Hành động thanh khoản kết thúc, nhưng kết thúc cũng không có nghĩa thị trường chứng khoán không nói đến nữa, hành động lần thứ hai này may mắn là có nhân viên môi giới chứng khoán phía dưới đầu óc rất bình tĩnh, thao tác rất nhanh, mới bắt đầu phiên giao dịch hơn một tiếng đồng hồ đã kết thúc hành động.
Trị trường chứng khoán Hàn Quốc, phiên giao dịch buổi sáng kéo dài trong hai tiếng rưỡi, hiện tại đã hơn một tiếng đồng hồ từ khi bắt đầu phiên giao dịch, còn có hơn nửa tiếng nữa là kết thúc, thời gian này chính là cơ hội của Lưu Minh Chương, là không gian để Lưu Minh Chương thao tác.
Chèn ép giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics xem như tạm dừng, hiện tại giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics đã giảm xuống lưng chừng, gần đạt tới đáy vực. Nếu Lưu Minh Chương tiếp tục chèn ép giá xuống, nói không chừng công ty Samsung Electronics sẽ phải ngừng kinh doanh.
Lưu Minh Chương đạo diễn ra trò hay này nhưng cần một kết cục tuyệt vời, nếu đã đem giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics chèn ép đến tận đáy, việc kế tiếp phải làm chính là tận lực mà thu mua vào.
Đúng vậy, là thu mua, Lưu Minh Chương ra lệnh một tiếng, sáu người môi giới chứng khoán hình thành đội ngũ rất nhanh động thủ, nắm số tiền lớn trong tay dũng tiến thị trường, điên cuồng thu mua. Đương nhiên, điên cuồng đồng thời cũng không phải không có tổ chức.
Mỗi một người môi giới chứng khoán ánh mắt đều là sáng như tuyết, vào lúc này thu mua, đương nhiên là muốn chọn giá cả thấp nhất để thu mua, như vậy mới có khả năng lấy giá ít nhất đổi lấy giá trị cổ phần lớn nhất.
2... 3... 5... 10... 25...
Hành động thu mua đang được tiến hành điên cuồng.
Theo hành động thu mua điên cuồng, cổ phần công ty Samsung Electronics mà Lục Thiếu Hoa nắm giữ trong tay cũng đang không ngừng tăng lên, vừa mới bắt đầu 1 đến cuối cùng là 25 chỉ trong vòng nửa giờ, mà sau nửa giờ, Lưu Minh Chương vẫn như cũ không dừng tay.
Lưu Minh Chương vì sao phải dừng tay, một cơ hội tốt như vậy, cho dù là thu mua đủ số cổ phần định mức, Lưu Minh Chương cũng muốn mở thêm hầu bao, thừa cơ kiếm lời một phen.
Lưu Minh Chương rất hiểu tính cách đối nhân xử thế của Lục Thiếu Hoa, cho dù Lục Thiếu Hoa trong đầu nghĩ có được cổ phần của công ty Samsung Electronics, nhưng nguyên nhân cũng là vì công ty Samsung Electronics có tính chất chính trị, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể không muốn Tập đoàn Phượng Hoàng có được cổ phần công ty Samsung Electronics để thêm phần vẻ vang.
Kết quả là, vào lúc thu mua, Lưu Minh Chương vô cùng chú ý, chỉ dùng tài khoản ngân hàng nước ngoài, hơn nữa còn dùng nhiều tài khoản, mỗi một tài khoản thu mua nhiều một chút, sau đó bán ra thu về, đổi lại tài khoản ngân hàng.
Cứ như vậy, vòng đi vòng lại, từng tài khoản ngân hàng thu mua tới 1~2% cổ phần sau đó liền đổi số, ước chừng dùng hơn hai mươi, ba mươi tài khoản, mới thu mua tới 25% cổ phần của công ty Samsung Electronics.
Cuộc chiến còn chưa chấm dứt, thị trường chứng khoán còn chưa kết thúc phiên, đã thu mua xong 25% chỉ có điều đây là con số cơ bản, kế tiếp việc cần làm chính là kéo cao giá cổ phiếu, mà kéo cao giá cổ phiếu cũng là cần đưa ra giá cả để thu mua.
Đưa ra giá thu mua, như vậy cũng chính là hành động thu mua, nếu là thu mua, cổ phần nắm giữ trong tay công ty Samsung Electronics sẽ gia tăng.
Nhưng mà, cổ phần gia tăng cũng không phải là cổ phần nắm giữ lâu dài, mà là kế hoạch hoàn hảo của Lưu Minh Chương, phải kiên quyết kiếm số tiền lớn. Kế hoạch này cũng là một hòn đá ném trúng hai con chim, cuối cùng có thể kiếm được tiền, đồng thời cũng có thể kéo tăng giá cổ phiếu trở lại.
Hiện tại Lưu Minh Chương đã là cổ đông danh chính ngôn thuận của công ty Samsung Electronics, nếu đã là cổ đông, như vậy Lục Thiếu Hoa không thể nhìn giá cổ phiếu của công ty mà mình nắm giữ cổ phần đi xuống, cho nên, Lưu Minh Chương ra tay, đây là cứu thị trường.
Lưu Minh Chương là cấp dưới của Lục Thiếu Hoa, không ngờ lại cứu thị trường, mà vừa mới bắt đầu người chèn ép giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics lại là Lưu Minh Chương, hiện tại cứu thị cũng là anh ta, có thể nói là làm người làm quỷ đều là một mình Lưu Minh Chương.
Lưu Minh Chương dường như cũng ý thức được điểm này, tuy nhiên anh ta cũng không nói gì thêm, cười cho qua, anh ta vô cùng thích loại cảm giác này, cảm giác được điều khiển hết thảy, đem cổ phần của một công ty ra đùa bỡn.
Ngẫm lại cũng là, đứng sau lưng Lưu Minh Chương là ai, là Lục Thiếu Hoa tỷ phú hạng nhất, bình thường các công ty trên thị trường chứng khoán đứng trước Lục Thiếu Hoa, đều có cảm giác bất lực, không thể không bị hắn thao túng.
Người duy nhất hiện tại có thể chống lại Lục Thiếu Hoa chỉ có các gia tộc lâu đời, nếu không có nội tình nhất định, gặp gỡ Lục Thiếu Hoa, kết cục sẽ giống như công ty Samsung Electronics, đều bị Lục Thiếu Hoa thao túng.
Gia tộc lâu đời, trên trái đất có bao nhiêu Lục Thiếu Hoa không biết, bởi vì bọn họ đều tồn tại bí mật, nhưng Lục Thiếu Hoa biết có hai gia tộc, một là gia tộc Rothschild, một là gia tộc Morgan.
Gia tộc Rothschild rất thần bí, là một vương quốc tài chính, từng có lời đồn đại, khi lão La người thừa kế truyền ngôi cho cháu gái ông ta, có nói qua một câu:
- Người ở Wall Street kia quá kiêu ngạo.
Kết quả là, qua đi vài ngày, cơn bão tài chính xuất hiện, gia tộc Rothschild hiện ra với đầy đủ sự giàu có.
Không thể phủ nhận, gia tộc Rothschild năng lực trong lĩnh vực tài chính có địa vị vô cùng cao, khoảng năm 1850, tổng cộng tích lũy của gia tộc Rothschild tương đương 6 tỷ đô la Mỹ, đừng quên, đó là năm 1850, mà không phải thập niên chín mươi.
Tới đầu thế kỷ 20, thị trường vàng trên thế giới cũng chủ yếu là do gia tộc họ khống chế, tài sản của gia tộc này ít nhất cũng hơn 50 ngàn tỷ đô la Mỹ. Có thể nói, đế quốc tài chính do gia tộc thành lập ảnh hưởng toàn bộ châu Âu, thậm chí toàn bộ lịch sử phát triển của thế giới.
50 ngàn tỷ đô la Mỹ, con số này mọi người đều biết, nếu cộng thêm cả tài sản tiềm tàng, tổng tài sản của gia tộc Rothschild ít nhất cũng nhiều gấp đôi, đạt tới hơn 100 ngàn tỷ đô la Mỹ.
Gia tộc Rothschild vốn hùng mạnh, nhưng cũng khó tránh vận rủi, cuối cùng biến mất trong lịch sử, tuy nhiên đó chỉ là theo đồn đại bên ngoài, Lục Thiếu Hoa thật sự hiểu rõ rằng, một gia tộc lớn như vậy, sao có khả năng nói suy sụp là suy sụp được cơ chứ.
Tuy nhiên điều duy nhất có thể khẳng định chính là, gia tộc Rothschild đang được khôi phục, người đứng ra khôi phục không phải ai khác, chính là thế lực được họ củng cố, tập đoàn tài chính Morgan. Ừ, cũng chính là gia tộc Morgan, sự quật khởi đó có thể nói là đạp lên gia tộc Rothschild mà đứng lên.
Hiện tại gia tộc Morgan dĩ nhiên trở thành đại cá sấu một phương, nói thế không khoa trương chút nào, chủ nợ lớn nhất thế giới chính là gia tộc Morgan, mà ông trùm của Wall Street nước Mỹ cũng là họ, khống chế toàn bộ.
George Soros danh khí rất lớn, nhưng ông ta vẫn như cũ, kiềm chế gia tộc Morgan. Theo một góc độ nào đó mà nói, khi Lục Thiếu Hoa dựa vào cơn bão tài chính Châu Á thì ông ta cũng đã cùng chống lại gia tộc Morgan.
Một gia tộc nổi tiếng từ xưa, Lục Thiếu Hoa lại là một người mới xuất hiện, giữa hai bên va chạm sẽ cho ra kết quả như thế nào? Không ai biết.
Khi cơn bão tài chính châu Á còn chưa bùng nổ, Lục Thiếu Hoa có nghĩ tới vấn đề này, hắn thậm chí một lần đã nghĩ rằng hắn và Morgan gia tộc va chạm có phải là lựa chọn chính xác hay không, dù sao hắn hiện tại thực lực cũng không mạnh bằng họ.
Nhưng mà, trái lại chính mình, trước sau gì cũng phải va chạm với gia tộc lâu đời này, chỉ có điều vấn đề là thời gian sớm hay muộn mà thôi, hiện tại lại trùng hợp gặp phải cơn bão tài chính Châu Á, Lục Thiếu Hoa cũng không lo được nhiều như vậy, va chạm thì va chạm, cuối cùng là ai thắng ai thua còn chưa biết.
Lục Thiếu Hoa không có ưu thế gì khác, ưu thế duy nhất của hắn là trí nhớ kiếp trước, dựa vào trí nhớ kiếp trước, của cải của Lục Thiếu Hoa đang không ngừng gia tăng, mỗi một ngày đều xuất hiện thêm một kỷ lục mới, vừa mới bắt đầu là hơn bốn trăm tỷ đô la Mỹ, đến hiện tại mấy nghìn tỷ đô la Mỹ, đều là dựa vào trí nhớ của hắn mà kiếm được.
Như vậy kế tiếp, Lục Thiếu Hoa sớm đã có dự kiến trước, thu mua cổ phần của công ty có tiềm lực này, đạt tới mục đích khống chế bọn họ, hình thành một tư nghiệp khổng lồ, xây dựng đế quốc kinh tế của riêng mình.
Hiện tại có thể nói là Lục Thiếu Hoa đã thành công, đế quốc kinh tế đã hình thành, khiếm khuyết duy nhất cần làm là không ngừng tăng cường thực lực, càng thêm vây thêm cánh.
Gia tộc Morgan cố nhiên đáng sợ, chủ nợ lớn nhất của thế giới, nhưng Lục Thiếu Hoa lại chẳng sợ bọn họ. Trung Quốc chẳng phải có một câu nói sao? Chó sủa là chó không cắn, đáng sợ nhất chính là chó không sủa, thình lình cắn người một cái.
Gia tộc Morgan không thể so sánh với gia tộc Rothschild, gia tộc Morgan là một đại cá sấu trên thế giới, nhưng gia tộc Rothschild thì không như vậy, sản nghiệp chủ yếu của bọn họ là lĩnh vực tài chính, nhưng theo sự phát triển của thế hệ sau, đã dần dần chuyển đổi trọng tâm, tập trung vào lĩnh vực năng lượng tiêu hao, cũng chính là lĩnh vực dầu mỏ.
Lĩnh vực dầu, trong kế hoạch tương lai của Lục Thiếu Hoa chiếm tỉ trọng rất lớn, đồng nghành cũng chính là oan gia, sớm hay muộn cũng phải gặp nhau, dù sao một núi cũng không thể có hai hổ, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không cùng 'Lão hổ' bắt tay giảng hòa.
Nhìn bề ngoài, gia tộc Rothschild có vẻ nghèo túng, nhưng Lục Thiếu Hoa cho rằng, bọn họ cường thịnh ngầm bên trong, chỉ có điều hiện tại hoàn toàn đang trong trạng thái ẩn nấp mà thôi, một khi lộ ra nanh vuốt của bọn họ, Lục Thiếu Hoa không khó tưởng tượng, bọn họ là mãnh thú hung dữ như thế nào.
Đụng phải gia tộc Morgan, gia tộc Rothschild cũng không thể may mắn thoát khỏi, giữa bọn họ tuy rằng là kẻ thù, nhưng Lục Thiếu Hoa một mình lại đối phó hai nhà, thực ra là phải cố hết sức.
Có thời điểm, Lục Thiếu Hoa nghĩ, sống một cuộc sống thường thường bình thản không phải là rất tốt sao, hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng thực lực đã rất mạnh, đế quốc kinh tế mà Lục Thiếu Hoa mộng tưởng ôm ấp đã thực hiện được, có thể thu tay về lại được rồi, nhưng vì sao lại không thể kiềm chế lòng thôi thúc muốn bước tiếp đây.
Nắm trong tay mấy nghìn tỷ đô la Mỹ, cũng đủ Lục Thiếu Hoa sống thảnh thơi tới hơn mười đời, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không có ý dừng lại bước chân mình, vẫn dũng cảm tiến tới.
Không phải Lục Thiếu Hoa không muốn sống thường thường bình thản, mà là ở sâu trong nội tâm của hắn có một giọng nói, hắn không thể, cũng sẽ không thể, ai bảo hắn mang theo trí nhớ xuyên qua quá khứ trở về làm một người tái sinh chứ, nếu không làm một hồi oanh oanh liệt liệt, và đấu một trận cùng các gia tộc lâu đời này, Lục Thiếu Hoa thấy rất có lỗi với danh hiệu 'Tái sinh nhân sĩ' của mình.
Thắng thua không trọng yếu, quan trọng là quá trình, đó là đời người. Nếu thất bại thảm hại, Lục Thiếu Hoa có thể dựa vào trí nhớ kiếp trước của hắn, kiếm chút tiền lời sống nửa đời còn lại hoàn toàn không có vấn đề gì, nếu thắng, Lục Thiếu Hoa sẽ đứng đầu cả thế giới này.
Viết nên một truyền kỳ của chính mình, lưu truyền thiên cổ.