Tiêu Nam Ninh nghĩ đến chuyện lỡ bị như Bạch Nhất Nặc từ chối, không kìm được kêu lên một tiếng, nói: "Tôi tốt xấu gì cũng là quán quân thế giới, có hàng tỷ fan, quảng cáo khiến tiệm cơm Bạch Ký trở nên hot cũng không phải việc khó khăn gì.”
"Tiền tự dâng đến tận cửa mà không nhận, bà chủ, cô sẽ hối hận đấy.”
[Chủ phòng à, anh đừng chuột khóc thương mèo nữa, Tiệm cơm Bạch Ký không chỉ có quảng cáo rượu mà còn có rất nhiều hệ thống cung cấp nước uống, bây giờ quán đó đã đủ hot rồi, nếu như còn hot thêm nữa sẽ loạn mất.]
[Là một người đã từng ăn cơm ở tiệm cơm Bạch Ký, chủ phòng nếu như anh có thể khiến cho tiệm cơm Bạch Ký nổi tiếng tôi sẽ hủy theo dõi anh, kẻ đoạt cơm của người khác không đội trời chung với tôi.]
Sau khi Tiêu Nam Ninh đọc được những lời bình luận này mới ý thức được tiệm cơm Bạch Ký nổi tiếng đến mức nào, cứ 10 bình luận trực tiếp lại có 5 người biết đến tiệm cơm Bạch Ký.
Tiêu Nam Ninh cảm thấy mình đã đoán nhầm, không nhịn được, nói: "Xem ra tiệm cơm Bạch Ký đã hot như vậy rồi, vậy một người quảng cáo nhỏ bé như tôi không có đất dụng võ rồi.”
Tiêu Nam Ninh trầm ngâm nói: "Bà chủ đã từ chối tôi rồi, nhưng cũng là do tôi mỗi ngày đến đây ăn nên mới khiến quán trở nên nổi tiếng như vậy, nghĩ đến cảm thấy thật là thiệt thòi mà.”
Phần lớn những người xem chưa từng ăn đồ ăn ở tiệm cơm Bạch Ký, nên nói: [Ý của anh là anh không định đến ăn ở tiệm cơm Bạch Ký nữa ư, tôi thấy vậy cũng tốt, tôi thích xem anh chơi game hơn.]
[Với tư cách là một người khách quen, tôi cảm thấy canh ngỗng của quán đó thật sự rất khó mua, cầu xin anh nhường cơ hội cho người bị tật nguyền đi.]
Tiêu Nam Ninh cười nhẹ: "Không ăn không được đâu.”
"Có lẽ chỉ là bây giờ cô ấy chưa biết được độ nổi tiếng của tôi thôi, đợi đến khi cô ấy biết được thân phận của tôi chắc chắn sẽ nài nỉ tôi.” Tiêu Nam Ninh tự tin nói: "Sớm muộn gì cũng sẽ có ngày bà chủ hồi tâm chuyển ý.”
...
Bạch Nhất Nặc nói vài câu với Tiêu Nam Ninh xong liền cúp điện thoại, Tô Mạt Mạt ở bên cạnh thu dọn đồ đạc, nghe thấy tiếng của Bạch Nhất Nặc, có chút hiều kí hỏi cô: "Bà chủ, sao vậy, là ai gọi tới vậy?”
Cô đem lời mà Tiêu Nam Ninh nói kể với Tô Mạt Mạt.
"Anh ta nói anh ta là quán quân Liên Minh thế giới, có hàng tỷ người hâm mộ, tên của kênh phát sóng trực tiếp là Cáo Bạch.”
Tô Mạt Mạt vừa nghe đến tên Cáo Bạch liền vô cùng kinh ngạc: "Ôi trời đất ơi, em chỉ biết có một Cáo Bạch, chính là Cáo Bạch đó sao?”
Bạch Nhất Nặc hiếu kì hỏi: "Người này là ai?”
"Anh ấy là xạ thủ của đội vô địch Liên Minh thế giới năm ngoái, vô cùng đẹp trai, kỹ thuật cũng tốt, được rất nhiều người mê đắm, em cũng rất thích anh ta.”
Bạch Nhất Nặc nói: "Anh ta nói anh ta đến để ứng tuyển làm người tuyên truyền, quán ăn của chúng ta không có vị trí nào là người tuyên truyền, bởi vậy tôi cứ tưởng anh ta là tên lừa đảo, thế nên cúp điện thoại mất rồi.”
Tô Mạt Mạt nghĩ một lúc rồi bật cười thành tiếng: "Người này chắc chắn không phải Cáo Bạch rồi, Cáo Bạch rất lạnh lùng, làm sao có thể đến quán chúng ta ứng tuyển chứ.”
"Bây giờ bọn lừa đảo có vô vàn cách thức để lừa người khác, bạn của em lần trước nhận được một đoạn tin nhắn, bên trong viết mình là hoàng đế xuyên không đến đây, xin bạn em tiền, sau này sẽ chia hoa hồng cho cô ấy. Những lời này chỉ có kẻ ngốc mới tin.” Tô Mạt Mạt nói: "Bà chủ, con người chị đơn thuần ngây thơ, đừng để bị người ta lừa đó.”
"Được rồi.” Bạch Nhất Nặc đáp.
Trong lòng cô nghĩ thầm, kể cả lời anh ta nói là thật đi chăng nữa thì cô cũng không cần quảng cáo. Lượng khách hiện tại của Bạch Ký đã đủ nhiều rồi, phần lớn các món ăn đều có số lượng nhất định, bán hết thì là hết, nổi tiếng hay không cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến chuyện làm ăn của tiệm cơm.
...
Trương Mộng Mộng là chủ của một kênh vlog đánh giá khu du lịch. Chuyện nổi tiếng nhất mà cô ấy từng làm chính là dùng 3000 tệ đi chơi từ Thượng Hải đến Tứ Xuyên và Tây Tạng.
Cô ấy khá là xinh đẹp, cũng rất biết chơi vậy nên rất nhanh đã có rất nhiều người theo dõi, trở thành một streamer nổi tiếng.