Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1486 - Chương 1486 - Cuối Cùng (2)

Chương 1486 - Cuối cùng (2)
Chương 1486 - Cuối cùng (2)

“Hải Long đã bị vứt bỏ. Sẽ không có ai đến đâu.” Trương Vinh Phương lắc đầu.

Oành!!!

Lúc này, trên chiến trường lại sinh ra biến hóa.

Hắc đạo nhân rõ ràng hơi không thể chống đỡ được nữa, toàn thân hắn ta liên tục nứt toác, máu tươi phun ra như vũ bão, mặc dù máu tươi đang chảy ngược trở lại, chui vào trong vết thương, nhưng vẫn là quá chậm.

Từng bước lùi lại, từng bước để lại dấu chân huyết sắc, cuối cùng hắn ta không thể chống đỡ được nữa, điên cuồng rống lên một tiếng.

“Bản lãnh lắm! Để ta cho ngươi mở mang kiến thức, Tam Hoa Tụ Đỉnh của Đạo gia!!!”

Ầm ầm. Bỗng nhiên toàn bộ cơ thể của Hắc đạo nhân nhanh chóng bành trướng lớn lên, một đóa huyết liên nhanh chóng lan rộng trên lưng, hoa văn khuếch tán, bao phủ toàn thân.

Hắn ta vốn là bốn mét, lúc này đột phá đến gần năm mét! Không xê xích gì nhiều với Không Phàm.

Xoạch một tiếng, lực lượng thân pháp của Hắc đạo nhân rõ ràng đã tăng lên một đoạn.

Trong trận chiến giữa các cao thủ, chỉ cần tăng lên một xíu là có thể quyết định thắng thua, chớ nói chi là tốc độ và lực lượng của hắn ta trực tiếp tăng lên ít nhất 30% như thế.

“Tiên Pháp Âm Hồng!!”

Trong chớp mắt, một chiêu huyết quang từ trong ngực Hắc đạo nhân bắn ra, đánh vào trên cơ thể Không Phàm.

Tiếng ăn mòn không ngừng vang lên, Không Phàm gầm lên một tiếng giận dữ, liên tiếp sử dụng mấy chiêu nhưng không chống lại được, còn bị Âm Hồng đánh trúng liên tiếp.

Cuối cùng, ông ta chịu không nổi nữa, hai mắt yên lặng hóa thành một mảnh trắng bạc.

Oành!!!

Một luồng uy áp mạnh mẽ khủng bố trong nháy mắt giáng xuống phạm vi mấy chục mét xung quanh, bao phủ hoàn toàn một nửa Ngọc Phật tự.

Dưới uy áp, mang theo tràn ngập nước biển tanh hôi, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ dạt dào, xen lẫn với một loại cự thú nào đó không biết tên gầm thét.

Nó giống như là rồng!

Ở phương diện mà người thường không thể nào nhìn thấy.

Trương Vinh Phương phóng tầm mắt nhìn, thấy rõ ràng một hư ảnh lớn màu xanh nước biển đậm đang hiện ra sau lưng Không Phàm.

Giữa nước biển có bóng rồng đen nhánh đang uốn lượn bơi lội, phát ra tiếng gầm thét dữ tợn về phía Hắc đạo nhân.

“Hải Long Thần đến rồi.” Hắn nhẹ giọng nói.

Nhiễm Hân Duyệt khẽ gật đầu, mặc dù văn công đạo pháp của nàng không mạnh bằng Trương Vinh Phương, nhưng nàng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy hư ảnh của nước biển xanh lam.

“Hắc đạo nhân còn có thể chống đỡ được không?” Nàng nhíu mày hỏi.

“Không biết.” Trương Vinh Phương lắc đầu.

Lời còn chưa dứt.

Giữa đại điện, toàn thân Không Phàm mọc ra hoa văn vảy có màu xanh lam, cơ thể khổng lồ bơi lội phóng về phía Hắc đạo nhân giống như một con cá bơi với tốc độ cao không thể tưởng tượng được.

Phập!

Ông ta tung ra một chiêu đánh trúng lồng ngực của Hắc đạo nhân, xuyên thủng hoàn toàn lồng ngực hắn ta.

Âm thanh đánh mạnh cực lớn khuấy động, khuếch tán giữa hai người, cuốn lên một vòng khí trắng từ từ lớn dần.

“Hắc đạo nhân bị áp chế, không thể động đậy.” Trương Vinh Phương khẽ nhíu mày. Hắn đã nhìn ra vấn đề.

Mặc dù Hắc đạo nhân cũng đã mở Chung Thức nhưng ý chí tinh thần đã bị uy áp của Thần Phật áp chế, lúc này nhúc nhích cũng khó giống như mắc kẹt trong đầm lầy nên mới bị trúng đòn dễ dàng như thế.

“Sau khi Hàng Thần, đúng là ý chí tinh thần của đối phương sẽ bị áp chế cực kỳ lớn.” Nhiễm Hân Duyệt ở bên cạnh gật đầu, giải thích nói: “Trước đây ta Hàng Thần cũng giống như vậy. Ý chí tất cả đối thủ không đủ qua cửa sẽ hoàn toàn cứng ngắc, không thể nào động đậy. Tệ hơn nữa, thậm chí có thể sẽ vỡ vụn dũng khí, bản thân bị thương nặng.”

Trương Vinh Phương không lên tiếng.

Hắn nhớ chính mình trước đây, lần đầu tiên hắn giao thủ với Hàng Thần Tông Sư cũng không phát hiện tình huống này.

Đối phương sau khi Hàng Thần, cũng chính là tốc độ và thực lực tăng lên nhanh hơn, đối phó khó hơn một tí, nhưng còn lại cũng không khó chơi lắm.

Uy áp, áp chế gì gì đó, càng không cần nói đến.

Nhưng bây giờ... Hình như có gì đó khác biệt.

Những người khác, hình như sẽ bị áp chế rất thảm trước Hàng Thần Tông Sư.

Trong lòng Trương Vinh Phương dâng lên một ít nghi hoặc. Vậy tại sao khi gặp phải Hàng Thần Tông Sư, hắn không có cảm giác gì?

Chẳng lẽ là bởi vì đối phương không có uy áp Thần Phật sao?

“Tất cả Hàng Thần đều sẽ phát ra uy áp Thần Phật à?” Hắn bỗng nhiên trầm giọng hỏi.

“Đúng thế.” Nhiễm Hân Duyệt sửng sốt, gật đầu.

“Không có ngoại lệ?”

“Không, vấn đề chỉ là mạnh hay yếu thôi.” Nhiễm Hân Duyệt trả lời.

Trương Vinh Phương suy tư.

“Như thế xem ra, Hàng Thần mình gặp trước đây có lẽ là có người giúp mình triệt tiêu uy áp. Huyết Thần sao?”

Không đúng.

Hắn bỗng nhiên nhớ đến, lần đầu tiên gặp phải Hàng Thần, chắc là Không Si.

Nhưng Không Si đã bị huyết liên Tam Hoa Tụ Đỉnh của mình nói đến mức dao động tâm thần, cuối cùng tự nổ tung bỏ mình, sau đó hình như bị Thần Phật tiếp quản thân thể.

Bình Luận (0)
Comment