Thương Trường Đại Chiến

Chương 807

Google là một công ty internet, cũng là một loại thuộc trong ngành công nghệ internet, kinh doanh chủ yếu là tra cứu internet, cũng giống như Baidu, cũng giống với tra cứu Phượng Hoàng phát hiện mới của Lục Thiếu Hoa.

Nhưng đã có thể là một công ty như vậy, phạm vi kinh doanh của họ cũng rất lớn, không chỉ ở nước Mỹ, ngay cả trên toàn cầu cũng đều là công ty lớn dẫn đầu. Mà Lục Thiếu Hoa tuy có lòng tin đưa sự tìm tòi của Tập đoàn Phượng Hoàng của hắn mở rộng ra toàn cầu, nhưng hắn dù sao cũng không nghĩ sẽ đưa công ty thành công ty hạng nhất niêm yết trên thị trường, sau này cho dù là kiếm tiền cũng không thể góp vốn giống như Google, kiếm được bộn tiền.

Mà Lục Thiếu Hoa sở dĩ nhắm ngay mục tiêu vào Google chính là vì của cải, về phần trang bị kỹ thuật của Google, đừng nói đùa, trong tra cứu Phượng Hoàng hiện tại có thể tụ họp một nhóm lớn những người có tài đang phát triển bên trong, mà Google cho đến nay cũng chỉ có hai sinh viên đang phát triển, ít nhất cũng bắt đầu muộn hơn tra cứu Phượng Hoàng, trong tương lai khi đưa được ra thị trường, hắn cũng đã chiếm hết cơ hội.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa dường như chỉ phát triển tra cứu bản tiếng Trung, các bản khác đều không bảo cấp dưới nghiên cứu, đây là một thiếu sót, tương lai muốn đưa ra thị trường thế giới thì phải có bản gốc dịch được các ngôn ngữ khác, bằng không sẽ không thể đưa ra được.

May mà vấn đề này được phát hiện sớm, bây giờ bổ sung vào thiếu sót này vẫn còn kịp, chưa phải là muộn.

Trong lòng đã có kế hoạch, Lục Thiếu Hoa đương nhiên muốn nhanh chóng sắp xếp, nhưng hiện tại rõ ràng chưa phải đúng thời điểm, bây giờ hắn có thể bàn với mấy người Lưu Minh Chương về kế hoạnh của hắn, còn những chuyện khác để sau hãy nói.

Lưu Minh Chương góp vui:
- Công ty gì lạ lùng vậy?

Công ty mở trong ga-ra, thật đây là lần đầu tiên anh ta nghe thấy. Nhưng mà, lạ hơn nữa, làm anh ta chú ý hơn, không phải điều gì khác, chính là điều mà Lục Thiếu Hoa nói ra.

Có lẽ khi người khác nói chuyện này, anh ta sẽ chỉ cảm thấy mới lạ, nhưng Lục Thiếu Hoa nói thì khác, anh ta càng chú ý hơn, bởi vì anh ta biết rất rõ, hắn không vô duyên vô cớ nói ra chuyện này. Hiện tại nói ra việc này có nghĩa là đã xác định rõ mục tiêu, chính là công ty mới mở trong ga-ra kia.

- Google, tên tiếng Trung là Gougou, tên tiếng Anh là Google ( Google Inc. , NASDAQ: GOOG), hình thức kinh doanh là công ty tra cứu thông tin internet, ừm, nói thẳng ra thì chính là một công cụ tìm kiếm bằng internet.
Lục Thiếu Hoa cũng không giấu giếm, nói rất cụ thể, sau đó bổ sung thêm một câu:
- Loại công cụ tra cứu bằng internet này, Tập đoàn Phượng Hoang của chúng ta cũng đang triển khai, sắp có thể đưa ra ngoài rồi.

Kế hoạch vương quốc mạng internet ở Thâm Quyến của Lục Thiếu Hoa đã thực thi rồi, Hồng Kông bên này cũng chỉ có thể phối hợp mà thôi, cũng không phải là trung tâm, cho nên, mấy người Lưu Minh Chương không biết Tập đoàn Phượng Hoàng cũng đang nghiên cứu và phát triển tra cứu internet.

- Ừm.
Lưu Minh Chương nhíu nhíu mày, rồi gật gật đầu, không nói gì thêm.

Không có cách gì, Lưu Minh Chương là một thiên tài tài chính là không sai, nhưng anh ta không hiểu chút nào về mạng internet, chứ đừng nói gì là tìm tòi tra cứu internet, anh ta trước giờ ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua, làm sao có thể hiểu được chứ.

Lý Vân Thanh thì ngược lại, khi nghe Lục Thiếu Hoa nói đến tra cứu internet, dường như có hiểu đôi chút, hỏi:
- Có phải loại đó có thể liên kết thông tin trên toàn bộ mạng internet, tra cứu duy nhất?

- Có thể hiểu là như vậy.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, chứng tỏ Lý Vân Thanh nói đúng.

Nhận được câu trả lời, Lý Vân Thanh không nói nữa, chỉ gật gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Hai người Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh đều không lên tiếng, nhưng không có nghĩa là Lý Tông Ân cũng không lên tiếng, từ lúc vào tới giờ, không nói gì, luôn ngồi trên ghế sô pha chăm chú lắng nghe, thấy Lục Thiếu Hoa cơ bản đã xác định rõ mục tiêu và đã giải thích xong, anh ta không kìm nổi.

- Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta đang nghiên cứu phát triển, và cũng sẽ nhanh chóng đưa ra thị trường, như vậy chúng tôi đi thu mua cổ phần của người ta dường như không tốt lắm? Dù sao thu mua cổ phần của họ là để đầu tư cho họ, có thể có được lượng tài chính hùng mạnh này, như vậy không phải tăng thêm sức mạnh cho họ sao?
Lý Tông Ân nghiêm túc nói.

Anh ta không hiểu rõ tình hình buôn bán, thế nhưng cùng nghề là kẻ thù thành ngữ này anh ta hiểu. Mà nhìn cách làm của Lục Thiếu Hoa, rõ ràng không phải chính là giúp đỡ người cùng nghề sao? Cũng có thể tạo thành sự giúp đỡ kẻ thù.

Lục Thiếu Hoa làm sao lại không biết điều này, Google tương lai sẽ có cạnh tranh với tra cứu Phượng Hoàng, hắn biết, nhưng cạnh tranh thì sao, dựa vào sức mạnh của Tập đoàn Phượng Hoàng, hoàn toàn có thể đánh bại đối phương trong cạnh tranh ở bất kỳ ngành nghề nào, cho nên, hắn một chút cũng không lo lắng sẽ chiếm ít số định mức.

- Các anh biết hãng Microsoft chứ, họ kinh doanh hệ điều hành máy tính, mà phần mềm Phượng Hoàng của chúng ta thì sao? Cũng cùng là kinh doanh hệ điều hành máy tính, nhưng hiện tại thì sao? Hệ điều hành của chúng ta hình như chiếm gần 70% số định mức toàn cầu ư?
Hắn cười nhạt, lại nói:
- Mà tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta hình như cũng có hơn 20% cổ phần của hãng Microsoft mà?

Hắn nói không sai, công ty hải ngoại dưới quyền tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng giữ hơn 20% cổ phần của hãng Microsoft, xem như là một cổ đông lớn, mà giống hệ điều hành Phượng Hoàng cũng có, vẫn chiếm giữ phần lớn số định mức thị trường, nhưng không có bất đồng.

Rõ ràng, hắn vì của cải, ai bảo công ty bên Mỹ của họ khi đạt được mức độ nhất định thì bị ép phải niêm yết trên thị trường chứ, một khi bọn họ niêm yết trên thị trường, kiếm được khoản lớn từ trong đó, mà trở thành cổ đông đầu tiên, cổ phần có bên trong liền sẽ lên theo, hoa hồng hàng năm cũng sẽ tăng mạnh.

- Hình như là có giống nhau, chúng ta có là đúng, cùng nghề là kẻ thù, nhưng chúng ta còn sợ cạnh tranh sao? Dựa vào sức mạnh Tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta thì không cần quan tâm tới bất kỳ thách thức nào.
Lục Thiếu Hoa rõ ràng rất tự tin, sau cùng vẫn không quên giải thích thêm nguyên nhân hắn muốn thu mua cổ phần của Google:
- Ở Mỹ, lúc công ty của họ phát triển đến một giai đoạn nhất định thì sẽ bị ép phải niêm yết trên thị trường, còn chúng ta thì khác, chúng ta có thể tự do lựa chọn, mà tôi cũng không định để công ty của Tập đoàn Phượng Hoàng chủ động niêm yết trên thị trường, làm thành hiện thực, như vậy tất tiền kiếm được sẽ ít hơn nhiều, nhưng nước Mỹ hoàn toàn khác, một khi đã niêm yết trên thị trường, cổ phần của chúng ta sẽ liền lên theo chiều gió, tiền hoa hồng cũng tăng nhiều hơn.

Đến đây, hắn cố ý ngừng lại một chút, nhìn lướt qua nét mặt của mọi người, thấy ba người họ không có phản ứng gì mấy, lúc này mới nói tiếp:
- Nói tóm lại, chúng ta đưa của cải đi, không đuổi mà đối thủ tự đi.

Lục Thiếu Hoa nói vui, nhưng mà lúc này cười vui một chút cũng không cười được, bởi vì vẻ mặt của hắn quá nghiêm túc, căn bản không giống đang nói đùa.

Song, bất luận thế nào, lời hắn nói thật sự có chút trêu đùa, là nói đùa để mọi người có thể vui hơn, cho dù là không cười ra, nhưng ít nhất có thể giảm bớt phần nào không khí căng thẳng mà nghiêm túc.

Đúng vậy, một câu nói của hắn đã thay đổi không khí căng thẳng mà nhiêm túc, cho dù mấy người Lưu Minh Chương không cười lên, nhưng không còn xụ mặt như lúc trước, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.

- Ừm, Google, theo tôi quan sát bên trong thì bên trong phòng khoa học công nghệ dường như chưa từng thấy.
Lưu Minh Chương khẽ mỉm cười nói.

Ý của anh ta rất rõ ràng, đó chính là anh ta chưa từng nghe qua tên công ty Google này, nói cách khác, công ty này không có niêm yết trên thị trường. Vấn đề là ở đây, một công ty không niêm yết trên thị trường thì thu mua như thế nào đây.

- Anh nói mà không suy nghĩ à?
Lý Vân Thanh không chút khách sáo quay lại hỏi Lưu Minh Chương một câu, còn ném theo ánh mắt coi thường, sau đó thản nhiên nói:
- Không niêm yết trên thị trường không có nghĩa là chúng ta không thể thu mua cổ phần của họ, có thể lấy hình thức phủ đầu để đầu tư mà, sau đó tiếp tục giữ quyền hành.

Lý Vân Thanh phản ứng rất nhanh, khi Lưu Minh Chương nói chưa từng nhìn thấy công ty này niêm yết trên thị trường, anh ta liền hiểu ngay, Google mà Lục Thiếu Hoa nói hẳn là không có niêm yết trên thị trường, mà hắn đã định ra mục tiêu rồi, chính là công ty có tên Google này.

Nếu đã là một công ty không niêm yết trên thị trường, Lục Thiếu Hoa lại chuẩn bị thu mua các cổ phần khác, thế thì chỉ có hai cách, tìm được bọn họ, phủ đầu hoặc là ngấm ngầm đầu tư, giữ chắc cổ phần.

Cách này hắn làm qua nhiều rồi, khi thu mua công ty Nokia, hắn chính là dùng cổ phần nắm giữ ngầm, đến hiện tại gần như phần lớn công ty Nokia đã là của Tập đoàn Phượng Hoàng rồi.

- Khà khà...

Lưu Minh Chương cười ha hả, không những không vì bị Lý Vân Thanh “ hại” mà xấu hổ, ngược lại rất vui vẻ, sau đó hình như lẩm bẩm một mình, nói thầm một câu:
- Xem ra có một chuyến du lịch miễn phí rồi.

Muốn thu mua một công ty không niêm yết trên thị trường phải tìm được người đứng đầu công ty đó, như vậy phải cử một người đi, mà thu mua hạng mục này thông thường đều do tài chính Phượng Hoàng đi làm, mà anh ta lại là một trong những ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, nếu muốn đi đàm phán cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng, Lục Thiếu Hoa sẽ để anh ta đi sao?

Nếu là thu mua các công ty khác, hắn có thể sẽ để anh ta đi, nhưng thu mua Google, hắn có lẽ sẽ không để anh ta đi, bởi vì sau này tra cứu Phượng Hoàng niêm yết trên thị trường, như vậy nội bộ bên trong Google nhất định sẽ không đồng ý, bởi vì người Mỹ nhất định sẽ không để một công ty tập đoàn nắm giữ cổ phần của họ.

- Anh không thể đi, anh quá nổi tiếng, chuyện này để Tông Ân đi, ừm, còn nữa chính là lấy quốc tịch Nhật Bản đi thu mua, không nên có bất kỳ quan hệ gì với Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta.
Lục Thiếu Hoa không chỉ từ chối Lưu Minh Chương, còn chọn được người đi.

Về chi phí chuyến du lịch, Lý Tông Ân vẫn không có phản ứng nhiều, nhưng Lục Thiếu Hoa đã chỉ định anh ta đi, anh ta đương nhiên không thể từ chối, vì anh ta cũng như Lưu Minh Chương, đều là người trong cuộc.

Anh ta gật mạnh đầu, nói:
- Tôi có thể lên đường bất cứ lúc nào.

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu nói:
- Ừm, nhanh chóng bàn giao lại công việc hiện tại rồi đi ngay. Đúng rồi, công ty đó là do hai sinh viên của trường Đại học Stanford nghiên cứu phát minh, tên của họ là Larry Page và Sergey Brin, đến lúc đó anh có thể trực tiếp đến gặp họ.

Tất cả mọi tin tức đều cung cấp cho Lý Tông Ân, mà về việc thu mua cổ phần Google cũng coi như xong, thế nhưng, hắn triệu tập ba người họ lại không đơn giản chỉ vì một Google, trong lòng hắn còn có mục tiêu.

...
Bình Luận (0)
Comment