Con vịt quay được nướng bởi lửa có một mùi thơm rất đặc biệt, còn món vịt quay do Bạch Nhất Nặc làm thì? Món vịt quay của cô chỉ dùng lửa để nướng, ngoài ra còn dùng táo mộc để làm món vịt quay, thế nên cả con vịt quay có một mùi thơm nồng hơn và nhiều hơn.
Khi món vịt quay được bưng lên bàn, cách mười dặm mà mọi người xung quanh đều ngửi thấy được mùi thơm đó.
Do đặc điểm riêng của thịt vịt nên mùi của nó khá tanh, nhất là có rất nhiều tiệm không sử dụng vịt sống còn tươi mới, thay vào đó là họ dùng vịt đông lạnh, thế nên thịt vịt được làm ra có mùi tanh rất nồng, khiến cho người ta khó mà nuốt trôi.
Tần Hạo ngửi thấy mùi thơm tràn ngập trong không khí, đây là mùi thịt vịt mê người, không hề có bất kỳ mùi tanh nào.
Tần Hạo cũng không có gói lớp bánh cuốn trước, ngược lại là anh ta lấy đũa gắp một miếng thịt vịt lên, nhúng vào đường trắng ở bên cạnh, rồi sau đó mới bỏ vào trong miệng. Anh ta cũng đã quen với cách ăn này, mặc dù có hơi dầu mỡ, nhưng mà đường trắng có thể kích thích mùi vị của thịt vịt, khiến cho thịt vịt trở nên ngon hơn.
Ngay khi bỏ miếng thịt vịt vào trong miệng, đôi mắt của anh ta không khỏi trợn to ra.
Món vịt quay này… Ngon.
Tần Hạo thích ăn vịt quay ở Tụ Hiền Lâu không phải là không có lý do. Vịt quay của Tụ Hiền Lâu cũng không sử dụng nhiều gia vị, ví dụ như cỏ xạ hương, chất tạo hương vịt quay và các chất tạo mùi khác, chính điều này đã làm món vịt quay của Tụ Hiền Lâu giữ được mùi vị nguyên bản, không bị mùi của chất tạo mùi làm mất đi phong thái.
Anh ta vốn tưởng rằng món vịt quay của Tụ Hiền Lâu là ngon nhất, nhưng miếng vịt quay này lại khiến anh ta nhận ra rằng suy nghĩ lúc ấy sai lầm biết bao nhiêu.
Món vịt quay này không có dùng chất tạo mùi cho mùi nồng thêm, cũng không dùng nước sốt bechamel, nên mùi thịt vốn có của vịt không bị át mất, mùi thịt vịt là trọng tâm của cả con vịt, không bị giọng khách át giọng chủ.
Nhưng mà vị của món vịt quay này ngon hơn.
Có món thì phải thêm vào, có món thì phải giảm đi. Lúc Bạch Nhất Nặc làm vịt quay thì cô lại dùng cách giảm đi, cô không dùng nhiều gia vị mà thay vào đó là dồn công sức vào độ lửa, việc này đóng vai trò quyết định đến thịt vịt quay.
Ngoài việc dùng táo mộc để nướng vịt quay, và để món vịt quay không có vị tanh, Bạch Nhất Nặc còn dùng nước giấm truyền thống và nước đường làm gia vị để ướp vịt quay. Nước giấm có tính bốc hơi mạnh, nó sẽ mang vị tanh của thịt vịt đi, còn có thể khiến cho da vịt da trở nên mềm hơn. Mà đường nước thì có thể khiến thịt vịt ngon hơn.
Món ăn ngon thật sự khiến cho người ta mê mệt. Tần Hạo nhai miếng vịt quay trong miệng, thấy nó vừa ngon, vừa mềm và vừa giòn, cả người có cảm giác hưởng thụ vô cùng.
Mấy bạn cùng phòng vốn cho là Tần Hạo sẽ không vui mà nhăn mặt bỏ đi, dẫu sao thì anh ta cũng cứ luôn nói chỗ này của tiệm này không tốt chỗ kia không tốt, còn nhân viên phục vụ thì to tiếng. Với tính cách của vị đại thiếu gia này, thì anh ta sẽ không thể nào ở lại đây thêm nữa, rốt cuộc tâm trạng hôm nay của anh ta tốt ra sao mà không đi tìm bà chủ để gây rắc rối nhỉ?
Nhưng sau khi Tần Hạo ăn miếng vịt quay, bọn họ lại càng thấy kinh ngạc khi phát hiện Tần Hạo không nói chuyện mà cứ mãi im lặng ngồi nhai miếng vịt quay trong miệng, vẻ mặt thì như đi vào cõi thần tiên, cả ngày đều không trò chuyện với bọn họ.
Tô Mạt Mạt đang thu dọn đồ đạc, thấy Tần Hạo không nói gì nữa, thì cô ấy cho là anh ta đã chịu thua, nên cô ấy vui mừng không thôi. Cô không cho phép người khác chê bai tiệm cơm Bạch Ký đâu.
Sau khi mấy bạn cùng phòng đồ ăn ở ăn tiệm cơm Bạch Ký xong, thì họ mới hiểu được lý do tại sao vị đại thiếu gia này lại có dáng vẻ thế kia.
“Mẹ nó, ngon quá đi, món thịt kho tàu này mềm thật, tớ ngậm trong miệng mà không nỡ nuốt xuống.”
“Hóa ra món mà học sinh diệt mồi muốn ăn là món thịt kho tàu này, tôi thấy thương cho cậu ta, cô nữ sinh kia đáng ghét thật, mối thù giành cơm quyết không đội trời chung, nhất là món cơm như vầy!”
“Cẩu tặc! Cậu đừng có cướp thịt kho tàu của tôi, đó là miếng cuối cùng, cũng là miếng lớn nhất, tôi cố ý để nó sang một bên vì không nỡ ăn rồi, a a a a, cậu nhổ ra cho tôi.”