Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 117

“ Nhóc con, ta cảm giác đây là một sự vũ nhục của ngươi đối với ta, ngươi có biết mình đang đấu với ai sao?” Tên đồng bọn của Itachi tức giận nói với Ichiro.

“ Tội phạm truy nã cấp S của làng sương mù, sở hữu một trong thất kiếm Cự Kình Đao, Hoshigaki Kisame. Không sai chứ.” Ichira cười hỏi.

“ Hể, không nghĩ tới tên của ta đã nổi tiếng đến tận một tên nhóc cũng biến đến. Ngươi có muốn xin chữ kí không, ta có thể cho ngươi... một cái trên người.” Kisame bỗng mạnh mẽ vung kiếm lao tới.

“ Ta không có hứng thủ để người khác kí cho mình, ta chỉ muốn kí cho kẻ khác mà thôi.” Ichiro rút Thảo Thế Kiếm bên hông chặn lại Cự Kình Đao của Kisame.

“ Cái gì?” Kisame kinh sợ thốt lên, bởi vì Cự Kình Đao của hắn vậy mà không chút chống cự bị Thảo Thế Kiếm của Ichiro chén đứt một cái gai. Máu tù nơi bị thương chảy xuống, không nghĩ tới thanh kiếm này còn là thực sống.

Nó đau đớn há miệng rít gào thống khổ, Kisame vội vàng đưa chakra từ bàn tay truyền vào thân kiếm. Một giây sau từ chỗ vết thương liền trồi lên một cái gai mới. Không ngờ còn có thể chữa trị.

“ Kiếm của ngươi rất bén đó.” Kisame cười lạnh nói.

“ Qua khen rồi.” Ichiro cười một câu liền lóe lên một cái đi đến bên người Kisame, mạnh vẽ vung kiếm.

Tay hắn linh hoạt vẩy ra, từng đạo tàn ảnh lóe lên, Kisame như bị vây trong một cái lồng do kiếm ảnh dệt thành. Hắn sợ hãi vội vã giơ Cự Kình Đao lên chống đỡ, thân kiếm lại một lần nữa chảy máu.

Khó khăn ngăn trở tấn công của Ichiro, Kisame dậm chân lùi lại phía sau, cắm mạnh thân kiếm xuống đất, hai tay muốn kết ấn. Nhưng mà Ichiro nào có cho nó cơ hội.

Hắn lại một lần lữa lóe lên xuất hiện sau lưng Kisame, lưỡi kiếm vô thanh chém ra, nhanh hơn cả âm thanh. Kisame cũng không hổ là tội phạm cấp S, cảm giác được nguy hiểm nháy mắt hắn liền *** người về phía trước né tránh.

Tuy nhiên Kisame vẫn là bị kiếm của Ichiro gọt một cái vào hông, máu tươi từ đó bắn ra. Giống như nếm được máu của kẻ mạnh, Thảo Thế Kiếm reo lên một tiếng vui vẻ.

Kisame vừa tránh thoát cái chết, không để ý bên hông bị thương vội vàng bắt được Cự Kình Đao lao xuống hồ nước. Bởi vì bọn hắn cách hồ nước quá gần, Ichiro muốn ngăn lại cũng không kịp.

“ Không sao chứ Kisame.” Itachi nhìn từ dưới mặt nước trồi lên Kisame lạnh nhạt hỏi một câu.

“ Không sao. Ta quá khinh thường tên nhóc kia, cho nên mới chật vật thế này.” Kisame nhịn đau nói.

“ Cậu ta cũng được gọi là thiên tài làng Lá. Hơn nữa còn là trên ta.” Itachi nghiêm túc nói.

“ Ta đã lãnh giáo rồi.” Kisame cắn răng đáp lại. Đây có thể nói là nỗi nhục lớn nhất trong cuộc đời hắn, bị một tên nhóc dọa chạy.

“ Còn có, mục tiêu của chúng ta chính là nó.” Itachi bỗng cười nói.

“ Nó là vật chứa của Cửu Vĩ?” Kisame cũng giật mình kêu lên.

Ichiro thấy Kisame chạy đi, cũng liền đuổi tới bên cạnh Kakashi ba người. Lúc này đây Kakashi giống như là bị thương, được Kurenai đỡ lấy, một bên là Asuma đang đề phòng nhìn Itachi.

“ Thầy Kakashi sao vậy?” Ichiro hỏi.

“ Cậu ấy không biết đã trúng chiêu gì của Itachi, bỗng nhiên trở lên suy yếu vô cùng.” Asuma khó khăn đáp, hắn lúc này mới thật sự hiểu được tộc Uchiha đáng sợ.

“ Sharingan của Itachi.” Ichiro xem xét Kakashi, phát hiện hắn không hề bị thương, chỉ là con ngươi co rút rất mạnh, giống như là tinh thần bị trùng kích quá lớn vậy, khuôn mặt cũng biến tái mét, hơi thở lúc mạnh lúc yếu, mạch đạp mạnh mà loạn.

“ Mọi người lui lại, thầy Kakashi có lẽ đã bị tra tấn tinh thần bởi ảo thuật nào đó của Itachi. Hiện tại cần mang thầy ấy trở lại cữa trị gấp, nếu không có thể khiến ý trí tan vỡ mãi mãi không tỉnh lại được.” Ichiro gấp nói.

“ Thế còn cậu, một mình cậu làm sao có thể đối phó được hai tên này.” Asuma lo lắng nói.

“ Thầy đừng lo, chỉ cần ba người rời đi em liền có thể thoát thân. Thầy cũng biết em đã học được nhẫn thuật đó.” Ichiro cười nói.

“ Vậy được rồi, cậu nhớ cẩn thận, đừng nhìn vào mắt Itachi.” Asuma gật đầu sau đó cùng Kurenai dìu Kakashi rời đi.

Ichiro thấy bọn họ rời đi liền thở ra một hơi, lúc này mới chăm chú nhìn Itachi, cũng không chút kiêng kị nhìn vào mắt Itachi. Hắn không sợ bởi vì lúc này hắn đã kích hoạt Sharingan.

“ Ồ, cậu có thể thành thạo điều khiển Sharingan sao? Thật là bất ngờ, tôi không nghĩ tới một kẻ cấy ghép như cậu cũng có thể làm được điều đó. So với tên Kakashi kia thì mạnh hơn.” Itachi hơi kinh ngạc nói.

“ Anh dường như nghĩ sai một điều, tôi không hề cấy ghép Sharingan.” Ichiro khẽ cười.

“ Sao cơ?” Lần này ngay cả Kisame đều kinh ngạc.

Mà đúng lúc hai người kinh ngạc liền cảm giác nguy hiểm cận kề, lập tức tỉnh táo lại sau đó chìm xuống mặt nước. Mà sau lưng hai người bỗng xuất hiện một tên Ichiro đang vung kiếm, Thảo Thế Kiếm chém vào không khí.

“ Quả nhiên đánh dưới nước vẫn hay hơn.” Ichiro cười nói.

Đồng thời dưới mặt nước bỗng xuất hiện một cái lốc xoáy, sâu ở dưới đáy hồ có hai phân thân của Ichiro đang thi triển Rasengan cùng một chiêu phong độn Đại Bộc Phá.

Rasengan khiến cho dòn nước bị cuốn theo tạo ra một vòng xoáy cuốn lấy hai người Itachi vừa mới chui vào nước. Mà Đại Bộc Bá lại như từng lưỡi dao gió dấu trong xoáy nước, vô hình tấn công hai người.

Bị cuốn trong xoáy nước, hai người hành động vô cùng khó khăn, cả người bị đao gió chém cho vết thương chồng chất. Miệng vết thương bị nước siết hút ra máu tươi, khiến tốc độ chảy máu càng nhanh hơn.

Kisame cắn răng nhìn đau, hai tay khó khăn kết ấn, từ trong nước tuôn ra một đàn cá mập lao vào lốc xoáy mang Kisame cùng Itachi trốn ra. Lúc này hai người chật vật không khác gì ăn xin.

“ Mau đi thôi Kisame, sợ rằng hiện tại đang có viện binh chạy tới. Chúng ta đành phải đổi mục tiêu sang một tên nhóc khác.” Ichiro che miệng ho khan một tiếng nói.

“ Trước hết tha cho thằng nhóc đó. Lần tới nếu gặp lại ta nhất định sẽ không để cho nó có được cơ hội nhảy nhót, nháy mắt giết chết nó.” Kisame gằn lên từng chữ nói.

Có thể nói từ trước đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn bị đánh cho chật vật như vậy. Hơn nữa từ đầu tới cuối đều là ăn hành, một cái nhẫn thuật đều không thể thả ra. Mà đến lúc thả ra lại là dùng để chạy trốn.

Kisame oán độc nhìn bóng người ở trên mặt nước, sau đó điều khiển đàn cá mập mau chóng nặn xuống mang theo hai người bọn họ theo hướng đập nước rời đi.

Ichiro gặp hai người Itachi chạy trốn cũng không có ý định đuổi theo, vừa rồi chỉ là hắn cố ý khiến Itachi bị ngạc nghiên thất thần mới bất ngờ đánh lén. Từ đó mới khiến bọn họ rơi vào cái bẫy giăng sẵn.

Nếu như trực tiếp đối đầu Ichiro cũng không có nhiều phần thắng, đặc biệt là Mangekyou Sharingan của Itachi, với tam câu ngọc Sharingan của hắn hiện tại chắc chắn không thể nào đấu được.

“ Ichiro, em không sao chứ? Itachi bọn chúng đâu rồi?”

Lúc này một giọng nói oang oang từ đằng xa truyền đến, vài giây sau đã thấy một thân áo giáp Gai phi tốc đến bên cạnh hắn. Gai nhìn ngó xung quanh giống như là tìm thứ gì, cuối cùng không có kết quả đành phải quay sang hỏi Ichiro.

“ Đâu rồi?”

“ Đi rồi.” Ichiro cũng cộc lốc trả lời lại, ngươi hỏi cái gì đâu rồi vậy.

“ Đi rồi, vậy về thôi.” Gai lại là không quan tâm lắm đáp lại một câu.

“ Itachi rất mạnh đó.” Ichiro nhắc nhở.

“ Không phải ta đến là nó bỏ chạy mất dét rồi sao?” Gai cười rạng rỡ nói.

“ Là em đuổi đi có được hay không? Hắn rất lợi hại đó.” Ichiro nhấn mạnh lần nữa.

“ Ta mạnh hơn em có được không? Ta rất lợi hại đó.” Gai cũng nhấn mạnh từng chữ.

“ Đi về.” Ichiro bực tức biến mất tại chỗ. Gai cười hắc hắn đuổi theo, còn dám tỏ ra lợi hại trước mặt hắn.
Bình Luận (0)
Comment