Thương Trường Đại Chiến

Chương 572

Giải quyết như thế nào thì Lục Thiếu Hoa cũng không biết, cần phải chờ xem, chờ kết quả đo kiểm của các chuyên gia, sau đó sẽ điều tra rõ ràng ai ở phía sau giở trò, biết rõ vấn đề bên trong, Lục Thiếu Hoa mới có thể nghĩ ra cách đối phó với mối nguy lần này.

Cùng lúc đó, Lục Thiếu Hoa cũng biết rõ, mối nguy lớn lần này sợ là khó mà vượt qua một cách dễ dàng như vậy. Bởi vì nhìn những thủ đoạn đối phó với công ty máy tính Phượng Hoàng, rõ ràng kế hoạch đã được chuẩn bị rất kỹ càng, cho dù Lục Thiếu Hoa biết rõ ẩn tình bên trong, nếu muốn phá giải không phải là điều dễ dàng.

Phải làm từng bước một, ăn cơm cũng phải ăn từ từ, Lục Thiếu Hoa biết cần phải để ý những điều này, sự việc đã trở thành như vậy, việc duy nhất hiện nay Lục Thiếu Hoa có thể làm chính là ổn định trước, đưa ra lời hứa cho người tiêu dùng, trấn an người tiêu dùng một chút, không để tình hình tiến triển xấu thêm. Sau đó điều tra nguyên nhân, rồi nghĩ ra biện pháp giải quyết.

Cuộc gọi vào điện thoại di động của Chử Lỗi vừa thông, Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
- Lập tức cử hai chuyên gia trong căn cứ sang Mỹ, kiểm nghiệm nguyên nhân của vấn đề máy tính.

Thị trường nước ngoài tuy không phải do Chử Lỗi điều hành, nhưng công ty máy tính Phượng Hoàng xảy ra chuyện lớn như vậy, Chử Lỗi không thể không biết việc này, vì thế Lục Thiếu Hoa vừa nói xong chưa bao lâu, Chử Lỗi liền vội vàng nói:
- Tôi lập tức sắp xếp, chậm nhất sáng sớm mai có thể đến Mỹ.

- Tốt lắm, làm nhanh lên.
Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều, cúp điện thoại luôn.

Sau khi nói chuyện với Chử Lỗi xong, Lục Thiếu Hoa không dừng lại, cầm điện thoại tiếp tục quay số, lần này là dãy số rất dài, vừa nhìn đã biết số điện thoại nước ngoài. Bởi vì trước khi quay số còn bấm dấu “+”.

- Là tôi, Lục Thiếu Hoa, lập tức cử người điều tra tình hình bên Mỹ, tôi cần kết quả nhanh chóng.
Lục Thiếu Hoa lạnh lùng nói, có thể thấy tâm trạng của hắn như thế nào.

Cuộc gọi tiếp theo không phải ai khác mà là người đứng đầu hệ thống tình báo Lý Chí Kiệt. Nghe giọng Lục Thiếu Hoa biết Lục Thiếu Hoa tâm trạng đang không ổn định, đã tới lúc bực tức, lập tức nói:
- Tôi đã cử người điều tra, chậm nhất sáng mai có kết quả.

Dừng một chút ở đầu dây bên kia Lý Chí Kiệt nói tiếp:
- Mấy ngày hôm trước, nhân viên tình báo của chúng ta đã thu được một tin tức đó là chủ tịch bốn công ty IBM, Dell, Apple, Microsoft cùng hội đàm. Lúc đó tôi không chú ý tin tức này lắm, bây giờ nghĩ lại đối phó với chúng ta có thể là do bốn công ty đó liên kết lại. Cho đến bây giờ cá nhân tôi đoán là như vậy. Còn thật sự có phải như vậy hay không, thì cần phải điều tra mới xác định được.


Lục Thiếu Hoa không sốt ruột nói gì, trầm ngâm một hồi, suy tư một lúc mới nói:
- Bất kể có phải do họ làm hay không, tập trung điều tra bọn họ, dù không phải bọn họ chủ mưu thì cũng là gián tiếp tham gia.

Lục Thiếu Hoa có thể khẳng định như vậy, theo Lý Chí Kiệt thì bốn công ty đó không thể không liên quan, nguyên nhân rất đơn giản, công ty máy tính Phượng Hoàng có nhiều đối thủ cạnh tranh cùng lĩnh vực trên thế giới, người ta nói đồng ngành là oan gia. Hiện nay công ty máy tính Phượng Hoàng bị tấn công, nghi ngờ đầu tiên của Lục Thiếu Hoa là ba công ty kia. Còn Microsoft thì sau khi nghe Lý Chí Kiệt nói Lục Thiếu Hoa mới nghi ngờ.

Dĩ nhiên Lục Thiếu Hoa nghi ngờ bọn họ cũng không phải chỉ vì lý do này, rất khéo là bọn họ lại ngồi lại cùng nhau lúc này. Phải biết đồng ngành thì là đối thủ, mà bọn họ đều giống nhau, bọn họ đều là đối thủ của nhau. Tuy họ đều là công ty của Mỹ, nhưng vẫn là đối thủ cạnh tranh, quan hệ bình thường cũng không tốt như vậy, hiện nay lại ngồi lại với nhau, không thể không làm Lục Thiếu Hoa hoài nghi được.

Quan trọng hơn, công ty máy tính Phượng Hoàng lại gặp sự cố ngay tại Mỹ, những nơi khác sự cố lại không nhiều, mà ở Mỹ thì sự cố liên miên. Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể có một giả thiết, nếu thật sự phần cứng máy tính của công ty máy tính Phượng Hoàng có vấn đề thì nhiều nhất cũng chỉ bị người tiêu dùng trách cứ, mang đến sửa chữa, giới truyền thông cũng chỉ thổi phồng lên một chút.

Nhưng hiện nay thật nực cười, không những giới truyền thông khắp nơi đưa tin, còn hô hào chính phủ phải tiến hành xét xử Tập đoàn Phượng Hoàng, còn có các hoạt động tẩy chay sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng, nhìn qua làm người ta không thể tưởng tượng nổi. Nhưng việc vừa khéo xảy ra ở Mỹ là như thế nào?

Phải biết dù IBM hay Dell hoặc cả Apple và Micrrosoft đều là bốn công ty của Mỹ, họ hoạt động ở Mỹ đã nhiều năm, ảnh hưởng của họ không cần nói cũng biết, bọn họ hoàn toàn có khả năng tạo ra những tác động lớn như vậy. Đây mới chính là nguyên nhân làm Lục Thiếu Hoa nghi ngờ bọn họ, bởi vì những người khác không có khả năng gây là tiếng vang lớn như vậy.

Dĩ nhiên nếu chính phủ Mỹ đối phó với Tập đoàn Phượng Hoàng thì họ cũng có thể gây ra những tác động lớn như vậy, chỉ có điều, chính phủ Mỹ dám đối phó với Tập đoàn Phượng Hoàng sao? Bọn họ có dám động đến Lục Thiếu Hoa không, Lục Thiếu Hoa có thể tự hào vỗ ngực nói, Mỹ có mười lá gan cũng không dám động đến Tập đoàn Phượng Hoàng.

Nguyên nhân rất đơn giản, thân phận Lục Thiếu Hoa được công khai, rất nổi tiếng, Tập đoàn của hắn lại xếp hạng thứ ba mươi bảy trong bảng danh sách các công ty nổi tiếng trên thế giới, chính phủ Mỹ sao có khả năng không tiến hành điều tra được, mà Lục Thiếu Hoa là chủ tịch, chủ sở hữu, chính phủ Mỹ lại càng không thể bỏ qua.

Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng, những tư liệu về hắn tại Mỹ chất cao hằng mấy mét, những việc Lục Thiếu Hoa làm trong những năm gần đây, chính phủ Mỹ không thể không biết. Đặc biệt sự việc của gia đình Brown, trong một đêm bị giết sạch. Mà trước khi bị thảm sát, gia đình Brown từng xúc phạm Lục Thiếu Hoa, hai chuyện gắn kết lại, sẽ không khó để đoán được việc này do Lục Thiếu Hoa làm.

Thủ đoạn của Lục Thiếu Hoa tàn nhẫn, làm việc cũng cẩn thận, đây là một điều đáng sợ. Còn có lực lượng sau lưng nữa, nước Mỹ nếu muốn đối phó với hắn thì cần suy tính rất kỹ. Nếu chẳng may bị Lục Thiếu Hoa trả thù, chính phủ Mỹ sẽ rước lấy nhiều chuyện phiền toái.

Quan trọng hơn là Tập đoàn Phượng Hoàng hoặc Lục Thiếu Hoa không có phát sinh xung đột gì với chính phủ Mỹ, nước Mỹ cho dù là bá chủ, hống hách, cũng sẽ không vô cớ đối phó với hắn. Cho nên, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể khẳng định, đứng sau sự việc lần này không phải nước Mỹ mà là kẻ thù trên thương trường.

Đủ mọi suy đoán hiện ra trong đầu Lục Thiếu Hoa lúc này. Lục Thiếu Hoa liền lập tức sắp xếp, nhận được chỉ thị của Lục Thiếu Hoa, Lý Chí Kiệt cũng không dám chậm trễ, nói hai câu qua điện thoại với Lục Thiếu Hoa rồi cúp máy đi điều tra.

Liên tục gọi hai cuộc điện thoại để sắp xếp mọi việc, cũng không biết có phải do Lục Thiếu Hoa nói to tiếng đã làm cho Tần Tịch Thần giật mình hay không, mà thấy Tần Tịch Thần mặc bộ đồ ở nhà, từ trong bếp đi ra, lúc Lục Thiếu Hoa cúp điện thoại cũng là lúc Tần Tịch Thần đi vào cạnh Lục Thiếu Hoa.

- Đã xảy ra chuyện gì?
Tần Tịch Thần trầm giọng hỏi.

Mãi nghĩ nhiều việc nên sững cả người, Lục Thiếu Hoa không phát hiện ra Tần Tịch Thần đang đứng ngay bên cạnh hắn, khi Tần Tịch Thần lên tiếng Lục Thiếu Hoa giật hết cả mình, ngẩng đầu lên, thấy Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa vỗ vỗ ngực, lấy lại bình tĩnh, gật đầu nói:
- Công ty máy tính Phượng Hoàng xảy ra chuyện, tình hình không lạc quan lắm.

- Cái gì?
Vẻ mặt Tần Tịch Thần ngạc nhiên không tin, cô nhíu mày hỏi:
- Xảy ra chuyện gì, sao em không nhận được thông báo nào?

- Hả?
Giờ thì đến lượt Lục Thiếu Hoa ngạc nhiên, nghĩ lại cũng đúng, chuyện lớn như vậy về lý thuyết phải có người báo cho Tần Tịch Thần mới đúng, nhưng Hứa Gia Thụy gọi điện cho hắn, cũng không gọi cho Tần Tịch Thần. Nghĩ ra chỉ có một khả năng, hỏi lại:
- Có phải em tắt điện thoại không?

- Không ạ.
Nói xong Tần Tịch Thần kiểm tra lại, không ngại tay đầy dầu mỡ, thò tay vào túi lấy điện thoại ra. Vừa thấy điện thoại đúng là đang tắt. Cả người giống như quả bóng bị xì hơi, rất bất đắc dĩ nói:
- Điện thoại hết pin nên tắt.

- Ừ,
Lục Thiếu Hoa không nói gì thêm, không hào hứng lắm nói:
- Em đi nấu cơm đi, anh đã cho người lo rồi, chỉ cần mọi việc ổn định, tình hình tiếp theo không khó giải quyết.

Lục Thiếu Hoa nói lời này tuy không lo lắng lắm nhưng không phải không có cách nào. Nếu đứng sau sự việc lần này thật sự là bốn công ty IBM, Dell, Apple, Microsoft, Lục Thiếu Hoa còn có một đòn sát thủ, có thể cho bốn công ty kia một đòn trí mạng, cho nên Lục Thiếu Hoa cũng không phải lo lắng quá.

Vừa rồi khi Lục Thiếu Hoa nói chuyện với Lý Chí Kiệt, Tần Tịch Thần nghe được rất rõ, lời nói của Lý Chí Kiệt cô cũng nghe được, cho nên lúc này Lục Thiếu Hoa nói ra biện pháp giải quyết, Tần Tịch Thần cũng biết đó là biện pháp gì. Đơn giản là lợi dụng việc là cổ đông của bốn công ty kia tiến hành chèn ép, khiến bốn công ty đó rụt tay lại.

Đừng quên, trong tay Lục Thiếu Hoa có cổ phần của bốn công ty đó, có thể xem như là một cổ đông lớn. Tuy không dám nói là lớn nhất, nhưng cũng không phải là nhỏ, nếu cần chèn ép bọn họ, tung cổ phiểu trong tay ra, cùng phối hợp với công ty tài chính Phượng Hoàng, làm cho cổ phiếu của bốn công ty đó giảm mạnh một cách dễ dàng.

Biết mối quan hệ này nên Tần Tịch Thần mới không cần lo lắng. Tất nhiên, trước đó còn có một điều kiện quan trọng nữa, đó là Tần Tịch Thần cho rằng người đứng sau không phải ai khác, đúng là bốn công ty kia.

- Được, em đi nấu cơm, anh cũng không phải lo lắng nhiều.
Tần Tịch Thần cuối cùng còn an ủi Lục Thiếu Hoa một câu.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, miễn cưỡng mỉm cười, nhìn một cái để Tần Tịch Thần yên tâm.

Nói đùa, không lo lắng sao? Tập đoàn Phượng Hoàng giống như đứa con của Lục Thiếu Hoa, qua bao nhiêu năm mới có được thành tựu như hôm nay, đó là tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa làm sao lại không lo lắng được. Nếu chuyện này chẳng may lớn chuyện hơn, toàn bộ Tập đoàn Phượng Hoàng có thể bị phá sản, hoàn toàn xong đời, cũng có nghĩa, tâm huyết của Lục Thiếu Hoa mấy năm gần đây chảy ra biển hết.

Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa không muốn Tần Tịch Thần lo lắng, dù sao một người lo lắng thôi cũng đủ rồi. Thêm nữa hôm qua Tần Tịch Thần cũng vừa mới bị đả kích xong, Lục Thiếu Hoa không muốn gợi cho Tần Tịch Thần nhớ lại việc không vui, phải chịu hai lần đả kích.

Quả nhiên, thấy Lục Thiếu Hoa cười, Tần Tịch Thần yên tâm, cũng mỉm cười đáp lại. Sau đó gật đầu quay vào bếp nấu cơm.

Tần Tịch Thần đi rồi, vẻ mặt của Lục Thiếu Hoa lại trầm lặng, đầu óc suy nghĩ mông lung, đoán trước các khả năng có thể xảy ra. Đột nhiên một tia sáng lóe lên, Lục Thiếu Hoa càng thêm bình tĩnh, bởi vì hắn nghĩ đến một việc, chuyện này có liên quan rất lớn đến Microsoft, trong lòng thẩm nghĩ “Sóng gió lớn sắp xảy ra”.

Sóng gió to là cái gì? Không ai biết là gì, duy chỉ có một mình Lục Thiếu Hoa biết.

Bình Luận (0)
Comment