Chậm rãi khôi phục lại chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi, Lục Thiếu Hoa vẫn cho rằng như vậy, trên thực tế cũng là như thế. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, sự việc lần này đối với Tập đoàn Phượng Hoàng là phúc hay là họa đến lúc này Lục Thiếu Hoa vẫn chưa thể khẳng định.
Nếu nói là phúc, vẫn luôn phát triển ổn định nhiều năm như vậy, lại đột nhiên có biến cố như vầy, Lục Thiếu Hoa không hi vọng sẽ xảy ra, dù sao ít đi một chuyện cũng tốt hơn là có nhiều chuyện xảy ra. Nếu có thể ổn định và duy trì phát triển như bình thường, với Tập đoàn Phượng Hoàng không hẳn là một chuyện tốt.
Xuất hiện biến cố, chẳng những làm cho thanh danh của Tập đoàn Phượng Hoàng bị mất mà còn làm chậm thời gian phát triển, cho dù rất nhanh chóng giành lại thị phần, nhưng dù sao cũng là kéo dài thời gian. Hơn nữa, lúc này, Tập đoàn Phượng Hoàng còn chịu đựng tổn thất, có thể nói là phí công sức.
Những chuyện này, Lục Thiếu Hoa không muốn thấy, làm người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa Tần Tịch Thần cũng không muốn nghĩ đến. Vẻ mặt lúc này của Tần Tịch Thần có thể nhìn thấy được hết, Tần Tịch Thần rất là mệt mỏi, hoàn toàn là do tổn hại tinh thần làm nên cả.
Nhưng mà, nói cách khác, trong lúc gặp họa, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng chiếm được nhiều lợi ích lớn.
Ưu đãi thứ nhất, đó là đuổi được một số nhân viên không thể cùng chung hoạn nạn với Tập đoàn Phượng Hoàng, đây là điều mà Lục Thiếu Hoa rất mong muốn thấy, trong thời đại phát triển, nhân tài ngày một nhiều, lúc này Lục Thiếu Hoa không sợ tuyển không được nhân tài, nếu người không thể cùng chung hoạn nạn với Tập đoàn Phượng Hoàng cho dù là người tài giỏi nhất Lục Thiếu Hoa cũng không cần.
Trung thành là điều mà Lục Thiếu Hoa quý nhất, có năng lực Lục Thiếu Hoa thích nhất, nếu một người có cả hai điều này, thì đó là người hoàn mỹ. Trải qua sự việc lần này, Lục Thiếu Hoa đã thấy rõ vẻ mặt của một số nhân viên, còn đuổi khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng mấy chục người không trung thành, đúng là kết quả không ngờ.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa biết rất rõ, những nhân tài ở Tập đoàn Phượng Hoàng bây giờ cũng có một số người không trung thành với Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng lần này những người đó không rời đi, cũng chứng minh lần này bọn họ có một chút trung thành với Tập đoàn Phượng Hoàng, theo Tập đoàn Phượng Hoàng phát triển về sau, không có nguy cơ gì xuất hiện, lòng trung thành của bọn họ sẽ càng sâu sắc, thành người trung thành rồi.
Lòng trung thành không phải là không thể bồi dưỡng được, Lục Thiếu Hoa biết điều này, bồi dưỡng cũng tùy người. Giống những người đã rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa cũng không dám bồi dưỡng bọn họ, nếu đi bồi dưỡng thì không bằng một lần nữa tuyển người mới vào.
Ngoài ra, thì còn có những việc liên quan về số thị phần trên thị trường, lúc này đây, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng có cơ hội tốt. Trước kia Tập đoàn Phượng Hoàng chiếm thị phần rất lớn, nhưng vẫn tồn tại hạn chế, không thể mở rộng thị phần trên thị trường.
Có lẽ sẽ có người hỏi, vì sao không thể mở rộng thị phần trên thị trường?
Là do sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng không có năng lực cạnh tranh? Không, sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng đều là sản phẩm tốt, nổi tiếng thế giới, như một định luật, đó là sự thật không thể thay đổi. Nhưng vì sao thị phần trên thị trường lại không thể thay đổi?
Lý do rất đơn giản, sản phẩm của Phượng Hoàng có giá khá cao, ví dụ như máy tính Phượng Hoàng, máy tính Phượng Hoàng đều là sản phảm công nghệ cao, chất lượng vô cùng tốt, nên giá cũng cao.
Còn có một nguyên nhân khác, nguyên nhân đó là sư sãi thì nhiều mà cháo thì ít. Một loại sản phẩm không thể lũng đoạn, và cũng không lũng đoạn được, như vậy sẽ có người cạnh tranh, và người cạnh tranh mà không chiếm thị phần trên thị trường thì họ sẽ phải đóng cửa.
Nhưng người cạnh tranh chiếm thị phần nhất định, mới làm cho Tập đoàn Phượng Hoàng không thể mở rộng thị phần, vậy hiện giờ thì thế nào? Đối thủ cạnh tranh của Tập đoàn Phượng Hoàng đều bị Lục Thiếu Hoa đánh bại, bọn họ không có lòng dạ nào hoặc không có khả năng đọ sức trên thị trường với Tập đoàn Phượng Hoàng, thị phần đã bị Tập đoàn Phượng Hoàng giành mất một ít.
Đó chính là mặt tốt, làm Tập đoàn Phượng Hoàng càng lớn mạnh thêm. Thật sự với bước đột phát lần này, tạo ra một bước quan trọng, làm Tập đoàn Phượng Hoàng lớn mạnh thêm, đấy là Tập đoàn Phượng Hoàng gặp phúc.
Cho nên, phúc hay họa, Lục Thiếu Hoa từ trước đã không phân địch rõ ràng được. Như vậy Tập đoàn Phượng Hoàng bị tổn thất làm Lục Thiếu Hoa rất đau lòng, nhưng muốn nói là họa thì Tập đoàn Phượng Hoàng có thể mở rộng thị phần trên thị trường, tạo bước đột phá, lại làm Lục Thiếu Hoa rất cao hứng, nói đó là phúc của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Cuối cùng, Lục Thiếu Hoa làm một đánh giá về sự việc lần này, đúng là phúc họa tương y, cả hai cùng tồn tại, nếu phải phân ra thì phúc nhiều hơn, họa ít hơn.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, hiện nay có thể mở rộng thị trường chẳng qua là nhờ đoạt miếng ăn từ miệng của người khác. Tuy Tập đoàn Phượng Hoàng có khả năng giành lại thị phần trên thị trường nhưng dù sao cũng sẽ đạt đến một tầng cao mới, nếu muốn làm cho Tập đoàn Phượng Hoàng tiếp tục phát triển lớn mạnh, còn phải nghĩ một khía cạnh khác mới được.
Phải nghĩ cách như thế nào?
Đây là vấn đề Lục Thiếu Hoa phải đối mặt, bởi vì Lục Thiếu Hoa muốn cho Tập đoàn Phượng Hoàng không ngừng lớn mạnh, trở thành một một Tập đoàn khổng lồ, việc mở rộng thị trường nhất định phải hoàn thành, nói cách khác, Tập đoàn Phượng Hoàng phải không có bước đột phá, tài năng dũng mãnh tiến lên.
Mà vấn đề mấu chốt nằm ngay ở giá cả sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng, cũng là điều mà Lục Thiếu Hoa cần nghĩ cách. Hiện giờ sản phẩm Tập đoàn Phượng Hoàng sản xuất đều là sản phẩm công nghệ cao hoặc ít nhất là đòi hỏi công nghệ cao, có rất nhiều chi phí cần chi, nếu muốn tiếp tục có bước đột phá, cần thỏa mãn các yêu cầu về giá thành sản phẩm.
Như vậy nên sản xuất sản phẩm với giá thành thấp và giá thành trung bình. Trước kia, khi Tập đoàn Phượng Hoàng mới thành lập, Lục Thiếu Hoa đặt ra mục đích là thị trường hàng cao cấp, đến giờ, Tập đoàn Phượng Hoàng vẫn luôn luôn sản xuất những sản phẩm chất lượng cao, không có gì thay đổi.
Hiện nay tình hình đã khác, từ trước đến giờ không thay đổi mục đích sản xuất là bởi vì Tập đoàn Phượng Hoàng không đủ thực lực, hiện nay Tập đoàn Phượng Hoàng đã lớn mạnh hơn, thực lực cũng hùng mạnh hơn, cho dù sản xuất sản phẩm trung cấp nữa cũng không có vấn đề gì, mặc dù sẽ có khó khăn, nhưng chắc chắn sẽ vượt qua.
- Cao cấp, trung cấp, và phổ thông, ba con đường cùng phát triển.
Lúc này, Lục Thiếu Hoa đã hạ quyết tâm, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa có suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa, hắn cho rằng hiện tại thời cơ vẫn chưa chín muồi, cho dù phải tham gia cạnh tranh ở khía cạnh các sản phẩm phổ thông, cũng cần một thời cơ tốt mới được.
Đúng vậy, vừa mới đánh thắng một trận, lại đột nhiên tung sản phẩm phổ thông bậc thấp ra thị trường, đúng là không khôn ngoan. Sau này, tất yếu phải như thế, còn nữa, tới năm 97, cơn lốc tài chính Châu Á diễn ra, thị trường sẽ giảm, mạo hiểm tiến vào sẽ chỉ làm cho Tập đoàn Phượng Hoàng gặp khó khăn.
- Đợi cơn lốc tài chính qua đi
Lục Thiếu Hoa thầm nghĩ trong lòng.
Tuy nhiên trước hết phải chuẩn bị tốt mọi thứ để khi triển khai được thuận lợi, ví dụ như điều tra thị trường, cùng với việc chuẩn bị cho việc sản xuất sản phẩm giá thấp. Mà trùng hợp là, sau khi xảy ra cơn lốc tài chính Châu Á một thời gian, thị trường giảm, căn cứ Phượng Hoàng lúc này có thể nhân cơ hội này sản xuất ra sản phẩm giá thành thấp, để khi thị trường khôi phục lại đưa ra thị trường cung cấp.
Một công đôi việc, đây chính là một công đôi việc. Nhất là việc làm tốt công tác chuẩn bị, mà việc này làm cho Tập đoàn Phượng Hoàng không cần phải giảm sản xuất, nói cách khác là sau khi xảy ra cơn lốc tài chính Châu Á, Tập đoàn Phượng Hoàng hoàn toàn không cần giảm biên chế cũng có thể an toàn,
Có kế hoạch rồi Lục Thiếu Hoa nhất định suy nghĩ cách để tiến hành, đầu tiên là lập một bản kế hoạch trên giấy, mà kế hoạch trên giấy sẽ dễ hình dung hơn, gọi là “con đường tương lai”. Đúng, Lục Thiếu Hoa viết kế hoạch không phải là tương lai phát triển của Tập đoàn Phượng Hoàng sao.
Lục Thiếu Hoa dùng khoảng ba ngày để cân nhắc viết ra bản kế hoạch “con đường tương lai”. Sau đó đưa bảng kế hoạch giao cho Tần Tịch Thần, bảo cô xem, có chỗ nào cần sửa thì sửa cho hoàn thiện một chút.
Thật khéo là khi Lục Thiếu Hoa đưa bản kế hoạch của Lục Thiếu Hoa cũng vừa đúng lúc Tần Tịch Thần có việc cần tìm Lục Thiếu Hoa để báo cáo, đó là về thị phần trên thị trường.
Nhìn vẻ mặt đầy hứng khởi của Tần Tịch Thần Lục Thiếu Hoa đã mười mươi đoán ra, không cần Tần Tịch Thần phải báo cáo đã hỏi trước:
- Có phải kiểu máy tính mới đã đẩy ba công ty Mỹ ra ngoài đúng không?
- Hả.
Tần Tịch Thần có vẻ sửng sốt, nghĩ một chút mới nói:
- Em không nghe thấy tin tức đó.
- Ha ha.
Lục Thiếu Hoa cười ha hả không ngừng, trên mặt rất khoái chí.
Đây là thế nào, nghĩa là ba công ty kia ngậm phải bồ hòn, không hề để lộ ra, cũng không có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tập đoàn Phượng Hoàng phân phối máy tính. Còn máy tính của bọn họ chỉ có thể nằm trong kho.
- Sao thế ạ?
Tần Tịch Thần ngỡ ngàng hỏi.
- Không có việc gì.
Lục Thiếu Hoa cười, cũng không nói cho Tần Tịch Thần, chuyển đề tài khác, nói:
- Em không cần báo cáo, tất cả mọi việc em biết là được rồi, bây giờ điều quan trọng chính là xem bảng kế hoạch này, sau đó hoàn thiện một chút rồi cho tiến hành.
Đã biết cơ bản Lục Thiếu Hoa sẽ không nghe Tần Tịch Thần báo cáo, vô ích thôi.
- …
Tần Tịch Thần còn có thể nói thêm gì nữa, chỉ có thế cười, sau đó gật đầu:
- Em sẽ đọc tỉ mỉ bảng kế hoạch này.
- Ừ.
Thị phần sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng đã trở thành kết quả định trước, chiến dịch lần này Tập đoàn Phượng Hoàng có được thắng lợi, đó là thị phần ô tô Phượng Hoàng, hệ điều hành Phượng Hoàng, máy tính Phượng Hoàng, còn sản phẩm sắp ra đời của Tập đoàn Phượng Hoàng không biết như thế nào.
Hiện nay, Lục Thiếu Hoa rất muốn biết việc sản phẩm mới đưa ra thị trường như thế nào, mà không khéo, cái này Tần Tịch Thần không biết, mà phải là Mã Hóa Đằng mới biết, ông ta là người sáng lập QQ.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa muốn biết kết quả tung sản phẩm mới ra thị trường chính là QQ.Từ lúc đưa ra thị trường đã được một thời gian, kết quả tốt xấu cũng có thể biết.