Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 111 - Chương 111 - Bánh Trung Thu Da Tuyết 11

Chương 111 - Bánh trung thu da tuyết 11
Chương 111 - Bánh trung thu da tuyết 11

Vào dịp Tết Trung thu hàng năm, thầy Cao là thường hay ăn bánh trung thu, nhưng ông ấy chưa từng ăn được loại bánh trung thu nào ngon. Vì vậy người bị bắt nói là do bánh trung thu quá ngon nên làm họ không nhịn được, điều ấy khiến ông khó có thể tin.

Vì để học sinh của mình có thái độ học tập đúng đắn, thế nên ông mới đi tìm chủ nhiệm lớp, mong chủ nhiệm lớp giáo dục các em ấy thật tốt.

Sau khi thầy Cao tận tình khuyên bảo với chủ nhiệm lớp một hồi, mới phát hiện chủ nhiệm lớp đang ăn bánh trung thu, sau khi ăn hai ba miếng bánh trung thu, thế mà còn ngây ngô nhìn tay mình, vẻ mặt như tận hưởng dư vị.

Thầy Cao giờ phút này vô cùng không vui: "Cô Tôn, cô có đang nghe tôi nói gì không?"

“Tôi đang nghe đây.” Chủ nhiệm lớp vội vàng gật đầu.

Thầy Cao hài lòng gật đầu: "Nghe thì tốt, lát cô về giáo dục lại các em ấy đi."

Ngay lúc thầy Cao chuẩn bị rời đi, chủ nhiệm lớp bỗng ngăn ông ấy lại, và đưa cho ông ấy một cái bánh trung thu: "Thầy Cao, hay là thầy ăn thử cái bánh trung thu này đi, tôi cảm thấy nó khá ngon đấy. Tôi nghĩ các học sinh không nói láo đâu."

Thầy Cao cầm lấy một cái bánh trung thu da tuyết vị dứa, hờ hững nói: "Chẳng phải bánh trung thu chỉ là một cái bánh lớn có thêm đường thôi sao? Có gì ngon chứ?"

Nhưng chủ nhiệm lớp đã nói như vậy, thế nên thầy Cao đã cắn thử một miếng.

Lúc đầu, vẻ mặt của thầy Cao tràn đầy sự thờ ơ, nhưng khi mùi bánh trung thu da tuyết vị dứa lan tỏa trong miệng, ông ấy dần ngây ngẩn cả người.

Cái bánh trung thu da tuyết này...quả thực rất ngon.

Thầy Cao đã quen ăn bánh trung thu truyền thống, nhưng ông ấy vẫn luôn cảm thấy bánh trung thu truyền thống ăn rất bình thường, chỉ là nó có vị ngọt thuần tuý thôi. Khi còn bé, lúc vật chất còn chưa dồi dào, bởi vì thiếu ăn thiếu mặc, cộng thêm đường cực kỳ đắt đỏ, nên ông ấy rất thích ăn loại bánh trung thu ngọt này, để bổ sung năng lượng. Tuy nhiên hiện tại, vật tư càng ngày càng phong phú, mọi người không còn thiếu đường để ăn nữa, nên ông ấy cũng không còn thích món đồ ngọt đơn thuần này nữa.

Ông ấy vốn cho rằng cái bánh trung thu da tuyết này có hương vị giống như cái bánh trung thu trong tưởng tượng của mình, nhưng sự thật lại nói cho ông ấy biết không phải vậy!

Hương vị của cái bánh trung thu da tuyết vị dứa này thật phong phú. Da tuyết có vị thơm dẻo và mát lạnh, dứa có vị chua chua, ngọt ngọt, là một mùi vị mà người ta cắn một miếng sẽ không thể nào quên được hương vị này.

Nếu như nói bánh trung thu da tuyết vị dứa có hương vị phong phú, thì kết cấu của nó còn tuyệt diệu hơn. Da tuyết được làm từ bột nếp cao cấp, vừa mềm lại vừa dai, khi mới ăn có cảm giác bình thường, nhưng sau khi nhai hai miếng sẽ cảm nhận được hương thơm thuần khiết của gạo nếp.

Người Trung Quốc là ăn cơm mà lớn lên, ký ức về hương vị của cơm ăn sâu trong não và vô cùng phong phú. Rất nhiều người sống ở nước ngoài, khi ngửi thấy được mùi thơm của gạo quê hương sẽ thường rơi lệ. Mà gạo nếp là một loại gạo có mùi thơm nồng đậm, có lực sát thương cao. Khiến cho người ta sau khi ngửi thấy được mùi thơm của gạo nếp, trong não sẽ lập tức tiết ra nhiều chất dẫn truyền thần kinh, hồi tưởng lại những ký ức về cơm.

Thầy Cao liền nhớ tới tuổi thơ thiếu ăn, thiếu mặc, tại thời điểm mẹ khó khăn, hiếm khi nấu được một nồi cơm gạo nếp. Ngày đó trên bàn chỉ có thức ăn chay, bên trong chỉ thêm hai giọt dầu, nhưng mùi thơm của gạo nếp đủ để ông ấy ăn hết gạo nếp, đến một hạt cũng không chừa, mà không cần đồ ăn kèm, cuối cùng còn liếm sạch bát.

Sau khi ăn hết cái bánh trung thu da tuyết vị dứa, thầy Cao và chủ nhiệm lớp đều giống hệt nhau, nhìn bàn tay trống rỗng với vẻ mặt sững sờ.

Những học sinh kia…hình như nói không sai.

Ông ấy chưa từng ăn được cái bánh trung thu nào ngon đến vậy.

Nếu như ông ấy là bọn họ, cầm cái bánh trung thu kiểu này trên tay, liệu có thể nhịn được sao? Thầy Cao rơi vào trầm tư.

………………

Sau khi Trương Gia Hưng nói Kỷ Tử Hoài đi làm nhân viên phục vụ, đám fan hâm mộ đều không tin.

[Ha ha ha cười chết tôi rồi, chủ streamer sao có thể đi làm nhân viên phục vụ được? Anh ấy là một chủ streamer lớn có hàng triệu fan hâm mộ. Nếu bạn nói anh ấy tiến vào làng giải trí với vẻ ngoài điển trai kia, thì tôi còn tin, nhưng bảo anh ấy đi làm phục vụ bàn, tôi tuyệt đối không tin. Bởi vì người ta vốn không thiếu tiền.]

[Đúng thế, tôi nhớ trước đây có người đã thống kê giá của các thành phần được sử dụng trong livestream, tuyệt đối không phải dựa vào là chủ streamer thì thứ có thể mua được. Chủ streamer rõ ràng là một phú nhị đại. Chẳng phải lần trước fan hâm mộ của anh ấy giả ra giá mấy ngàn vạn để mời anh ấy đi diễn kịch sao, chủ streamer còn không đồng ý, chứ nói chi là đi làm phục vụ viên. còn không đồng ý chứ đừng nói là trở thành bồi bàn. Chỉ cần nhà của chủ Steamer không bị phá sản ở nhà, thì không có khả năng đi làm phục vị riêng ]

[Không chỉ có vấn về tiền bạc, mà chủ streamer còn không thích những món ăn bên ngoài. Lần trước, chính hắn ta nói, trong phòng phát sóng trực tiếp rằng lý do từ chối fan bự là vì anh ấy cảm thấy điều đó sẽ làm trì hoãn thời gian nấu nướng của mình. Chẳng lẽ cửa hàng đến là thể là cửa hàng bạn đang nói đến được điều hành bởi một đầu bếp hoàng gia? ]

Sau khi mọi người nhìn Trương Gia Hưng nói xong, không khỏi bật cười, một số fan hâm mộ đang đứ đoán uống nước, thậm chí còn cười đến nỗi phim ra.

Đúng lúc mọi người cảm thấy đây là trò đùa đầu năm, thì mọi chuyện lại đột nhiên bị đảo ngược, tình huống ngược - nhân vật chính của chủ đề kết thúc.

Bình Luận (0)
Comment