Thương Trường Đại Chiến

Chương 582

Người trực tiếp tham gia bắt cóc Tần Tịch Thần đã bị Lục Thiếu Hoa cử người đi tiêu diệt rồi, thù cũng xem như đã được trả một nửa, còn lại chính là chủ tịch hãng ôtô Toyota và chủ tịch trước của hãng ôtô Honda, chuyện này không phải khó khăn gì, chỉ cần có thời gian nhiều hơn một ngày thì tất cả bọn họ sẽ được gặp Diêm Vương.

Đến lúc này sự việc cũng đã giải quyết được phần nào, tâm trạng của Lục Thiếu Hoa yên tâm nhiều rồi, nhưng mà trong đêm tối Lục Thiếu Hoa vừa mới thở phào xong lại cảm thấy lo lắng, nguyên nhân là chuyên gia mà hắn điều từ Thâm Quyến sang đến Mỹ đã được một đêm một ngày rồi, nhìn thời gian trôi qua mà sao vẫn chưa có kết quả báo về.
Lục Thiếu Hoa sao mà không lo lắng cho được.

-Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Lục Thiếu Hoa nói thầm trong bụng thế.

Hắn lắc lắc đầu phủ nhận lời suy đoán của chính mình, cứ cho là không có kết quả thì Lục Thiếu Hoa cũng không tin rằng không tìm thấy sơ hở, hơn nữa có sự phối hợp của mạng lưới tình báo của Lý Chí Kiệt, điều tra ra kết quả là chuyện rất bình thường.

-Thôi bỏ đi, để ngày mai đi. Nếu như sáng này mai vẫn chưa có kết quả thì điện qua đó hỏi xem.
Lục Thiếu Hoa tự lẩm bẩm một mình, sau đó hắn rời khỏi thư phòng, nhìn ra ngoài thì đã bắt đầu rạng sáng rồi, cũng nên đi chợp mắt thôi.

Về phòng, Tần Tịch Thần vẫn chưa ngủ, đang ngồi xử lý đống tài liệu, thấy Lục Thiếu Hoa bước vào liền gấp tài liệu lại kết thúc công việc, đứng lên bước đến bên Lục Thiếu Hoa hỏi:
-Việc giải quyết xong rồi à?

-Ừm.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, thuận tay ôm lấy Tần Tịch Thần hôn một cách nồng nhiệt. Trên mặt mang theo nụ cười, sau đó khi tay chạm phải da thịt nõn nà trong lớp áo ngủ, Lục Thiếu Hoa không kìm nổi ngẩng đầu ưởn ngực nói:

- Bà xã à, tài liệu để ngày mai làm tiếp. Bây giờ chúng ta làm chuyện của chúng ta đi.
câu nói làm Tần Tịch Thần đỏ mặt, cả mặt bỗng chốc đỏ ửng, nóng hầm hầm thốt lên:

-Anh thì cả ngày chỉ muốn làm chuyện đó.

- Ha hả.
Lục Thiếu Hoa cười một nụ cười gian xảo, tìm một cái cớ rất cũ:

-Nhu cầu sinh lý, nhu cầu sinh lý mà

Lục Thiếu Hoa vốn dĩ định nói là nam nữ đều cần, nhưng nghĩ lại không hợp lắm, nói câu này không chừng sẽ làm Tần Tịch Thần phản bác nhất quyết đòi phải sửa lại.

Tuổi của Lục Thiếu Hoa không lớn, khí huyết phương cương, mỗi ngày một cuộc đại chiến này ba trăm hiệp thì không vấn đề gì, Tần Tịch Thần thì cũng không vấn đề gì, tuổi tác của cô hơi lớn, nhưng mà tục ngữ đã nói đấy thôi, phụ nữ ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, bây giờ Tần Tịch Thần vừa sang tuổi ba mươi, sinh lý cũng rất cần, nếu như tập đoàn Phượng Hoàng không xảy ra nhiều chuyện đến vậy thì mỗi ngày cô và Lục Thiếu Hoa chiến với nhau hai ba hiệp cũng có.

Đàn ông chưa bao giờ nói không được rồi, phụ nữ lại ngược lại, nửa có nửa không, cuối cùng là lên giường.

Khúc dạo đầu

Sau đó chính thức vào cuộc tạo ra baby, cuộc đại chiến cứ cách nhau một giờ, phong ba bão táp dần dần lắng xuống, trong phòng yên tĩnh chỉ có tiếng thở hổn hển của hai người.
-Ông xã à, hôm nay lại cử người đi giải quyết nữa việc nữa à?

Lục Thiếu Hoa nhìn Tần Tịch Thần một cách kì quái, lâu thiệt lâu cũng không nói gì, lời nói từ chính miệng Tần Tịch Thần nói ra Lục Thiếu Hoa không cảm thấy không tự nhiên chút nào, giả ngốc hỏi lại:
-Giải quyết chuyện gì?

Tần Tịch Thần là người phụ nữ của hắn, không sai. Lục Thiếu Hoa có thể cho người phụ nữ của hắn biết hắn là người được hồi sinh, nhưng còn về chuyện hắn giết nguời hắn không muốn cho Tần Tịch Thần biết, chung quy mùi máu tanh thì không phải là điều mà người phụ nữ cần biết.

Nhưng mà Lục Thiếu Hoa xem nhẹ trí thông minh của Tần Tịch Thần, lời tiếp theo làm cho Lục Thiếu Hoa có muốn giấu cũng không được:
-Trước đây, anh cũng ngồi một mình trong thư phòng uống rượu, hút thuốc, em đã biết sẽ có chuyện xảy ra. Ngày hôm sau em đọc báo thấy bên Mỹ xảy ra chuyện lớn, một nghị sĩ quốc hội tên là Heber đã bị giết, trùng hợp là đó chính là nghị sĩ muốn đối phó với tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta, tiếp sau đó, người nhà của nghị sĩ đó bị giết chết tại nhà của mình, cả nhà không ai may mắn sống sót.

Tần Tịch Thần dường như đang kể chuyện cũng không nói rõ, nhưng mà Lục Thiếu Hoa sao mà không biết được cô đang nghĩ gì, bất lực thở dài lắc đầu, từ từ nói:
-Cái tên Heber không biết phân biệt, bị người ta mua chuộc, ý đồ lợi dụng lực lượng của Mỹ để đối phó với tập đoàn Phượng Hoàng, loại người này không nên ở lại trên đời này.

Nói xong hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:
-Nước Mỹ nhìn qua thì không có gì, nhưng mà có có tồn tại một vài chuyện đen tối, bây giờ tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta đã thoát khỏi cảnh khốn khổ, nếu như thật sự không tiến hành việc này thì tập đoàn của mình sẽ gặp phải nguy hiểm lớn hơn nhiều, vì vậy hắn ta phải chết.

Lục Thiếu Hoa giải thích nhiều như thế chỉ là muốn Tần Tịch Thần hiểu được nhiều, từ đó để Tần Tịch Thần biết được hắn không phải là kẻ sát nhân cũng không phải là loại người khát máu, mà ở trong tình thế bất đắt dĩ mới phải chọn đến phương pháp này.
-Anh không cần nói nữa, em hiểu anh mà.

Vừa nói Tần Tịch Thần vừa dựa sát vào Lục Thiếu Hoa để tỏ ý là cô hiểu, sau đó cô nói tiếp:
-Tuy em là người tình của anh, nhưng mà thuyền theo lái gái theo chồng, dù anh làm chuyện gì đi nữa, em cũng đều ủng hộ anh, cho dù anh giống như loại người khát máu.

Thâm tình, thật đúng là sự giác ngộ rất sâu sắc, một câu nói có thể diễn đạt được tình cảm sâu đậm của Tần Tịch Thần, đây là câu nói kể từ khi cô theo Lục Thiếu Hoa đến nay chưa bao giờ nói ra, không ngờ lần này cô nói ra, chỉ là cô muốn Lục Thiếu Hoa hiểu tâm tư của cô mà thôi.

Gặp được người phụ nữ như vậy, Lục Thiếu Hoa sao mà không cảm động được chứ. Hắn tặng Tần Tịch Thần một nụ hôn ấm, ghé vào tai của Tần Tịch Thần thỏ thẻ:
-Anh cám ơn.

-Ừm.

Tần Tịch Thần cười, ôm tay của Lục Thiếu Hoa như muốn tiếp thêm sức lực, ôm càng chặt, cô hỏi lại:
-Có thể nói cho em biết tối nay làm gì không?

Tần Tịch Thần rất hiếu kỳ, rốt cuộc là người nào đáng để Lục Thiếu Hoa phải ra tay?
-Bang hội nhỏ ở HôngKông.

Sự việc đã bại lộ rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không có gì phải giấu cả, toàn bộ đã bày ra trước mắt:
-Lần trước em bị bắt cóc là do bọn bang hội nhỏ làm. Bây giờ anh đã cho người đi xử lý bọn chúng rồi.

-Hả!
Tần Tịch Thần giật mình, hai mắt cứ chăm chăm nhìn Lục Thiếu Hoa không hề chớp. Dường như muốn xác nhận thực hư của sự việc trên nét mặt của Lục Thiếu Hoa, song, không khiến cho Tần Tịch Thần phải thất vọng, nét mặt của Lục Thiếu Hoa không hề có chút thay đổi nào và cô đã xác định quả thật đúng như vây:

-Cảm ơn ông xã đã làm nhiều việc vì em.

Đã mấy ngày rồi, đã mấy ngày trôi qua kể từ khi cô bị bắt cóc, Tần Tịch Thần cứ nghĩ rằng chuyện đó qua rồi thì cho nó qua luôn. Nhưng mà đến hôm nay cô bất ngờ nghe được tin Lục Thiếu Hoa báo thù cho cô, khiến cô rất cảm động, trong lòng rối bời.

-Ha hả.
Lục Thiếu Hoa cưòi nói:
-Vậy thì đền đáp thế nào đây?

Ý đồ của Lục Thiếu Hoa đã rất rõ ràng. Hai người đều trần truồng, lúc này nói cám ơn không bằng làm chuyện đó.

Mặt Tần Tịch Thần bỗng nhiên đỏ bừng lên. Nhưng mà cô cũng rất chủ động, tay dần dần đưa về hướng của Lục Thiếu Hoa thực hiện ý đồ đó cùng với Lục Thiếu Hoa, sau đó lại bắt đầu bước vào hiệp hai của cuộc đại chiến.

Lục Thiếu Hoa không hề khiến cho Tần Tịch Thần thất vọng, Lục Thiếu Hoa dũng mãnh kiên cường, không lâu sau thì ngẩng đầu ưỡn ngực, làm tốt màn dạo đầu của cuộc chiến, còn Tần Tịch Thần cũng tỏ ra chủ động đến cùng, thay đổi hành động truyền thống, nữ trên nam dưới.

Một đêm chinh chiến, sáng hôm sau Lục Thiếu Hoa vẫn còn đang ngủ, tiếng chuông điện thoại reo lên, Lục Thiếu Hoa liền lấy chăn che kín đầu mà cũng không ngăn nổi tiếng chuông lọt vào tai.

Đành chịu, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể ngồi dậy, lấy điện thoại cũng không xem ai gọi đến, mắt nhắm mắt mở đặt lên tai nghe, sau đó dựa vào thành gường miễn cưỡng nói:
-A lô
-Là tôi, Hứa Gia Thuỵ đây. Mọi chuyện đã điều tra rõ rồi.

Tiếng của Hứa Gia Thuỵ trong di động phát ra.

Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa tỉnh ngủ, mắt cuối cùng đã mở ra. Con người hắn giờ đã tỉnh hẳn, cũng chẳng để ý thân hình trần của hắn, hít một hơi, lấy lại tinh thần. Lúc đó mới hỏi:
-Kết quả thế nào?

-Kết quả là máy tính Phượng Hoàng thông qua kết quả chuyên gia giám định được là, phần cứng không có vấn đề gì, nguyên nhân xảy ra vấn đề là máy tính Phượng Hoàng của chúng ta đã cài đặt hệ điều hành Microsoft Window, do lỗi hệ thống này làm cho máy tính xuất hiện màn phản quang hay màn hình đen.

Hứa Gia Thụy không phải là cái máy, nhưng mà hắn ta báo cáo cho Lục Thiếu Hoa kết luận của chuyên gia theo kiểu đọc kinh theo chữ, xem ra thì vẫn không có vấn đề gì.

Vấn đề của hệ điều hành Microsoft Window?
Lục Thiếu Hoa nhíu mày hỏi lại.

-Đúng vậy.
Hứa Gia Thụy trả lời, sau đó giải thích:
-Bên tôi có một tài liệu liên quan đến việc phân tích những vấn đề còn tồn tại, cũng là kết quả bên chuyên gia chúng ta thu được. Kết quả cho thấy, trong mấy ngày trước, hệ điều hành Microsoft Windosw bỗng nhiên có một lượt truy cập lỗi, lỗi này mang theo một chương trình, chương trình này chống lại chương trình mà tập đoàn Phượng Hoàng đã cài đặt, cũng có thể nói, chỉ cần dùng user của máy tính Phượng Hoàng vào chương trình lỗi đó trong hệ điều hành Microsoft Windosw thì máy tính sẽ bị tấn công và tạo thành màn hình đen hoặc màu xanh.

Kiếp trước của Lục Thiếu Hoa là quản lý bên kỹ thuật, nên có hiểu biết về máy tính, nghe Hứa Gia Thụy nói hắn liền hiểu ngay, không nói gì khác, muốn hoàn thành việc rất đơn giản này chỉ cần phá đi chương trình hiển thị đó là được rồi, còn dẫn đến việc màn hình đen hoặc xanh thì về mặt kĩ thuật có thể thực hiện được.

-Nói như vậy, các anh đã có đầy đủ chứng cứ.
Lục Thiếu Hoa trầm giọng hỏi.

-Đã có đầy đủ chứng cứ chứng minh rằng không phải do máy tính của Phượng Hoàng chúng ta mà do lỗi hệ điều hành Microsoft Windows.

Ngừng một chút Hứa Gia Thụy nói tiếp:
-Kết quả này đáng lý ra đã điều tra rõ từ sớm, buổi sáng sớm ở HôngKông điều tra ra rồi, nhưng mà mãi không có chứng cứ, tôi cũng không báo cho anh đúng thời gian được, mới đợi cho đến bây giờ.

Nghe Hứa Gia Thụy nói như vậy, tự nhiên Lục Thiếu Hoa lúc đó bình tĩnh trở lại, tối hôm qua còn đang nghĩ tại sao Hứa Gia Thụy vẫn chưa điện thoại đến, bây giờ đã hiểu rồi, người ta đang tìm chứng cứ và đã tìm được chứng cứ đầy đủ rồi.

-Được, tốt lắm, rất tốt.
Lục Thiếu Hoa suýt chút nữa cười to, hắn cảm thấy hài lòng với công việc của Hứa Gia Thụy, sau đó hắn hỏi:
-Thế còn vấn đề hệ điều hành của Phượng Hoàng sao? Có điều tra ra được không?
Vấn đề máy tính Phượng Hoàng đã tìm ra, còn hệ điều hành của Phượng Hoàng sao? Lục Thiếu Hoa rất muốn biết có phải đã có kết quả rồi hay sao.
Bình Luận (0)
Comment