Tình Yêu Của Lọ Lem Lạnh Lùng

Chương 48

Tuổi 16, cái tuổi đã không còn quá nhỏ, song cũng chẳng thể nói là đã trưởng thành. Ở cái tuổi trung gian này, hiện tại chúng ta đã dễ dàng nảy sinh cái gọi là “thích”, là “yêu” với một ai đó. Một chữ “thích”, một chữ “yêu” nói ra đã không quá khó khăn, cũng chẳng cực nhọc để nói ra như xưa xửa xừa xưa nữa. Có lẽ ở cái ngưỡng trung gian, cái mối “thích nhau”, “yêu nhau” cũng không hẳn có cái tính chất trưởng thành, mà thuộc kiểu nhanh nhanh chóng chóng, như là ngẫu hứng, tùy ý, có chút bồng bột, song cũng nồng nhiệt. Nếu xét riêng có lẽ có chữ “lâu dài”, nhưng ít…! Lật lại quá khứ…

Hồi ấy vẫn còn học đại học ở Anh, nhóm của Quỳnh có cả Thư và Chi có thể xem là những cô gái ưu tú ở trong khoa. Vì cả ba đều trong khoa kinh tế, quản trị kinh doanh, khoa lại khá đông sinh viên nam nên ba đứa nó nổi bật không có gì lạ, với cả họ cũng kém tuổi hơn những sinh viên bình thường lúc bấy giờ nên mọi người khá chú ý. Nói đến Jack, là đàn anh năm cuối cùng trường đại học của mấy đứa nó. Jack là con lai, mẹ là người Việt Nam, còn bố là người Anh, đều là hai doanh nhân có tiếng trong nước. Vì mang dòng máu lai và bố mẹ chủ yếu làm việc, sinh sống ở Anh, từ nhỏ anh đã thường sống ở đây nhiều hơn ở Việt Nam. Về tên gọi, Jack là tên nước ngoài, còn tên tiếng việt là Khánh.

Chuyện về mối tình của Quỳnh và Jack kể ra nói đơn giản cũng không hẳn, nói phức tạp cũng không đến mức. Hai người quen nhau trong dịp hợp tác cùng một đề tài mà giáo sư đưa cho…

-“Good morning everybody. Today, I have a new surprise. Do you want to know?” (Chào buổi sáng các bạn sinh viên, hôm nay tôi có một bất ngờ mới, các bạn có muốn biết không?)

Giáo sư Bob chững chạc bước vào, cùng với cái bụng bự của ông lúc nào cũng rung theo từng bước đi. Ông mỉm cười thân thiện rồi lên tiếng.

Cả phòng đồng thanh chào giáo sư. Có một sinh viên nam đứng lên nói:

-“What is it?” (Đó là cái gì?)

-“Hey everybody, we will have a survey of the economic market.And, there is a special thing, you are not free to choose the group as before. You will have to choose any paper in this box here. When we are going to announce the team, who have the same number will be the same group. Do you understand?” (Nào các bạn, chúng ta sẽ có một cuộc khảo sát thị trường kinh tế. Và, có một điều đặc biệt, các bạn không được tự do lựa chọn nhóm như trước nữa. Các bạn sẽ chọn 1 tờ giấy bất kì trong chiếc hộp ở đây. Khi nào chúng ta thông báo kết quả chọm nhóm, những người có cùng chữ số sẽ cùng nhóm. Các bạn hiểu hết rồi chứ?)

Nghe tới đây cả đám người trong giảng đường bỗng nhao nhao lên, người thì kêu than mệt mỏi, bên cạnh đó cũng có người lại thích thú với điều đặc biệt của giáo sư Bob. Rối theo từng bàn, từ dưới hất lên, từng người một theo đoàn nối đuôi nhau đi lên chiếc bàn đặt ở trên bục, chọn một tờ giấy trong hộp rồi cầm về vị trí xem…

Cho đến khi hết một lượt người trong giảng đường, giáo sư Bob và người trợ lý vừa mới quay trở lại bắt đầu việc ghép nhóm.

-“Number one” (số một)

Ai có số một thì giơ tay lên, trợ lý hỏi tên từng người để ghi vào danh sách riêng.

Lần lượt như thế từng số một tương đương với từng nhóm…

-Ten ( số mười)

Nhóm này có Thư dơ tay, cùng nhóm với cô có một sinh viên nữ bằng tuổi cô và một anh khóa trên.

Theo sau là nhóm số 11 của Chi, cùng hai bạn nữ khác cùng tuổi. Đến nhóm cuối cùng là nhóm 12:

-“Twelve?” _ Giáo sư Bob hỏi.

- Me!!! _ Hai người cùng đồng thanh đáp, một người ở đầu, một người ở cuối.

Hai con người không hẹn mà quay ra nhìn nhau cùng mục đích để biết đối phương là ai.

Trợ lý giáo sư lên tiếng hỏi:

-“What are the names of two people?” ( Tên của hai người là gì?)

-My name’s Quynh/ Jack_ Lần này hai người cũng đồng thanh đáp.

Giáo sư hài lòng khi mọi việc đã xong xuôi, mỉm cười thân thiện, chào rồi đi ra ngoài. Trợ lý thu dọn tài liệu cho giáo sư rồi cũng chào mọi người rồi mới rời đi:

-“Time to submit the investigation session next week. I hope you will do well. Goodbye everybody!” (Thời gian nộp các bài điều tra vào tuần tới. Tôi hy vọng các bạn sẽ làm tốt. Tạm biệt các bạn!)

Hết giờ mọi người thu dọn đồ chuẩn bị ra về. Có một số sinh viên tụ lại với nhau xin số để tiện liên lạc khi hoạt động nhóm.

Quỳnh chán nản than:

-Chán thật, tôi cứ tưởng giáo sư cho chọn nhóm như mọi lần cơ, ai ngờ lần này chơi trò bốc bốc, thành ra tôi chả cùng nhóm với ai trong hai bà cả.

Chi cười cười, đeo túi trên vai, cũng lên tiếng nói:

-Thế cũng hay mà, tự dưng lại quen bạn mới…

-Phiền!?! _ Thư hờ hững buông một từ xanh rờn.

-Đi ăn đi_ Quỳnh rủ hai đứa nó.

Thư gật đầu, còn Chi ra hiệu ok. Thế là cả ba rời giảng đường…

Đến ngày hôm sau, Thư và Chi theo nhóm đi khảo sát đi thực tế, lúc ấy Quỳnh vẫn ở nhà vì anh bạn cùng nhóm của cô chưa liên hệ gì với nó. Ở nhà một mình phiền chán, Quỳnh cũng muốn đi làm bảo khảo sát cho đỡ chán. Nhưng vấn đề là nó không biết gì về anh bạn kia, cũng không có cách nào liên hệ. Suy cho cùng nó nghĩ là nên gọi cho trợ lý của giáo sư Bob xin số điện thoại: -Alo hello assistant, I"m Quynh, Faculty of Economics. (Alo xin chào trợ lý, em là Quynh khoa kinh tế) -Ohh, I remember now. Do you have the problem? (À tôi nhớ rồi. bạn có vấn đề gì đúng không?) -Do you have the number of all students right? Can you tell me your phone number... ummm... Of Jack?(Thầy có số của tất cả sinh viên đúng không ạ? Thầy có thể cho em biết số điện thoài của bạn... ummm... của Jack?)-Let me find out the list. Wait for me a minute! ( Để tôi tìm danh sách. Đợi tôi một lúc) Khoảng 5 phút sau, tiếng người trợ lí trở lại:

-Umm 0804129883***

-Thank you so much. Goodbye! (Cảm ơn thầy rất nhiều. Tạm biệt)

-Ok! Bye!

Quỳnh nói cảm ơn rồi tắt máy. Nhìn dãy số trên tờ giấy, nó ấn điện thoại gọi cho anh bạn tên Jack đó.
Bình Luận (0)
Comment