Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 117

Editor: Thienyetkomanhme

【5** còn: Đúng vậy, màu môi của nó còn khá xinh đẹp. 】

Nhìn đến bình luận này, khách hàng trêи cơ bản đều cười to "Ha ha ha ha" một hồi, còn có người chưa bao giờ tiếp xúc với loài chó Husky thế nhưng lại có ấn tượng mới Husky.

【o**6: Tôm hùm đất xào cay phân lượng đủ ăn, tôm cũng được xử lý rất sạch sẽ, hương vị càng là không thể chê, bà chủ điều chế nước sốt thật sự là quá thơm, đem vỏ tôm lột ra chậm đẫm nước sốt hồng đỏ đưa vào trong miệng, ngọt, mặn, mềm, thơm...... Loại mỹ vị này, quả thực khó có thể dùng lời nói mà hình dung được. [ hình ảnh ] 】

【k**l: Không hổ là tôm hùm đất xào cay của bà chủ, so với nhà khác ăn ngon hơn nhiều, mùi hương bay ra ngoài, đừng nói trẻ con nhà cách vách, chính là người lớn cách vách đều thèm phát khóc. [ hình ảnh ] 】

Mặt khác những người không cướp được tôm hùm đất xào cay nhìn đến mấy bình luận khen ngợi này, cũng thật muốn khóc.

【 võ **w: A a a! Tôi cũng rất muốn ăn tôm hùm đất, chính là hôm nay lại không cướp được, tức giận! 】

【 mộng **k: Tôi cũng không cướp được, rõ ràng đều chờ ở trong tiệm từ sớm, tốc độ tay của những người này cũng quá nhanh đi. 】

Khách hàng oán giận không cướp được, đồng thời có người nhịn không được khoe khoang chút.【 thiên **3: Ăn cơm không tích cực, tư tưởng có vấn đề. Tôi cướp được tôm hùm đất cho ngày mai, ngày mai tan tầm một tay cầm bia lạnh, một tay cầm tôm hùm đất, nghĩ thôi đều thấy hạnh phúc rồi. 】

【f**y: He he! Tôi cũng cướp được. 】

【i**n: Vận khí của mấy người tốt thật đấy, hâm mộ QAQ】......

【2**0: Tôi trả thêm hai mươi đồng, có người nguyện ý bán lại tôm hùm đất hay không? 】

【j**s: Tôi thêm 50! 】

【5** còn: Ai nguyện ý bán lại tôi đưa gấp đôi tiền! 】

【6** ngày: Tôi bán! Đều là người ăn cơm hộp, mấy người sao lại có tiền như vậy? 】

Có khách cướp được tôm hùm đất nhìn thấy có người nguyện ý mua lại với số tiền gấp đôi, có chút tâm động.

Bất quá, nghĩ đến bình luận của mấy người hôm nay ăn được tôm hùm đất, tôm hùm đất của nhà này ngon như vậy, không nếm một lần tuyệt đối là một sự hối hận lớn của cuộc đời, lại từ bỏ suy nghĩ bán lại.

Đương nhiên, trả gấp đôi cũng nguyện ý từ bỏ, cũng là vì có thể ăn cơm hộp đều không phải người thực thiếu tiền, rốt cuộc nếu thiếu tiền, liền đi ăn mì gói, không, ăn được mì gói cũng tốn tiền, rốt cuộc mì gói cũng mất mấy đồng tiền một gói, người chân chính thiếu tiền đều gặm màn thầu hoặc là mua mì sợi về nhà tự nấu.

Nguyễn Miên Man một giấc ngủ dậy, nhìn đến nội dung mới trong khu bình luận, có chút dở khóc dở cười.Bất quá bản thân cô đều rất thích tôm hùm đất, thậm chí có chút ăn tới nghiện, cho nên cũng không cảm thấy nhóm khách hàng khoa trương.

Xem xong bình luận, cô đang chuẩn bị xuống lầu, lại bỗng nhiên nhận được điện thoại của Triệu Hữu Vi.Nguyễn Miên Man nhận điện thoại, vốn dĩ cho rằng hắn lại muốn dẫn người tới đây ăn tiệc, không nghĩ tới hắn lại là bởi vì nhìn đến trêи app cơm hộp của cửa hàng bán tôm hùm đất nên gọi tới.

"...... Tôm hùm đất xào cay nhà cô hương vị quá ngon, ăn quả thực có chút nghiện, lúc trước chúng tôi cũng ngại làm phiền cô mỗi ngày làm, hiện tại nếu trong tiệm đều phải làm để bán mỗi ngày, cô có thể tiện tay làm nhiều hơn một ít, bán chút cho chúng tôi không?"

Hắn cùng người quen của hắn tính sơ qua cũng đã tiêu phí vài vạn để ăn tiệc trong tiệm, loại khách hàng này, tùy tiện đổi thành cửa tiệm nhà ai đều là khách hàng VIP, chỉ là tiện thể làm nhiều hơn một ít dù sao cũng cần làm để bán trong tiệm, Nguyễn Miên Man không do dự nhiều liền đồng ý.

Cúp điện thoại, Nguyễn Miên Man từ số tiền Triệu Hữu Vi tiêu trong tiệm bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện—— cô tựa hồ đã tích cóp đủ tiền nợ trả ông Ngô!

Nghĩ, cô đi đến cái tủ sạch dựa tường, mở ra một cái ngăn kéo, từ một quyển vở lấy ra một tờ giấy nợ.Đây là lúc trước nguyên chủ vay tiền ông Ngô, kiên trì muốn viết giấy nợ, hơn nữa rất nghiêm túc sao làm hai bản, số tiền trêи đó là 115,000 đồng.

Nguyễn Miên Man nhìn số tiền trêи giấy nợ, phát hiện tiền trong tay hiện tại quả nhiên đã đủ thậm chí còn hơn.Lúc vừa tới, cô còn còn chuẩn bị tốt tinh thần phải làm hơn một năm mới trả được tiền chuẩn, không nghĩ tới lúc này còn chưa được ba tháng, thế nhưng đã có thể trả hết.Nguyễn Miên Man cao hứng, đồng thời bỗng nhiên lại có chút buồn bã.

Bất quá hiện tại ông Ngô còn chưa trở về, cô nhìn giấy nợ phục hồi tinh thần, một lần nữa đem giấy nợ đặt lại như ban đầu, ngay sau đó xuống lầu.Ba giờ rưỡi, cửa lớn tiệm cơm chiên Hạnh Phúc một lần nữa mở ra, Nguyễn Miên Man mỗi ngày vui vẻ đột nhiên tâm trạng trùng xuống, không khỏi muốn đi ra ngoài, mang theo cái đuôi nhỏ, mèo béo, ở bên ngoài dạo một vòng sau, ngừng ở dưới cây đào trước cửa.

Quả đào trêи cây tuy rằng vẫn còn hơi xanh, nhưng đã lớn hơn rất nhiều, thậm chí có quả đào nhòn nhọn đã mang theo điểm hồng nhàn nhạt.Đại khái tháng sau là có thể ăn.

Nguyễn Miên Man nhìn cây đào trong lòng đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên nghe được phía sau có người gọi tên mình.

"Nguyễn Miên Man."

Người quen trêи cơ bản đều gọi nhũ danh của cô, bỗng nhiên nghe được có người gọi đầy đủ tên mình, Nguyễn Miên Man chậm một nhịp mới phản ứng lại đây.Cô quay đầu, nhìn thanh niên đang đi tới, suy nghĩ một chút mới nhớ lại người tới là lớp trưởng cấp ba, lúc trước hợp lớp có gặp qua một lần.

Nguyễn Miên Man một bên ở trong lòng kỳ quái vì sao hắn đột nhiên tới đây, một bên xoay người chào: "Lớp trưởng."

Lớp trưởng đi nhanh mấy bước tới trước mặt cô, cười nói: "Cậu gần đây thế nào? Dạo trước vẫn luôn bận rộn, khó có được hai ngày nghỉ không có việc gì, cho nên tới đây thăm cậu."Trêи thực tế, hắn là hỏi thăm rõ ràng, chuyện các bạn học nói "cô được thân thích có tiền tìm về" chỉ là giả dối hư ảo, lúc này mới đi tới tìm.

Nguyễn Miên Man không thích ánh mắt hắn nhìn cô quá mức nóng bỏng, càng không hiểu hắn có cái gì tất yếu phải thăm hỏi chính mình, mày không thể không nhăn một chút nói: "Còn ổn, không có chuyện gì thì tôi phải đi vào tiệm chuẩn bị buôn bán buổi chiều."

Thấy cô nói xong liền chuẩn bị đi vào trong tiệm, mang theo một chút gấp gáp nhiệt tình lại lớp trưởng duỗi tay bắt lấy cánh tay cô.Nguyễn Miên Man dư quang cảm nhận được, nghiêng người né tránh, trong lòng có chút không vui.

"Xin lỗi." Đối diện với ánh mắt không vui của cô, lớp trưởng theo bản năng xin lỗi.

Ngay sau đó, hắn lại bước tới hai bước che ở trước người cô, dùng vẻ mặt thâm tình mà nghiêm túc nhìn cô: "Nguyễn Miên Man, tớ lần này tới đây là có chuyện muốn nói với cậu, tớ...... Tớ kỳ thật từ khi học cấp ba đã có cảm tình với cậu, vốn dĩ cho rằng chúng ta có duyên không phận, không nghĩ tới khi họp lớp còn có thể gặp lại, tớ cảm thấy đây là duyên phận trời cao định săn. Chúng ta ở bên nhau đi! Trước khi tới tớ đã nghĩ kỹ rồi, hiện tại cậu mở cửa hàng hẳn là đã kiếm được không ít tiền, hoàn toàn có thể học lại một năm, một lần nữa thi đại học, đương nhiên, nếu là không đủ tiền, tớ cũng có thể bảo ba mẹ tớ chi, dù sao chúng ta sớm muộn gì đều là người một nhà......"

Nguyễn Miên Man càng nghe mày nhăn càng sâu, về sau lại càng là nhịn không được trực tiếp cắt ngang hắn: "Tôi không biết từ nơi nào anh loại ý tưởng vớ vẩn này, nhưng mong anh tự trọng!"

Nguyên bản đang hứng thú bừng bừng lại như bị hất một chậu nước lạnh, câu chuyện dừng lại một giây, nhìn người trước mặt không những không bởi vì mình thổ lộ mà cao hứng, đáy mắt ngược lại lộ ra vài phần chán ghét.

Chán ghét? Sao có thể.

Tâm lạnh xuống, đồng thời lớp trưởng có chút không muốn tin tưởng, rốt cuộc không đề cập tới lúc học cấp ba, liền tính ở hiện giờ trong đại học, hắn cũng được nữ sinh hoan nghênh, nếu không có bóng dáng cô ở trong lòng từ trước, vì sao có thể chỉ yêu đương một lần liền thôi.

Hắn hồi tưởng lại lúc học cấp ba, cô ở trong lớp trêи cơ bản không giao tiếp cùn người khác, đặc biệt là người khác phái, nhưng cùng chính mình lại có thể nói được mấy câu, nhận định khi đó cô đối với mình khẳng định có tình cảm bất đồng.

Đương nhiên, hắn có suy nghĩ này hiển nhiên là xem nhẹ thân phận của mình, thân là lớp trưởng, vốn dĩ cùng bạn học trong lớp có cơ hội nói chuyện tương đối nhiều, nguyên thân nhìn vào chức vụ trong lớp của hắn, nên cũng sẽ cho hắn hai phần mặt mũi.

Trong lòng nhận định cô lúc trước cũng đối với mình động tâm, ngữ khí lớp trưởng không quá tốt suy đoán: "Chẳng lẽ bởi vì hiện tại cậu quen biết mấy người so với tớ có tiền hơn liền chướng mắt tớ? Tớ nói với cậu, những kẻ có tiền đó căn bản không thật tình, bất quá là hiện tại cậu tuổi trẻ xinh đẹp mà thôi!"

"Anh quả thực không thể nói lý!" Ngày đó họp lớp còn không có nhìn ra, lúc này Nguyễn Miên Man cảm thấy, hắn quả thực có bệnh.

Nghe ý tứ từ trong lời nói của hắn, giống như nguyên thân đã từng thích hắn, nhưng Nguyễn Miên Man cẩn thận lục lọi ký ức của nguyên thân, xác định lúc ấy trong lòng cô chỉ có hai việc là học tập cùng sức khỏe của bà ngoại.

Quả Quýt Nhỏ mới vừa rồi vẫn luôn ngồi xổm bên chân cô, đại khái là từ giọng nói của cô nghe ra chút bất đồng, không khỏi ngửa đầu nhìn cô một cái, giây tiếp theo, nhảy lên trực tiếp nhào về mặt người đối diện.

"A ——"Bị mèo cào cũng không phải là giỡn, lớp trưởng lập tức bụm mặt kêu lên.

"Quả Quýt Nhỏ!" Nguyễn Miên Man hô một tiếng, thấy mèo nhà mình còn động thủ với hắn, vội khom lưng đem nó ôm vào trong ngực.

Tuy rằng cảm thấy hắn tự mình đa tình chạy tới nói một hồi như vậy thật khiến người ta chán ghét, bị mèo cào cũng xứng đáng, nhưng dù sao cũng là mèo nhà mình nuôi làm người ta bị thương, cô vẫn là mở miệng nói: "Tiền thuốc men tôi sẽ bồi thường cho anh."

Còn nói xin lỗi? Cô một chút cũng không muốn xin lỗi loại người này.

"Không cần cậu trả tiền. Bất quá loại tiểu súc sinh đả thương người như này không thể nuôi, cậu đem nó cho tôi, tôi thay cậu giải quyết." Lớp trưởng che lại gương mặt nóng rát, trừng mắt con mèo đáng chết.

Nguyễn Miên Man nghe vậy, theo bản năng lui ra phía sau hai bước.Cũng không phải sợ hắn, thật sự là con mèo béo ở trong lòng ngực đại khái cảm giác được ác ý trêи người hắn, vùng vẫy còn muốn cào người, Nguyễn Miên Man sợ thật đem người cào tiếp thì xong việc.

Bước thứ hai cô còn chưa có lùi ổn, bỗng nhiên đụng vào một người, cô cả kinh thân thể lảo đảo, còn may có một bàn tay to đỡ một phen mới đứng vững.

"Anh Cảnh Lâm!"Nghiêng đầu phát hiện là anh, Nguyễn Miên Man yên lòng.

"Sao lại thế này?" Tư Cảnh Lâm cúi đầu nhìn về phía cô cùng mèo béo hung dữ trong lòng ngực cô.

"Người này đột nhiên chạy tới nói mấy câu không thể hiểu được, Quả Quýt Nhỏ đại khái là thấy em tức giận, liền cào hắn một phen, hắn liền nói muốn thay em giải quyết Quả Quýt Nhỏ." Nguyễn Miên Man nguyên bản trừ bỏ chán ghét thì không có cảm giác gì quá lớn, lúc này kể lại với anh, ngữ khí lại không tự giác lộ ra vài phần ủy khuất.

Tư Cảnh Lâm nghe vậy, ngước mắt nhìn về phía người đối diện.So với mới vừa rồi nhìn về phía cố bé bên rất ôn hòa, lúc này ánh mắt anh lộ ra vài phần không giận tự uy, đừng nói một sinh viên còn chưa ra xã hội, chính là rất nhiều ông chủ công ty nhỏ cũng không nhất định chịu được.

Đối diện ánh mắt anh, lớp trưởng theo bản năng lui vài bước liên tiếp, chờ nhận ra hành động của mình, sắc mặt hắn chợt xanh chợt trắng.Ngay sau đó, đại khái là thẹn quá hóa giận, hắn không quan tâm nói: "Tôi cùng Nguyễn Miên Man là bạn học cấp ba, chúng tôi xấp xỉ tuổi nhau, chờ cô ấy một lần nữa thi đại học, chúng tôi còn có thể cùng nhau học tập, trưởng thành, anh không cần ỷ vào chính mình có chút tiền liền tới lừa gạt cảm tình đơn thuần của cô ấy!"

Quen biết tới nay, Tư Cảnh Lâm chưa thấy qua cô bé tức giận, vừa rồi còn có chút kỳ quái, hắn nói gì đó không thể hiểu được mà chọc cô tức giận, lúc này, nghe được lời này, biểu tình anh lập tức lạnh xuống.

"Có bệnh liền đi uống thuốc, không cần ở chỗ này nói hươu nói vượn!" Nguyễn Miên Man lúc này thật sự tức giận, thậm chí trực tiếp đem mèo béo trong lòng buông xuống.

Mèo béo vừa được tự do, không nói hai lời liền nhào tới tên đáng ghét kia.Trêи má còn đau, nhìn thấy nó lại lao về phía mình, lớp trưởng theo bản năng vươn chân đá nó.Nhưng mà, đừng nhìn con mèo có chút béo, thân hình lại thập phần linh hoạt, không những không bị hắn đá phải, ngược lại ở trêи đùi hắn còn cáo mấy cái.Mặc dù cách lớp quần, lớp trưởng đều cảm giác được đau, nhất thời tức giận, khom lưng muốn bắt mèo.

"Quả Quýt Nhỏ!" Nguyễn Miên Man nhìn đến biểu tình hung ác của lớp trưởng có điểm không yên tâm, muốn đem mèo gọi trở về.

Nghe được thanh âm lo lắng của cô, lúc mèo béo chạy về tới, đồng thời Tư Cảnh Lâm một chân đem đá ngã tên đang đuổi theo mèo.

Xem tư thái của anh sạch sẽ lưu loát, hiển nhiên là có luyện qua, người bị đá trực tiếp bay ra nửa thước rất xa, nhất thời đều không dậy nổi.

Đem người đá ra, con mắt Tư Cảnh Lâm cũng chưa thèm nhìn qua, duỗi tay hư ôm lấy cô gái bên người nói: "Đi, đi vào trong tiệm."

"Vậy anh ta......" Nguyễn Miên Man đi theo anh vài bước, dư quang nhìn về phía người còn nằm trêи mặt đất.

"Không có việc gì." Tư Cảnh Lâm trấn an cô một câu, nói với người trêи mặt đất, "Tiền thuốc men tùy thời có thể tới tập đoàn Bách Xuyên lấy."

Đau đến tận cùng, đầu óc ngược lại sẽ thanh tỉnh rất nhiều, nghe được "tập đoàn Bách Xuyên", biểu tình lớp trưởng lập tức đại biến.Tập đoàn Bách Xuyên là tập đoàn số một số hai của cả nước, càng đừng nói ở thành phố A.Là một người lớn lên ở thành phố A, lớp trưởng tự nhiên biết "tập đoàn Bách Xuyên" đại biểu cho cái gì, xa không nói, chỉ là bên người hắn, rất nhiều bạn học tha thiết ước mơ được làm việc ở nơi đó.

Mới vừa rồi lớp trưởng có ý định mượn chuyện này báo cảnh sát, mượn truyền thông làm lớn chuyện, trong nháy mắt liền đánh mất, chỉ có thể đứng dậy, tự nhận mình xui xẻo mà rời đi.

Đã ngồi ở trong tiệm Nguyễn Miên Man nhìn tấy người bên ngoài người đã rời đi, mới có công phu hỏi: "Anh Cảnh Lâm sao thời gian này lại rảnh tới đây?"

"Mới vừa đón ông trở về, ông bảo anh đưa cho em một túi rau dại bọn họ đào trêи núi đào." Tư Cảnh Lâm chỉ vào túi màu đen trêи mặt đất nói.

Nguyễn Miên Man nghe vậy, cúi đầu mở ra cái túi đen, phát hiện bên trong xác thật là rau dại, bất quá lại có chút già rồi.

Lúc cô cúi đầu xem rau dại, Tư Cảnh Lâm nhìn đỉnh đầu cô phát ngốc, cảm thấy cái đầu nho nhỏ của cô so với người khác cũng đáng yêu hơn.

Đại khái chính là quá đáng yêu, cho nên mới bị người ta nhớ thương.

Nghĩ đến ngưới đàn ông vừa rồi, ánh mắt Tư Cảnh Lâm lộ ra vài phần sắc bén: "Mới vừa rồi người kia là ai? Thường xuyên lại đây dây dưa với em sao?"
Bình Luận (0)
Comment