Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 89

Editor: Thienyetkomanhme

Nghĩ đến cô bé nhà bên từng là một cô bé ít nói, nhút nhát, lúc mất đi người thân duy nhất, không những không bị suy sút, ngược lại còn mở cửa tiệm buôn bán, hơn nữa buôn bán còn rất tốt. Nhìn lại chính mình, mới chịu chút đả kích liền tự sa ngã, Hồ Nghiệp đột nhiên có điểm khinh thường chính mình.

"Anh Hồ Nghiệp." Nguyễn Miên Man đáp lại một tiếng, đem cơm chiên cùng canh đặt tới trước mặt hắn.

Hồ Nghiệp tuy rằng giúp người khác mua dùm mấy đơn, nhưng đây được coi là lần đầu tiên nghiêm túc nhìn cơm chiên của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.Trước mặt là cơm chiên lạp xưởng khoai tây chẳng những rất hương, thoạt nhìn cũng rất dụ hoặc người ta.Hắn nhất thời quên là đang ghét bỏ bản thân, cầm lấy đôi đũa bắt đầu ăn.

Cơm chiên rất rất ngon, làm Hồ Nghiệp nháy mắt hiểu rõ vì sao có người nguyện ý tiêu tiền để hắn mua dùm.Mỹ thực có thể làm tâm tình vui sướng.Hồ Nghiệp ăn hai miếng cơm uống một ngụm canh, cả người dần dần thả lỏng.

Lúc hắn đang ăn cơm, đã đến thời gian tiệm cơm chiên Hạnh Phúc buôn bán, không bao lâu liền có nhân viên giao cơm đi vào trong tiệm.

Người này có tính cách tương đối hướng ngoại, thấy trong tiệm chỉ có một người, liền ngồi xuống bên cạnh: "Người anh em, cơm chiên nhà này ăn ngon phải không?"

"Ăn ngon." Hồ Nghiệp theo bản năng trả lời xong, mới phát hiện bên người nhiều hơn một người, khẩn trương trong giây lát, lại được cơm chiên mỹ vị trong miệng trấn an lại.

"Nhà này có món nộm dưa chuột ăn cũng ngon, hơn nữa rất khó gọi được, khó có người tới sớm cậu, như thế nào lại không gọi một phần?" Nhân viên giao cơm thấy hắn tiếp lời, không khỏi nói.

"Chỗ này là đủ ăn rồi."

Hắn rốt cuộc còn đang ăn cơm, nhân viên giao cơm cùng hắn nói hai câu liền không nói chuyện nữa, cầm di động phân tán sự chú ý của bản thân, miễn cho nhịn không được cũng đặt một phần.

Chờ Hồ Nghiệp chuẩn bị tính tiền rời đi, Nguyễn Miên Man tự mình ra tới: "Hương vị cơm chiên như thế nào ạ?"

"Ăn rất ngon." Hồ Nghiệp nói.

Nguyễn Miên Man đi ra còn cố ý đem như ý cuốn dư lại từ buổi sáng đặt vào một hộp cơm, lúc này cười đưa cho hắn nói: "Vậy lần sau lại đến."

"Được."

Hồ Nghiệp gật đầu rời đi, nhân viên giao cơm trong tiệm nhịn không được nói: "Chủ tiệm, cô cho anh chàng vừa rồi cái hộp gì vậy? Vì cái gì anh ta lại có quà tặng vậy?"

"Đây là hàng xóm nhà ngay phía trước." Nguyễn Miên Man giải thích một câu, trực tiếp quay lại phòng bếp.

Nghe nói là hàng xóm, nhóm nhân viên giao cơm không nói cái gì nữa, bất quá còn có chút tò mò trong hộp đến tột cùng là cái gì.

Nguyễn Miên Man ở trong phòng bếp liền nghe được bọn họ thảo luận, khẽ lắc đầu, đem mấy cái như ý cuốn còn lại cắt thành khối nhỏ, để Chu Linh lấy ra cho bọn hắn nếm thử.Chu Linh bưng đĩa ra nói rõ ý của cô chủ, nhân viên giao cơm hướng trong phòng bếp đồng thanh nói lời cảm tạ: "Cảm ơn chủ tiệm!"

"Đây là cái gì nha? Thoạt nhìn rất xinh đẹp."

"Lỗ tai anh có vấn đề à? Người ta vừa rồi không phải đã nói sao, món này gọi là như ý cuốn."

"Đúng vậy, nhìn còn rất giống chữ như ý, ngửi cũng thơm quá, tôi nếm trước một cái."

"Từ từ, trước đừng nhúc nhích, để tôi đếm xem có bao nhiêu miếng, một, hai...... Vừa đúng, mỗi người hai miếng."

Chia xong, mọi người hoặc dùng đũa hoặc dùng tay, cầm lấy hai miếng của mình đưa vào trong miệng.

"Ăn quá ngon!"

"Thật thơm."

"Tay nghề chủ tiệm cũng thật quá tốt quá."

Bên ngoài nhóm nhân viên giao cơm đang chia sẻ như ý cuốn, cũng bị cái hương vị này chinh phục, Hồ Nghiệp đã đi khỏi hẻm nhỏ của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

Hắn tiếp tục đi về phía trước, đang muốn đi vào hẻm nhỏ nhà mình, phía đối diện liền có một ông lão đang đi tới.Đối phương nhìn đến hắn, trên mặt có điểm kinh ngạc, ngay sau đó lại dùng tươi cười che giấu: "Hồ Nghiệp, cháu vừa đi đâu về vậy?"

Hồ Nghiệp ngẩng đầu, chào hỏi sau trả lời: "Cháu mới cơm nước xong từ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc về."

"Đi nhà Đông Đông ăn cơm? Ăn cái gì?"

Hồ Nghiệp cùng ông lão hàn huyên một hồi lâu mới có thể rời đi, hắn thờ phào một hơi, lại thở phào một hơi, cảm thấy ra ngoài nói chuyện với người khác tựa hồ cũng không quá khó khăn.

"Tiểu Nghiệp, cháu đi đâu?"Lúc hắn sắp đến cửa nhà, phía trước bỗng nhiên truyền đến thanh âm của bà Hồ.Bà nhìn thằng cháu trai đã cạo râu sạch sẽ, cả người thoạt nhìn rất có tinh thần hơn, trong thanh âm lộ ra sự kích động.

Mặc dù bà nỗ lực áp xuống, Hồ Nghiệp vẫn là cảm nhận được cảm xúc của bà, đi tới đem cái hộp trong tay đưa cho bà, ngữ khí bình đạm: "Cháu đi tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ăn cơm, đây là Đông Đông tặng."

Nói xong, hắn xoay người đi vào trong nhà, lúc bước vào cửa chính, bước chân hắn hơi dừng một chút: "Cháu ngày mai đi ra ngoài tìm công việc."

Bà Hồ nghe được những lời này, có điểm muốn khóc lại có điểm muốn cười, cuối cùng lớn tiếng "A" một câu.

Hơn 12 giờ, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc bắt đầu có vài khách hàng tới ăn trong tiệm."Tôi xem phát sóng trực tiếp của Dâu Tây, trong tiệm không phải có khổ qua nhồi thịt đúng không? Tôi có thể gọi món này không?"

Chu Linh nghe được khách hàng nói, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, đó là làm cho trong nhà ăn, ngày đó Dâu Tây tới đúng lúc mới có."

Khách hàng kỳ thật xem phát sóng trực tiếp cũng biết vậy, bất quá ôm hy vọng hỏi một câu mà thôi, bất quá nghe được lời cô nói, vẫn là nhịn không được nói: "Vậy cô có thể kiến nghị chủ tiệm một chút, đem khổ qua nhồi thịt vào thực đơn không? Tôi thật sự muốn ăn thử!"

"Tôi cũng muốn ăn, chị gái nhỏ, chị cùng chủ tiệm nói một chút nhé."

"Cùng chủ tiệm nói một chút đi, cũng lâu rồi không có món mới trên thực đơn."

Trong tiệm khách hàng khác nghe vậy, bất luận có xem qua phát sóng trực tiếp hay không, đều đi theo phụ họa một câu.Chu Linh thấy vậy, tự nhiên sẽ đồng ý chuyển lời thay các cô.

Nhóm khách hàng vừa lòng, lại nhớ tới: "Đúng rồi, tôi xem trong khu bình luận thấy đặt cơm hộp còn được tặng mèo con, chúng ta đây vất vả tới trong tiệm ăn như vậy, hẳn là cũng có thể được tặng chứ?"

"Tôi hỏi cô chủ một chút." Chu Linh nói xong, xoay người đi vào phòng bếp.

Nguyễn Miên Man hỏi số khách trong tiệm, biết được chỉ có sáu người, để chị Chu cầm mấy con mèo còn lại lấy ra cho các cô mỗi người một con.

Chu Linh gật đầu, tùy tay cầm lấy sáu con mèo đi ra ngoài.

"Oa —— đáng yêu quá!"

"Mèo đáng yêu như vậy, thế nhưng là khắc bằng củ cải, thật là không dám tưởng tượng, chủ tiệm cũng quá lợi hại!"

"A! Thế nhưng mỗi con đều không giống nhau, toàn bộ tôi đều muốn."

Vị này khách hàng dứt lời, mấy người khác lập tức ôm đi con mèo mà mình nhìn trúng.Chu Linh thấy vậy, đứng ở bên cạnh, trên mặt lộ ra vài phần tươi cười.

Nhận được mèo con khách hàng dùng di động chụp một đống hình đủ các loại góc độ, trong đó một vị khách hàng nữ đột nhiên cười rộ lên, một bên cười một bên nói với Chu Linh: "Ha ha ha chị mau đến xem, cười chết mất!"

Chu Linh vẻ mặt nghi hoặc đi đến bên cạnh cô, cúi đầu nhìn màn hình di động của cô, cũng cười rộ lên.

"Cái gì vậy, cái gì vậy?"

Bên cạnh có khách tò mò mà thò qua nhìn, nữ khách hàng hào phóng mà đem điện thoại cho bọn họ xem.

Đó là một bài Weibo, nghe nói là chủ bài viết thu thập mèo con được khắc bởi các cửa hàng cơm hộp lại để so đấu, tuy rằng không xác định có phải thực sự là của các cửa hàng cơm hộp không, nhưng mấy con mèo được khắc bằng củ cải này đúng là rất giống nhau -- đều xấu giống nhau."Má ơi! Mấy cái này là mèo sao? Quả thực xấu đến không thể nhìn thẳng!"

"Ha ha ha ha, cảm giác đặc biệt giống mấy thứ đứa con gái năm tuổi của tôi dùng đất sét nặn ra."

"Đối lập với con mèo trên tay, sao tôi bỗng dưng muốn cười như vậy?"

"Đúng vậy, tôi vốn đang cảm thấy dùng củ cải khắc mèo cũng không quá đẹp, có sự đối lập như vậy, đây quả thực chính là tuyệt mỹ đáng yêu mèo con!"

Đâu chỉ các cô muốn cười, khu bình luận dưới Weibo này, cư dân mạng thiếu chút nữa cười chết, đương nhiên, cũng có một chút phúc hậu, nói mấy cửa hàng cơm hộp chịu khắc đã không tồi, có bản lĩnh chính mình khắc một cái thử xem.

Bình luận mới nhất có người tỏ vẻ, hắn đã thử qua, kết quả chính là —— thử thôi liền qua đời, thiếu chút nữa cắt xuống tay.

Chu Linh xem qua cười cười, lại nhờ khách hàng nữ gửi bài viết cho cô, chờ quay lại phòng bếp liền chia sẻ cùng Nguyễn Miên Man.

Nguyễn Miên Man nhìn đến mấy cái này, cũng có chút buồn cười, bất quá lại có điểm ngượng ngùng, rốt cuộc nếu không phải cô mở đầu, những cửa hàng đó cũng không cần khắc mèo con, sau đó còn bị ghét bỏ.Nhưng làm đã làm rồi, hiện tại không khắc cho khách hàng nữa, lại sợ bọn họ làm ầm ĩ, Nguyễn Miên Man quyết định vẫn là bận rộn xong lại nghĩ tiếp.

"Đúng rồi, vừa rồi khách hàng còn nói muốn ăn khổ qua nhồi thịt, hỏi em có thể ho vào thực đơn hay không." Chu Linh chuẩn bị đem cơm chiên làm xong mang ra, đột nhiên nhớ tới.

Nguyễn Miên Man đang muốn hỏi vì sao khách hàng lại biết cô đã làm khổ qua nhồi thịt, lại nhớ tới lúc trước Dâu Tây tới làm phát sóng trực tiếp, liền chỉ gật gật đầu tỏ vẻ biết.Thời tiết càng ngày càng nóng, Nguyễn Miên Man vốn dĩ có tính toán dùng khổ qua nhồi thịt thay thế gạo nếp rót tràng heo.Đương nhiên, cũng không phải khách hàng đã ăn ngán gạo nếp rót tràng heo, mà là cô làm nhiều, giống cá viên lúc trước, cũng không định làm món này quá lâu.

Đặt cơm hộp tặng mèo con khắc bằng củ cải theo hai ngày lên men, đã được rất nhiều người biết tới.Không ít người cảm thấy có ý tứ, lúc đặt cơm hộp đều nhịn không được ghi chú thử xem.Thành phố A là nơi bắt đầu, người biết tới ngày càng nhiều, bởi vậy, hôm nay trên app bánh trôi cơm hộp, rất nhiều cửa hàng đều nhận được cái ghi chú này.

Khắc mèo con gì đó vẫn cần chút kỹ thuật, cũng không phải biết nấu cơm thì sẽ biết khắc, bởi vậy mấy cửa hàng nhận được ghi chú sầu não muốn trọc cả đầu.Có người lựa chọn cắn răng mà khắc; có cửa hàng trực tiếp nhắn lại tờ giấy nhỏ tỏ vẻ kỹ thuật đó mình không có, dùng vẽ thay thế; còn có một nhà cửa hàng trưởng thập phần cơ trí, trực tiếp đem củ cải trắng cắt miếng, dùng khuôn đúc đất sét hình con mèo áp xuống trực tiếp làm ra một con mèo.

"Cửa hàng trưởng, như vậy cũng quá có lệ, thật sự không thành vấn đề sao?" Người phục vụ trong tiệm nhìn mấy miếng củ cải trắng miễn cưỡng có cái hình dạng "con mèo" hỏi cửa hàng trưởng.

"Khách hàng muốn cái gì?"

"Mèo con củ cải."

"Đây có phải là củ cải không?"

Người phục vụ gật đầu.

"Đây có phải là mèo con không?"

Người phục vụ do dự một giây, lại gật đầu.

"Vậy không phải sao, làm thêm mấy cái, tận lực làm tốt một chsut, vạn nhất lại có khách hàng muốn, trực tiếp lấy ra là được." Cửa hàng trưởng đối với sự cơ trí của mình thập phần vừa lòng, bất quá vẫn là nhịn không được oán giận, "Đều do tiệm cơm chiên Hạnh Phúc kia, không có việc gì tự nhiên tìm việc."

Khách hàng nhận được cơm hộp, nhìn đến bên trong, rõ ràng là trực tiếp dùng khuôn đúc hình mèo áp ra, nhưng thật ra cũng không thấy tức giận, ngược lại có chút buồn cười.Đương nhiên, vốn dĩ chỉ là muốn chơi đùa một chút, hắn cũng không có lý do tức giận, ngược lại còn chụp ảnh khen ngợi, khen cửa hàng này cơ trí.

2 giờ 10 phút, đơn hàng trên app cơm hộp đã sớm làm xong, khách ở trong tiệm cũng đa rời đi rồi, Nguyễn Miên Man dứt khoát đóng cửa hàng.Đóng cửa tiệm, đem cửa lớn đóng lại, rửa sạch một đĩa trái cây đi lên sân thượng.Hôm nay mặt trời cũng không quá chói chang, hơn nữa thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua, ngồi trên sân thượng lầu hai rất thoải mái, nếu mấy luống rau trong hộp xốp trước mặt đổi thành hoa, có lẽ khung cảnh sẽ tốt hơn nữa.
Bình Luận (0)
Comment