Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 32

Hai tên kia cũng không nhiều lời liền đứng dậy, ba người đứng đội diện nhau không nói một câu nào, ánh mắt trợn trừng nhìn nhau. Gió bắt đầu thổi, bất ngờ một chiếc lá cây rơi đúng giữa ba người, cả ba đều chú ý đến chiếc lá lạc loài kia, nhìn nó từ từ rơi xuống đất.

Khi mà ai cũng nghĩ phải đợi chiếc lá rơi xuống đất các cao thủ của chúng ta mới ra tay thì không, một tên có vẻ không nhẫn lại cố gắng đóng vai cao thủ đến cùng được vội vàng ra tay.

“ Yaaaa...” Naurto hét ro một tiếng xông về phía Ichiro, tốc độ có thể nói là nhanh vô cùng, hơn nữa còn chớp giật một cách kì diệu. Ichiro nhìn tên đầu đất đang lao tới hơi nản lòng, không thể đóng trọn vai được sao, chỉ một chút nữa thôi cũng không được.

Nhìn chiếc lá được coi là trọng tài vì tốc độ của Naruto mà chao đảo giữa không khí Ichiro khẽ thở dài, đối với một số người có vẻ như cái gọi là cao thủ không hợp tí nào.

Ichiro nhẹ nhàng nách người qua một bên né tránh cú đấm của Naruto đồng thời giơ chân ra, vừa hay đúng vị trí chân của Naruto phải lướt qua khiến tên này bị vướng ngã cạp đất.

Sasuke cũng không vì hành động của Naruto mà bị chọc cười, cậu đã tận dụng thời cơ Ichiro đối phó Naruto mà lập tức áp sát đối phương.

Đối với Sasuke, Ichiro không hề nhàn nhạ giống như đối phó Naruto được, tên này cũng không phải đầu đất giống Naruto. Sasuke vừa đến bên cạnh Ichiro lập tức ra tay, tốc độ ra đòn còn nhanh hơn Naruto một chút, hơn nữa góc độ cũng đặc biệt hiểm, hiển nhiên mỗi đòn đánh đều được tính toán cả. Cho nên nói, thiên tài với đầu đất nhìn một cái là ra ngay.

Trong khi đang chiến đấu với Sasuke, Ichiro tình cờ liếc phía sau cậu ta, vừa liếc nhìn liền giật mình. Phía sau có một tên Sasuke khác đã kết ấn xong, động tác tay vẫn còn treo trên miệng.

Ichiro cũng đoán được ngay đây là chiêu gì lập tức, đó chẳng phải Hào hỏa cầu hắn thường dùng sao, không quen mới lạ đó. Ichiro không chút suy nghĩ đá bay tên Sasuke trước mặt, tam thập lục kế tẩu vi thượng sách.

Thế nhưng điều đó đã được hai tên kia tính trước, đúng vậy là hai tên, rõ ràng ban đầu giả vờ cãi cọ nhau giờ lại nhân lúc này lại hợp tác, cơ mà có vẻ bọn họ lộ bài nhanh quá. Naruto bò dậy từ lúc nào vừa hay Ichiro vừa muốn chạy liền đứng ra chặn lại.

Ichiro tuy vội nhưng không hề hoảng, nhanh tay bắt được người Naruto sau đó ném nó qua một bên, thuận chân đạp vào mông cho nó một cái vì cái tội dám âm anh hai. Ichiro thuận theo phản lực từ cái đạp vừa rồi lùi lại tránh đi hỏa cầu của Sasuke.

Sasuke dường như đã tính đến việc Ichiro có thể dễ dàng tránh được đòn hỏa độn của mình, Ichiro vừa đặt chân xuống đất đã bị Sasuke áp sát.

Ichiro cũng cảm giác sâu sắc sự chênh lệch của thiên tài và đầu đất, hơi liếc mắt nhìn xung quanh, ngoài Naruto ra thì cũng không có tên nào khác, Ichiro hơi an tâm chơi cùng Sasuke.

Naruto sau khi đứng dậy cũng lập tức lao vào cuộc chiến, ba người ta tới ngươi đi liên tục đan xen đổi chỗ cho nhau cảm giác vô cùng hài hòa. Ichiro thong dong lượn nách vòng quanh hai người, thỉnh thoảng lại kéo tên này choảng tên kia, người hắn chưa có tích mà hai tên kia đã đầy vết tích rồi.

Ichiro đột nhiên nắm lấy hai người ném ra ngoài, sau đó đưa tay kéo xuống phụ trọng trên người lần lượt vất xuống đất, nhìn hai người cười nói.

“ Chơi đủ rồi, cũng đến lúc phải về, chúng ta kết thúc nhanh thôi.”

Sasuke và Naruto thấy hành động của Ichiro không hề tỏ thái độ gì, cũng đứng lên lặp lại động tác của Ichiro sau đó đồng thanh.

“ Đúng vậy, kết thúc nhanh thôi.”

Ichiro nhìn trợn tròn mắt, từ khi nào mà hai tên này cũng sử dụng phụ trọng vậy, hơn nữa cũng là loại giống của hắn nữa.

Hai người Sasuke không đợi Ichiro kịp phản ứng đã lao tới, tốc độ hoàn toàn nhanh hơn lúc đầu rất nhiều. Ichiro nhìn thấy hay người lao tới cũng lấy lại tinh thần, tốc độ bộc phát còn nhanh hơn hai người kia rất nhiều.

Ba người giống như những cơn gió rong ruổi nhau, chỉ thỉnh thoảng nghe thấy tiếng va chạm chứ không nhìn thấy không nhìn thấy người đâu. Có vẻ như bọn họ đã chuyển hoàn toàn sang thi thố thể thuật.

Đánh nhau một hồi thì thấy Naruto bị quang ra ngoài ngã sấp mặt, sau khi đứng dậy cậu lại tiếp tục lao lên. Một hồi lại thấy Sasuke cũng bị ném ra, tuy nhiên không như Naruto, cậu ta chỉ lộn vài vòng sau đó đứng vững, vừa đứng vững lại tiếp tục lao lên như thiêu thân. Bọn họ dường như hoàn toàn quên đi việc sử dụng nhẫn thuật.

Giữa lốc xoáy quay cuồng do tốc độ di chuyển cao của ba người tạo ra, Ichiro bỗng dưng hiện rõ thân mình, cậu rõ ràng đang đứng ở trung tâm của lốc xoáy. Từng tiếng xé gió vù vù bên tai, thỉnh thoảng lại có nắm tay hay bàn chân từ trong cơn lốc lộ ra tấn công cậu, nó chỉ xoẹt qua giống như chớp giật.

Ichiro cơ thể tự động né tránh những đòn tấn công đó một cách xảo diệu, hai mắt cậu dần dần nhắm lại, trong đầu hiện ta hai bóng người đi chuyển xung quanh. Động tác của hai người kia từ từ chậm dần, chậm dần đến khi giống như đang bị tua chậm vậy.

Mỗi động tác của Ichiro làm người ta cảm giác như cậu biết trước đòn tiếp theo của đối thủ sẽ từ nơi nào xuất hiện, dừng ở nơi nào. Sau đó cậu lập tức nắm lấy hai tay của hai người kia, thuận đà kéo hai người quay vòng vòng sau đó thả tay ném ra ngoài.

Trong lúc vô thức cậu đã dùng thái cực quyền, chỉ là người ngoài nhìn vào động tác của cậu nhanh vô cùng, không hề sự chập chạp vố có của thái cực quyền.

Ichiro bỗng nhiên mở bừng hai mắt, thế giới vốn chậm chạp trở lại bình thường, cậu cảm giác dường như vừa mới đi từ dưới nước lên vậy. Cảm giác nhìn thế giới một cách chậm như vậy vô cùng mới lạ, cậu thấy mình dường như đã chạm vào thứ gì đó, thần kì vô cùng.

Ichiro nhắm mắt lại cố gắng tưởng tượng lại tình cảnh vừa rồi, tìm lại cảm giác đó nhưng hiển nhiên là không thể. Ichiro mở mắt lắc đầu không nghĩ thêm nữa, nhìn hai người Sasuke và Naruto cười bảo.

“ Hai người tiến bộ rất lớn đó, thời gian cũng không còn sớm nữa chúng ta trở về thôi.”

.................................

Trong lúc ba người Ichiro đánh nhau vui vẻ, ở một nơi khác cũng xảy ra trận chiến nhưng không hề vui vẻ mà hoàn toàn máu tanh. Toàn bộ tộc Uchiha đã bị diệt sạch, không còn một ai, mà người gây ra việc này chính là Uchiha Itachi, cùng một tên đeo mặt lạ thần bí.

Đợi đến khi Sasuke trở về, tất cả đã kết thúc.

Sasuke vui vẻ tung tăng đi về nhà, không hề để ý xung quanh cậu yên lặng một cách bất thường, bởi lúc này trong đầu cậu chỉ có trận chiến vừa rồi với Ichiro. Đi được một hồi, Sasuke cũng cảm thấy được sự yên lặng đến kì lạ đó, mặc dù trời đã tối nhưng cũng không thể yên lặng như vậy. Mọi nhà cậu đi qua đều tối om không chút ánh đèn, không hề giống như thường ngày.

Sasuke cảm giác lạnh sống lưng, trong lòng cậu càng lúc càng không yên, dường như có điều gì không hay sẽ xảy ra với cậu vậy. Sasuke vội vàng bước nhanh chân hơn, cậu muốn về nhà với cha mẹ. Đang bước nhanh bỗng cậu vấp phải cái gì đó khiến cậu ngã sấp mặt, Sasuke giật mình ngó đầu lại nhìn, dưới ánh trăng mờ ảo cậu bất ngờ nhìn ra đó là một người đang nằm dưới đất, hơn nữa lúc này cậu còn ngửi thấy một mùi tanh giống như mùi...máu.
Bình Luận (0)
Comment