"Trước đây trong một chương trình tạp kỹ hình như anh có nói rằng, anh là người xấu nhất trong gia đình của mình, phải không? anh thật khiêm tốn!"
"Không phải do em khiêm tốn đâu, anh trai là người đẹp nhất trong gia đình của em."
Chuyên gia trang điểm nghĩ thầm, Thịnh Tinh đã đẹp đến mức này rồi, nếu đẹp hơn anh ấy thì không biết còn đẹp đến cỡ nào, thật khó có thể tin được.
Thịnh Tinh thấy chuyên viên trang điểm có vẻ không tin nên cũng không buồn giải thích
. Ngay khi hai người đang nói chuyện, một mùi hương quyến rũ đột nhiên bay đến mũi anh. Đó là sự kết hợp của thịt, hành lá, nấm và hương gạo, khiến người ta sau khi ngửi không thể ngừng cơn thèm thuồng.
Sau khi chuyên gia trang điểm ngửi thấy mùi hương này thì động tác đang làm bỗng ngừng lại, cảm thấy bụng dạ đói meo.
Thịnh Tinh nhìn về phía phát ra mùi hương này, anh phát hiện rằng Phương Duyệt và Trương Nhất Tiệp đang mở một hộp chứa canh ra.
“Mỗi người một nửa, không ai được uống nhiều hơn.”
“Đồng ý!”
Hai người vừa uống món canh ngỗng vừa thở dài mãn nguyện.
Phương Duyệt nheo mắt mãn nguyện: "Món canh ngỗng này rất đậm đà, uống một ngụm cũng khiến người ta cảm nhận được vị tươi ngon khắp miệng, canh ngỗng này còn làm ấm bụng nữa, Tôi đã thức trắng cả đêm hôm trước, hơi mất tinh thần một chút, nhưng mà sau khi được uống món canh ngỗng này, liền cảm thấy toàn thân tràn đầy năng lượng."
Phương Duyệt chậm rãi thưởng thức món canh ngỗng thơm ngon, ngay khi mở mắt ra, cô thấy hộp canh ngỗng cũ đã cạn hơn một nửa.
“Anh đang làm gì vậy?!” Phương Duyệt không thể nhịn được nói.
Trương Nhất Tiệp thấy vậy vội đổ luôn một nửa hộp canh ngỗng vào hộp cơm của mình:
"Tôi không làm gì cả? Tôi chỉ thích trộn canh với cơm thôi."
"Không phải đã nói rõ là mỗi người một nửa sao, tại sao anh lại lật lọng như vậy?”
“Giờ cô có nói cũng đã muộn rồi, tôi đã đổ canh vào bát của mình rồi, chẳng nhẽ cô còn định lấy nó ra khỏi hộp cơm của tôi? "
Phương Duyệt nhìn vào hộp cơm của Trương Nhất Tiệp, thấy rằng canh ngỗng đã được đồ vào hộp cơm của anh ta: "..."
"Tức chết tôi rồi! "
Thịnh Tinh nhìn hai người vừa ăn vừa làm loạn, trong lòng anh có chút không nói nên lời. Chỉ là cơm hộp thôi mà, có đến mức như vậy không?
Nhưng hương thơm phảng phất trong không trung thì không thể cưỡng lại được.
Sau khi chuyên viên trang điểm ngửi thấy mùi thơm, cô không khỏi nuốt nước miếng. Cô ấy bước đến và hỏi: "Mọi người đang ăn gì vậy? Rõ ràng em vừa mới ăn xong, bây giờ lại thấy đói rồi."
"Chúng tôi đang ăn canh Ngỗng.”
“Trước giờ em chỉ mới ăn canh vịt, chưa từng ăn thử canh ngỗng, không biết nó có mùi vị như thế nào.” Chuyên gia trang điểm lộ ra vẻ mặt mong chờ: "Em có thể thử một miếng không?”
Phương Duyệt gật đầu, cầm lấy đôi đũa dùng một lần vẫn còn nguyên bên cạnh, gắp một miếng thịt ngỗng đút cho chuyên gia trang điểm ăn.
"Hóa ra canh ngỗng ngon đến mức này.”
Đôi mắt chuyên gia trang điểm mở to ra, cô chỉ vừa cắn một miếng đã cảm thấy vị thịt mềm mại, còn chảy ra nước thịt ngào ngạt nữa.
Ăn ngỗng đực vào mùa hè vừa ít béo vừa nhẹ bụng, nhưng đến mùa thu và mùa đông, ăn ngỗng cái sẽ cảm thấy béo ngậy, mùi vị cũng thơm ngon. Thịt ngỗng mềm nhưng không bị ngấy, nước dùng ngỗng vô cùng tươi ngọt.
Nếu chỉ nói về chất lượng thịt thì thịt vịt có nhiều xương, nhiều nạc, ăn sẽ thấy khô và cứng hơn, thịt ngan sẽ có vị béo ngậy, hương vị cũng tinh tế hơn. Thịt ngan và thịt vịt đều có thế mạnh riêng về hương vị, không có món nào hơn món nào cả.
Nhưng về độ ngon thì chuyên gia trang điểm cảm thấy món canh ngỗng này có phần tươi ngọt hơn món canh vịt mà cô đã uống trước đó, như thể tổng hợp cả tinh túy của cả con ngỗng.
Cô không khỏi thốt lên: "Em chưa từng ăn canh ngỗng bao giờ không biết mùi vị của canh ngỗng ra sao, nhưng món canh ngỗng này ngon hơn canh vịt ngày xưa em từng ăn rất nhiều, có lẽ nào do ngỗng hợp dùng làm canh hơn là vịt không nhỉ? "
Phương Duyệt lắc đầu: "Không phải đâu, trước đây chị đã từng ăn canh ngỗng, nhưng chưa bao giờ ăn được món canh nào ngon như tiệm này làm, chị nghĩ canh được như vậy là nhờ tay nghề của ông chủ cả. ”
Chuyên gia trang điểm gật gật đầu.
Thấy thợ trang điểm của mình đã bị Canh Ngỗng lừa đi, và không hề có ý định quay lại, nên Thịnh Tinh ho hắng hai tiếng: "Chương trình sắp bắt đầu ghi hình rồi.”
Chuyên gia trang điểm nghe lời anh nói mới hoàn hồn lại. Quay về phía Thịnh Tinh tiếp tục công việc còn dang dở.
Nhưng tâm hồn của thợ trang điểm hiển nhiên không có ở đây, tuy rằng động tác tiến hành không sai, nhưng ánh mắt lại cứ dõi nhìn trộm hộp canh ngỗng trên tay của Phương Duyệt hết lần này đến lần khác.
Thịnh Tinh đã rất tò mò khi ngửi thấy mùi thơm của món canh ngỗng. Nhưng anh cũng đã từ chối lời mời của Phương Duyệt, nói rằng anh không muốn làm phiền bữa trưa của bọn họ.
Ngay khi anh ta nín thở muốn quên đi mùi vị của món canh ngỗng thì ai đó lại cứ khiến anh không ngừng nghĩ về nó được.