Chương 4:
Chương 4:Chương 4:
Cửa tiệm này mới được trang hoàng cách đây nửa năm, đã trang bị đầy đủ dụng cụ nhà bếp, bàn ghế, tầng hai là phòng để ở thì chỉ thiếu một số nhu yếu phẩm hàng ngày. Chờ đến khi dọn dẹp bụi bặm, mua một ít gạo cùng dầu muối và thịt cá linh tinh, lại nhận giấy chứng nhận là có thể trực tiếp khai trương rồi.
Diệp Tuyền rất hài lòng với địa điểm dưỡng lão mà mình đã chọn.
Mỗi thế giới đều có hai mặt Âm và Dương, ba nghìn thế giới đều có Địa Phủ và Minh Giới, nhưng trung tâm luân hồi là của chung.
Khi thế giới xảy ra nguy cơ tận thế, việc luân hồi sẽ bị ảnh hưởng, quy tắc luân hồi sẽ tự động lựa chọn những người có đủ điều kiện để tiến vào thế giới tận thế vô tận để giải quyết các nguy cơ.
Ba năm trước, Diệp Tuyền được tuyển chọn, tiến vào tận thế vô tận, cô đã nỗ lực vượt qua, hoàn thành xuất sắc 99 nhiệm vụ, mang theo khen thưởng trở vê thế giới ban đầu.
Trong thế giới tận thế hầu như không có cơ hội được ăn ngon uống tốt, cô gần như quên mất việc ăn uống bình thường là như thế nào.
Sau khi trở về vừa chơi vừa ăn được hơn nửa năm, cuối cùng Diệp Tuyên cũng dừng lại bước chân, chọn một nơi non xanh nước biếc để mở cửa tiệm.
Sau khi cha mẹ qua đời cô liền vào trại trẻ mồ côi, quán ăn nhỏ của gia đình cô là ký ức duy nhất mà cô có được từ thời thơ ấu. Trước khi bắt đầu nhiệm vụ, Diệp Tuyền đã học nấu ăn khi còn đi học, hiện tại cũng coi như thực hiện được tâm nguyện ngày xưa của mình.
Cô không chỉ muốn bán đồ ăn cho người mà còn bán cho cả quỷ nữa. Cửa tiệm này có phong cảnh đẹp như vậy, đồ gì cũng đầy đủ, còn được tặng kèm một nữ quỷ làm nhân viên dự bị, chả khác gì chuẩn bị sẵn cho cô cảiI
Nữ quỷ bỗng dưng cảm thấy sau lưng nổi một trận ớn lạnh mà không hiểu tại sao.
Nữ quỷ bị kẹt ở tâng một, không thể đi lên, cô ấy gục đầu xuống đất nhảy lên nhảy xuống bậc thang, cuối cùng cũng đợi được đến lúc Diệp Tuyền đi xuống lầu.
Nữ quỷ vội vàng đuổi theo, đóng vai nữ chính thời xưa, không ngừng rơi nước mắt.
"Sao mới đó mà đã xem xong rồi? Ô ô ô, cô phải đi rồi hả, cô đi đi, đi rồi thì không cần quay lại, tôi có chết ở chỗ này cô cũng mặc kệ đi!"
Cô ấy vừa khóc vừa đánh rơi các bộ phận trên mặt ra ngoài, ngay cả tứ chi cũng rơi ra, đôi mắt đẫm máu và nước mắt rơi ra ngay trước chân Diệp Tuyền.
Mí mắt Diệp Tuyền liên tục giật, cô không nhịn được nữa liền nói: "Dừng lại đi."
"Hả?" Nữ quỷ nghe vậy liên sửng sốt.
Đôi mắt đờ đẫn quay tròn trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào Diệp Tuyền: "Cô thấy được hả?"
"Cô thấy được đúng không?" Giọng nữ quỷ đột nhiên cao lên, chói tai như tiếng móng tay cào vào bảng đen.
Đầu của cô ấy bay lên vì hưng phấn, đôi mắt trống rỗng không ngừng rỉ máu, âm khí điên cuồng tràn ra khắp cửa tiệm: "Khặc khặc khặc, cô nhìn thấy tôi. Đây là địa bàn của tôi-"
Chủ tiệm mới có thể thấy quỷ, đã vậy còn là người thường, ngày lành của cô ấy tới rồi! Nhìn thấy quỷ còn không biết chạy đi trốn, chắc là bị dọa cho sợ chết khiếp rồi chứ gì. Chỉ cần hăm dọa cô là mình sẽ có người nói chuyện, có người cúng dường cho mình, xem phim truyền hình đồ nữa, hehehel
Một trận đau nhức đã lâu không cảm giác được sau khi chết bỗng nổ tung từ đỉnh đầu, cắt ngang mộng đẹp còn đang dang dở của nữ quỷ.
Nữ quỷ chỉ cảm thấy mình hoa mắt thật rồi!