Chương 9: Đuổi hết toàn bộ.
Chương 9: Đuổi hết toàn bộ.
Chớp mắt cái đã tới ngày phỏng vấn, chỉ có một hai ngày để chuẩn bị, đối với mấy người Đường Anh chẳng hề có kinh nghiệm tuyển tuyển dụng mà nói, thực sự là luống cuống chân tay. Trước kia tuyển dụng đều là tuyển chọn trên mạng, từ lựa chọn hồ sơ tới gặp mặt sẽ có một quãng thời gian dài để khảo hạch, nào có như lần tuyển dụng kỳ quái này, sắp phỏng vấn rồi mà ngay cả danh sách phỏng vấn Đường Anh cũng chưa có.
Ngày hôm đó Đường Anh tới công ty sớm hơn thường lệ, Cty Cáp Mạn chiếm tới nửa tầng 8 tòa nhà Bảo Long, ngăn cách thành khu độc lập, có thang máy riêng đi lên, một công ty như thế ở thủ đô tấc đất tấc vàng này chắc chắn thuộc loại có thực lực, tuyệt đối không phải loại công ty vỏ bọc lừa người.
Đường Anh đã thay đổi cách ăn mặc chút so với thường ngày, với váy công sở màu đen, ôm vừa cái eo thon nhỏ, đôi chân dài trắng nõn nà. Khuôn mặt có thoa ít phấn trang điểm, trên chiếc mũi cao đẹp là chiếc kính không gọng, mang vẻ đẹp thành thục, quyến rũ mà trí thức, đúng là mỹ nhân công sở tiêu chuẩn.
Khẽ gật đầu với nhân viên khác chào hỏi mình, Đường Anh dặn dò quầy tiếp tân, người tới phỏng vấn đưa thẳng tới phòng hội nghị lớn ngồi. Cô vẫn không yên tâm với an bài hôm nay, đợi Chị Lữ quản lý nhân sự của công ty tới, hai cô gái lại bàn bạc hồi lâu. Đường Anh nghe ra, ngay cả Chị Lữ cũng không biết rõ ràng, chỉ biết rằng chủ quản tài vụ của công ty là Lý Tằng Hoa hôm nay cũng tham dự.
" Chị Lữ, thế thì rốt cuộc là ai phụ trách? Hay dở gì cũng phải có danh sách phỏng vấn chứ? Rồi phải hỏi cái gì, tuyển người như thế nào, chuyện gì cũng mơ hồ hết thế này thì phải làm sao?" Tới tận ngày tuyển dụng rồi mọi chuyện đều mù mờ, Đường Anh nghe mà choáng luôn:
Chị Lữ tên là Lữ Thiên Tư, phụ nữ trung niên rồi, thân hình phốp pháp, cười lên quả là có vài phần tư sắc, còn trẻ hẳn là mỹ nữ. Bà chị này còn an ủi Đường Anh:" Xem cô cuống lên kia, giám đốc Tạ của chúng ta làm chuyện gì cũng thong thả, lửa chưa cháy tới mày thì anh ta chưa biết gọi người ta tới cứu đâu. Với hiểu biết của tôi với giám đốc Tạ à, anh ta muốn làm cái gì, người khác mãi mãi chẳng bao giờ biết được."
Điều này thì đúng thật, công ty điều tra thương vụ phủ một tấm màn thần bí, xếp trên cùng chính là bảo mật, chẳng những bảo mật với bên ngoài, tới ngay nội bộ công ty một khi dính tới phạm trù nghiệp vụ, mức độ bảo mật cũng rất cao.
Nghĩ tới đó Đường Anh thấy mình quá mức nôn nóng rồi, ngồi trong văn phòng Chị Lữ chờ đợi. Bắt đầu có người ứng tuyển đến nơi, sớm hơn thời gian hẹn, đang tập trung ở tiền sảnh, nhìn thái độ bọn họ rõ ràng là bất ngờ với quy mô của Cáp Mạn, cũng phải thôi, với trình độ bằng cấp của họ, nếu là chủ động sẽ không dám nộp đơn ứng tuyển vào công ty cấp bậc này.
Càng tới gần giờ hẹn mà vẫn chưa thấy bóng dáng giám đốc Tạ đâu, Đường Anh càng sốt ruột, tất nhiên là vì công việc, song cô cũng có chút trách thầm, hôm tôi ăn mặc đẹp thì anh lại không chịu tới.
Tới gần chín giờ, Chị Lữ đột nhiên nói một câu không đầu không cuối:" Đến lúc rồi đấy, nên có tin tức rồi."
" Chị nói sao?" Đường Anh ngạc nhiên:
" Ý tôi là, nên có tin tức rồi, thường thì giám đốc Tạ cứ đợi tới giây phút cuối cùng mới lộ đề." Lữ Thiên Tư cười giải thích:" Có điều dù tiết lộ, cô cũng chưa chắc đoán được dụng ý của anh ta đâu. Cái khác chưa nói, nhân viên điều tra thương vụ chúng ta thuê, tôi vào công ty gần sáu năm rồi mà không biết một ai cả."
Ngay cả người quản lý nhân sự còn không biết thì người quản lý sự vụ pháp luật như Đường Anh thì càng khỏi nói tới nữa, cô biết những vụ làm ăn được tiếp nhận ra sao, nhưng nghiệp vụ điều tra mù mịt kia, cô chưa bao giờ hiểu được nó hoàn thành thế nào. Đây cũng là một trong số cơ mật thương nghiệp của cái nghề này, nhân viên điều tra thương nghiệp có ở khắp nơi, chính là cây sinh tiền của công ty.
" Vậy là lần này chúng ta tuyển dụng loại nhân viên điều tra đó?" Đường Anh tò mò hỏi một câu ngốc nghếch:
" Khả năng đó không cao, không nhắm vào một ngành nghề nào, không có giới hạn kinh nghiệm công tác, hẳn là không phải đâu." Lữ Thiên Tư đang nói thì có tiếng chuông điện thoại, phán đoán ứng nghiệm, cô cười nói:" Thấy chưa, tới rồi đó."
Quả đúng là điện thoại của giám đốc Tạ, Lữ Thiên Tư vừa nhận điện thoại vừa ghi chép, mặc dù quá trình thì tốn thời gian, nhưng quyết định cuối cùng thì dứt khoát, chỉ vài câu thôi đã giải quyết rồi. Lữ Thiên Tư cúp điện thoại một cái, Đường Anh hỏi ngay:" Chị Lữ, có tin chính xác rồi à?"
" Có rồi, đuổi toàn bộ đi." Lữ Thiên Tư vung cánh tay nần nẫn thịt nói:
" Hả?" Đường Anh muốn ngất xỉu, nhìn thái độ Lữ Thiên Tư không hề giống nói đùa, cô ngạc nhiên hỏi:" Không thể nào, vất vả mấy ngày liền, tìm được hai ba nghìn người, moi ra được bao nhiêu thông tin như thế, cuối cùng lại không cần nữa à?"
" Đúng thế, giám đốc Tạ yêu cầu lần phỏng vấn này do cô chủ trì." Lữ Thiên Tư làm động tác mời, xé giấy ghi chép vừa rồi đưa cho Đường Anh:
Đường Anh vừa xem một cái đã có chút không đành lòng:" Đuổi họ đi ngay trước mặt, không giữ lại một ai, thế này có phải làm mất mặt người ta quá không?"
Đúng đấy, làm như thế hoàn toàn ngoài dự liệu của Đường Anh, cho dù là tuyển công nhân quét dọn vệ sinh thì muốn từ chối người ta cũng nói anh hoặc chị về đợi tin, làm thế này khác gì mang người ta ra chơi đùa đâu?
" Biết thông cảm với người là tốt, nhưng ở cái nghề này của chúng ta, thông cảm chính là từ mang hàm ý xấu đấy. Chuẩn bị đi, tôi và chủ quản Lý sẽ giúp cô đóng vai ác." Lữ Thiên Tư không hổ là người làm nhân sự, rất lạnh lùng:
Đường Anh chỉ biết lắc đầu theo Lữ Thiên Tư, việc này khiến trong lòng cô chẳng thoải mái, nhưng công việc mà, chẳng thể khác ...