Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 70

Shizu nghe vậy giật mình, suy nghĩ một lúc liền đỏ rực cả khuôn mặt, trong lòng suy nghĩ đến các câu truyện hay nói đến nam chính sau khi nhìn thấy thân thể của nữ chính liền đem lòng yêu.

Sau đó mượn cơ hội giúp nữ chính trả thù liền lấy được hảo cảm, cưới nữ chính về nhà. Chẳng lẽ hắn muốn mình lấy hắn, thế nhưng là ta còn không biết hắn bộ dáng như thế nào.

“ Nếu như ngươi có thể giúp ta giết chết Gatou, toàn bộ tài sản của hắn đều thuộc về ngươi. Ngay cả... ngay cả ta... cũng thuộc về ngươi.” Shizu cắn răng nói ra câu cuối cùng.

Ichiro vì ở sát bên cạnh cho nên nghe rõ mồn một, đây là muốn ta phải chịu trách nhiệm sao? Chỉ là nhìn qua một lần thân thể thôi mà, có cần thiết như vậy không? Cùng lắm thì ta trả lại cho cô nhìn một lần là được, đâu cần thiết ép buộc như thế chứ.

“ Ta không có thời gian đi quản những chuyện như vậy. Ta sẽ cử người đến giúp cô tiếp quản tài sản của Gatou, đổi lại cô cần phải làm việc cho ta, trở thành người của ta.”

Shizu nghe được câu “ trở thành người của ta” trái tim bỗng thình thịch đập mạnh, câu này ý chẳng phải nói muốn thân thể của cô sao?

“ Ta... ta đồng ý. Nhưng mà trước đó ta muốn... muốn thấy bộ dạng của ngươi.” Shizu cắn răng nói nhỏ.

“ Không thể.” Ichiro hơi giật mình vì điều kiện kì lạ này, hắn lắc đầu nói, hắn không muốn phiền phức.

“ Ngay cả bộ dạng của ngươi ta đều không biết, ta làm sao có thể làm người của ngươi được.” Shizu nói.

Ichiro lại ngẩn người, lại còn có thuyết pháp này sao? Không phải trước giờ thuộc hạ đều muốn ông chủ càng thần bí càng lợi hại sao, hiện tại lại có người muốn nhìn hình dáng mới có thể đi theo. Là muốn ông chủ tuấn tú hay là dữ tợn đây, con gái thật là khác thường mà.

“ Điều đó là không thể, tuy nhiên ta cũng không cần cô thật tâm theo ta, ta tự có cách để cô nghe theo mệnh lệnh của ta.”

Ichiro nói liền ngảy đến trước mặt Shizu, một tay nâng cằm của cô lên. Shizu khuôn mặt đỏ lên, chẳng lẽ hắn muốn mạnh mẽ chiếm đoạt ta sao? Đàn ông chẳng lẽ đều là một dạng như thế sao. Nghĩ nghĩ Shizu liền khóc lên, nhìn mặt nạ quỷ dữ tợn trước mặt, cắn răng một cái, cùng lắm là chết thôi.

Ichiro không biết là như thế nào cô gái này lại khóc rồi, hắn nâng cằm Shizu lên bốn mắt đối nhau. Mắt của Ichiro liền biến thành tam câu ngọc Sharingan liên tục xoay tròn, Shizu nhìn vào đôi mắt kia liền cảm thấy nó giống như là một lỗ đen đang muốn hút tâm hồn của cô.

Nhưng mà đúng lúc này, tay của Shizu đã bất ngờ cầm lấy mặt nạ của Ichiro cho kéo xuống. Ichiro không nghĩ tới cô gái này lại gan to dám lột mặt nạ của mình, hắn quên luôn thi triển thuật thôi miên, trợn mắt nhìn Shizu, lại cúi đầu nhìn mặt nạ dưới đất.

Shizu lúc này đã ngốc trệ, vừa rồi ngay khi tâm hồn của cô bị kéo vào hố đen kia bỗng nhiên có một thứ gì bị kéo ra sau đó bít lại lỗ đen.

Sau đó một đoạn kí ức chảy vào đầu của mình, đó là kí ức của một công chúa và một lãnh chúa. Hơn nữa cô càng là bị khuôn mặt của người trước mặt làm cho chấn trụ, bởi vì nó rất giống vị lãnh chúa kia, chỉ khác là nó còn trẻ thôi.

“ Đây...” Shizu không biết đã xảy ra truyện gì, đoạn kí ức kia chỉ có một chút mà thôi cô cũng không hiểu ra sao cả.

“ Cô.” Ichiro mạnh mẽ đè xuống thanh kunai, một đường ngấn xuất hiện trên cổ trắng không tì vết của Shizu, hắn hiện tại đang tức giận.

“ Sharingan, ảo thuật giam giữ.”

Ichiro tức giận kết ấn, câu ngọc lại một lần nữa xoay tròn tốc độ so vừa rồi còn nhanh hơn. Shizu cảm thấy tâm thần bị một lực hút mạnh mẽ hơn kéo đi, cô ngốc trệ không có phản ứng gì cả, một lúc sau ánh mắt liền xuất hiện một mê mang, hoảng sợ giận giữ các loại tâm tình. Đến cuối cùng cô ngã vật xuống đất ngất đi.

Ichiro nhìn thấy vậy liền giật mình tỉnh táo, hắn quên mất Shizu chỉ là một người bình thường, không thể nào chịu được tổn hại lớn như vậy. Hắn vừa rồi là cho cô rơi vào một ảo cảnh luân hồi, liên tục lặp đi lặp lại một cảnh từ khi cô mới sinh cho đến khi lớn lên. Khiến cho kí ức của cô bị cưỡng ép thay đổi.

Ichiro đưa tay đặt tại cổ tay Shizu sau đó truyền một ít chakra của bản thân cho cô. Hắn ôm Shizu đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận cho cô sau đó liền biến mất trong căn phòng. Ichiro vừa mới rời đi, Shizu liền mê mang kêu lên một tiếng, có lẽ nằm mơ, cái tên mà cô kêu chính là Ichiro.

Nếu như Ichiro nghe thấy chắn chắn sẽ giật mình, hắn chưa từng nói tên của mình cho Shizu biết. Trong ảo cảnh bộ dạng của hắn là Tử Thần, cũng không có nhắc đến cái tên Ichiro. Hắn cũng sẽ không cảm thấy đây là một sự trùng hợp. Đáng tiếc Ichiro không biết.

Ichiro ra khỏi lâu đài, xuất hiện ở bờ tường lúc mới đến, hắn cúi người nhặt thanh kunai của mình sau đó liền quay người rời đi.

Sáng hôm sau, Kakashi bởi vì thể lực tiêu hao quá độ vẫn phải nằm trên giường. Sasuke và Naruto thì vội vàng đi luyện tập, trên bàn ăn chỉ còn có Ichiro, Sakura và gia đình ông Tazana mà thôi. Ichiro vừa ăn vừa nghĩ nên đi làng Xoáy Nước hay là triệu hồi Shisui đến đây tiếp quản lâu đài của Gatou.

“ Chúng ta muốn chuẩn bị một chút thực phẩm, ta muốn đi vào thành phố để mua sắm. Sakura nhờ cháu đi với ta một chuyến.” Tazana nhìn Sakura nói.

“ Được ạ, an toàn của ông là nhiệm vụ của cháu mà.” Sakura cười đáp.

Thế là hai người kia liền cắp đít chạy mất, Ichiro nhìn trên bàn ăn chỉ còn tên nhóc con Inari cháu trai của Tazana. Tên nhóc này từ khi Ichiro nhìn thấy vẫn luôn tỏ thái độ với bọn hắn, trên đầu lúc nào cũng chụp cái mũ rách vành.

“ Nhóc con, muốn gì?” Ichiro rất là hách dịch hất cằm hỏi.

“ Những tên anh hùng rơn các anh mau chóng rời khỏi nhà tôi đi, nếu không sẽ chết hết cho mà coi.”

“ Ấy, nhóc con gọi ta là anh hùng rơm sao? Trước hết ta chưa bao giờ muốn làm anh hùng, càng không thích bị gọi là anh hùng rơm.”

Ichiro cười nhìn Inari, sau đó nghĩ đến cái gì lại vui vẻ đi tới khoắc vai tên nhóc này vui vẻ nói.

“ Đi, nhóc con, để anh dẫn chú đi chơi một môn thể thao mạo hiểm.”

Ichiro không chờ Inari đồng ý liền lấy tay xách cổ nó lên sau đó kéo ra cây cầu bên cạnh nhà. Inari hoảng sợ kêu la vẫy vùng nhưng không thể nào thoát khỏi tay hắn.

“ Đi thôi nhóc con, chúng ta đi bắt cá mập chơi.” Ichiro cười nói.

“ Bắt... bắt cá mập. Anh điên rồi sao?” Inaru run lên như sắp khóc tới nơi hét.

Ichiro cười cười nhảy xuống sông.

“ A... a... a...” Inari sợ hãi tay chân vùng vẫy loạn xạ, cảm giác như chó rơi xuống nước vậy. Nhưng mà vấn đề là nó còn ở trên không trung. Ichiro nhìn cay mắt, nhịn không được hỏi.

“ Này nhóc, làm gì vậy?”

“ Em không biết bơi.” Inari khó nhọc hét lên.

“ Nhóc lại không rơi xuống nước, sợ cái gì?”

Inari nghe vậy cũng cảm giác bản thân không cảm thấy chạm vào nước, vội vàng mở mắt nhìn, chỉ thấy một đôi chân đang đặt trên mặt nước, mà hắn thì bị treo lơ lửng trên không trung.

“ Anh... anh đứng được trên mặt nước sao?” Inari trợn trừng mắt nhìn Ichiro hỏi.

“ Truyện nhỏ.” Ichiro cười khẽ sau đó liền mang theo Inari một mạch chạy ra biển, hắn thật muốn đi săn có mập à.
Bình Luận (0)
Comment