Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối

Chương 46

"Sư tỷ không hỏi nếu là với tỷ, ta sẽ thế nào sao." Thương Bắc khẽ lẩm bẩm một câu.

"Hả, gì cơ?"

"Không có gì, chúng ta đi thôi sư tỷ."

Ta gật đầu, lại biến thành hình dáng Yến Lộ, không nghe thấy Thương Bắc ở phía sau khẽ lẩm bẩm một câu: "Nếu là sư tỷ, ta chắc chắn không tự sát, nhất định sẽ chịu trách nhiệm với sư tỷ, nuôi lớn hài tử."

31

"Lại nói tiếp, đệ bị Yến Lộ đó phát hiện như thế nào?" Ta thuận miệng hỏi.

"Yến Lộ đó phát hiện hai tên lính bị chúng ta đánh ngất, đoán được chúng ta đã đến ngục giam cứu người, lập tức biến thành hình dáng của tỷ đến tìm chúng ta. Ta nhất thời không đề phòng trúng huyễn thuật của nàng ta, sau đó bị nàng ta hạ độc."

Ta gật đầu, trong lòng hơi giật mình: "Như vậy đệ vẫn chưa cứu được Bích Nhan Thượng thần?"

Thương Bắc lắc đầu: "Giải quyết hai tên lính kia không khó, sau khi cứu Bích Nhan Thượng thần, ta định đưa nàng ấy về thẳng Thiên đình, nhưng lại lo lắng cho sư tỷ nên đã biến nàng ấy thành hình dáng binh lính rồi giấu trong một căn phòng không người. Trên đường quay lại mới đụng phải Yến Lộ."

"May mà không có chuyện gì xảy ra."

Ta mở cửa phòng, nhìn đại điện trống rỗng, quay sang nói với Thương Bắc: "Hiện tại muốn cứu sư tôn và Tân Đình Thượng thần thì phải lấy được Thanh Vân kiếm. Trước đây Tân Đình Thượng thần để lại hai viên tiên đan vô cùng quan trọng, ta phải về Thiên đình lấy, còn đệ định làm gì?"

Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Ta phải đưa Bích Nhan Thượng thần trở về."

Thương Bắc nhíu mày nói, rồi ánh mắt lại chuyển sang nhìn ta: "Nhưng ta cũng không yên tâm về sư tỷ. . ."

"Đã vậy thì chúng ta cùng đi đưa Bích Nhan Thượng thần trước, sau đó cùng trở về Thiên đình."

Thương Bắc gật đầu, trực tiếp nhéo quyết biến thành hình dáng một thị nữ, đi theo sau ta.

"Bộ dạng này của đệ. . ."

Ta trợn tròn mắt nhìn hắn ta với vẻ ngạc nhiên, gương mặt xinh đẹp của hắn ta trong bộ nữ trang này lại chẳng hề khó coi chút nào: "Trông cũng không tệ đâu."

Hai má Thương Bắc ửng đỏ: "Sư tỷ đừng chọc ghẹo ta."

Thương Bắc dẫn đường, chúng ta tìm được nơi Bích Nhan Thượng thần đang ẩn náu.

Bích Nhan Thượng thần vẫn đang trong trạng thái hôn mê, chỉ là sốt rất cao.

Ta và Thương Bắc không dám chần chừ, tìm mật đạo trốn khỏi Ma giới.

Con đường trở về Thiên đình rất thuận lợi, không gặp tên Ma tộc nào.

Thương Bắc đưa Bích Nhan Thượng thần đến chỗ Lão Quân, tiện thể xin lấy tiên đan luôn.

Ta nắm lấy bình sứ Lão Quân đưa cho, không do dự nuốt viên tiên đan bên trong xuống.

Trong nháy mắt, pháp lực trong cơ thể như nước biển dâng trào lập tức tràn đầy khắp người ta.

Không kịp nghĩ ngợi gì thêm, ta lập tức hối hả chạy thẳng đến Đồ sơn.

Không ngờ vừa bước ra khỏi đại điện, Thương Bắc đã chặn ta lại.

Hắn ta thấy ta vội vã, lập tức nhíu mày: "Sư tỷ ăn tiên đan Tân Đình Thượng thần để lại rồi sao?"

Ta gật đầu: "Đúng vậy."

Hắn ta nhíu mày sâu hơn: "Sư tỷ định đến Đồ sơn lấy Thanh Vân kiếm?"

"Không sai."

Thương Bắc im lặng một lúc rồi lên tiếng: "Nhất định phải lấy sao?"

"Đệ đang nói gì vậy."

Ta khó hiểu nhìn hắn ta: "Sư tôn và Tân Đình Thượng thần đang trong tay Vinh Xuyên, ta phải lấy được Thanh Vân kiếm để cứu bọn họ ra."

Hai mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào ta, trong ánh mắt ấy chứa đựng những cảm xúc ta không hiểu được. Hắn ta đột nhiên nắm lấy tay ta, nói: "Ta đi cùng sư tỷ."

"Bích Nhan Thượng thần thì sao?"

"Lão Quân đã xem qua, không có nguy hiểm đến tính mạng."

Ta gật đầu: "Việc này không nên chậm trễ, vậy đi thôi."

Ta và Thương Bắc cùng cưỡi mây bay về phía Đồ sơn.

32

Khoảng nửa khắc sau, cuối cùng chúng ta cũng đến được Đồ Sơn.

Chỉ là nơi vốn luôn trời trong nắng ấm giờ đây lại một màu đen kịt, mây đen dày đặc, gió thổi dữ dội, mơ hồ còn thấy được tia sét ẩn sau đám mây.

Thương Bắc thấy cảnh tượng này, lông mày càng nhíu chặt hơn.

Ta không kịp quan tâm chuyện khác, vội vã chạy đến vị trí phong ấn Thanh Vân kiếm.

Sau đó nhanh chóng biến ra một con d.a.o ngắn khứa qua cổ tay mình.

Máu chậm rãi chảy theo hình dạng cái rãnh trên Thanh Vân kiếm.

Bình Luận (0)
Comment