Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 277

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Lộ Lê nhìn vào bên trong, nhìn thấy mấy người quen thuộc, đều là anh em ngày thường đi theo bên người Adolf. Lộ Lê nhét Khiêu Khiêu vào ngực Tần Vũ, “Anh ôm hộ em, em đi xem thử.”

Tần Vũ còn chưa nói lời nào, trong lòng đã nhiều thêm một đứa, hai khuôn mặt nhỏ giống nhau như đúc, tâm linh tương thông liếc nhau, làm trò trước mặt phụ thân tay nắm tay.

Cảnh này đại khái hơi quái dị, Tần Vũ mang vẻ mặt lãnh khốc, ôm hai đứa trẻ mềm mụp, tổ hợp này không tự chủ hấp dẫn sự chú ý của người đang vây xem.

Lộ Lê lách người vào trong, vừa mới nhìn vào trong, đã được một anh em của Adolf tên là Alex phát hiện, ánh mắt tựa như thấy chúa cứu thế, lập tức chạy tới.

“Lộ tiên sinh à, ngài tới thật đúng lúc.”

“Tôi nhìn thấy bên ngoài có bảy tám chiếc xe huyền phù đỗ, sao nơi này có nhiều người vây quanh như vậy?” Lộ Lê hỏi.

“Mấy năm gần đây hành tinh Vala không phải đang trêи đà phát triển sao, hiện tại lại thuộc về bản đồ vũ trụ của đế quốc Vinh Diệu, rất nhiều thương nhân theo dõi hành tinh Vala, mấy tháng qua vài sóng thương nhân muốn hợp tác rồi.” Alex lập tức giải thích.

“Vậy cũng không đến mức nhiều người xem như vậy chứ.” Lộ Lê cười.

Nói đến đây, sắc mặt Alex trông không tốt lắm, “Không phải do có người tới gây sự sao, thật ra hai tháng trước, hành tinh Vala có một đám người tới, công bố muốn hợp tác cùng chúng tôi. Nói là hợp tác, thật ra là khinh thường chúng tôi, muốn dùng cái giá nhỏ nhất để đổi lấy lợi ích lớn nhất. Đương nhiên lão đại sẽ không đáp ứng, lập tức cự tuyệt đối phương, không ngờ đối phương chưa từ bỏ ý định, còn nói chúng tôi đã bị đế quốc Solo coi thành sản phẩm bồi thường chiến bại cho đế quốc Vinh Diệu, không chỉ có chúng tôi, ngay cả hành tinh Vala đều là của bọn họ.”

Lộ Lê nhăn mày lại, “Đế quốc Vinh Diệu chưa bao giờ xem tù binh như nô ɭệ, tinh cầu trao tay cũng sẽ không động vào, cơ bản đều sẽ duy trì tình huống ban đầu, những người đó là kẻ nào, đang ở bên trong à?”

Alex gật đầu, “Hôm nay bọn họ lại tới nữa, lúc trước lão đại đã cự tuyệt bọn họ nhiều lần, đại khái là thẹn quá thành giận, hôm nay còn mang theo không ít người, có vẻ muốn ra tay mạnh hơn.”

“Ở địa bàn của tôi mà muốn mạnh tay, thật muốn mở mang kiến thức xem thế nào.” Lộ Lê cười cực kỳ dịu dàng.

Alex nhìn y mỉm cười, không biết vì sao lại rùng mình, hình như bọn họ chưa từng thấy vị Lộ đại nhân này tức giận, cảm giác như có chuyện lớn sắp phát sinh vậy.

Lộ Lê nhớ tới Tần Vũ còn đang chờ ở bên ngoài, “Chờ tôi một chút.”

Alex còn tưởng y muốn đi gọi giúp đỡ.

Lộ Lê đi ra, kể lại tình huống cho Tần Vũ, “Đối phương có vẻ mang theo không ít người tới, em lo lắng nếu đánh nhau sẽ gây ảnh hưởng lớn.”

Người trêи khu phố số 10 rất nhiều, ai biết đối phương có thể vận dụng vũ khí có lực sát thương rộng hay không.

Làm chủ nhân hành tinh Vala, Lộ Lê không muốn để cho bọn họ phá hỏng cuộc sống hoà bình yên lặng nơi này, y rất vừa lòng với hiện trạng của tinh cầu.

“Vào xem.” Tần Vũ ôm đôi song sinh đi vào, đám người chen chúc không chờ hắn tới gần đã cảm giác phía sau lưng chợt lạnh, tự giác thối lui.

Alex nhìn thấy người mà Lộ Lê mang lại đây, mặt dại ra một chút, cậu ta sớm nên nghĩ tới rồi chứ, lần nào cậu ta đi cùng lão đại đến gặp Lộ tiên sinh, đều sẽ nhìn thấy vị chiến thần đại nhân này ở bên cạnh, khí thế cao cao tại thượng, chỉ thấy một lần là không thể quên được. Tuy nhiên khi nhìn thấy trong lòng chiến thần đại nhân còn ôm hai đứa trẻ, không giống ôm trẻ con, ngược lại tư thế như ôm hai khẩu pháo … Alex tự não bổ tự hoảng sợ bày ra vẻ mặt như bị sét đánh.

“Người đâu rồi, mang chúng tôi vào đi.” Lộ Lê không biết cậu ta não bổ ra cái gì, nếu mà biết, cẩn thận lại cười bò ra đất.

Alex không nhìn lại chiến thần đại nhân nữa, sợ lại tự mình dọa mình, vội vàng mang bọn họ đi vào.

Tòa nhà đãi khách chỉ có năm tầng, khá lùn, nhưng diện tích lại không phải chỉ lớn bình thường, mỗi tầng đều vượt qua hai ngàn mét vuông, không ai dẫn đường, không chừng sẽ bị lạc.

Năm phút sau, Alex đưa bọn họ tới lầu hai, ngoài cửa có một đám người đang đứng, có người của họ, cũng có người mà đối phương mang đến.

Còn chưa tới gần, cửa đã mở ra, Adolf nén giận dẫn đầu đi ra.

“Walker tiên sinh, mời rời đi, đáp án tôi đã sớm nói cho các vị, nếu các vị thật sự muốn cùng chúng tôi hợp tác, vậy lấy thành ý ra đây.”

“Adolf tiên sinh, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, hành tinh Vala hiện tại lệ thuộc vào đế quốc Vinh Diệu, người bản địa như ông mà cho rằng địa vị cao hơn người đế quốc sao, chỉ cần tôi nói một tiếng với lãnh đạo, thế lực ông vất vả mới thành lập lên, sẽ lập tức sụp đổ, ông tin hay không?” Người nói rất kiêu ngạo, trong ngôn từ mang theo nồng đậm ngạo mạn tự tin.

Adolf vừa định nói không tin, nói một tiếng với lãnh đạo, lãnh đạo có quyền lớn bằng chiến thần đại nhân sao, hơn nữa hành tinh Vala còn là do chiến thần đại nhân tự mình đánh chiếm lấy. Ánh mắt chợt thoáng nhìn thấy Lộ Lê và Tần Vũ trong đám người, vui mừng ánh lên trong mắt.

“Walker tiên sinh, cậu đừng nói nữa, tôi chẳng tin đâu, hoan nghênh cậu nói cho lãnh đạo bất cứ lúc nào, nếu hữu dụng, Adolf tôi hái đầu xuống cho cậu đá bóng cũng được.”

Lời này có thể còn kiêu ngạo hơn so với Walker, tức khắc gã nổi giận, “Hôm nay các người không đáp ứng cũng phải đáp ứng.”

Không khí giương cung bạt kiếm, nhìn có vẻ sắp động tay động chân.

“Từ từ đã.” Rốt cuộc Lộ Lê cũng lên tiếng.

Người bên Adolf lập tức dừng tay.

Người bên Walker lại không nghe lời như vậy, đánh úp về phía người gần nhất, Lộ Lê vốn đang muốn khách khí lập tức không tính toán làm vậy nữa. Đối phương mang theo hai mươi mấy người, tây trang đen mắt kính đen, có vẻ không giống như bảo tiêu bình thường, tuy nhiên dù có không bình thường, cũng không phải đối thủ của Lộ Lê, lập tức bắt lấy bả vai người gần nhất, trực tiếp quăng ngã bay ra ngoài.

Adolf không có khả năng nhìn một mình y ra tay, vì thế mang theo anh em mình đánh lên, sức chiến đấu hoàn toàn không thua người Walker mang đến.

Không đến vài phút, tình hình chiến đấu đã nghiêng về một phía, Walker hiển nhiên cũng chú ý tới, nhân lúc người ta không chú ý lui về phía cầu thang, đột nhiên không cẩn thận bị người vướng ngã, ngã ngay bên cạnh Tần Vũ.

Một bảo tiêu cuống quít chạy tới nâng Walker dậy, “Walker tiên sinh, ngài không có việc gì chứ?”

Walker đứng lên nhìn thấy Tần Vũ ôm đôi song sinh, đột nhiên nghĩ ra chủ ý, “Nhanh, đoạt lấy hai đứa trẻ kia.”

Lời này vừa ra khỏi miệng, không khí yên lặng trong nháy mắt.

Đám Adolf hít sâu một hơi, khϊế͙p͙ sợ nhìn Walker, đoạt con từ trong tay chiến thần đại nhân, người này điên rồi à, chẳng lẽ gã không biết vị này chính là thượng tướng đế quốc Vinh Diệu sao.

Walker đúng là không biết, chiến tích của Tần Vũ rất nổi bật, nhưng người thì lại không hề, cũng không nhận phỏng vấn bao giờ, người bình thường rất ít khi nhìn thấy gương mặt thật của hắn. Nói xong lời này, gã cũng không phát hiện ra không khí không thích hợp, dùng sức đẩy bảo tiêu, “Còn không nhanh lên đi.”

Bảo tiêu nuốt nước miếng, đối diện với ánh mắt âm trầm lạnh nhạt từ trêи cao nhìn xuống của Tần Vũ, lạnh lẽo sởn tóc gáy từ phía sau lưng bò lên, cảm thấy tiến lên mình nhất định sẽ chết rất khó coi.

“Phế vật!” Walker đạp bảo tiêu một chân, quyết định tự mình lên, lập tức nhào qua.

Giây tiếp theo, gã hóa thành sao băng phía chân trời, kêu thảm thiết bay ra ngoài.

Một tiếng vang lớn, vách tường bị đập thủng, Walker từ lầu hai ngã xuống, đã không còn nghe được tiếng gã kêu thảm thiết nữa, không biết là đã chết, hay là khoảng cách quá xa.

Sắc mặt bảo tiêu trắng bệch đuổi theo, từ lầu hai xuống nhìn thấy Walker tiên sinh thoi thop, liên tiếp nhảy xuống.

“Bay bay” thanh âm mềm mại phá vỡ sự tĩnh lặng, Bào Bào ngậm ngón tay, trêи tay đều là nước miếng, đôi mắt sáng ngời, nói chuyện đúng là nhóc con này.

Lộ Lê nhìn thấy Tần Vũ xụ mặt, vội vàng qua ôm Bào Bào, để lại Khiêu Khiêu an tĩnh lại cho hắn.

“Lộ tiên sinh, Tần đại nhân, sao các ngài đến nơi này?” Adolf đi tới, ngừng cách hai mét hỏi.

“Lúc tản bộ đi ngang qua đây, nhìn thấy người tụ tập ở đây là biết có người tới gây sự, về sau gặp lại tình huống không thể xử lý này, ông có thể tới tìm chúng tôi.” Lộ Lê giải thích, “Đúng rồi, bọn họ rốt cuộc muốn hợp tác cái gì với các ông?”

“Mấy tháng nay thường xuyên có người tới hành tinh Vala thăm dò mạch khoáng, Walker kia chính là một trong số đó, đối phương nhìn trúng một khu vực, ít nhất hơn hai trăm vạn mét vuông, muốn thuê ba mươi năm, nhưng ra giá rất thấp, một năm chỉ năm ngàn vạn tinh tệ. Tôi đã phái người qua thăm dò, nơi đó đúng là có một mạch khoáng lớn, số lượng dự trữ không ít.”

Lộ Lê sửng sốt, cười ha hả, “Tôi bán một bộ cơ giáp đã có một trăm triệu tinh tệ rồi.”

Adolf xấu hổ, đối phương quả thực nghĩ ông là kẻ coi tiền như rác, ông cũng không biết vì sao, giống như ông thoạt nhìn dễ bắt nạt vậy.

“Loại người này hẳn là rất nhiều đúng không.” Lộ Lê nói toạc một câu ra.

Adolf gật đầu, đúng là rất nhiều, đây cũng là việc không có biện pháp.

Hành tinh Vala là bồi thường từ đế quốc Solo, trong tình huống bình thường, đế quốc sẽ không đặc biệt coi trọng loại tinh cầu kinh tế lạc hậu này, nhóm tư bản lợi dụng điểm này để giành ích lợi.

Khi phát hiện hành tinh Vala xác thật có giá trị khai phá, đám tư bản liền động tâm tư, hai ba tháng nay, Adolf đã gặp qua không ít hơn mười người tới vì mạch khoáng trêи tinh cầu.

Những người này khinh Adolf không hiểu giá thị trường, muốn dùng giá thấp giành lợi ích lớn nhất.

Nhưng Adolf lại không phải kẻ ngốc, ông không hiểu giá thị trường, chẳng lẽ lại không biết tìm người hiểu việc sao, lên Tinh Võng tra cũng rất tiện, xác định đối phương hù mình xong, ông cự tuyệt không chút do dự.

Đại bộ phận vẫn tương đối thức thời, phát hiện mục đích bị ông nhìn thấu, bọn họ thu hồi vẻ coi khinh, bắt đầu nghiêm túc đàm phán. Walker là kẻ tương đối kỳ quái, đối phương có cảm giác ưu việt cao cao tại thượng, vẫn luôn cảm thấy gia tộc của gã chịu tới khai phá hành tinh Vala là vinh hạnh của họ, cho rằng người hỗn huyết trêи hành tinh Vala đều là nhân loại hạ đẳng, khinh thường bọn họ, da mặt dày hơn cả tường.

Vài lần liên tục, đối phương cũng mất đi nhẫn nại, vì thế phát sinh việc hôm nay, còn may chỉ có gã là trường hợp đặc biệt.

Lộ Lê cân nhắc, “Đã như vậy, đối phương còn không muốn từ bỏ, có thể là mạch khoáng bọn họ nhìn trúng không bình thường hay không?”

“Cái này chúng tôi cũng nghĩ tới rồi, cho nên tính toán tìm chuyên gia am hiểu thăm dò địa chất đến xem.” Người Adolf đã tìm xong, nếu không phải đối phương đột nhiên tới đây, hôm nay bọn họ đã mang chuyên gia qua rồi.

“Về sau phát sinh loại tình huống ỷ thế hϊế͙p͙ người này, có thể nói cho chúng tôi biết.” Lộ Lê thấy ông có chủ ý của riêng mình, cũng không nói nhiều nữa.

“Nếu thật sự không xử lý được, tôi sẽ báo lại.” Adolf gật đầu, ông cho rằng trong khoảng thời gian ngắn hẳn là sẽ không có việc gì, không ngờ cách không đến nửa tháng, ông phải thật sự tìm bọn họ.

Walker bị đánh chạy mất dép cũng không ảnh hưởng đến thương nhân khác, vẫn cứ có kẻ tre già măng mọc nhắm vào mạch khoáng dưới nền đất hành tinh Vala, trong đó tư bản hùng hậu nhất, ra tay lớn nhất chính là tập đoàn năng lượng tổng hợp.

Đại biểu do đối phương phái tới tìm tới đây, không giống Walker, khinh bọn họ không hiểu cố ý đè thấp giá cả.

Phương pháp của đối phương như vậy, tuy Adolf có ấn tượng với họ cũng không tệ lắm, nhưng cũng không tự chủ trương, vẫn tìm Lộ Lê thương lượng.

“Nếu tôi nhớ không lầm, tập đoàn tổng hợp này hẳn là tập đoàn năng lượng lớn nhất R tinh hệ, không ngờ bọn họ cũng cảm thấy hứng thú với hành tinh Vala, bọn họ nhìn trúng khu vực nào?” Lộ Lê vuốt cằm hỏi.

Adolf nói một địa điểm.

Không chênh lệch lắm với nơi Walker nhìn trúng, chẳng qua còn rộng hơn so với hai trăm vạn mét vuông.

Lộ Lê vừa nghe đã cảm thấy quen thuộc, “Nơi này không phải cách biển hoa tương đối gần sao?”

Nói đến biển hoa, y đột nhiên nhớ tới lúc trước mang theo Soái Soái Khả Khả đi nhổ vài cây hoa, nhìn thấy những người đó, lúc ấy hành vi của họ rất giống thăm dò địa chất, có khả năng bọn họ chính là người của tập đoàn năng lượng tổng hợp.

“Không chỉ gần, cũng bao gồm cả biển hoa kia, khu vực phía dưới bọn họ thăm dò có một mạch khoáng, nghe nói là chất lượng tương đối cao, nguyện ý trợ giúp chúng ta khai thác mạch khoáng này, chỉ là hy vọng chúng ta sẽ bán quặng đào ra cho bọn họ.”

“Trước mắt đừng vội vã đáp ứng, tra xem xét có phải sự thật hay không, nếu dưới nền đất thực sự có một cái mạch khoáng, bán cho bọn họ cũng không sao.”

“Được.” Adolf đồng ý xong lập tức xuống tay an bài.

Không mấy ngày đã điều tra xong, nơi đó xác thật có mạch khoáng chất lượng không tồi.
Bình Luận (0)
Comment