Thương Tiêu

Chương 2 - Võ Đạo Viện Thư Mời

" Ngươi không nhất thiết phải đau buồn, ta biết nương ngươi nói tất cả là sự thật, ta và nương ngươi không muốn nhìn thấy ngươi đau buồn mặc cảm, nhưng mối hôn sự này là nhất thiết không thể nào hủy bỏ, đây là không chỉ ném nhà ta mặt mà còn ném nhà Bình Thiên hầu mặt a, sở dỉ mối hôn sự này như thế càng thêm muốn hủy nhưng không hủy được đó là điều mà người kia không muốn thấy a, hắn không muốn thấy thiên tài như vậy gã cho các đại gia tộc khác sẽ có nguy cơ với hắn, mà lại nói nhà ta muốn quyền không có quyền muốn tước không có tước, ngươi sở dỉ như này dạng rất thích hợp với yêu cầu của người kia đi, vì vậy mối hôn sự này nếu như hủy là đối với hắn phản nghịch. Còn chuyện ngươi muốn gia nhập Võ Đạo viện liền một chút ta tới hỏi hỏi giúp ngươi".

Trần An nghe cha, nương nói như thế một mặt không hiểu, hắn nhưng đâu có câu nào nhắc đến huỷ hôn a?, qua đó hắn càng minh bạch ra, hắn cuộc hôn sự này chỉ là muốn không thể hủy a, hắn phải trọn đời ở bên một người xa lạ chưa từng gặp mặt, thế nhưng hắn không quá mức để tâm, chuyện bây giờ là hoàn thành các nhiệm vụ mà hệ thống giao cho mới là quan trọng cấp thiết a, chỉ có như thế hắn mới có thể mạnh lên chứng minh bản thân, mà lại chính hệ thống cũng không cho hắn cái tâm tư này hủy hôn a, nghỉ nghỉ một hồi hắn về lại thư phòng chờ tin tức.

Giữa trưa Vĩnh An hầu phủ.

Người của Võ Đạo viện đã đến trước cửa nhà hắn đưa cho hắn thư mời gia nhập Võ Đạo viện, người đưa thư còn nhắc nhở thêm hắn.

"Con trai Trần An của Vĩnh An hầu chiều hôm nay nên đến hoàn thành thủ tục đăng ký nhập học tại Võ Đạo viện".

...

Bây giờ đã là sắp đến chiều rồi, hắn chỉnh chu lại tóc tai quần áo, hắn nhìn trong gương bản thân khuôn mặt mình, khuôn mặt này của hắn như được tạc ra vậy, hoàn hảo không tì vết.

"Không thể không nói ta thế nhưng khuôn mặt này thật sự rất tú a, nhưng tú như thế lại là phế vật a, thật tiếc!".

Sau đó không lâu hắn bước ra khỏi phòng đi ra phủ viện, có một người thân hình cao to vạm vỡ cùng hắn sóng vai đi ra phủ, đó là hắn gia nhân tên Chu Hứa hắn từ nhỏ đã ở Vĩnh An hầu phủ làm gia nhân, cùng Trần An từ nhỏ lớn đi, có thể nói là là bằng hữu duy nhất của Trần An bây giờ, Chu Hứa thức tỉnh là huyền giai dị thuật lực lượng, tu vi của hắn là hoàng giai thượng phẩm, nên nhìn thân hình hắn cao to rất chi là dễ hiểu, nhìn thế nhưng hắn thuộc loại đầu óc đơn giản.

Trần An vừa đi vừa nhìn nhìn hắn.

"Chu Hứa ngươi thế nhưng mà là từ nhỏ ở cạnh ta a, nhà ta bây giờ thế nhung là xuống dốc trầm trọng, ta duy nhất từ nhỏ đã có ngươi là bằng hữu thân nhất bây giờ gia cảnh ta như thế, thật không thể cho ngươi sung túc, hay là như thế ta cho ngươi một số tiền để ngươi ra ngoài sinh sinh thật tốt yên bình quãng đời còn lại a"

Tên kia Chu Hứa nhìn nhìn Trần An đáp.

"Ta từ nhỏ đã tại Vĩnh An hầu phủ, người bây giờ kêu ta đi thật sự ta cảm thấy thật không nở ngươi cùng gia chủ và phu nhân, ta không muốn rời đi mà muốn thật tốt bảo vệ các ngươi a, mong công tử không bỏ rơi ta".

Khi nghe Chu Hứa nói Trần An nghỉ nghỉ thở dài một hơi nói nói

" Ngươi thế thì ở lại a, thật sự cho ngươi đi ta có chút không nỡ, thật ngại ngùng".

Tại hắn và Chu Hứa đi trên đường phố thu hút không ít ánh nhìn và đàm luận, không lạ gì bởi vì hắn khuôn mặt này quá tú đi, trách không được hắn như thế thu hút không tránh khỏi bị đàm tiếu, mà trong đó đa số là nữ tử.

"Nhìn kìa nhìn kìa thế nhưng là thật tú a"

"Hắn như thế lớn lên nhìn thật đẹp mắt a, khuôn mặt này như từ tượng tạc ra a"

" Không ngờ tới trên đời lại có nam nhân như vậy tú, không biết hắn là công tử nhà nào, đã có hôn phối chưa a, nếu như chưa ta thật muốn sinh cho hắn vài cái hài tử a"

Đương nhiên có nữ tử cũng có nam tử bàn luận, trong đó Trần An nghe được không ít bình luận tại đang giễu cợt, ghen ghét hắn a.

"Như thế đẹp mắt có cạo ra ăn được không?, chỉ các nữ tử như các ngươi mới đắm chìm loại này"

Nghe người nam tử kia nói vậy các nữ tử xung quanh cư nhiên là không vừa mắt mắng lại.

"Ngươi thế nhưng không được như thế tú nên ghen ghét à, các ngươi loại này nam nhân nhưng không phải là háo sắc nữ tử xinh đẹp?"

Lại một người khác nghi hoặc nói.

"Ta thế là nhìn hắn thật giống nhi tử của Vĩnh An Hầu Trần An a".

" Ta lại càng xác định chính là hắn, ta thế nhưng biết hắn năm nay còn chưa có thức tỉnh dị thuật đi, loại này phế vật là lại có hôn ước với Triệu cô nương Triệu Khuynh Thành a, Triệu cô nương thế nhưng thiên phú xuất chúng từ nhỏ đã được danh sư bên ngoài thu nhận đi lịch luyện rồi a, hắn cái này phế vật thật không xứng với Triệu cô nương đi, quả thật là trèo cao".

Chu Hứa nghe vậy mấy câu sắc mặt là trầm xuống nhìn nhìn mấy cái địa phương đem đến tiếng nghị luận kia, hắn như muốn xông ra dạy cho mấy tên kia một bài học thì lại có một cánh tay ngăn hắn lại, cánh tay kia là của Trần An.

"Mặc kệ bọn hắn, tùy hứng bọn hắn nói sao thì nói chúng ta như là tiếp tục, Vương Đô không cho phép ẩu đã, phía trước nhưng là sắp đến Võ Đạo viện rồi"

Lúc này Trần An như là bình thản biểu lộ nhưng thực chất hắn thật để ý những kia lời nói, quả thật như thế lời nói hắn nhưng là nuốt không trôi xuống.

"Ta thế nhưng các ngươi đợi, đợi đến một ngày ta trưởng thành chờ các ngươi ngước lên nhìn ta bằng ánh mắt hối hận".

Bình Luận (0)
Comment