Thương Trường Đại Chiến

Chương 368

Khảo sát hoàn thành, tất cả mọi người xác định vị trí sơ bộ mà họ đầu tư. Lục Thiếu Hoa không hỏi, Lục Thiếu Hoa biết bọn họ sẽ không xảy ra xung đột với mình, ngược lại bọn họ còn có thể làm một vài dự án mà có thể phụ trợ cho dự án khác của Lục Thiếu Hoa
Sự thật cũng đúng là như thế, khi sớm biết đến sự thân thiết trước đó. Bọn họ trong lòng đã sớm hiểu rõ, nên cuối cùng đã có hướng phát triển, sau đó đi thăm cơ sở sản xuất của Lục Thiếu Hoa chính là tận mắt kiểm tra, Lục Thiếu Hoa rốt cục cũng đề cập tới lĩnh vực kia, nếu có xung đột, bọn họ mới có thể có thể sửa chữa kịp thời.
Tất cả các thành viên Thương hội Trung Hoa, đều xác định ở lại Thâm Quyến. Vui mừng nhất là Tăng Ái Dân, y tuy rằng muốn vì dân làm việc, nhưng ở trong quan trường, ai không muốn có điều tiến bộ, mà lần này khảo sát thành công, không thể nghi ngờ Tăng Ái Dân sắp tới sẽ có thành tích, khiến cho tương lai y thêm sáng rỡ.
Đương nhiên, Cụ trưởng Cục Công Thương Lục Xương cũng không thể chê. bề dầy thành tích của Tăng Ái Dân, dù sao trên danh nghĩa, thương hội Trung Hoa đến Thâm Quyến khảo sát cũng phải có sự đánh giá của sở công thương, Lục Xương cùng đi toàn bộ hành trình, thành tích này là không thể thiếu được.
Ban đêm, Tăng Ái Dân lại lấy danh nghĩa Ủy ban nhân dân thành phố mở tiệc chiêu đãi mọi người. Trong bữa tiệc lại hứa hẹn khẳng định giống với mấy ngày hôm trước sẽ ưu đãi lớn nhất cho mọi người. Kỳ thực Tăng Ái Dân nói lại lần nữa cũng xem như dư thừa bởi vì Đặng lão sớm đã hứa hẹn với Hoắc Anh Đông cho nên Hoắc Anh Đông nghe lại cũng không có cảm giác bất ngờ như dự định.
Phải biết rằng Đặng lão từng là lãnh đạo cấp cao trong cơ quan hành chính quốc gia, nhưng Tăng Ái Dân đại diện chỉ là cấp bậc thành phố, tuy rằng là đặc khu kinh tế, nhưng phải xếp hạng thấp hơn một bậc.
Bữa tối qua đi, mọi người đều từ biệt để trở lại khu biệt thự, Lục Thiếu Hoa dẫn đầu thương hội Trung Hoa trở về ngôi biệt thự của mình, tuy nhiên không giống như lần trước, lần này Lục Thiếu Hoa cố ý để Lục Xương trở về cùng mình, bởi vì hắn có chuyện muốn nói với Lục Xương.
Xem ra Lục Thiếu Hoa thực sự có chuyện, Lục Xương cũng biết chắc chắn chuyện, nên không có từ chối, cùng chào tạm biệt Tăng Ái Dân, lên chiếc xe Roll – Royce thời thượng của Lục Thiếu Hoa hướng tới ngôi biệt thự mà chạy.
Trên xe
- Ôi! Thật là thoải mái.
Lục Xương ngồi và sờ vào ghế dựa mềm mại và nói
- Như thế nào? Thích không?
Lục Thiếu Hoa cười hỏi.
- Đương nhiên, đây chính là loại xe tốt nhất không xe nào có thể tốt hơn.
Lục Xương không chút băn khoăn nói.
- Cháu để lại chiếc xe cho chú dùng , cháu chưa đi nhiều lắm, dù sao cháu cũng muốn đổi xe.
Lục Thiếu Hoa nửa đùa nửa thật.
Nói thật là dù Lục Thiếu Hoa muốn đổi xe thật. Lời nói dối là dù có đổi xe cũng không có đưa lại cho Lục Xương dùng, bởi vì Lục Xương hiện tại làm trong cơ quan hành chính, lái xe Roll-Rocye gần như là không thể. Cho dù Lục Thiếu Hoa có thực sự muốn trao lại, Lục xương cũng không dám lấy.
- Đừng, cháu giữ lại mà dùng, chú không có khả năng lái chiếc xe này.
Đùa vui thôi, nếu Lục Thiếu Hoa thật sự đưa xe cho y, rồi cũng lợn lành thành lợn què mà thôi. Một lúc sau Lục Thiếu Hoa mới cười nói.
- Chú cứ giỡn, sau khi cháu đổi xe, cháu sẽ mang về nhà cho cha cháu đi.
- Ồ! Chú nhìn sao cũng không thấy cháu vốn là một người con có hiếu.
Lục Xương nói một câu có ý châm chọc.
Một lúc lâu Lục Thiếu Hoa không nói gì, tuy nhiên ngẫm lại những năm gần đây, dường như gần một năm rưỡi hắn chưa thấy mặt cha mẹ, trong lòng có chút hổ thẹn. Tuy nhiên, không có cách nào, vì chính hắn còn phải có công việc, vì ước mơ, hắn không thể làm như vậy.
Lục Xương cũng ý thức được rằng, chính lời nói của y có chút nặng nề, sau đó chuyển đề tài không nhắc thêm về vấn đề trước nữa, liền nói.
- Cháu hôm nay bảo chú đến khẳng định là có chuyện phải không?
- Vâng!
Lục Thiếu Hoa gật đầu thật mạnh, vẻ mặt trở lên nghiêm túc nói.
- Lần này cháu tới thủ đô, có gặp Đặng lão, Đặng lão rất có ấn tượng chú, có thể không lâu sau sẽ lại thăng chức cho chú.
Lục Thiếu Hoa cũng không có nói toàn bộ sự việc mà nói kiểu nửa vời, dù sao những lời này cũng quá bất ngờ, Lục Thiếu Hoa sợ Lục Xương trong khoảng thời gian ngắn không hiểu hết được.
- Ủa?
Lục Xương phản ứng tự nhiên một câu. Cách một lúc lại dồn dập hỏi.
- Cháu được gặp Đặng lão?
Lục Thiếu Hoa chỉ tiếc không rèn sắt không thành thép, ánh mắt liếc sang nhìn Lục Xương đang vẻ mặt kinh ngạc, lại cười vẻ thần bí. Sau đó lại tung ra một tin giật gân.
- Không những đã gặp được vị Đặng lão mà còn ở nhà ông hai ngày.
- Gì?
Lục Xương cất cao giọng. Vẻ mặt không thể tin được.
Lục Thiếu Hoa cười lắc đầu, thầm giận Lục Xương tâm không bình tĩnh, tuy nhiên nhớ tới hắn khi gặp Đặng lão hắn liền bình thường trở lại, thân phận của Đặng lão quả thực có thể khiến Lục Xương ngạc nhiên như vậy.
-Vâng, nói như thế nào nhỉ, lúc ấy ở Thâm Quyến cháu nhận Đặng lão làm ông nội. Cho nên tới nhà ông nghỉ hai ngày cũng không có vấn đề gì.
Lục Thiếu Hoa rõ ràng là hoặc là không làm, đã làm phải làm tới cùng, sau đó tung ra một tin có thể so sánh với tên lửa hạt nhân.
Lục Xương, tâm trí đã bị kích động mãnh liệt, nhất thời không nói ra lời, liên tục hít hà không khí sau đó mới có chút bình tĩnh và nói.
- Cháu thật đúng là giấu tài không để lộ ra, mỗi lần đều làm chú phải chịu thua.
- Ha hả! Không nghiêm trọng như vây đâu.
Lục Thiếu Hoa giống như chưa từng nói việc này, giọng điệu rất bình thản.
Kỳ thực Lục Thiếu Hoa nói với Lục Xương là có ý khác. Đưa ra thông tin hắn cùng với Đặng lão kết nghĩa là muốn Lục Xương trong lòng để tâm tới buổi diễn ban ngày, có thể tự tin hơn một chút, không cần lo lắng, ngoài ra lại có một vấn đề chính tiếp theo muốn nói, nên lấy chuyện đó làm bước đệm.
Tức giận Lục Thiếu Hoa, y bèn liếc mắt hắn một cái, trầm ngâm một hồi rồi nói.
- Cháu hôm nay gọi ta đi theo là có mục đích gì?
Không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa gật đầu. Cũng không nịnh nọt Lục Xương, nói thẳng.
- Đặng lão cho chú cơ hội vào thủ đô, ông muốn gặp chú một lần.
Nói xong, không đợi Lục Xương mở lời, Lục Thiếu Hoa tiếp tục nói.
- Điều này là cháu cầu xin Đặng lão, hy vọng Đặng lão có thể chỉ định chú, mong rằng chú hãy nắm chắc cơ hội này.
Vui mừng khôn tả, ngoài vui sướng còn là phấn khích, Đặng lão chỉ định chính mình, Lục Xương có không thể vui sao, môi giật giật muốn nói lời cảm ơn Lục Thiếu Hoa, nhưng lại nghĩ Lục Thiếu Hoa là cháu trai, nên không cần phải khách sáo như thế, liền lại giữ lời nói đó trong lòng.
- Chú sẽ không để cháu thất vọng, để xem thời gian gần nhất, nếu có thể chú liền lập tức vào thủ đô.
Lục Xương nói.
- Vâng!
Lúc đó vào thủ đô là có thể tới tìm ông, cháu sẽ dẫn chú đi.
Lục Thiếu Hoa kéo tay áo nói, kết thúc đề tài này. Chuyển sang đề tài tiếp theo hắn nói.
- Chú, tuổi của chú cũng không còn nhỏ nữa, con đường làm quan không kết hôn là không được.
Lục Xương cũng không phải đồ ngốc, biết rằng Lục Thiếu Hoa đang ám chỉ y. Lại liên tưởng tới việc Đặng lão muốn gặp để nói chuyện. Trong lòng cũng có suy đoán, tuy nhiên y cũng không có muốn nghĩ sâu xa mà nói tiếp.
- Kỳ thực, kỳ thực chú cũng có một đối tượng, cũng đã đến giai đoạn tính tới hôn nhân, nhưng công việc bận rộn, nên chưa thực hiện được.
- Thua chú luôn.
Lục Thiếu Hoa hiện tại không nói gì, trong quan trường lăn lộn đã lâu như vậy, Lục Xương không thể không biết đạo lý này, còn khiến Lục Thiếu Hoa tưởng y không có đối tượng, nên chậm kết hôn, có đối tượng hiện tại là tốt, nhưng bọn họ chưa nghĩ tới kết hôn.
- Nhanh kết hôn đi, ý Đặng lão là như thế, nếu lần này kết hôn khả năng sẽ thăng tiến nhanh hơn, bằng không sẽ ảnh hưởng không tốt.
Lục Thiếu Hoa đưa ra ý kiến, Lục Xương sau khi nghe xong, suy xét một hồi, rồi nói.
- Vậy được rồi, để chú sắp xếp thời gian đi gặp cô ấy nói chuyện.
- Vâng, khi nào đi thì báo lại cho cháu biết. Cháu ngày kia phải quay lại Hồng Kông.
Lục Thiếu Hoa nói ngày mình phải quay lại Hồng Kông cho Lục Xương biết, mục đích là khiến Lục Xương điện thoại tới Hồng Kông cho hắn.
Lục Xương gật đầu, sau đó mới nói đến hai người anh.
- Chú ba và chú tư cháu lớn tuổi hơn chú, dường như cũng không có động tĩnh gì.
Thật đúng là đừng nói đến việc này, Lục Thiếu Hoa còn cảm thấy không biết nói gì. Lục Gia Huy năm nay đã ba mươi sáu tuổi vẫn chưa có kết hôn còn Lục Gia Thành ít hơn Lục Gia Huy hai tuổi, ba mươi tư tuổi mà cũng chưa kết hôn.
- Ôi!
Lục Thiếu Hoa thở dài, nói.
- Thật không biết bọn họ nghĩ thế nào, ở nhà hiện cũng có tiền, sao lại sợ kết hôn như vậy?

Lục Xương không giữ nổi nụ cười, nói.
- Cháu không ở Thâm Quyến nên không biết, bọn họ hai người sớm đã có ý trung nhân. Chỉ có điều chưa bàn tính tới hôn nhân, về phần vì sao thì tôi cũng không biết.
- Thì ra vậy!
Lục Thiếu Hoa bừng tỉnh ngộ.
- Ha ha!
Lục Xương gõ đầu Lục Thiếu Hoa, lấy giọng bề trên dậy giỗ.
- Cháu nghĩ sao, nếu hai người bọn họ mà không có đối tượng, cha cháu không nói bọn họ mới là chuyện lạ.
Đó gọi là quyền huynh thế phụ, tuy rằng ông nội Lục Thiếu Hoa còn sống nhưng ông dẫu sao cũng đã cao tuổi, về vấn đề này lời ông nói cũng không có hiệu quả, đến Lục Gia Diệu cha của Lục Thiếu Hoa mới là người quyền to trong gia đình.
- Nói có được đâu!
Lục Thiếu Hoa cười và nói kèm theo một câu, theo đó ánh mắt sáng lên, nham hiểm nói.
- Chú út, rõ ràng chú phải kết hôn, sau đó đến chú ba, chú tư ba người cùng kết hôn một ngày, tam hỷ lâm môn đi.
Lục Xương nhăn trán, nếu bên trong xe Rools – Rocye không mở điều hòa không chừng mồ hôi lạnh toát ra, thật lâu sau mới tức giận nói.
- Cháu có chủ ý như thế, còn phải xem họ có đồng ý không đã.
Ngẫm nghĩ một lúc, Lục Xương lại nói tiếp:
- Tuy nhiên thật ra điều đó không tồi, ba người cùng đồng thời cử hành hôn lễ. Bớt được thời gian, không cần mời khách ba lần.
Nói lời này không phải Lục Xương sợ đãi khách mất tiền, mà đơn giản là đỡ mất thời gian. Nói đùa, có Lục Thiếu Hoa là cháu trai cầm giữ mấy trăm tỉ đô la Mỹ, bọn họ còn sợ gì vì tiền mà đau đầu?
- Được, việc này chú nói đi, cháu là cháu thôi, không có quyền nói.
Lục Thiếu Hoa vứt bỏ quan hệ sang một bên, tuy nhiên cũng không hẳn mặc kệ như vậy, lại đưa ra một chủ ý khả thi cho Lục Xương:
- Việc này chú thông qua ông nội và cha cháu đi, ba cháu nhất loạt đồng ý, không sợ chú ba, chú tư không đồng ý.
- Được!
Quyết định theo ý đó, Lục Xương nói:
- Ngày mai chú gọi điện thoại nói với ba cháu vấn đề này.
- Ha hả!
Lục Thiếu Hoa cười, hắn biết việc này đã hoàn thành, vả lại mục đích kêu Lục Xương lên xe để giải quyết sự việc đã hoàn thành, sau đó cũng không nhiều lời.
Sự việc tiếp theo đơn giản hơn. Hai chú cháu sau đó nói chuyện phiếm. Xe tiến thẳng vào biệt thự sau đó mới ngừng lại.
Bình Luận (0)
Comment