Thương Trường Đại Chiến

Chương 944

Lục Xương có thể tham gia đội ngũ cán bộ trong quy hoạch hay không còn phải xem quyết định của các cấp Trung ương, giả sử quyết định cuối cùng là cho Lục Xương trở thành cán bộ trong quy hoạch, vậy thứ mà Lục Xương sẽ phải đối mặt chính là trọng trách, hình như mỗi lần thăng cấp và đi nơi khác đều là nhiệm vụ hết sức quan trọng, cứ cho là luyện tập đi thì cũng là thử thách của các cấp trung ương.

Giả sử như Lục Xương cuối cùng cũng có thể vượt qua thử thách, vậy thì tiền đồ của ông ta sẽ vô cùng rộng lớn, không chừng còn có thể ngồi lên chiếc ngai vàng số một nữa kìa, ừ, cho dù không thể ngồi lên chiếc ngai vàng số một thì ít nhất cũng có thể làm Phó chủ tịch nước.

Khó khăn và cơ hội cùng tồn tại mà, vào danh sách cán bộ là cơ hội nhưng khó khăn cũng rất lớn, vì mỗi giờ mỗi khắc đều phải rèn luyện và trải qua thử thách, nếu muốn rèn luyện và thử thách, vậy thì ở đâu là thích hợp nhất?

Tất nhiên là ở nơi nguy hiểm rồi, là địa phương khó khăn nhất để rèn luyện và thử thách, như vậy mới có thể thấy được tài năng của một người, mà nếu thật sự phải đến những nơi đó thì sự tranh giành dĩ nhiên sẽ ngày càng khốc liệt, mức độ khó khăn sẽ nâng cao vô cùng.

Nghĩ lại kiếp trước, lúc đổi nhiệm kỳ, Chủ tịch mới mới nhận chức, tiền đồ sáng chói, trở thành Chủ tịch trẻ tuổi nhất trong lịch sử Trung Quốc, nhưng mọi người lại bỏ sót thành tựu của y, quay đầu lại nhìn những gì mà y đã đạt được, mỗi bước đi đều vô cùng khó khăn, đầy thử thách.

Những cái khác không nói, chỉ riêng nói riêng về Tân Cương thôi, Tân Cương là một nơi như thế nào, đó là nơi tập trung nhiều chủng tộc nhất, cũng là nơi hỗn loạn nhất, một viên chức nhà nước tới đó, nếu không có thế lực lớn thì lúc nào cũng có thể bị lật đổ.

Còn Chủ tịch mới đã trải qua nhiều kinh nghiệm, có thể dùng những biện pháp cứng rắn để quản lý Tân Cương, khiến Tân Cương phải nghe lời, đây mới uy phong của một Chủ tịch.

Năng lực của Lục Xương thì không cần nói nữa, y rất có năng lực, đặc biệt là về mặt kinh tế, y càng tài giỏi hơn nữa, kết quả mà mấy năm nay y có được có thể thấy rõ, còn về kinh nghiệm quan trường thì không cần phải nói nữa, có thằng cháu trai tài giỏi mạnh mẽ như Lục Thiếu Hoa thì Lục Xương cũng đã học được rất nhiều chiêu từ hắn.

Có năng lực và thủ đoạn lại thêm sự giúp đỡ của Lục Thiếu Hoa thì còn gì ngoài thành công nữa.

Đây là một công thức rất dễ tính toán, nếu Lục Xương thật sự được vào đội ngũ cán bộ quy hoạch vậy thì con đường tương lai của y nhất định sẽ thành công, trừ phi Lục Thiếu Hoa thất bại, đây là một yếu tố ngoài ý muốn, nếu Lục Thiếu Hoa không thất bại, vậy thì Lục Xương sẽ có một chức vụ lớn.

Tất nhiên Lục Thiếu Hoa cũng biết, Chính phủ sẽ bồi dưỡng những nhà lãnh đạo lớn cho đất nước, vậy thì sự nghiêm ngặt của nó chắc không cần phải nói nữa, dựa vào thành tích đạt được mấy năm gần đây của Lục Xương thì việc có thể vào đội ngũ cán bộ quy hoạch hay không thì vẫn là một ẩn số.

Nói thật, Lục Thiếu Hoa vẫn có chút e sợ Lục Xương không gia nhập được, tất nhiên việc này không phải là chuyện đùa, hơn nữa y lại là chú của Lục Thiếu Hoa, mấy năm gần đây Lục Thiếu Hoa đã làm mưa làm gió trên thương trường, nếu nói không gây thù chuốc oán với ai thì là giả.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đây là vấn đề mang tính hai mặt, nếu Lục Thiếu Hoa không bị lật đổ, vậy thì Lục Xương được gia nhập vào danh sách của nhà nước thì không phải cũng giúp cho mối quan hệ giữa Lục Thiếu Hoa và nhà nước trở nên mật thiết hơn sao?

Đây là một vấn đề đáng suy ngẫm, cũng là một vấn đề đáng để tính toán thiệt hơn, phàm việc gì có lợi đều có hại.

Để quan hệ của Lục Thiếu Hoa và nhà nước mật thiết hơn cũng là điều là lợi nhưng cũng có hại, ai bảo Lục Thiếu Hoa có thế lực mạnh quá làm gì, nếu có một người chú làm quan chức cao thì Lục Thiếu Hoa không phải càng mạnh hơn sao?

Tất cả vấn đề đều cần phải cân nhắc lại mới được, Lục Thiếu Hoa cũng không có hành động nào, chỉ còn cách nhẫn nại chờ đợi tin tức.

- Ối chà

Lục Thiếu Hoa thở một hơi dài, lắc lắc đầu không muốn suy nghĩ thêm nữa, lẩm bẩm nói
- Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, muốn miễn cưỡng cũng không được.

Đúng vậy, miễn cưỡng cũng vô ích, Chủ tịch Lục Thiếu Hoa của Tập đoàn Phượng Hoàng mỗi ngày đều có chuyện đều có chuyện để nghĩ để làm, không có nhiều thời gian rảnh rỗi.

Nhưng điều Lục Thiếu Hoa không thể ngờ là hắn vừa cấp áo chống đạn cho vệ sĩ không bao lâu thì nó lập tức có tác dụng.

Anten Chiyoda bị tấn công rồi, bốn vệ sĩ bên cạnh cô ta đều trúng đạn nhưng đạn chỉ bắn ở bên ngoài áo chống đạn, thực chất người mặc không hề bị thương, nhưng cho dù là vậy thì cũng đủ khiến cho Anten Chiyoda sợ chết khiếp.

Lục Thiếu Hoa nổi giận, ở Hồng Kông nhỏ bé này, tuy không phải là người có địa vị cao nhất ở đây nhưng cũng không phải là thấp, đã có người dám ở trên đất Hồng Kông này tấn công người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa thì làm sao hắn không nổi giận kia chứ.

Một cuộc điện thoại được gọi đến Lý Thượng Khuê, kêu anh ta lập tức qua đây cứu viện Anten Chiyoda, phải bảo vệ sự an toàn của cô ấy trước, còn về những người tấn công Anten Chiyoda thì Lục Thiếu Hoa lại không căn dặn phải xử lý thế nào.

Nhưng Lý Thượng Khuê lại biết, Lục Thiếu Hoa không hề căn dặn phải xử lý thế nào thì cũng giống như đã căn dặn rồi, đáp án chỉ có một, đó chính tiêu diệt tận gốc, một người cũng không chừa.

Không cần phải thanh minh, Lý Thượng Khuê nhận được lệnh liền lập tức thi hành, phái hai máy bay chiến đấu ra trước, toàn bộ vũ khí đều đem ra chiến trường, sau đó mới để tám người ở lại biệt thự, những người khác cũng chạy theo chiến đấu.

Không tới năm phút sau Lý Thượng Khuê đã làm xong tất cả, điều này cho thấy tốc độ làm việc của anh ta thật khiến người ta nể phục.

Nhưng Lục Thiếu Hoa thấy riết rồi cũng quen, tính từ lúc hắn nói xong điện thoại với Lý Thượng Khuê thì chưa đầy ba phút sau máy bay chiến đấu cất cánh, Lục Thiếu Hoa có thể nghe thấy được, lại thêm hai phút nữa, ô tô khởi động sau đó rời khỏi.

Những chuyện này đều nằm trong dự liệu của Lục Thiếu Hoa, vì Lý Thượng Khuê muốn dùng tốc độ nhanh chóng để ứng phó với các tình huống đột xuất nên đã đặc biệt huấn luyện một thời gian dài, năm phút sau có thể xuất phát chính là kết quả sau khi huấn luyện của Lý Thượng Khuê.

Lục Thiếu Hoa không đi cùng với mấy người Lý Thượng Khuê, không phải Lục Thiếu Hoa không muốn đi mà là lần tấn công này không nghiêm trọng lắm, đối thủ cũng chỉ có mười mấy người hơn nữa lại không có hỏa lực đặc biệt gì, còn bên cạnh Anten Chiyoda lại có bốn vệ sĩ, sự an toàn của Anten Chiyoda nhất định sẽ không gặp vấn đề gì.

Lại thêm nơi xảy ra chuyện của Anten Chiyoda không xa lắm, tin rằng lúc Lục Thiếu Hoa chạy tới nới thì hai máy bay chiến đấu đã giải quyết xong, còn mấy người Lý Thượng Khuê đi đến đó là vì đi đón người.

Trừ điều này ra, Lục Thiếu Hoa còn một lý do chính đáng hơn nữa để không cần phải đi, hắn phải sắp xếp việc xử lý bãi chiến trường.

Trong lúc mấy người Lý Thượng Khuê xuất phát, Lục Thiếu Hoa lại cầm điện thoại lên gọi cho Hướng Hoa Cường, nói cho anh ta biết về chuyện Anten Chiyoda bị tấn công.

- Cái gì? Bị tấn công?
Hướng Hoa Cường giật nảy người, sau đó giận dữ nói
- Tôi lập tức cho người đi điều tra, nếu tôi mà điều tra ra thì xem tôi lột da hắn ta thế nào.

- Ừ
Lục Thiếu Hoa trả lời
- Lần này không nghiêm trọng lắm, chỉ là mấy kẻ vô danh tiểu tốt không đáng nói tới.

Xét về hỏa lực của đối thủ thì Lục Thiếu Hoa đại khái có thể đoán ra được đối thủ không hề có ý đồ trước, vì nếu có ý đồ từ trước thì phải điều tra ra được bên cạnh Anten Chiyoda có bốn vệ sĩ không đơn giản.

Cũng giống lần trước lúc Tần Tịch Thần bị tấn công, hỏa lực của đối phương rất mạnh, nhân viên cũng rất nhiều, còn lần này dựa vào các tình báo truyền tới thì trong lòng Lục Thiếu Hoa đã có một định nghĩa khái quát rồi.

- Có phải là người của giới giải trí không?
Hướng Hoa Cường bất chợt hỏi một câu

- Hả?
Lục Thiếu Hoa nhíu mày, sau đó nói
- Tôi rất ít quan tâm đến giới giải trí, có phải đã xảy ra chuyện gì không?

Lục Thiếu Hoa nghe thấy sự bất thường trong lời nói của Hướng Hoa Cường, dường như trong giới giải trí Anten Chiyoda đã đắc tội với ai đó, nếu không Hướng Hoa Cường sẽ không hỏi có phải là người của giới giải trí làm không.

- Thời gian đầu xác định là có đắc tội với người nào đó, ừ, thật ra thì cũng không được tính là đắc tội với người khác, là do Anten Chiyoda quá đa tình, những người theo đuổi cô ấy nhiều không kể siết mà Anten Chiyoda lại cứ từ chối người khác, từ chối có lúc cũng biến thành đắc tội.
Hướng Hoa Cường ở đầu dây bên kia bình thản nói

- Đối phương là ai? Có hoàn cảnh thế nào?
Lục Thiếu Hoa hỏi dồn

- Một cậu chủ nhà giàu của một gia đình mới nổi ở Đài Loan, hình như lai lịch cũng là dân xã hội đen
Hướng Hoa Cường nói

- Được rồi, tôi hiểu rồi, chuyện này cứ để tôi xử lý, anh không cần phải nhúng tay vào
Lục Thiếu Hoa lúc này bình tĩnh rất nhiều, giọng nói cũng rất bình thản.

Vốn dĩ có sự giúp đỡ của Hướng Hoa Cường thì thế lực của Lục Thiếu Hoa sẽ mạnh hơn rất nhiều nhưng Lục Thiếu Hoa biết, xã hội đen ở Hồng Kông và xã hội đen ở Đài Loan nước sông không phạm nước giếng, nếu Hướng Hoa Cường xen vào chuyện này thì sẽ loạn cả lên.

Hơn nữa, dựa vào năng lực của Lục Thiếu Hoa thì chẳng lẽ lại không đối phó nỗi một cậu chủ Đài Loan? Không đối phó nổi ông chủ của một công ty Đài Loan? Không đối phó nổi một dân xã hội đen ở Đài Loan?

Hướng Hoa Cường làm sao biết được tâm tư của Lục Thiếu Hoa chứ? Nhưng lần này Hướng Hoa Cường quyết định rồi, nhất định phải giúp đỡ, cho dù có phải sống chết với người của xã hội đen cũng không từ chối, thế là Hướng Hoa Cường thành thật nói
- Chuyện này vẫn là nên xử lý theo quy tắc xã hội đen, tôi sợ anh mà xử lý thì sẽ giết hết người của bang phái người khác.

Hướng Hoa Cường quá hiểu Lục Thiếu Hoa, biết là hễ Lục Thiếu Hoa hành động là sẽ nhổ cỏ tận gốc, nếu thật sự phải để Lục Thiếu Hoa đích thân sử lý, đến lúc đó Đài Loan quả thật sẽ thiếu đi một bang phái.

Đương nhiên, Hướng Hoa Cường sẽ không quản sự sống chết của bang phái ở Đài Loan rồi, anh ta nói vậy là vì muốn tìm cho mình một cái cớ, tìm một cái cớ để anh ta có thể nhúng tay vào.

Lục Thiếu Hoa cũng không đơ giản gì, hắn cũng biết ý của Hướng Hoa Cường, suy nghĩ một hồi mới nói
- Vậy thì tùy anh vậy

Lục Thiếu Hoa nhận lời rồi, không còn cách nào khác, Hướng Hoa Cường là vì muốn trả ơn, Lục Thiếu Hoa lúc nảy mà từ chối người ta thì cũng khó xử, lúc đó cũng quyết định để anh ta nhúng tay vào nhưng xử lý thế nào, Lục Thiếu Hoa sẽ không nương tay đâu.

Giả sử thật sự phải hành động thì Lục Thiếu Hoa cũng không ngại gì loại đi một bang phái Đài Loan.

- Vậy thì như vậy đi, tôi sẽ cho người bắt tên đó trước rồi tính sau, sự việc sau này thì cứ để sau này từ từ giải quyết.
Hướng Hoa Cường bình thản nói

- Được, anh cứ sắp xếp đi
Lục Thiếu Hoa đồng ý rồi nhưng cuối cùng Lục Thiếu Hoa vẫn không quên nói thêm một câu
- Tôi sẽ phái bốn người qua đó để phối hợp hành động với anh.

Người ta mặc dù nhà giàu nhưng lai lịch là xã hội đen thì bên cạnh anh ta tất nhiên sẽ có không ít vệ sĩ, còn bên cạnh Hướng Hoa Cường tuy có nhiều người giỏi đánh nhưng thân thủ làm sao sánh với những vệ sĩ bên Lục Thiếu Hoa được chứ.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lục Thiếu Hoa lại phái bốn người đó qua bên đó phối hợp hành động với Hướng Hoa Cường.
- Được

Hướng Hoa Cường không từ chối.
Bình Luận (0)
Comment