Tại lớp 10 và 11 của Nhị Trung Hải Thị.
Thầy Cao dạy toán đang đứng trên bục giảng, chỉ vào ppt trên máy chiếu và nói: "...Đây chính là định nghĩa cấp số cộng và cấp số nhân của một dãy số, các em hãy học thuộc tất cả các công thức đi, sau này làm bài tập sẽ cần dùng đến."
Thầy Cao đã gần 60 tuổi, chất lượng giảng dạy rất tốt. Vừa mới đi vào phòng học, không một lời nói nhảm, liền mở phần mềm trình chiếu ra, nghiêm túc giảng dạy cho các học sinh, truyền tải kiến thức cho bọn họ.
Thầy Cao rất chăm chú vào bài giảng của mình, các học sinh bên dưới cũng khá hợp tác. Hầu hết các học sinh đều chăm chú nhìn vào bảng đen, trên mặt tràn đầy sự nghiêm túc, hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình trình chiếu.
"Cấp số cộng và cấp số nhân là một dãy số vô cùng đơn giản, các em phải nắm bắt được tất cả ngay bây giờ... "
Thầy Cao nhìn vào những đôi mắt háo hức bên dưới, đắm chìm trong cảm giác hoàn thành công việc giảng dạy.
Đúng lúc này, bên tai của ông ấy đột nhiên truyền đến một trận âm thanh huyên náo.
Âm thanh của thầy Cao không khỏi dừng lại một chút, cảm giác radar của mình đang phát ra tiếng bíp, thế là ông quay đầu nhìn các học sinh bên dưới.
Nhưng mà các học sinh dưới bục giảng vẫn đang tỏ vẻ háo hức, hai mắt căn bản không rời khỏi bảng đen, khiến thầy Cao cảm thấy mình đã suy nghĩ quá nhiều.
Sau đó, thầy Cao tiếp tục chỉ vào phần mềm trình chiếu và nói: "Đợi lát nữa thầy sẽ phát cho các em mấy bài kiểm tra, các em..."
Ngay lúc thầy Cao chuẩn bị giao nhiệm vụ cho học sinh thì âm thanh huyên náo kia lại đến.
Khẳng định trong lớp có người không chú ý nghe giảng và đang nói chuyện riêng!
Sau khi thầy Cao nghe được những âm thanh này, ông giống như một con báo săn tìm con mồi, lập tức quay đầu lại, phát hiện các học sinh bên dưới vẫn đang nhìn chằm chằm vào bảng đen, chớp mắt một cái cũng không có.
Có phải do gần đây ông ấy bị căng thẳng quá mức, dẫn đến mình nghe nhầm ư? Các học sinh trông có vẻ không có chuyện gì cơ mà.
Thầy Cao nghi ngờ nghĩ.
Sau giờ học, ông ấy quyết định đến phòng y tế để kiểm tra lỗ tai, sau khi thấy không có gì bất thường, thế là ông ấy quay đầu đi, tiếp tục lên lớp.
Các học sinh bên thấy thầy Cao quay đầu đi, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nháy mắt ra hiệu với nhau, truyền đạt thông tin qua ánh mắt.
Hứa Vân Khải lặng lẽ lấy bánh trung thu nhân thịt băm từ trong hộc bàn ra và nhanh chóng cắn một miếng. Bánh trung thu nhân thịt băm này là được bạn cùng lớp đi mua ngay khi vừa tan học, chiếc bánh vừa mới ra lò, nên còn khá nóng, miệng vừa cắn xuống một cái, nước sốt thịt nóng hổi bắn tung tóe, Hứa Vân Khải cảm giác từng tế bào trong cơ thể đều đang kêu gào ăn ngon.
Hứa Vân Khải đắm chìm trong bánh trung thu nhân thịt băm, cảm thấy toàn thân như được buông lỏng, hai mắt thoả mãn híp lại.
Không chỉ Hứa Vân Khải có bộ dáng như thế, mà tất cả mọi người xung quanh Hứa Vân Khải đều trông như vậy.
Có nam sinh thì cầm bánh trung thu nhân thịt băm ăn, có nữ sinh thì lại cầm bánh trung thu da tuyết ăn. Hầu hết cả lớp đều cầm trên tay một chiếc bánh trung thu, ăn đến quên cả trời đất. Lúc thầy Cao quay đầu lại nhìn bọn họ, cả đám sẽ lập tức đặt bánh trung thu vào hộc bàn và nghiêm túc nhìn lên bảng đen. Đợi khi thầy Cao quay đầu, thì bọn họ sẽ lại lấy bánh trung thu ra khỏi hộc bàn, nhanh chóng cầm lên cắn một miếng lớn, hoặc cúi đầu xuống ăn.
Bọn họ cảm thấy bản thân rất giống những điệp viên trong thời kỳ chiến tranh.
Kỳ thật lúc đầu bọn họ không định ăn trong giờ học. Là học sinh của Nhị trung Hải Thị, phần lớn những người trong lớp đều là học bá, lên lớp nghiêm túc nghe giảng là điều cơ bản để nâng cao thành tích học tập của bọn họ.
Nhưng bánh trung thu của tiệm cơm Bạch Ký thực sự quá ngon.
Những chiếc bánh trung thu nhân thịt băm mới ra lò, thơm lừng mùi thịt nóng hổi. Bánh trung thu da tuyết bán ra sau khi để trong tủ lạnh, mang theo mùi thơm và dẻo. Nếu như không ăn ngay lập tức, nhất định sẽ bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để thưởng thức hương vị của nó, đây quả thực là phung phí của trời.
Ngay cả các học bá trong lớp, những người luôn tập trung vào việc học tập đều ngã gục dưới bánh trung thu, chứ đừng nói chi là những người khác.
Thế là thầy Cao không hề hay biết tình hình bên dưới, cả đám học bá này đã làm những điều mà học sinh tiểu học sẽ phải thốt lên khi nhìn thấy - Đó là ăn vụng trong giờ học.
Bọn họ cũng sẽ che chắn cho nhau. Khi thầy Cao định quay đầu lại, họ sẽ vươn tay ra đè bàn tay đang cầm bánh trung thu của bạn cùng bàn xuống, vì thế thầy Cao vẫn một mực không phát hiện được việc bọn họ đang làm.