Thương Trường Đại Chiến

Chương 866

Tập đoàn tài chính Morgan Stanley của mỹ bỗng nhiên ý thức được họ đã phạm phải một sai lầm rất lớn, bọn họ không nên nói ra việc của Công ty tài chính Phượng Hoàng. Hiện tại thật buồn cười lại làm cho Tập đoàn Phượng Hoàng tìm được cớ danh chính ngôn thuận, có thể tấn công thị trường tài chính Mỹ.

Ngoài việc đó ra, Tập đoàn Morgan Stanley còn lo lắng một việc, đó là việc Tập đoàn Phượng Hoàng nhằm vào thị trường tài chính Mỹ chỉ là cớ, nhằm vào tập đoàn Morgan Stanley của bọn họ mới là thật, đây là trả thù. Trả thù việc bọn họ nói ra việc của Công ty tài chính Phượng Hoàng.

Tập đoàn Phượng Hoàng chỉ trong mười mấy năm ngắn ngủi đã phát triển như bây giờ, có thể thấy được thực lực mạnh như thế nào. Tập đoàn Morgan Stanley không nghi ngờ việc Tập đoàn Phượng Hoàng có được hệ thống tình báo của chính họ, có thể điều tra ra được việc Tập đoàn Morgan Stanley bọn họ đã đưa ra thông tin về việc của Công ty tài chính Phượng Hoàng cũng là việc đương nhiên.

Nếu như bình thường, Tập đoàn Phượng Hoàng muốn đối đầu với Tập đoàn Morgan Stanley, Tập đoàn Morgan Stanley sẽ không sợ hãi, bởi vì sức mạnh của Tập đoàn Morgan Stanley bọn họ không nhỏ, cũng là một trong những tập đoàn tài chính mạnh nhất. Nhưng hiện nay thì không giống thế, dù sao nơi họ đặt trụ sở, nước Mỹ đang gặp tai họa, rất khó ngăn cản việc tiến công của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa lựa chọn thời cơ cũng chính xác, điều này những người ở Tập đoàn Morgan Stanley biết rõ. Đánh tan thị trường tài chính Mỹ đối với Tập đoàn Morgan Stanley của họ lúc này là thời cơ tốt nhất. Chỉ cần tiền vốn hùng mạnh, xác xuất thành công gần như 100%.

Cho nên, Tập đoàn Morgan Stanley lo lắng.

Cùng lo lắng giống như Tập đoàn Morgan Stanley còn có thị trường chứng khoán Mỹ. Họ lo lắng có hai nguyên nhân, một là vô duyên vô cớ một tập đoàn kinh doanh dám đe dọa, nếu không có hậu thuẫn thì không dám làm như vậy.

Quan trọng là không thể biết được hậu thuẫn của Tập đoàn Phượng Hoàng. Chỉ biết là Tập đoàn Phượng Hoàng có liên hệ với căn cứ Hổ Gầm. Còn Lục Thiếu Hoa là con nuôn của ông Đặng, những điều khác thì không một ai biết.

Thần bí, đúng vậy, rất thần bí, nhìn sự phát triển chung của Tập đoàn Phượng Hoàng, chỉ có thể dùng hai chữ thần bí để hình dung. Nguyên nhân chính vì sự thần bí này mới làm cho Chính phủ Mỹ phải e dè.

Mỹ là một quốc gia hùng mạnh, nhưng đừng quên, hùng mạnh nhưng sau lưng cũng là hổ giấy, bọn họ cũng có lúc sợ hãi, đặc biệt tình hình không có lợi như lúc này, bọn họ lo ngại rất nhiều, luống cuống cũng là chuyện bình thường.

Kết hợp các nhân tốt lại, tình hình trở nên nghiêm trọng.

Còn nữa, sau khi Lục Thiếu Hoa tuyên bố, đã xảy ra phản ứng dây truyền. Đầu tiên là Chính phủ Trung Quốc. Tập đoàn Phượng Hoàng là một tập đoàn kinh doanh, nhưng lại là tập đoàn của Trung Quốc, Chính phủ Trung Quốc không đứng ra ủng hộ tập đoàn kinh doanh lớn của nước mình dường như là phi lý.

Vì thế, sau khi Lục Thiếu Hoa phát biểu thanh minh, người phát ngôn của Trung Quốc liền tổ chức họp báo, tỏ ý trách Chính phủ Mỹ và yêu cầu phía Mỹ đưa ra bằng chứng, thái độ rất mạnh mẽ, rõ ràng là không muốn bỏ qua.

Lục Thiếu Hoa cũng nhận được tin, nhưng xem ra Lục Thiếu Hoa coi đây là hành động mà lãnh đạo cấp cao đang lấy lòng hắn. Cũng có một chút đả kích nước Mỹ. Dù sao lần này Lục Thiếu Hoa đang đứng ở phía có lợi, lên tiếng ủng hộ Lục Thiếu Hoa cũng là mượn cớ để đả kích nước Mỹ, có thể nói một công đôi việc.

Tàu sân bay, đúng vậy, lãnh đạo cấp cao chính vì muốn có tàu sân bay mà làm vậy. Lần trước vì xảy ra việc bất ngờ cuối cùng Lục Thiếu Hoa đã không bán kỹ thuât tàu sân bay cho nhà nước. Thấy việc đã qua nhiều năm như vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không nhả ra, lãnh đạo đất nước cũng nóng lòng.

Không khó để tượng tượng, sau khi lên tiếng ủng hộ, lãnh đạo nhà nước sẽ cử đại biểu đến gặp Lục Thiếu Hoa để đàm phán, hi vọng có thể mua được kỹ thuật tàu sân bay trong tay Lục Thiếu Hoa.

Với việc này Lục Thiếu Hoa chỉ cười, cũng không nói gì thêm, bởi vì trong lòng Lục Thiếu Hoa, kỹ thuật tàu sân bay sớm hay muộn cũng bán cho nhà nước, bán sớm hay muộn chỉ là vấn đề thời gian. Thấy thời gian đã là thế kỷ hai mươi mốt, cũng là thời điểm nên bán đi.

Nhưng mà, sự việc này phát triển ngoài sức tưởng tượng của Lục Thiếu Hoa. Sau khi Trung Quốc lên tiếng, đã tạo ra một làn sóng, các quốc gia đối đầu với Mỹ đều lên tiếng, yêu cầu Mỹ đưa ra một lời giải thích.

Các quốc gia lên tiếng yêu cầu, tình hình trở nên căng thẳng, nước Mỹ càng thêm đau đầu. Vì một tập đoàn kinh doanh kháng nghị nên nhiều tập đoàn kinh doanh lớn cũng lên tiếng, còn đưa ra rất nhiều chứng cứ, chứng minh Mỹ cũng đã từng điều tra họ, yêu cầu Chính phủ Mỹ phải giải thích thảo đáng.

Được rồi, đây đều là nước ngoài lên án, đối với Mỹ không phải là áp lực lớn. Tiếp theo mới là đòn chí mạng, các tập đoàn trong nước cũng lên tiếng, lập tức, khiến nước Mỹ càng thêm hỗn loạn.

Nước ngoài và các tập đoàn đều lên án, tạo nên áp lực từ hai phía, giống như một khối đá lớn đề lên Chính phủ Mỹ, làm cho lãnh đạo Mỹ cũng khó thở.

Đây là tình hình mà Chính phủ Mỹ lo lắng nhất. tập đoàn kinh doanh lên án thì không tính, họ có thể trấn áp được. môt quốc gia lên án, Chính phủ Mỹ không có khả năng chịu đựng,

Giải thích, nói rõ, đưa ra bằng chứng.

Ba điều này như một cái gai đâm vào ngực người Mỹ, bắt bọn họ phải giải quyết. Không đưa ra lời giải thích, không nói rõ ràng, không đưa ra chứng cứ, thì Chính phủ Mỹ sẽ lâm vào khủng hoảng. Chẳng những chịu áp lực từ bên ngoài, trong nước cũng có thể không khống chế được.

Cũng đừng coi thường lực lượng nhân dân, đặc biệt ở quốc gia tư bản chủ nghĩa. Một khi các tập đoàn kinh doanh hình thành thế lực phản đối, có thể làm Chính phủ nước đó đau đầu. Mà lúc này Mỹ lại vừa mới trải qua sự kiện 11 tháng 9. Tình hình đang rất căng thẳnhoàng gia, sẽ tạo ra nhiều ảnh hưởng khác, có thể nói là họa vô đơn chí.

Chứng cứ, phải đưa ra bằng chứng vì sao lại điều tra Tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng họ có chứng cứ gì, đơn giản chỉ là nghe Tập đoàn Morgan Stanley nói, họ đã tin là thật, làm cho tình hình trở nên nghiêm trọng như vậy. Thực sự Chính phủ Mỹ đã tính sai.

Không có chứng cứ, Chính phủ Mỹ cũng chỉ có thể chọn cách im lặng, không trả lời, dùng sự im lặng để làm giảm ảnh hưởng.

Nhưng mà, lần này Chính phủ Mỹ lại sai lầm, bởi vì bọn họ đang đối mặt với đối thủ là Lục Thiếu Hoa, một đối thủ khó chơi. Ngày đầu tiên khi Chính phủ Mỹ không đưa ra chứng cứ, Lục Thiếu Hoa cũng bắt đầu hành động.

- Yêu cầu Chính phủ Mỹ nhanh chóng đưa ra bằng chứng, nếu không hai ngày sau sẽ tấn công thị trường tài chính Mỹ

Đây là tối hậu thư của Lục Thiếu Hoa dành cho Chính phủ Mỹ. Lục Thiếu Hoa cũng phát biểu thanh minh, Tập đoàn Phượng Hoàng không có ý định đối đầu với các tập đoàn của Mỹ, nếu tấn công thị trường chứng khoán của Mỹ, khiến cho các công ty trên thị trường bị tổn thất đều là do Chính phủ Mỹ, Tập đoàn Phượng Hoàng khônhoàng gia liên quan.

Mưu mô, Lục Thiếu Hoa thật sự rất mưu mô. Đem Chính phủ Mỹ ra trước họng súng, đồng thời cũng rũ bỏ trách nhiệm.

- Lúc này đâm lao phải theo lao

Lục Thiếu Hoa thì thầm cười nhạo.

Đúng là như vậy, Chính phủ Mỹ đúng là đâm lao phải theo lao. Ban đầu nghĩ là ngầm điều tra một tập đoàn sẽ không gây nên hậu quả gì, không nghĩ dẫn đến tình hình như bây giờ. Ở Mỹ đã có thế lực hô hào dân chúng tiến hành biểu tình, yêu cầu Tổng thống Mỹ từ chức.

Tuy nhiên, Chính phủ Mỹ cũng không tin Tập đoàn Phượng Hoàng có thực lực hùng mạnh đến nỗi có thể đánh ta thị trường tài chính Mỹ. Cho nên, bọ họ không cho Lục Thiếu Hoa câu trả lời thuyết phục, mà chọn cách trấn an nhân dân của mình, nghĩ có thể ổn định trong nước.

Một ngay trôi qua, các nước vẫn tranh cãi ầm ĩ, vẫn cho nhiều nước phản đối, nhưng Chính phủ Mỹ không đưa ra ý kiển gì, làm một số người muốn xem kịch vui đã thất vọng.

Nhưng người khác thất vọng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa thất vọng. Ngược lại Chính phủ Mỹ không có phản ứng đúng với dự đoàn của hắn, hắn vui mừng không hết. Như vậy hắn có thể thuận tiện tiến hành kế hoạch của mình, tấn công thị trường tài chính Mỹ.

Hồng Kông đang là ban đêm, không khí trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa đầy căng thẳng, nhìn bên ngoài có vẻ bình thường nhưng bên trong thì khác. Nếu để ý cẩn thận sẽ thấy được đề phòng nghiêm ngặt.

Có xe dừng trước biệt thự, đó là ba chiếc xe siêu sang của Phượng Hoàng, người quen không khó để nhận ra ba chiếc xe này.

Đúng vậy, đây chính là xe của mấy người Lưu Minh Chương, Lý Tông Ân, Lý Vân Thanh. Ba chiếc xe này biển số liền nhau, số cũng dễ nhớ, phía trước đều là tám, cuối là số từ 1 đến 3.

Ba lãnh đạo cao cấp của công ty tài chính Phượng Hoàng đều đến đây, vừa nhìn đã biết có chuyện không tốt. Đây là đối với người ngoài, còn người trong Tập đoàn Phượng Hoàng thì đó là chuyện tốt. Bởi vì khi họ cùng tập trung một chỗ là chuẩn bị có hành động lớn sắp kết thúc hoặc bắt đầu.

Bên trong công ty tài chính Phượng Hoàng vẫn lưu truyền một câu nói

- Việc lớn là kiếm một khoản tiền lớn.

Chính xác, mấy người Lưu Minh Chương cùng tập trung đúng là có việc lớn, cũng là kiếm nhiều tiền.

Mà việc lớn này hiển nhiên là việc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị ra tay với thị trường tài chính Mỹ. Hiện tại gọi mấy người Lưu Minh Chương đến vì lý do rất đơn giản, chính là đưa ra quyết định cuối cùng.

- Đây là tài liệu về Tập đoàn Morgan Stanley, các anh xem qua đi

Lục Thiếu Hoa đưa ra bốn tập tài liệu.

Hai ngày qua đủ để Lý Chí Kiệt thu thập tin tức về Tập đoàn Morgan Stanley, sau hai ngày, Lý Chí Kiệt đưa tài liệu về cho Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa sửa lại một chút, đóng thành tập tài liệu đưa cho mấy người Lưu Minh Chương.

Chưa hết, bảo mấy người Lưu Minh Chương xem xong, Lục Thiếu Hoa lên tiếng:

- Mục tiêu của chúng ta lần này tuy là nước Mỹ, nhưng trọng tâm là Tập đoàn Morgan Stanley, chúng ta sẽ tấn công tập đoàn tài chính Morgan Stanley một chút.

Mây người Lưu Minh Chương đều biết rõ Tập đoàn tài chính Morgan Stanley có quan hệ với Chính phủ Mỹ. Lần này là một cơ hôi tốt để Lục Thiếu Hoa chú ý đặc biệt đến Tập đoàn tài chính Morgan Stanley.

Không ai lên tiếng, chỉ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Thấy vậy, Lục Thiếu Hoa rất hài lòng, cũng gât đầu, tạm dừng một chút, lại nói

- Còn có một mục tiêu khác

- Hả?

- Hả?

- Hả?
Bình Luận (0)
Comment