Thương Trường Đại Chiến

Chương 1015

Lục Thiếu Hoa không thể chỉ dừng lại ở việc cắt giảm nhân sự tại Thâm Quyến, dù sao việc cắt giảm nhân sự cũng chỉ là một phân đoạn mà thôi. Trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, đây chỉ là một khâu nhỏ, vẫn còn chuyện quan trọng hơn đang chờ hắn đi giải quyết.

Vừa về đến Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa liền đến công ty tài chính Phượng Hoàng. Trong công ty tài chính Phượng Hoàng đang có một đội môi giới chứng khoán. Đội môi giới chứng khoán này hoạt động công khai bên ngoài, việc làm chính của họ là thao tác trên thị trường chứng khoán Hồng Kông.

Mà chỉ huy của đội môi giới chứng khoán này lại là Lý Vân Thanh, chỉ có điều hiện giờ anh ta đang ở sở tổng chỉ huy phía bên kia, đội môi giới chứng khoán này giao cho Phó tổng giám đốc dưới quyền mới được thăng chức của công ty tài chính Phượng Hoàng phụ trách.

Vị Phó tổng giám đốc đó tên là Lâm Nghị, một thanh niên mới 34 tuổi, cùng lắm thì chỉ lớn hơn Lục Thiếu Hoa vài tuổi, vào làm trong Tập đoàn Phượng Hoàng cũng đã khá lâu, khoảng mười bảy, mười tám năm gì đó, cứ vậy vẫn luôn làm việc trong Tập đoàn từ đó đến giờ, mãi cho đến mấy năm trước mới được thăng chức.

Có thể nói, chỉ cần không có mặt Lý Vân Thanh thì toàn bộ công việc của công ty tài chính Phượng Hoàng đều do Lâm Nghị phụ trách. Mà hiện tại Lục Thiếu Hoa chính là muốn tìm anh ta, còn như nguyên nhân vì sao lại tìm anh ta cũng rất đơn giản, chính là giao cho anh ta một nhiệm vụ.

Lục Thiếu Hoa không phải muốn lật đổ Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley hay sao? Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley là một Tập đoàn tài chính lấy tài chính làm chủ, lần trước tuy bị Lục Thiếu Hoa tấn công một lần thừa sống thiếu chết, rất thả hại, thế nhưng cơ nghiệp của họ vẫn được bảo vệ, hiện tại đang dần khôi phục như trước kia.

Tấn công từ phương diện tài chính, đây là lựa chọn sáng suốt nhất, cũng là biện pháp duy nhất, ngoài cách này ra, nếu muốn đánh trúng được chỗ hiểm của Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley thì gần như là chuyện không thể xảy ra.

Nhìn qua lại đội môi giới chứng khoán hiện tại của công ty tài chính Phượng Hoàng, bọn họ đều bị mấy người Lưu Minh Chương điều đi, tất cả đều có nhiệm vụ của riêng mình, Lục Thiếu Hoa muốn điều một đội môi giới chứng khoán đến chừng như là chuyện không thể, vì duy nhất còn lại cũng chỉ có đội môi giới chứng khoán bên ngoài này mà thôi.

May thay, Lục Thiếu Hoa muốn đánh bại Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley, căn bản không cần che giấu thân phận, hoàn toàn có thể công minh chính đại tấn công, cho dù là trực tiếp sử dụng tài khoản của công ty tài chính Phượng Hoàng để tiến hành hoạt động cũng đều không có vấn đề gì.

Đương nhiên trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, hắn không thể ra tay với Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley nhanh như vậy, ít nhất cũng phải chờ một năm rưỡi nữa mới được, song vào lúc này, tiến hành điều tra mang tính châm chích cũng là điều cần thiết.

Giả dụ bây giờ Lục Thiếu Hoa điều động đội môi giới chứng khoán khác, căn bản thì hắn không cần dùng nhiều sức như vậy, bởi vì đội môi giới chứng khoán khác cơ bản là cao thủ trên thị trường tài chính của các quốc gia, bọn họ đã quá quen thuộc với những thị trường tài chính, chỉ cần cho họ vài ngày để quan sát tình hình, lại đưa cho họ mục tiêu và kế hoạch làm việc, vậy là bọn họ liền có thể tiến hành làm việc.

Nhưng đội môi giới chứng khoán bên ngoài của công ty tài chính Phượng Hoàng thì không được như vậy, bọn họ chỉ quen làm việc với thị trường tài chính Hồng Kông, căn bản không rành thị trường tài chính bên nước ngoài, muốn bọn họ lập tức ra tay với công ty tài chính ở bên Mỹ của Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley thì thật sự khó khăn vì sự hiểu biết của họ còn hạn chế.

Đó là lí do hôm nay Lục Thiếu Hoa đến chủ yếu là để giao một nhiệm vụ cho mấy người Lâm Nghị, đó là làm quen với thị trường tài chính Mỹ, hiểu rõ về Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley.

Ban đầu là để họ làm quen trước, sau đó chờ chỉ thị, đợi đến khi Lục Thiếu Hoa cần dùng đến họ, lúc đó sẽ để họ hành động.

Lâm Nghị leo lên được chức vụ Phó tổng giám đốc của công ty tài chính Phượng Hoàng thì nhất định phải có hiểu biết nhất định về công ty tài chính Phượng Hoàng. Lâm Nghị biết, bên ngoài thì lưu minh chương là người trực tiếp lãnh đạo bọn họ, địa vị ngang với Lý Vân Thanh, nhưng Lưu Minh Chương lại vốn không chú ý đến bọn họ, toàn bộ quyền hành đều giao cho Lý Vân Thanh quản lý.

Vì sao lại như vậy? Chẳng lẽ Lưu Minh Chương chỉ ăn không ngồi rồi ở Tập đoàn Phượng Hoàng?

Câu trả lời rất rõ ràng, không phải!

Như vậy chỉ còn lại một đáp án, đó chính là Lưu Minh Chương hành động ngầm. Mà nếu hành động hiển nhiên cần phải có đội môi giới chứng khoán dưới quyền. Từ những điều này có thể thấy được rằng sau lưng công ty tài chính Phượng Hoàng chắc chắn có một đội môi giới chứng khoán ngầm không ai hay biết.

Không chỉ có vậy, Lâm Nghị còn thầm đoán rằng công ty tài chính Phượng Hoàng ít nhất cũng phải có không dưới ba đội môi giới chứng khoán, tất cả bọn họ đều ẩn tránh ở trong bóng tối, bí mật hành động.

Kỳ thật cũng không trách được vì sao Lâm Nghị lại suy đoán như vậy. Anh ta đoán như vậy là hoàn toàn có lý do, đầu tiên là Lý Vân Thanh và Lưu Minh Chương, hai người này thỉnh thoảng lại biến mất trong một thời gian dài. Cũng giống như bây giờ, Lý Vân Thanh đã biến mất mấy tháng rồi, vẫn chưa xuất hiện lại tại công ty dù chỉ một lần.

Còn Lưu Minh Chương nữa, giống Lý Vân Thanh, cũng đã biến mất được mấy tháng. Hai người họ đều cùng nhau biến mất, bặt vô âm tín, vậy chắc chắn là có hành động, mà việc cần hai ông chủ lớn này cùng làm chắc chắn không chỉ có lãnh đạo một đội môi giới chứng khoán.

Vẫn còn một người làm Lâm Nghị thấy nghi ngờ, cũng không phải ai xa lạ, chính là Lý Tông Ân, bạn học của Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh.

Lý Tông Ân có xuất hiện vài lần trong Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng lần nào anh ta xuất hiện cũng hầu như đều đi thẳng lên văn phòng của Chủ tịch Hội đồng quản trị. Không ai ngăn cản anh ta, rõ ràng là anh ta được Lục Thiếu Hoa gọi đến.

Là bạn học của Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh, anh ta hiển nhiên cũng là người rành về chuyên ngành tài chính, một người như vậy xuất hiện trong phòng làm việc của Chủ tịch Hội đồng quản trị của Tập đoàn Phượng Hoàng, chẳng lẽ lại không thấy kỳ lạ hay sao?

Lâm Nghị dám khẳng định, Lý Tông Ân cũng là một trong những truh cột của công ty tài chính Phượng Hoàng, mà nữa còn là một nhân vật ẩn giấu sâu nhất. Nói không chừng Lý Tông Ân còn lãnh đạo một đội môi giới chứng khoán vô cùng lớn, con số hành động cũng phải đáng kinh ngạc.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, đây cũng chỉ là những phán đoán của Lâm Nghị mà thôi. Mặc dù Lâm nghị dám chắc mình đoán đúng 100%, nhưng anh ta cũng không nói ra điều gì,mà chỉ ngầm nghĩ trong lòng, bởi vì anh ta biết, một khi anh ta nói những điều này ra, ngày anh ta phải rời khỏi công ty tài chính Phượng Hoàng cũng không còn xa.

Nói thật, Lâm Nghị rất quan tâm đến những bí mật ẩn giấu kia, lại là người trong đội môi giới chứng khoán của công ty tài chính Phượng Hoàng, bởi vì những người đó có thể kiếm được rất nhiều tiền, tiền làm được thật sự là quá ít, chỉ có mấy trăm nghìn, trên một triệu, nhiều nhất là hơn mười triệu, nhưng tuyệt đối sẽ không quá được con số trăm triệu, hơn nữa đây đều là đô la Hồng Kông.

Nhưng mà, điều làm Lâm Nghị không thể ngờ được chính là cơ hội mà anh ta mong chờ bấy lâu nay đã xuất hiện, vì ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng cuối cùng cũng tìm đến anh ta, giao cho anh ta một nhiệm vụ, điều này làm anh ta mừng khôn tả xiết.

Đồng thời, Lâm Nghị cũng kìm không nổi liền hỏi một câu:

- Chủ tịch Lục, có thể tiết lộ một chút tài chính là bao nhiêu không?

Lục Thiếu Hoa không trả lời, nhưng hắn giơ bàn tay ra, xòe năm ngón tay, ý đã quá rõ ràng rồi.

- 50 triệu đô la Mỹ?

Lâm Nghị đoán.

Lục Thiếu Hoa lắc đầu, cười nói:

- Thiếu.

- 500 triệu đô la Mỹ?

Lâm Nghị lại đoán.

- Vẫn thiếu.

Lục Thiếu Hoa lại lắc đầu.

- Năm tỷ đô la Mỹ?

Lâm Nghị nghiến răng đoán một câu, sau đó với vẻ mặt chịu thua, thầm nghĩ: “ Đây là mức cao nhất mà tôi có thể đoán rồi.”

- 500 tỷ đô la Mỹ.

Lục Thiếu Hoa cũng không có tâm trạng để đùa với Lâm Nghị, nói thẳng ra.

- Cái gì? 500 tỷ đô la Mỹ ư? Anh khẳng định...

Lâm Nghị định nói tiếp nhưng chợt nhận ra mình nói sai, vốn anh ta định nói là:

- Anh khẳng định anh không nói ngoa đấy chứ?

Lục Thiếu Hoa là người như thế nào, hơn nữa cho tới nay, Lục Thiếu Hoa đều luôn nói một là một, hai là hai, hắn làm sao lại lừa người khác được chứ.

Chỉ có điều, con số 500 tỷ đô la Mỹ này đúng là đòn tấn công quá lớn đối với Lâm Nghị. Đó là một số tiền khổng lồ, Lâm Nghị thật sự không dám nghĩ tới, cũng là từ trước tới giờ đều chưa từng nghĩ sẽ làm số tiền lớn như vậy.

Nhưng nhìn vào tình hình hiện tại, dường như Lục Thiếu Hoa thật sự sẽ giao cho anh ta 500 tỷ đô la Mỹ để anh ta làm việc.

Còn nữa, điều làm cho Lâm Nghị cảm thấy vui chính là mục tiêu lần này là Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley, đây là một Tập đoàn rất lớn mạnh. Nhớ khi đó, năm 1997 khi cuộc khủng hoảng tài chính châu Á bùng nổ, thị trường chứng khoán Hồng Kông tại sao lại sụt giảm thê thảm như vậy? Đó hoàn toàn là do Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley điên cuồng bán tháo cổ phiếu Hồng Kông mà thành.

Có thể nói, Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley đã trở thành kẻ thù của người Hồng Kông, mà Lâm Nghị lại là người được sinh ra và lớn lên trên đất Hồng Kông, hơn nữa anh ta cũng tham gia cuộc chiến bảo vệ thị trường chứng khoán Hồng Kông năm 1997 đó, hiển nhiên sẽ rất hận Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley.

Hiện tại hay rồi, Lục Thiếu Hoa cho Lâm Nghị một cơ hội báo thù, bảo làm sao anh ta không vui được chứ?

- Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.

Lâm Nghị cuối cùng cũng có phản ứng, vội bảo đảm với Lục Thiếu Hoa.

Lục Thiếu Hoa cười, hắn cảm thấy Lâm Nghị rất đáng yêu, nói:

- Cố gắng lên. Làm quen trước một chút, chờ đến khi thời cơ chín muồi tôi sẽ báo tin cho anh biết. Ừ, đồng thời, tôi sẽ giao cho anh 500 tình yêu đô la Mỹ.

- Hì hì...

Lâm Nghị cười ngây ngô.

- Tốt lắm, trở lại vị trí làm việc đi. Phải nhớ kỹ, ngoài nhiệm vụ mà tôi giao cho anh, anh còn có một nhiệm vụ khác, đó là quan sát kỹ thị trường chứng khoán Hồng Kông.

Lục Thiếu Hoa sau cùng vẫn không quên dặn dò thêm một câu.

- Tôi biết.

Lâm Nghị gật đầu, dễ nhận thấy, giờ phút này anh ta đã tỉnh táo lại, nói chắc như đinh đóng cột.

- Ừ.

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, cũng không nói nhiều, quay người đi.

Rời khỏi công ty tài chính Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa cũng chưa về nhà, mà hắn lên lầu, vào trong phòng làm việc của mình một lát, sau khi thấy không có chuyện gì, Lục Thiếu Hoa mới trở về nhà.

Vừa về đến nhà, Lục Thiếu Hoa liền đi thẳng vào trong phòng sách, cũng như thường lệ, đóng cửa cài then, kéo rèm cửa sổ, như có điều gì đó vô cùng bí mật.

Làm xong tất cả, Lục Thiếu Hoa mới mở máy tính ra, xem xét xem có tin gì chuyển đến không. Khi thấy có hai tin tình báo gửi đến, Lục Thiếu Hoa liền tải về, ngắt kết nối internet rồi mở ra xem.

Hai tin tình báo đều là báo cáo về thị trường tài chính, dường như chính phủ Mỹ đã nhận thấy khủng hoảng đang đến gần, nhanh chóng vận chuyển tài chính nhằm lấp kín lỗ hổng.

Về việc này, Lục Thiếu Hoa cười đắc chí, lỗ hổng này quá lớn, nước Mỹ không có khả năng lấ kín được, vì thế, sau khi xem qua một chút, Lục Thiếu Hoa liền ngắt tin tình báo, tắt máy tính, sau đó ngồi trên ghế xô-pha, châm một điều thuốc, tâm trạng rất thoải mái.

Đừng tưởng rằng Lục Thiếu Hoa nhàm chán nen mới hút thuốc, kỳ thật không phải như vậy, hắn hút thuốc để điều chỉnh tâm trạng, để não tỉnh táo hơn, sau đó lại làm tiếp công việc.

Lý Chí Kiệt qua Libya đã được hai ngày, thời gian hai ngày tuy rằng không dài nhưng chắc chắn cũng không hề ngắn. Bây giờ có thể đã có tin tức rồi, còn như nội dung tin như thế nào thì Lục Thiếu Hoa không biết, chờ sau khi hắn gọi điện cho Lý Chí Kiệt mới rõ được.

Thế là Lục Thiếu Hoa liền gọi cho Lý Chí Kiệt hỏi xem tình hình bên đó như thế nào.
Bình Luận (0)
Comment