Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 269 - Chương 269 - Vịt Quay Quả Mộc 23

Chương 269 - Vịt Quay Quả Mộc 23
Chương 269 - Vịt Quay Quả Mộc 23

Khi mẹ Lục còn trẻ tuổi cũng thích ăn ở những gian hàng xung quanh trường học, không hề để ý đến bề ngoài của tiệm ăn, chỉ để tâm đến mùi vị của tiệm ăn, nếu không thì lúc trước cũng sẽ không vào đây mua thịt kho tàu cho con trai của mình.

Nhưng điều kiện trở nên tốt hơn, đương nhiên sẽ khiến cho mọi người càng thêm vui vẻ.

Sau một lúc, mẹ Lục nhìn thấy vịt quay quả mộc mà bà ấy đã gọi, không kiềm được có hơi kinh ngạc. Mặc dù bà ấy không thích ăn vịt quay, nhưng bất luận là ai nhìn thấy một phần dày mỏng đều đặn như vậy, to nhỏ gần bằng nhau, bày biện miếng vịt quay ngay ngắn, đều sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Mẹ Lục ngửi mùi hương tiêu trong không khí, không thể không nghĩ, phần thịt vịt quay này đẹp như vậy, có lẽ sẽ không khó ăn đến mức nào đâu. Bà ấy liền gắp lên một miếng vịt quay bỏ vào trong miệng.

Ánh mắt bà ấy lập tức mở lớn, trước đây bà ấy ăn vịt quay khô cằn, nhai vào thậm chí có chút mắc răng, như là nhai giấy vậy.

Vịt quay này một chút cũng không hề bị khô, ngược lại có chút nước sốt thơm ngon, cắn một miếng, liền có thể cảm nhận được độ mềm của vịt quay.

Ở trong số rất nhiều nguyên liệu nhỏ rõ ràng nhất chính là đĩa mơ dầm kia, vàng óng, trong suốt long lanh, giống như thạch trái cây, ở dưới ánh sáng mặt trời khúc xạ ra hào quang. Mẹ Lục nhớ đến Bạch Nhất Nặc hỏi mình có cần mơ dầm hay không, chứng tỏ mơ dầm này rất quan trọng, liền gắp lên một miếng vịt quay, bọc trên một tầng mơ dầm màu vàng nhét vào trong miệng.

"Thật thơm quá!" Mẹ Lục không nhịn được buộc miệng nói ra.

Vịt quay ăn kèm với mơ dầm, ít đi một phần béo của vịt quay, lại nhiều hơn một phần mát mẻ mềm mại. Mơ dầm kích thích độ mềm của vịt quay, khiến cho vị của vịt quay tăng thêm một bậc. Vị chua ngọt mát mẻ của mơ dầm pha với vị mặn của vịt quay, quả thực là sự kết hợp tuyệt vời!

Mẹ Lục và Lục Linh ăn cơm đều rất lịch thiệp, nhưng tốc độ của Lục Linh nhanh hơn nhiều.

Trong miệng Lục Linh đang ăn vịt quay chấm mơ dầm, cảm thấy vịt quay này và vịt quay bình thường hay ăn khác nhau rất lớn. Chất lượng thịt của vịt quay rõ ràng tốt hơn, tươi mới hơn, vị mềm, không hề có chút vị tanh.

Mặc dù vịt quay một chút cũng không ngấy, nhưng là ăn nhiều khó tránh khỏi sẽ cảm thấy dày nặng, thì mơ dầm giải quyết vấn đề này một cách hoàn hảo, trở nên vẽ rồng điểm mắt chi bút, khiến người ta cứ muốn ăn tiếp.

Mẹ Lục sau khi ăn xong bữa ăn này, liền đem vịt quay quả mộc đăng lên vòng vạn bè.

Mẹ Lục: [ Vịt quay quả mộc của tiệm cơm Bạch Ký thật thơm. Tôi từ trước giờ chưa từng ăn qua vịt quay nào mềm như vậy, da bên ngoài rất giòn, chất lượng thịt bên trong tươi ngon, càng nhai càng thơm. Con trai của tôi ăn đến mức vô cùng vui vẻ.]

Trường trung học của Lục Linh mấy năm nay, mẹ Lục mở ra không ít hội phụ huynh, quen biết rất nhiều bạn bè phụ huynh, có wechat của bọn họ.

Kể từ sau khi Lục Linh vào trường Nhị trung Hải Thị, mỗi lần thi đều đứng đầu cả lớp. Tên của cậu ấy hầu như không ai không biết không ai không rõ, từ học đệ đến học trưởng, từ phụ huynh đến hiệu trưởng, phần lớn mọi người đều biết tên của học sinh này.

Các phụ huynh nhìn thấy vòng bạn bè của mẹ Lục, trước mắt sáng ngời.

Đây là vịt quay sao? Bạn quá ngây thơ rồi! Đây không phải là vịt quay đơn giản!

Đây là vịt của trạng nguyên tương lai!

Lục Linh là học thần của Nhị Trung Hải Thị, nên mọi hành động của cậu ấy đều bị phụ huynh chú ý, là chong chóng đo chiều gió của phụ huynh, mỗi ngày Lục Linh dành ra bao nhiêu thời gian để học, phương pháp học tập của cậu ấy là gì, ăn gì, người lớn trong nhà cậu ấy đều rất tò mò về những việc này.

Tròn vòng bạn bè của mẹ Lục, bọn họ thoáng nhìn thấy một phần nhỏ của sự việc, đó chính là vịt quay quả mộc.

Nó chỉ đơn thuần là món vịt quay sao, không phải, đây là trạng nguyên vịt!

Bọn họ nhìn phần vịt quay mà mẹ Lục nói tới, trong lòng thầm quyết định. Có lẽ phần vịt quay này sẽ không thể khiến cho bọn trẻ trở nên thông minh hơn, nhưng nó có thể khiến bọn nhỏ có thêm động lực, dẫu sao thì nó cũng là món mà đến cả học thần cũng ăn!

... .

Giang Dã là học sinh lớp phổ thông của Nhị Trung Hải Thị. Cậu ta có vẻ ngoài đẹp trai, tích cách thì khá ngỗ ngược, không nghe lời giáo viên dạy, nhưng cậu ta có đầu óc, tùy tiện đi thi cũng có thể đạt được điểm cao, thậm chí cậu ta còn thi đậu vào trường trung học phổ thông tốt nhất Hải Thị.

Để việc học tập của cậu ta trở nên tốt hơn, mẹ cậu ta đã bày rất nhiều cách, nghe nói sữa óc chó, viên thuốc trí nhớ có thể hỗ trợ cho việc học tập của con nên ngày nào bà ấy cũng tới nhà.

Bình Luận (0)
Comment