Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 86

Editor: Thienyetkomanhme

Hôm nay nhìn đến bình luận của tài khoản "y**1", biết được chủ tiệm còn có chiêu thức ấy, bọn họ lập tức chụp lại màn hình, lưu thêm một ít bình luận thú vị khác, lại làm một bài viết mới.Mượn nhiệt độ của "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc" ở trên mạng, bà viết này rất nhanh đã được nhiều cư dân mạng nhìn đến

Xem xong, cư dân mạng sôi nổi ở khu bình luận, chờ buổi chiều đặt cơm hộp, cũng muốn thử ghi chú xem.Cư dân mạng đến từ khắp nơi, bọn họ nói là thử xem tự nhiên không phải chỉ đi tiệm cơm chiên Hạnh Phúc thử.

Còn có một ít cư dân mạng thập phần hâm mộ người thành phố A, cảm thấy vì cái gì bọn họ nơi đó liền có loại cửa hàng này, hương vị ngon, còn sẽ khắc mèo con cho khách hàng.

Buổi chiều 3 giờ, Nguyễn Miên Man mới vừa tỉnh ngủ xuống lầu, công nhân buổi sáng vừa lúc đi vào trong tiệm, bắt đầu đi trên lầu tu sửa.Phòng ở loại địa phương này vẫn là tương đối riêng tư, Nguyễn Miên Man vẫn luôn ở bên cạnh xem bọn họ làm việc, một bộ phận đi gia cố lan can, một bộ phận trực tiếp dỡ xuống cửa gỗ thay bằng cửa chống trộm bọn họ mang tới.Cô còn phải chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho buổi chiều, chờ Chu Linh lại đây, liền để Chu Linh ở lầu trên, chính mình đi phòng bếp chuẩn bị.

Nhóm người này thập phần có hiệu suất, buổi chiều trong tiệm vừa mới bắt đầu buôn bán, cũng đã đổi cong cửa, gia cố xong lan can, thậm chí đem cửa chính dưới lầu đều đổi thành cửa chống trộm tân tiến nhất.Biết được bọn họ đã hoàn thành công việc, Nguyễn Miên Man vốn dĩ muốn giữ bọn họ lại ăn cơm, nhưng mà bọn họ lại nói còn có việc.

Nguyễn Miên Man chỉ có thể đưa chút trái cây cùng đậu phộng rang, đậu phộng bọc đường trong tiệm cho bọn họ coi như cảm tạ.

Nhóm người này là công nhân của một công ty địa ốc thuộc tập đoàn Bách Xuyên, bị phái tới đây làm chút việc nhỏ này, hoàn toàn là đại tài tiểu dụng.Đương nhiên, thông tri bọn họ tới đây tự nhiên không có khả năng là Tư Cảnh Lâm, mà là lãnh đạo công ty bọn họ.

Một đám người từ trong tiệm rời đi ta ngoài ngõ nhỏ, không tránh được tò mò mà nói thầm vài câu.

"Cậu nói cô gái vừa rồi cùng lãnh đạo của là có quan hệ gì?"

Bởi vì lãnh đạo phía trên của bọn họ là nữ, từ "Quan hệ" này cũng không có ý gì khác."Không biết, có lẽ là bà con nghèo trong nhà đi?" Đại khái là do hoàn cảnh nơi này quá cũ, một người trong đó thuận miệng đoán.

"Sao có thể, liền...... Cái khuôn mặt kia, có thể có bà con xinh đẹp như vậy sao?"

Vài người ở phía trước buôn chuyện, bỗng nhiên ngửi được một mùi hương đặc biệt dễ ngửi.

"Nhà ai đang rang đậu phộng sao?" Một người ngửi trái ngửi phải nhìn xung quanh, bỗng nhiên nhìn thấy đồng nghiệp trẻ tuổi đi phía sau cùng đang bưng một hộp đậu phộng vừa đi vừa ăn.

"Cậu từ chỗ nào có đậu phộng? Thế nhưng ăn mảnh một mình!" Hắn lên án một câu sau, duỗi tay qua đi nhúp một viên, ném vào trong miệng, phát hiện đậu phộng này ăn vào con thơm hơn là ngửi.

Thanh niên bưng hộp giải thích: "Chính là cô gái vừa rồi cho mà, mấy người không phải nói không cần đều cho tôi sao?"

Hắn vừa mới dứt lời, vài người bên cạnh cũng sôi nổi duỗi tay qua ăn đậu phộng.Một đám người bất tri bất giác đứng lại tại chỗ, ngươi một phen ta một phen, thực mau chia xong một hộp đậu phộng.

"Đậu phộng này ăn ngon thật."

"Đúng vậy, tôi trước nay chưa ăn qua đậu phộng thơm, giòn, ngon như vậy."

"Mau mau mau, mau lại lấy một hộp ra ăn."

Bọn họ nói, trực tiếp từ trong túi lại lấy ra hai hộp, chờ phát hiện còn có đậu phộng bọc đường cũng ngon không kém, trong đó một người không khỏi hối hận nói: "Đây là do cô gái kia tự mình làm đi? Sớm biết tay nghề của cô ấy tốt như này, vừa rồi liền ở lại ăn cơm."

"Đi đều đi rồi, hiện tại lại trở về thì thật mất mặt, dù sao tôi không đi."

"Má ơi!"

Thanh niên ăn đậu phộng đầu tiên đột nhiên kêu lên, làm những người khác xem thường."Cậu làm sao?"

"Mấy người xem mấy chữ trên túi —— tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, đây không phải cửa hàng dạo gần đây rất nổi trên mạng sao?"

"Cậu vừa nói như vậy, vừa nãy tôi thay cửa lớn cũng nhìn thấy trên tường có cái bảng gỗ cũng có mấy chữ này, cửa hàng này rất có danh tiếng sao?"

"Đương nhiên rồi, lúc trước vụ nhân viên giao cơm dùng cơm chiên cứu người trên cầu vượt, mấy người xem qua tin tức chưa?" Thanh niên nói.

Tốt xấu là cũng có lên tin tức của đài truyền hình địa phương, mọi người không xem qua cũng nghe nói qua, bất quá lại không hiểu có quan hệ gì với cửa hàng này.

"Chẳng lẽ người lúc trước muốn nhảy cầu chính là cô gái vừa rồi?" Một người suy nghĩ quá nhiều.

"Sao có thể!" Thanh niên có chút cạn lời, cũng không hề vòng vo, "Cơm hộp mà nhân viên giao cơm dùng để cứu người, chính là cơm chiên của cửa hàng này, trên mạng gọi là ' cơm chiên cứu mạng '......"

Hắn kỳ thật vẫn luôn muốn nếm thử một lần, bất quá bởi vì công ty cùng nhà ở đều ở phía tây thành phố, căn bản là không trong phạm vi giao hàng của cửa hàng này, cho nên không cơ hội nếm thử.

Nghĩ đến vừa rồi rõ ràng có cơ hội ăn, lại bị chính mình cự tuyệt, hắn hận không thể đánh chính mình hai cái.Nghe xong lời giới thiệu kỹ càng, tỉ mỉ của đồng nghiệp, những người khác cũng có chút hối hận lúc trước không ở lại ăn cơm.Bất quá, đều là đàn ông, cần mặt mũi, cự tuyệt lâu như vậy rồi, lại quay lại hiển nhiên không có khả năng.

"Nếu như cửa hàng này có bán trên app bánh trôi cơm hộp, vậy đợi chúng ta trở về lại đặt cơm hộp không phải được rồi sao."

"Tôi thử rồi, công ty chúng ta không trong phạm vi giao hàng, hơn nữa cửa hàng này từ khi nổi tiếng, cơm hộp đã giới hạn số lượng, có đôi khi cũng không nhất định có thể đặt được."

Nghe xong người thanh niên nói, mọi người ngược lại càng muốn nếm thử, cơm chiên nhà này đến tột cùng mỹ vị đến đâu."A, chúng ta liền ở chỗ này đặt đi, chờ ăn xong lại trở về là được!" Có người linh cơ vừa động, đột nhiên nghĩ đến một ý hay.

Trừ bỏ có một người nói thầm một câu "Ở bên ngoài ăn cơm cảm giác không tốt lắm", những người khác đều nhất trí đồng ý.Vì thế, ngươi thanh niên lấy ra di động, đem địa chỉ chuyển thành đầu hẻm phía tây, bắt đầu đặt cơm.

Mọi người tò mò nhất chính là cơm chiên cứu mạng, bởi vậy món chính đều đặt cơm chiên lạp xưởng khoai tây, ngoài ra còn đặt mấy phần gạo nếp rót tràng heo, nộm dưa chuột cùng canh tam tiên.Đặt xong, bọn họ đi đến đầu hẻm phía tây bắt đầu chờ đợi.

Khu đầu hẻm, từ trước đến nay là địa phương thu hút những người già trong hẻm Hồ Lô, mặc kệ là nói chuyện phiếm, chơi cờ, đánh bài, hay là bán chút đồ ăn mình trồng được, bọn họ đều thích tới nơi này.Tới gần giờ cơm, người già ở đầu hẻm không tính là nhiều, cơ bản đều là những ông lão không cần về nhà nấu cơm.

Bọn họ đang chơi cờ, nói chuyện phiếm, liền bỗng nhiên phát hiện một đám đàn ông hai ba mươi tuổi đột nhiên đi tới, hoặc đứng hoặc ngồi xổm, cũng không biết là đang làm gì.Cũng vì nhìn quần áo, bề ngoài của bọn họ cũng không giống người xấu, bằng không mấy ông lão sợ là muốn trực tiếp báo cảnh sát.Nhưng mặc dù không báo cảnh sát, mấy ông lão cũng thường thường chú ý về phía đó, thỉnh thoảng liếc mắt một cái, kết quả phát hiện —— bọn họ thế nhưng là lại đây ăn cơm?

Đừng nói mấy ông lão cạn lời, anh trai giao cơm cũng có chút cạn lời, không hiểu vì sao bọn họ đều đã đến đầu ngõ, sao không trực tiếp đi vào trong tiệm mà ăn.Bất quá, cạn lời thì cạn lời, loại đơn đặt hàng này đối với anh trai giao cơm mà nói vẫn quá tiện nghi, bởi vậy lúc hắn đem cơm hộp qua đưa, còn tặng một nụ cười thật to.

Tiếp nhận cơm hộp, một đám người lập tức mỗi người cầm lấy một phần cơm chiên mở nắp ra.

"Thơm quá!"Cái nắp nháy mắt mở ra, bọn họ trăm miệng một lời mà cảm thán, ngay sau đó lấy ra chiếc đũa bắt đầu ăn.

Một ngụm cơm chiên vào trong miệng, cả đầu bọn họ đều là "Ăn ngon" cùng "Thật hương".Người lúc trước nói thầm "Ở bên ngoài ăn cơm không tốt lắm", nghe mùi thơm, lại thấy đồng nghiệp đều ăn đến ngon lành, tức khắc cũng không rảnh bạn tậm tới hình tượng, cầm lấy hộp cơm của mình, vốn dĩ định mang về ăn sau, trực tiếp mở ra ăn.

Hôm nay thời tiết không nóng không lạnh, có chút gió nhẹ.Thực mau, mùi hương đặc trưng của cơm chiên lạp xưởng khoai tây từ chỗ bọn họ bên này bay tới chỗ mấy ông lão bên kia.

"Tê......" Một ông lão đang chơi cờ nghe mùi hương nuốt ngụm nước miếng, ngữ khí mang theo vài phần oán giận, "Thật là, trong tiệm Đông Đông lại không phải không có chỗ ngồi, bọn họ làm gì phải chạy đến nơi này ăn cơm!"

Đối thủ của ông trực tiếp ném xuống quân cờ nói: "Không được, không được, quá thèm rồi, tôi đi chỗ Đông Đông ăn chén cơm chiên đây."

"Bạn già của ông không phải mới vừa về nhà nấu cơm sao? Ông đi ăn cơm chiên, trở về cẩn thận bị mắng!"

"Bà ấy nấu cơm chậm lắm, chỉ cần mấy ông đừng nói, tôi trở về lại ăn một chút, bà ấy sẽ không biết." Nói xong, ông lão này đã đi vào ngõ nhỏ.

"Đi đi đi, chúng ta cũng đi, tôi mời mấy ông ăn đậu phộng."

Ông lão còn lại ngửi mùi hương liên tục bị gió thổi qua, cũng ngồi không yên, trong đó ông hô một tiếng, những người khác đều đi theo đứng dậy chuẩn bị đi.

Đợi lát nữa khẳng định còn quay lại đây, ghế cùng bàn bọn họ liền lười dọn về, trong đó có một ông lão tốt bụng, trước khi đi còn bảo đám người đang ăn cơm chiên lại đây ngồi mà ăn.Một đám người nói lời cảm tạ, sôi nổi chuyển dời đến chỗ bàn ghế máy ông lão để lại mà ngồi xuống.

Cơm chiên vốn đã đủ thơm, chờ bọn họ lại đem canh tam tiên cùng gạo nếp rót tràng heo chiên mở ra, người qua đường thiếu chút nữa bị thèm mà khóc.

Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.Chu Linh nhìn đến một nhóm ông lão tổ chức thành đoàn đi vào trong tiệm, không tránh được hỏi một câu.

"Trong tiệm mấy đứa rõ ràng còn chỗ ngồi, cũng không biết đám nhóc kia sao lại có cái tật xấu đó, một hai phải chạy đến đầu ngõ ăn......"

Chu Linh nghe xong mấy ông lão mang theo chút oán trách mà giải thích, vào phòng bếp thuận miệng cùng Nguyễn Miên Man thuật lại một lần.

Nguyễn Miên Man nghe hình dung đám người kia từ mấy ông lão, nhịn không được nói: "Như thế nào nghe giống mấy người công nhân vừa từ trong tiệm ra?"Cô vừa nói như vậy, Chu Linh ngẫm lại cảm thấy cũng đúng.

Nguyễn Miên Man khó hiểu nói: "Bọn họ nếu muốn ăn cơm, mới vừa rồi vì sao lại không ngồi lại?"

"Đại khái là ngại ngùng đi." Chu Linh nói xong, báo xong cơm chiên cùng đậu phộng mấy ông lão bên ngoài đã gọi, cúi đầu nhìn di động, mày không tự giác nhăn lại, "Ở đây lại có hai cái đơn đặt hàng, ghi chú muốn điêu ' mèo con', làm sao bây giờ?"

Giữa trưa xem xong khu bình luận, Nguyễn Miên Man đã chuẩn bị tâm lý, với những việc này thật ra cũng không quá ngoài ý muốn.

"Có rảnh liền thuận tay khắc một cái, nếu thời gian không kịp liền không có biện pháp."

Chu Linh gật đầu, cảm thấy có thể như vậy.

Xem qua bình luận biết được chủ tiệm còn có một tay nghề chạm trổ xịn, khách hàng tâm huyết dâng trào, các loại biện pháp ghi chú, người nói tâm tình không tốt, người nói thất tình, nếu không nữa thì liền vô trung sinh hữu, tóm lại dùng các loại biện pháp muốn xin một con "mèo con".

Nguyễn Miên Man đối với khách hàng từ trước đến nay rất có kiên nhẫn, hơn nữa khắc mấy cái này với cô cũng không tính là việc gì khó, nếu thời gian cho phép, cơ bản đều nhất nhất thỏa mãn bọn họ.

Bệnh viện nhi đồng.Cửa phòng bệnh nọ, từ trong tay nhân viên giao cơm tiếp nhận cơm hộp, người mẹ trở lại trong phòng, nhẹ giọng kêu con trai trên giường dậy ăn cơm.

Đứa bé có đôi môi có chút phát tím, mở mắt ra, thanh âm có điểm yếu ớt: "Mẹ, con không đói bụng, không muốn ăn."

"Là mua từ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, không phải con thích ăn cơm chiên Dương Châu của tiệm này nhất sao?"

Kỳ thật lấy tình huống thân thể của con trai, tốt nhất vẫn không nên ăn cơm chiên, bất quá mấy ngày nay nó ăn uống càng ngày càng không tốt, người làm mẹ rất đau lòng, nghĩ cơm chiên tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cũng không quá dầu mỡ, ngẫu nhiên ăn một lần cũng không ảnh hưởng, rốt cuộc vẫn đặt một phần.

Nghe được là cơm chiên tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nhớ lại món ăn từng ăn qua, hai mắt đứa nhỏ sáng hơn vài phần: "Thật vậy chăng?"

"Mẹ còn có thể lừa con sao." Người mẹ đem cái bàn xếp lên giường, đem cơm hộp đặt ở trên bàn, lại đỡ con trai ngồi dậy.

Đứa nhỏ vừa mới vào lớp lá của nhà trẻ, cũng không nhận thức được mấy chữ, bất quá hắn nhận thức túi của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nhìn đến mấy chữ "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc" trên túi đóng gói, chủ động duỗi tay cởi ra.Cởi bỏ túi đựng xong, nó nhìn thấy đầu tiên không phải cơm chiên, mà là cái hộp trên cùng đựng củ cái khắc.Cách hộp nhìn không phải rất rõ ràng, nó tò mò mà đem cái nắp mở ra, lập tức kêu lên: "Oa nga!"
Bình Luận (0)
Comment