Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1192 - Chương 1192 - Tuyến Đường (1)

Chương 1192 - Tuyến đường (1)
Chương 1192 - Tuyến đường (1)

“Được.” Đế Giang một phát bắt được cánh tay Trương Vinh Phương, giơ lên cao.

Hắn ta quan sát kỹ vai của Áo Tư Thản Đinh.

Máu thịt nơi đó giống như đã già cỗi, mất đi sự sáng bóng, sức sống, giống như đã chết hết.

Vụt!

Hắn ta ra tay như tia chớp, hoàn toàn xẻo đi miếng máu thịt nhỏ đó.

“Khôi phục.” Hắn ta nói với Áo Tư Thản Đinh.

“... Được.”

Vết thương trên vai hắn ta cấp tốc khép lại, tái sinh.

Nhưng… máu thịt nơi đó vẫn như cũ, mất đi sức sống, tràn đầy tử khí, như một bông hoa khô héo, không có cách nào để khôi phục lại như lúc ban đầu…

“Loại cảm giác này… giống như là dịch bệnh nào đó! Loại dịch bệnh đặc biệt nhằm vào Bái Thần!!” Trong mắt Đế Giang lóe lên sự chấn động nhè nhẹ.

Hắn lại nhìn sang Trương Vinh Phương, sự rung động trong mắt có thể thấy rõ ràng.

Người này… trời sinh chính là để đối phó Bái Thần thần phật mà sống!

Hắn có thể tưởng tượng được, nếu như đám đạo Bái Thần kia phát hiện ra thiên phú năng lực này của Trương Ảnh thì sẽ xảy ra chuyện kinh khủng đến cỡ nào!

Bọn họ sẽ liều lĩnh đuổi giết hắn đến chết!

Vô số suy nghĩ điên cuồng lướt qua trong đầu Đế Giang.

Rất nhanh, hắn ta giống như hạ quyết tâm nào đó.

“Từ hôm nay trở đi ngươi ở chỗ này, đâu cũng không được đi.”

Lời này là nói với Trương Vinh Phương.

“!? Tiền bối ngài đây là!?” Trong lòng Trương Vinh Phương khẽ động, không biết đối phương có ý gì?

“Trong vòng một tháng, nếu ngươi có thể an toàn tự bảo vệ được mình dưới Chung Thức của hắn ta, đồng thời có thể trụ vững năm mươi chiêu dưới trạng thái bình thường của hắn ta, ta thả ngươi đi.” Đế Giang bình tĩnh trả lời.

“Mà ngươi.” Hắn quay phắt đầu nhìn Áo Tư Thản Đinh: “Toàn lực trợ giúp hắn đi. Nếu như đến thời hạn mà hắn làm không được, ta sẽ giết ngươi.”

Trong lòng Áo Tư Thản Đinh run lên, lộ ra một nụ cười miễn cưỡng.

Mặc dù hắn ta đang nguyền rủa chửi loạn lung tung trong lòng, nhưng giờ này khắc này, hắn ta chỉ có thể mỉm cười.

“À đúng rồi, ngươi có thể thử Hàng Thần, dù sao đao của ta cũng đã lâu rồi không có ăn gì cả. Hàng Thần còn có thể thay đổi khẩu vị.” một câu nói của Đế Giang đã hoàn toàn xóa sạch hi vọng sau cùng của Áo Tư Thản Đinh.

Người này… căn bản chính là ngại phiền phức, thế nên mới tìm một người đến thay thế mình dạy người!

Sau khi nhìn rõ căn nguyên, trong lòng Áo Tư Thản Đinh dễ chịu hơn rất nhiều.

Tốt xấu gì vẫn còn có hy vọng sống sót.

Tuy hắn ta tự xưng là làm tốt tất cả chuẩn bị rồi Hàng Thần, cũng có thể không sợ Đế Giang, nhưng giờ này khắc này, hắn ta không muốn liều đến lưỡng bại câu thương với hắn.

Về phần ngoài miệng nói hắn ta yếu, vậy cứ để cho hắn nói là được rồi.

Khoác lác cũng đâu thể rớt mất một lớp da đâu.

Hắn ta chỉ là cân nhắc lợi hại, cảm thấy không đáng để đánh nhau mà thôi.

Nghĩ tới đây, Áo Tư Thản Đinh cảm giác Chung Thức một lần nữa ổn định lại.

Đều nói Cực Cảnh là bệnh tâm thần, hiện tại xem ra, cho dù mạnh mẽ thì có ích lợi gì?

Còn không phải không lý trí thanh tỉnh bằng mình sao?

Nghĩ tới đây, ánh mắt hắn ta nhìn Đế Giang mơ hồ có thêm vẻ thương hại.

“Đi so đo nhiều với một kẻ đầu óc không bình thường làm gì chứ? Ta là người bình thường, một người tứ chi lành lặn, nhường nhịn một kẻ tàn tật cũng không có gì to tát.”

“Được rồi, cứ như vậy đi.” Cuối cùng Đế Giang định ra.

“Hiện tại, ngươi nói cho hắn biết chênh lệch lớn nhất giữa Tông Sư và Đại Tông Sư nằm ở đâu? Khiến hắn biết mình yếu ở điểm nào.”

Hắn chỉ Áo Tư Thản Đinh, sau đó mình thì ngáp một cái, đứng dậy chắp tay sau lưng rời đi.

Chỉ trong chốc lát, Đế Giang biến mất không thấy gì nữa. Hắn nhảy xuống từ vách núi, không biết đi làm gì.

Chỉ để lại hai người Trương Vinh Phương và Áo Tư Thản Đinh đưa mắt nhìn nhau.

Áo Tư Thản Đinh cố nặn ra một nụ cười.

“Nếu tiên sinh thành khẩn thỉnh cầu, ta cố thử một lần vậy.”

“...” Trương Vinh Phương liếc nhìn đối phương đầy thương hại, tự an ủi mình đến trình độ này, coi như là kỳ lạ thật sự.

“Thật ra để Tông Sư tăng lên tới Đại Tông Sư, phương diện tâm tính không thiếu gì cả, mấu chốt nằm ở chỗ cảnh giới võ đạo.” Áo Tư Thản Đinh giải thích.

“Cảnh giới võ đạo?”

“Đúng vậy.”

Áo Tư Thản Đinh sửa sang lại ý nghĩ của mình, giảng giải: “Cái gọi là cảnh giới võ đạo, bình thường có thể chia thành mấy giai đoạn.”

“Lúc ban đầu, ngươi tuân theo võ công chiêu thức, lấy tuyệt chiêu bộ võ đã được thiết kế xong để chiến thắng.”

“Sau đó ngươi dần dần hiểu rõ nguyên lý kỹ nghệ chém giết, trừ đi các loại chiêu thức không thích hợp với bản thân, hình thành nên một bộ hệ thống của mình, hình thành bộ võ và tuyệt chiêu của mình.”

“Tiếp theo ngươi không hề câu nệ tại bộ võ, biết nhiều chiêu số tương đối phù hợp với thân thể, tự nhiên liền có thể dùng ra chiêu thức cường đại tuyệt sát.”

Bình Luận (0)
Comment