"Thật sự ngon như vậy sao? Không phải chỉ là nước lê thôi sao?" Mẹ Khương nửa tin nửa ngờ hỏi. Cô từng ăn lê nấu chín, mùi vị chua chua, khiến người ta không muốn ăn.
"Mẹ, mẹ thử xem."
Mẹ Khương cầm một cái muỗng sạch sẽ, múc một muỗng nước lê đưa vào trong miệng, cảm thấy nước lê giống như không có gì theo thực quản trôi tuột xuống, mùi hương lưu lại giữa răng và môi
Mẹ Khương cả người sững sờ, nước lê này không hề ma quỷ giống như trong tưởng tượng của cô, trái lại thanh ngọt không thôi.
Nếu như tuyết lê nấu chín chua, có thể là do tuyết lê không được tươi, cũng có thể là do chưa tách vỏ và hạt. Lê mà Bạch Nhất Nặc làm lê hấp đường phèn cách thủy đã trải qua lựa chọn kỹ lưỡng, quả to, chất lượng tốt, lại tươi mới, sau đó loại bỏ vỏ quả và hạt một cách tỉ mỉ, sau khi được nấu chín, không có một chút vị chua nào, chỉ để lại mùi thơm ngát thuần khiết.
Sau khi mẹ Khương uống một ngụm nước lê, cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, thế là lại múc một muỗng lớn, bỏ vào miệng bên trong.
Lê được chọn là lê hấp đường phèn cách thủy mặc dù có kích cỡ to, nhưng nước lê bên trong cũng không nhiều, chỉ đủ một người ăn.
Mẹ Khương múc hết muỗng này đến muỗng khác, giống như không có cuối cùng.
Khương Trú: "???"
Cậu ta nhịn không được mở miệng nhắc nhở: "Mẹ, đây là mẹ mua cho con mà!"
Lúc này mẹ Khương mới lấy lại tinh thần, dừng thìa, mặt lộ vẻ thẹn đỏ. Con trai bị bệnh quan trọng hơn, thế là cô trả lê hấp đường phèn cách thủy lại cho Khương Trú, nhưng trong lòng vẫn rất không nỡ.
Trong đầu cô toát ra ý nghĩ mua thêm một phần nữa, nhưng mà cô nghe nói lê hấp đường phèn cách thủy mỗi ngày số lượng không nhiều, bây giờ cô trở lại, chắc chắn không mua được.
Mẹ Khương nhịn không được thở dài, nếu biết trước lê hấp đường phèn cách thủy ăn ngon như vậy, cô đã mua hai phần rồi.
Điều duy nhất khiến người ta vui mừng là sau khi Khương Trú ăn lê hấp đường phèn cách thuỷ xong, cuối cùng cũng chịu uống thuốc.
Nhưng khi Khương Trú cầm cái ly đựng thuốc lên, động tác trên tay đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía mẹ: "Mẹ, cổ họng của con hình như không còn đau nữa rồi."
"Thật sao?" Mẹ Khương ngạc nhiên hỏi: "Không muốn ho khan nữa?"
Khương Trú thản nhiên nói: "Không muốn ho khan nữa, thật ra khi ăn phần lê hấp đường phèn cách thủy kia, con cảm thấy cổ họng nóng nóng, giống như đang tắm suối nước nóng vậy, rất dễ chịu."
Mẹ Khương nghe bác sĩ nói, trẻ con có thể không uống thuốc thì đừng uống thuốc, cách tốt nhất là ăn đồ bổ. Mẹ Khương nhớ đến lời Tô Kiệt nói với cô trước đó, nói Tô Hạ ăn lê hấp đường phèn cách thuỷ của tiệm cơm Bạch Ký xong, cổ họng cũng thay đổi tốt, trong lòng cô không khỏi dâng lên chờ mong, thì ra những gì Tô Kiệt nói với mình là thật sao?
Thế là Mẹ Khương mụ mụ không cho Khương Trú uống thuốc nữa, ở lại bên cạnh Khương Trú quan sát cậu ta, phát hiện cậu ta thật sự không ho khan nữa, cổ họng cũng không còn đau nữa, buổi tối ngủ vô cùng yên ổn.
Ngày hôm sau mẹ Khương thức dậy, lập tức đến tiệm cơm Bạch Ký, lại mua lê hấp đường phèn cách thuỷ. Bởi vì món lê hấp đường phèn cách thuỷ này thật sự quá hữu hiệu.
Gần đây, lượng tiêu thụ của lê hấp đường phèn cách thuỷ rất tốt, có rất nhiều khách hàng quen. Bạch Nhất Nặc sẽ không khuyên khách hàng uống ít như rượu hoa cúc, bởi vì ăn nhiều lê hấp đường phèn cách thủy không có chỗ xấu.
Khi Bạch Nhất Nặc nghe thấy mẹ Khương tán dương lê hấp đường phèn cách thuỷ, không khỏi khẽ gật đầu: "Lê hấp đường phèn cách thuỷ có thể trị ho tiêu đàm."
"Thật ra tôi không có bị cảm mạo, cũng không ho khan, có thể ăn món lê hấp đường phèn cách thuỷ này không?" Mẹ Khương kích động nói.
Bạch Nhất Nặc nói: "Có thể, lê hấp đường phèn cách thuỷ ngoại trừ có thể nhuận phổi trị ho ra, bởi vì chứa nhiều chất dinh dưỡng, còn có thể duy trì sắc đẹp, làm ẩm làn da. Tóm lại, gần như không có chỗ xấu."
Ai biết được Bạch Nhất Nặc vừa dứt lời, khách hàng đang xếp hàng phía sau lập tức nói: "Bà chủ, cô nói bậy, rõ ràng có chỗ xấu!"
Bạch Nhất Nặc tò mò hỏi: "Sao vậy?"
Khách hàng sờ lên mặt mình: Từ sau khi ăn lê hấp đường phèn cách thuỷ, mỗi ngày tôi đều muốn tới mua, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, tôi mập lên rồi!"
Bạch Nhất Nặc: "..."
Những khách hàng khác: "..."
...
Trương Mộng Mộng là một chủ streamer có chút danh tiếng trong khu vực du lịch của trang web Đạn Mạc.
Sau khi Trương Mộng Mộng ăn súp ngỗng già nông gia của tiệm cơm Bạch Ký, thì trở thành khách hàng trung thành của tiệm cơm Bạch Ký. Nhưng bởi vì cô ấy là một người thích ăn ở quán cơm, cảm thấy có không khí hơn. Cô ấy nhìn thấy chỉ có thể đặt thức ăn ngoài, không thể ăn ở quán ăn, cho nên vẫn luôn có chút tiếc nuối. Điều khiến Trương Mộng Mộng vui mừng chính là sau khi Trương Mộng Mộng tiện tay tra được tiệm cơm Bạch Ký trên bản đồ, phát hiện cô cách tiệm cơm Bạch Ký chỉ có hai mươi phút đường xe.