẽ.

Không ngờ tới trong những siêu văn nhân của Long Quốc cũng có người hung tàn như vậy.

Bạch Tinh thấp giọng cười, “Thế nào? Cần ta kích hoạt siêu văn thử xem không?”

Lâm Thần đã không còn nghi ngờ, vì vậy chỉ khẽ phẩy tay, đoạn hỏi: “Không cần, có điều ngươi nói xem, vì sao ngươi lại muốn giết Cố Trường Khanh?”

“Hắn động tới lợi ích của ta, ngăn cản ta phát tài, mối thù này có khác gì thù giết cha? Chín nhà máy chế biến của ông đây chỉ bởi vì một câu nói của hắn mà tổn thất rất nhiều.”

Bạch Tinh nghiến răng, “Ta không giết hắn thì giết ai?”

Lâm Thần nghe thế thì bật cười, “Tư tưởng lớn gặp nhau, các ngươi có kế hoạch gì để giết hắn không?”

Cậu ta thực sự cảm thấy hứng thú rồi.

Bạch Tinh lấy ra một điếu thuốc đưa cho Lâm Thần, sau đó cũng lấy cho mình một điều, châm lửa xong liền nói: “Trước tiên ra tay với đội ngũ ở bên ngoài của Ma Minh để bức hắn xuất hiện, chúng ta mai phục trong bóng tối, nhanh chóng ra tay tập kích bất ngờ.”

Lâm Thần hỏi thẳng: “Nếu như không bức được hắn ra thì sao?”

Bạch Tinh cười tà, “Vậy thì giết thủ hạ của hắn, ta không tin hắn còn có thể ngồi yên được.”

Lâm Thần gật đầu, “Kế hoạch không tồi, nhưng hiện tại không thể ra tay, trước tiên cứ bế quan mấy tháng, ta phải đột phá thất giai thì khả năng thành công mới lớn hơn một chút.”

“Ngoài ra còn có một người rất mạnh cũng muốn giết Cố Trường Khanh.”

Bạch Tinh nghe thế thì dò hỏi: “Ai? Mạnh cỡ nào?”

Lâm Thần hít một hơi thuốc, “E Quốc, Phổ Cách Đản Tư, trên người có sáu cái siêu văn, nếu như ba người chúng ta liên thủ thì Cố Trường Khanh dù có cánh cũng chạy không thoát.”

“Sáu siêu văn?”

Bạch Tinh nheo mắt, “Ngươi chắc chắn?”

“Nghị trưởng E Quốc đã nói như vậy, Phổ Cách Đản Tư là đệ đệ của ông ta, hẳn không phải là giả.”

“Được, nếu anh ta thật sự có sáu siêu văn, vậy ba người chúng ta liên thủ, Cố Trường Khanh chắc chắn phải chết.” Bạch Tinh cười lớn.

Bình Luận (0)
Comment