Thương Trường Đại Chiến

Chương 538

Sự có mặt của Lục Thiếu Hoa đã mang đến cho ông vua của Hoàng gia Ảrập sự ngạc nhiên rất lớn. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, chính bởi thân phận của hắn, hai tầng thân phận chồng chéo lên nhau, mà tầng thân phận nào cũng làm cho người khác kiếp sợ, nhân vật đứng phía sau bức màn căn cứ Hổ Gầm, chủ thật sự của căn cứ Hổ Gầm, chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng, một Tập đoàn xếp hàng thứ 37 trên thế giới. Một bên là thân phận có tiếng tăm lừng lẫy trong giới súng ống đạn dược và lính đánh thuê. Bên còn lại là nổi danh khắp chốn trên thương trường, sức ảnh hưởng thì càng không cần phải nói nhiều, bất luận là ở Trung Quốc hay trên trường Quốc tế đều rất có trọng lượng.

Chỉ cần một thân phận thôi cũng đủ để dọa chết người rồi, đây lại đến hai thân phận? Một cộng một bằng hai, nhưng với Lục Thiếu Hoa hai thân phận này cộng lại không phải bằng ‘hai’, trọng lượng hai thân phận này một khi cộng lại sẽ phát huy sức ảnh hưởng rất lớn, mà sức ảnh hưởng này đến Tổng thống của một nước có nền kinh tế phát triển cũng không dám xem thường.

Không vội nói đến sức ảnh hưởng lớn như thế nào, chỉ nói đến tài chính thôi, bên ngoài ai nhìn vào cũng biết tổng vốn bề nổi của Tập đoàn Phượng Hoàng cũng sắp xỉ 200 tỷ đô la Mỹ, lấy con số 200 tỷ đô la Mỹ này ra tính toán, không biết căn cứ Hổ Gầm thì sao? Tài chính của nó là lớn như thế nào.

Nếu muốn tính toán giá trị của căn cứ Hổ Gầm, chỉ có thể tính toán từ câu nói như thế này: ‘chỉ cần có tiền, vũ khí hạt nhân mua cũng được’, đấy chính là câu tán tụng mà giới kinh doanh vũ khí dành cho căn cứ Hổ Gầm, từ trong lời tán tụng này, có thể biết được căn cứ Hổ Gầm sở hữu cả vũ khí hạt nhân.

Trị giá của một món vũ khí hạt nhân là bao nhiêu? Giá trị này e rằng người bình thường chưa chắc đã tính ra, nhưng có một điểm có thể khẳng định được, những món có thể gọi là vũ khí hạt nhân, giá trị của chúng không dưới chục triệu đô la Mỹ.

Coi như một món vũ khí hạt nhân có giá trị là mười triệu đô la Mỹ đi, cũng không cần tính toán nhiều, căn cứ Hổ Gầm chỉ cần sở hữu mười món thôi cũng được rồi, trị giá cũng có thể đạt tới mức trên trăm triệu đô la Mỹ, đó là chưa kể đến những thứ súng ống đạn dược khác, nếu tính cả vào, tính toán sơ bộ thôi thì chỉ mỗi súng ống đạn dược cũng đã có giá trị lên đến trăm tỷ đô la Mỹ rồi.

Theo thông tin mà Hoàng gia Ảrập có được, những năm gần đây, căn cứ Hổ Gầm mua vào rất nhiều mỏ dầu, từ loại nhỏ, loại vừa đến loại lớn đều có đủ cả, tính ra cũng được khoảng mười mỏ. Giá trị những mỏ dầu này cũng không dưới trăm tỷ đô la Mỹ, còn có cả giá trị của binh đoàn lính đánh thuê căn cứ Hổ Gầm, gộp hết lại, tổng giá trị của căn cứ Hổ Gầm sơ bộ thôi cũng đã đạt đến con số ngàn tỷ đô la Mỹ.

Đó mới chỉ là sơ bộ thôi đấy, chỉ là bề nổi có thể tính toán được, còn bên trong thì sao, không nhìn thấy được, và cũng không tính toán được, đúng không?

Căn cứ Hổ Gầm có binh đoàn lính đánh thuê được liệt vào hàng nhất trên thế giới, và là nơi buôn lậu vũ khí súng ống đạn dược cũng được liệt vào hàng nhất trên thế giới, danh tiếng này có phải ngẫu nhiên mà có không? Không, người của Hoàng gia Ảrập tất nhiên chẳng phải là kẻ ngốc, họ tất sẽ không cho rằng những cái đó đều do ngẫu nhiên mà có, mà nhờ do sức mạnh bên trong căn cứ Hổ Gầm mà có, những thứ mà người bên ngoài không biết đến vẫn còn rất nhiều.

Ngoài những thứ đó ra. Tập đoàn Phượng Hoàng, sau khi biết được người chủ sở hữu đứng sau bức màn bí mật căn cứ Hổ Gầm là Lục Thiếu Hoa, vua Ảrập lại một lần nữa tiến hành đánh giá Tập đoàn Phượng Hoàng, họ không cho rằng giá trị của Tập đoàn Phượng Hoàng chỉ nằm ở con số hai trăm tỷ đô la Mỹ, mà phải nhiều hơn nữa, theo họ con số thật sự phải gấp năm lần con số hai trăm tỷ đô la Mỹ hiện tại.

Năm lần hai trăm tỷ đô la Mỹ cơ đấy, không phải là đã lên ngàn tỷ đô la Mỹ rồi sao, hai con số ngàn tỷ đô la Mỹ cộng chung lại, giá trị tài sản lên đến hai ngàn tỷ đô la Mỹ, một con số biết nói và đáng sợ. Lịch sử kế thừa trên trăm năm của Hoàng gia bọn họ, con số mỏ dầu sở hữu được là vô số, trị giá tài sản thực sự cũng chỉ đến trên ngàn tỷ đô la Mỹ, nhưng đem so với Lục Thiếu Hoa, tài sản của họ là cố định còn tiềm lực của Lục Thiếu Hoa thì vô cùng, không biết được.

Lục Thiếu Hoa giờ chỉ mới 18 tuổi, mười tám tuổi nhưng sở hữu số tài sản lên đến hai ngàn tỷ đô la Mỹ hoặc trên cả hai ngàn tỷ này, nếu như cho hắn thêm mười năm nữa, hai mươi năm nữa, tài sản hắn sở hữu sẽ là bao nhiêu không ai biết được, đến Hoàng gia họ cũng không thể tính ra.

Một giá trị tài sản đáng sợ, sức ảnh hưởng cũng rất đáng sợ, không lo tất cả những người thuộc dòng chính thống của Hoàng gia Ảrập xem thường năng lực của Lục Thiếu Hoa, giả như Lục Thiếu Hoa bùng phát ra, năng lượng khi đó so với Tổng thống của một quốc gia phát triển e rằng còn đáng sợ hơn nhiều.

Sự thật là thế, Lục Thiếu Hoa nếu như thực sự bùng phát ra, năng lượng khi đó so với Tổng thống của một quốc gia phát triển e rằng còn đáng sợ hơn nhiều, nguyên nhân rất đơn giản, một quốc gia khi làm bất kỳ việc gì cũng cần phải suy xét đến hậu quả rất kỹ lưỡng, thêm vào đó là áp lực trên trường quốc tế, tất cả những yếu tố trên đã hạn chế họ, làm họ không cách nào phát huy hết năng lực vốn có.

Lục Thiếu Hoa thì khác, bề ngoài hắn là một thương nhân chân chính, nếu hắn muốn bùng phát, hắn không cần phải quan tâm đến nhiều thứ, năng lượng hắn có được bao nhiêu hoàn toàn có thể đem ra phát huy hết, và tất nhiên năng lượng khi đó là lớn nhất rồi.

Quan hệ thân thiết, đấy chính là quyết định trọng đại của ông vua Ảrập đưa ra, quan hệ thân thiết cùng Lục Thiếu Hoa đối với Hoàng gia mà nói chỉ có lợi mà không có hại, nếu Hoàng gia có được sự ủng hộ của Lục Thiếu Hoa, khi đó căn cơ của họ cũng vững chắc thêm rất nhiều.

Nếu muốn có quan hệ tốt cùng Lục Thiếu Hoa, điều kiện duy nhất là mỏ dầu, mỏ dầu cũng là quân bài chưa lật duy nhất của Hoàng gia Ảrập, Lục Thiếu Hoa rất cần mỏ dầu, rất nhiều cường quốc trên thế giới cũng dòm ngó mỏ dầu của Hoàng gia họ, nếu hợp tác cùng Lục Thiếu Hoa, có thể nói là vẹn toàn đôi bên, một mũi tên trúng hai đích.

Có mỏ dầu nhưng cũng không thể nói là có thể phát huy hết giá trị của nó, nếu muốn khai thác một mỏ dầu cỡ lớn thì cần phải xem ánh mắt của người khác mà tiến hành, nhưng nếu hợp tác với Lục Thiếu Hoa thì hoàn toàn khác hẳn, phải biết rằng cái tên căn cứ Hổ Gầm đã được đưa vào hồ sơ của rất nhiều quốc gia, nếu hợp tác với tổ chức như vậy, hỏi thử xem còn có ai dám nói gì vào đây nữa.

Chủ ý của vua Ảrập không sai lầm chút nào, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói đây cũng là việc chỉ thấy lợi mà không thấy hại, hai bên nếu thật sự có thể hợp tác với nhau thì khi đó cả hai bên đều có lợi, Lục Thiếu Hoa vì muốn đạt được mục đích của chính mình, có bị lợi dụng một chút cũng không sao cả.

Đương nhiên, hiện tại Lục Thiếu Hoa không biết được vua Ả rập thật sự đang nghĩ gì, hắn giờ đang ngồi yên vị trong căn phòng của một dinh thự xa hoa xem màn hình ti vi đang phát ra những chương trình mà ngôn ngữ phát là thứ ngôn ngữ hắn không hiểu được.

Nhưng sự yên vị đó chỉ là tạm thời, không được bao lâu, trạng thái im ắng của Lục Thiếu Hoa đã bị phá vỡ bởi tiếng chuông cửa.

Lục Thiếu Hoa giờ là khách quý của vua Ảrập, nơi cư ngụ cũng được bố trí bảo vệ rất cẩn mật, người đến được nơi này chắc chắn thân phận cũng không đơn giản, đoán chắc 100% là người của Hoàng gia đến tìm hắn.

Quả không sai chút nào, khi Lý Thượng Khuê mở cửa ra, gương mặt của khách viếng thăm đã nằm gọn trong tầm mắt của Lục Thiếu Hoa, nếu không là người đi đón tiếp hắn khi đến Hoàng tử thứ nhất thì là ai vào đây.

Vốn thuộc dòng chính thống của Hoàng gia Ảrập, Lục Thiếu Hoa khi chào hỏi cũng dùng những lễ nghi rất đầy đủ. Hoàng tử thứ nhất đến tận nơi hắn cư trú, bởi hắn là khách, thân phận đặc biệt, nên phải chú ý đôi chút về mặt lễ nghi. Vì thế nên vội vàng đứng lên, miệng nở nụ cười chào đón Hoàng tử thứ nhất, đầu óc lúc này cũng không yên, liền suy đoán xem mục đích Hoàng tử đến đây để làm gì.

- Lôi kéo…

Kết quả suy đoán của Lục Thiếu Hoa chỉ có hai chữ, Hoàng tử thứ nhất đến vì muốn lôi kéo Lục Thiếu Hoa, giúp ông ta thuận tiện hơn trong việc tiếp nhận ngai vàng trong Hoàng gia, vị trí nắm quyền cao nhất trong Hoàng gia Ảrập.

Đúng là bình thường Lục Thiếu Hoa làm việc thì sẽ không từ thủ đoạn, nhưng hắn vẫn có quy tắc riêng của mình, có những chuyện hắn dùng đến những thủ đoạn mà chút ánh sáng cũng không len lõi vào được, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sẽ đồng ý để người khác dùng đến những thủ đoạn này.

Dù đó là Hoàng tử thứ nhất thì cũng thế, giây phút vừa bước chân xuống khỏi máy bay, ấn tượng của Lục Thiếu Hoa đối với ông ta rất tốt. Nhưng khi biết được ông ta có âm mưu không tốt với em trai mình là Hoàng tử thứ hai, cảm tình tốt đẹp mà Lục Thiếu Hoa dành cho ông ta không biết chạy đi dâu hết, thay vào đó là cảm giác chán ghét.

Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không hề biểu hiện ra bên ngoài, vẫn bình thường như không có gì, mặt thì cười nhạt, khách sáo mới Hoàng tử thứ nhất ngồi, lúc này mới nói:
- Đã trễ vậy rồi mà Hoàng tử đến không biết vì việc gì?

Lục Thiếu Hoa đang cố ý, hắn sớm đoán ra dụng ý của Hoàng tử thứ nhất đến đây để làm gì rồi, chỉ có điều vào lúc này đây, Lục Thiếu Hoa vờ giả điên giả ngốc sẽ hay hơn, cho dù là có biết cũng giả vờ như không biết, để Hoàng tử tự nói ra, xong hắn mới ứng đối lại.

- Cũng không có gì chỉ đến tán gẫu cùng ông thôi.
Hoàng tử thứ nhất cười, vẻ rất chân thành, không quên hỏi thêm:
- Không biết đến thế này có quấy rầy đến ông không?

- Không đâu.
Lục Thiếu Hoa vội vàng phất phất tay, tỏ vẻ không có gì là bị quấy rầy, trong lòng thầm nhủ:
- Phải kiềm chế, phải kiềm chế mới được, tốt nhất là không nên nói ra.

Xem ra câu chuyện cũng sắp không còn gì để nói, Lục Thiếu Hoa không buồn tìm đề tài nói tiếp, có chút gì đó ngượng ngùng ở đây, cũng may mà Hoàng tử thứ nhất không phải là hạng ngu xuẩn, rất nhanh liền chuyển câu chuyện sang đề tài khác:
- Nghe cha tôi nói, lần này ngài đến là muốn cùng Hoàng ông khai thác một mỏ dầu cỡ lớn?

- Đúng là vậy.
Người ta đã nói trắng ra như vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải né tránh và che dấu, gật đầu thừa nhận, tiếp sau lên tiếng:
- Nói vậy Hoàng tử chắc cũng đã biết hết cả rồi. Tôi là chủ tịch của Tập đoàn Phượng Hoàng, Tập đoàn Phượng Hoàng vừa thành lập thêm một công ty con, công ty dầu mỏ Phượng Hoàng. Hiện tại chỉ là làm đại diện cho những công ty khác, bản thân thực sự vẫn chưa bắt đầu khai thác, cho nên, có thể cùng Hoàng gia các ông đây hợp tác hy vọng sẽ mở ra một quy mô mới cho công ty dầu mỏ Phượng Hoàng một cách thuận lợi.

Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng rằng, sau khi hắn xuống máy bay không lâu, tất cả thông tin về hắn đã được chuẩn bị và thu thập xong và được chuyển đến tận tay của Hoàng gia Ảrập, trong đó có cả vị Hoàng tử thứ nhất ngồi trước mặt hắn đây, ông ta chắc hẳn cũng nắm trong tay tư liệu về tình hình của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Đương nhiên, khi Lục Thiếu Hoa nói chuyện, khẩu khí cũng rất lớn, căn cứ Hổ Gầm sở hữu hơn mười mỏ dầu chỉ là cái nhìn thấy trên bề mặt nổi, vị Hoàng tử thứ nhất không thể không biết việc này. Lục Thiếu Hoa trong lúc này lại huyên thuyên chuyện không có, dường như có chút gì đó không thật cho lắm.

Lục Thiếu Hoa lúc này tròn mắt nói dối, vì hắn cũng không phải sợ Hoàng tử thứ nhất vạch trần hắn, bởi vì Lục Thiếu Hoa có thể trăm phần trăm khẳng định, Hoàng tử thứ nhất không dám đắc tội với hắn, cho dù biết hắn đang nói dối, cũng không dám nói thẳng ra, không muốn làm hắn bối rối.

Quả như hắn nghĩ, Hoàng tử thứ nhất không dám đắc tội với hắn, chẳng những không dám đắc tội Lục Thiếu Hoa mà còn giả lả lôi kéo Lục Thiếu Hoa về phía mình, ông cười cười nói:
- Ngài nói rất đúng, một khi đã thành lập công ty dầu mỏ, thì không thể nào chỉ biết đến việc đại diện và phân phối cho những công ty khác, nhưng ngài cứ yên tâm, cha tôi rất vui lòng hợp tác cùng quý ngài đây, tôi cũng sẽ có lời nói thêm vào với cha mình, xúc tiến quan hệ hợp tác song phương.

Đây gọi là ôm công lao vào phía mình, Lục Thiếu Hoa nhìn ra rất rõ, cách nói của Hoàng tử thứ nhất tuy rằng rất mịt mờ, nhưng người nghe là ai đây, là Lục Thiếu Hoa hắn, sao hắn lại nghe không hiểu được cơ chứ, cũng cười cười phụ họa vào, vờ như nghe ra rất có lý, nói:
- Vậy thì phải cảm ơn Hoàng tử trước rồi.

Hai tầng thân phận của Lục Thiếu Hoa, thêm vào là thỏa thuận giữa Lý Chí Kiệt và Hoàng gia Ảrập, việc hợp tác đã là việc định sẵn trên thớt, Lục Thiếu Hoa đến đây chỉ để bàn bạc cụ thể hơn mà thôi, vốn không cần ai đó phải nói tốt vào nữa, nhưng để giữ thể diện và cũng để Hoàng tử thứ nhất có đường lui, Lục Thiếu Hoa cũng ra vẻ vờ vịt cho qua chuyện.

Đối nghịch với vẻ ngoài vờ vịt nhưng vẫn tỏ ra chân thành chính là sự căm ghét được ẩn dấu bên trong, Lục Thiếu Hoa thật sự rất ghét loại người như Hoàng tử thứ nhất này, ghét những hành động của ông ta, vốn đã không có nhiều thiện cảm với ông ta cho lắm, giờ thì tốt rồi, có thể liệt kê ông ta vào danh sách đen một cách dứt khoát.

Dối trá, dối trá không chịu nổi.

Đấy là những nhận xét mà Lục Thiếu Hoa dành cho Hoàng tử thứ nhất, trong lòng thầm nhủ:
- Còn muốn ở trước mặt tôi tranh công, tranh thủ tình cảm, không có cửa đâu.

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng đâu dại gì mà nói toạc ra, vẫn ra vẻ đầy chân thành, làm bộ mang ơn, trong lòng vừa mắng chửi vừa thấy có chút buồn cười, giống như là đang xem kịch vậy, chờ đợi để được nghe những lời vị Hoàng tử thứ nhất sắp nói.
Bình Luận (0)
Comment