Một tổ chức chống đối chính phủ, muốn lật đổ chính quyền không dễ như vậy. Bình thường tỷ lệ thành công không quá 10%, Lý Chí Kiệt lẽ ra phải hiểu mới phải, nhưng giờ Lý Chí Kiệt lại nói anh ta chắc chắn 100%, điều này làm Lục Thiếu Hoa nghi ngờ.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không nghĩ Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ ngốc, dù có làm bất cứ chuyện gì, đặc biệt liên quan tới chuyện quan trọng như chuyện về mỏ dầu, hẳn là phải suy nghĩ kĩ lưỡng lắm mới phải, cũng chính vì thế, Lục Thiếu Hoa mới không sốt ruột lo lắng, mà bình tĩnh chờ Lý Chí Kiệt giải thích.
Lý Chí Kiệt cũng không để Lục Thiếu Hoa thất vọng, anh ta nhanh chóng giải thích
- Khi bọn họ dùng mỏ dầu để trao đổi vũ khí với chúng ta, tôi đã phái người điều tra triệt để tình hình bên trong của họ. Họ không phải là một tổ chức bình thường, sau lưng họ là Mỹ.
Chưa hết, nói xong, Lý Chí Kiệt ngẩng đầu lên nhìn Lục Thiếu Hoa, thấy hắn không có phản ứng gì nhiều mới tiếp tục nói
- Vì thế, tôi, Kiên Vĩ và anh Tiền đã thương lượng với nhau rồi, vụ làm ăn này có thể làm được, chúng tôi phân tích kĩ lưỡng rồi, cho dù là bọn họ phản động thất bại thì mỏ dầu của chúng ta cũng không sao, dù sao phản động thất bại cũng không có nghĩa là cả tổ chức phải giải tán, có Mỹ đứng sau nâng đỡ, quân đội chính quy của chính phủ không thể tiêu diệt hết bọn họ được.
Không thể không nói, Lý Chí Kiệt phân tích rất có lý, đặc biệt là những lời nói phía sau rất có lý, phản động thất bại không có nghĩa là giải tán, có người nâng đỡ, xác suất giải tán rất nhỏ, nhưng nói đi cũng phải nói lại, thế lực đứng sau nâng đỡ tất nhiên là vì lợi ích, nếu như có một ngày tổ chức đó không còn giá trị lợi dụng nữa, vậy thì phải chăng sẽ mất đi hậu thuẩn này?
- Khu vực Trung Đông sở dĩ loạn thế này là vì ở đó có nguồn tài nguyên dầu mỏ lớn, đây là vấn đề chính, nơi nào có lợi ích thì sẽ có chiến tranh, mà mỗi tổ chức phản động hoặc quân đội của chính phủ đều có chỗ dựa vững chắc riêng. Như chính phủ Ả Rập Saudi chẳng hạn, cũng có chỗ dựa, mà muốn chỗ dựa này sụp đổ cũng là chuyện rất khó.
Ngừng một lúc, Lục Thiếu Hoa lại tiếp tục nói
- Tổ chức phản động kia cho dù có Mỹ âm thầm ủng hộ, nhưng cũng không có nghĩa là họ nhất định thành công, phải biết rằng Mỹ là con hổ giấy điển hình, cái bọn họ quan tâm nhiều nhất là lợi ích, nếu có một ngày tổ chức phản động đó không còn giá trị lợi dụng, Mỹ sẽ buông tay, bồi dưỡng một tổ chức phản động khác cũng không phải là không có khả năng, điểm này các anh đã suy nghĩ qua chưa?
Lục Thiếu Hoa nói không sai chút nào, khu vực Trung Đông sở dĩ chiến tranh không ngừng cũng là vì dầu mỏ. Đồng thời những quốc gia đó đều là nước nhỏ, không thể lớn mạnh lên được, các cường quốc quốc tế cũng không để cho những nước này lớn mạnh lên được, bởi vì như thế, họ có khả năng tự bảo vệ, lại thêm lượng dầu tương đối nhiều, muốn chiếm quyền phát ngôn trên thế giới sẽ trở nên dễ dàng. Nếu như đã không thể trở nên hùng mạnh, các quốc gia đó sẽ cần một chỗ dựa, có chỗ dựa đứng sau lưng ủng hộ, chia sẻ lợi ích cho chỗ dựa đó, họ có thể bình yên phát triển. Cùng một đạo lý đó, các tổ chức phản động cũng thế, bọn họ chỉ là những con rối, những công cụ, là con rối và công cụ mà người ta bồi dưỡng nên vì mục đích tranh giành lợi ích cho bản thân mình.
Ở kiếp trước, Lục Thiếu Hoa còn nhớ một nhà bình luận viên thời sự đã nói thế này, quan hệ giữa hai nước với nhau như hai đứa trẻ trong một ngôi nhà lớn, một khi động đến thứ gì có lợi cho mình, dù cho có là bạn bè tốt cũng sẽ trở mặt đánh nhau, vả lại còn là đánh nhau túi bụi.
Sau đó, chiến tranh ngừng rồi, phân rõ thắng bại, hai bên sẽ không nói chuyện một thời gian, một số trường hợp tương đối nghiêm trọng thì cắt đứt đi lại rơi vào giai đoạn chiến tranh lạnh, sau đó tìm một cơ hội, hai bên lại hồi phục quan hệ, lại là một đôi bạn thân thiết, nhưng nếu lại gặp phải vấn đề có liên quan đến lợi ích, hai bên lại giẫm vào vết xe đổ, trở mặt với nhau rồi bước vào thời kỳ chiến tranh lạnh.
Cứ lặp đi lặp lại, chẳng khác gì hai đứa trẻ đánh nhau, mà ở đây liên quan đến lợi ích, đều là do lợi ích mà ra, cùng là kết quả vì lợi ích mới gây nên.
Như vậy mỏ dầu và quan hệ giữa hai nước với nhau có liên quan gì đến nhau?
Bề ngoài thì không có gì, nhưng thật sự có liên quan gì đến nhau hay không, câu trả lời là chắc chắn có, chúng đều có một điểm chung, đó chính là lợi ích, lợi ích này chính là dầu. Mục đích của Lục Thiếu Hoa cũng giống như những người khác, chính là dầu.
Chỉ là cách làm của Lục Thiếu Hoa không giống những quốc gia kia, hắn dùng tiền hoặc vũ khí để giao dịch với người ta, đổi lại là tiền hoặc dầu, chứ không nghĩ đến việc khống chế hay ủng hộ một tổ chức hay chính phủ nào.
Vấn đề chính là ở đây, chính vì Lục Thiếu Hoa không nghĩ đến việc khống chế hay ủng hộ tổ chức hay chính phủ nào ở khu vực Trung Đông mới gây nên vấn đề. Phải biết rằng dầu không phải là hiện vật có sẵn để có thể mang đi ngay.
Dầu là thứ nằm dưới lòng đất, muốn lấy được nó lên phải qua rất nhiều công đoạn, vì thế, cho dù mua được dầu rồi cũng phải mất một thời gian dài nó mới chính thức thuộc về Lục Thiếu Hoa.
Cho nên, thời gian khai thác cũng trở thành một biến số, một biến số uy hiếp đến quyền khai thác dầu, nếu tổ chức phản động kia không giải tán thì cũng còn được, mối làm ăn vẫn còn, nhưng một khi tổ chức giải tán, mối làm ăn có còn hay không phụ thuộc vào bên thắng lợi.
Lục Thiếu Hoa đang lo lắng về điểm này, lại thêm phong cách làm việc của Mỹ, vậy nên mới lo lắng vấn đề mỏ dầu. Nhưng, lo lắng không có nghĩa là sợ hãi, căn cứ Hổ Gầm giờ có một số lượng lớn thiết bị quân sự tiên tiến, nếu như cuối cùng hết cách, Lục Thiếu Hoa cũng không ngại nổ súng tham gia chiến tranh. Đương nhiên, nguyên tắc làm việc của Lục Thiếu Hoa là dĩ hòa vi quý, im lặng là vàng, chiến tranh là hạ hạ sách, không đến lúc vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không lệnh cho căn cứ nổ súng.
- Điểm này chúng tôi cũng đã nghĩ rồi, nhưng sau cùng chúng tôi đều nghĩ rằng Mỹ sẽ không bỏ tổ chức này, vì tổ chức này rất hùng mạnh, dù cho có thất bại đi nữa, cũng chỉ có thể làm thực lực của bọn họ yếu đi một chút thôi.
Lý Chí Kiệt nói một cách nghiêm túc.
- Haiz!
Lục Thiếu Hoa thở dài, nếu để Lục Thiếu Hoa làm việc này, Lục Thiếu Hoa sẽ không làm ăn với loại tổ chức phản động này, tuy nhiên hiện giờ Lý Chí Kiệt bọn họ đã giao dịch với người ta rồi, Lục Thiếu Hoa đương nhiên sẽ không thể nói gì được nữa.
- Hay là như vậy đi, sau khi đơn đặt hàng thanh toán xong lập tức tổ chức người khai thác mỏ dầu đó, phải cố gắng nhanh hết mức có thể.
- Hiểu rồi.
Lý Chí Kiệt trả lời.
Tạ Kiên Vĩ cũng gật đầu theo, ra vẻ hiểu rồi.
- Ừ, còn phải chú ý một điểm nữa, tổ chức phản động suy cho cùng vẫn là tổ chức phản động, đặc biệt là tổ chức phản động trên chiến trường Trung Đông, bọn họ không nói đạo lý đâu, phải chú ý xem họ có nuốt lời không, đừng để đến lúc tiền mất tật mang.
Lục Thiếu Hoa không quên dặn dò thêm một câu.
- Haha!
Lý Chí Kiệt cười ha hả không ngừng, giống như là nghe được câu chuyện buồn cười nhất thế gian vậy, mở miệng nói tiếp
- Về điểm này thì cậu có thể yên tâm, đối phương biết chúng ta, biết chúng ta là binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đứng đầu thế giới, giờ lại là nhà buôn bán vũ khí quân sự lớn nhất, bọn họ có mười lá gan cũng không dám nuốt vũ khí của ta mà không cho chúng ta mỏ dầu.
Binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm lần trước đã đánh bại mấy binh đoàn lính đánh thuê lân cận và hợp nhất hai binh đoàn, trở thành binh đoàn lính đánh thuê số một thế giới, lại thêm buôn lậu vũ khí, nghiễm nhiên trở thành thế lực tiếng tăm lừng lẫy quốc tế, không phải ai cũng ức hiếp được.
- Cẩn thận có thể lái thuyền vạn năm.
Giọng điệu của Lục Thiếu Hoa có chút nặng nề
Lục Thiếu Hoa đang gõ hồi chuông báo động cho Lý Chí Kiệt, hắn không muốn nhìn thấy một Lý Chí Kiệt kiêu ngạo tự cao tự đại, mà hi vọng nhìn thấy một Lý Chí Kiệt làm việc điềm đạm chín chắn, đầu óc tỉnh táo, như vậy hắn mới yên tâm giao căn cứ Hổ Gầm cho bọn họ cùng quản lý.
Bị Lục Thiếu Hoa nói như vậy, Lý Chí Kiệt có chút giật mình, anh ta biết mình hơi đắc ý vênh váo, gãi gãi đầu lúng túng, không nói gì.
Lục Thiếu Hoa cười, lắc đầu, nói tiếp
- Đương nhiên rồi, tôi nói là để phòng ngừa sự việc chẳng may xảy ra, nếu mà sự việc thật sự xảy ra thì chúng ta cũng không cần nói phải trái với bọn họ làm gì, bọn họ có Mỹ đứng sau nâng đỡ, chúng ta không đấu với họ, có thể cung cấp vũ khí miễn phí cho chính phủ Ả Rập Saudi, để chính phủ Ả Rập Saudi đối phó với họ.
Miễn phí, chính là miễn phí, Lục Thiếu Hoa không hề nói sai.
Nhưng lời nói này khi Lý Chí Kiệt bọn họ nghe được thì đã biến vị rồi, nghĩ rằng có lẽ mình nghe nhầm. Theo Lục Thiếu Hoa lâu như vậy, họ nghĩ là rất hiểu Lục Thiếu Hoa, nhưng Lục Thiếu Hoa bình thường rất chú trọng lợi ích nay lại muốn cung cấp vũ khí miễn phí để đối phó với một tổ chức, điều này làm Lý Chí Kiệt bọn họ không thể tin được.
- Các anh đừng có nhìn tôi như thế.
Lục Thiếu Hoa lắc đầu, cười gượng một tiếng, sau đó giải thích
- Chúng ta có thể cung cấp vũ khí miễn phí cho quân đội chính phủ để tiêu diệt khách hàng nói không giữ lời, nhưng các anh có nghĩ rằng, với danh tiếng của Hổ Gầm chúng ta hiện nay, người ta có dám dùng vũ khí của chúng ta mà không cho chúng ta một chút lợi ích không?
Tầm nhìn của Lục Thiếu Hoa khá xa, hắn suy xét đến tương lai, nếu như quân đội Chính phủ dám tiếp nhận vũ khí miễn phí mà Hổ Gầm cung cấp, cũng là chính thức mở ra một lối đi mới cho Hổ Gầm, nếu như đánh thắng, Lục Thiếu Hoa dám bảo đảm, quân đội Chính phủ sẽ không bạc đãi binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm.
Nguyên nhân rất đơn giản, vì danh tiếng của binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, một binh đoàn lính đánh thuê đứng đầu thế giới và nhà buôn vũ khí quy mô lớn, không phải ai cũng muốn đắc tội, vì vậy, ưu đãi nhất định là có.
Không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa nói rất có lý, Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ đều gật đầu, tỏ vẻ hiểu, đồng thời, Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ cũng đều biết tiếp theo phải làm thế nào.
- Ừ, vẫn là câu nói đó, Hổ Gầm giao cho các anh quản lý, tôi không nhúng tay vào đâu
Lục Thiếu Hoa nói rõ lập trường của mình, sau đó lại tiếp.
- Cách làm của tôi vẫn như trước, đạt được mục đích bằng mọi giá, đương nhiên, với điều kiện là phải suy nghĩ kĩ càng, tầm nhìn phải xa một chút, rồi sau đó mới hành động.
- Hiểu rồi.
- Hiểu rồi.
Lý Chí Kiệt vàTạ Kiên Vĩ hai người đồng thanh nói.
- Cứ như vậy đi, các cậu không có việc gì nữa thì nghỉ ngơi sớm đi.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa đứng lên, chuẩn bị rời khỏi phòng tổng điều khiển, nhưng chân còn chưa nhấc lên, Lục Thiếu Hoa đã dừng lại, quay đầu lại, nói
- Các anh chỉnh lý sắp xếp lại tư liệu về mỏ dầu của chúng ta trước đi, tôi sẽ xem kết quả của thời gian này.
- Được.